Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

•C9•

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seunghee được đưa vào bệnh viện. Hắn ngồi ở ngoài đợi kết quả. Lương tâm không ngừng gào thét. Rốt cuộc hắn được những gì? Sau những cái chết? Sau nỗi đau hắn gieo rắc cho Seunghee? Người mà hắn thật không thể thiếu. Con tim và lý trí đều cho cậu. Thế sao còn trả thù. Cha cậu chết rồi. Hắn xuống tay với mẹ và em cậu. Hắn cặp kè với người khác. Cốt lõi làm cậu đau. Nhưng càng như vậy. Tim hắn càng thắt lại. Cứ mỗi đêm thức giấc...lại thấy thân hình nhỏ nhắn mềm mại đang ôm mình. Mỗi lúc hắn đi cùng một cô gái cậu lại khóc. Sao mỗi nỗi đau hay nụ cười của cậu đều liên quan đến hắn. Hắn muốn cậu hạnh phúc. Hắn rõ là yêu cậu. Sao còn như vậy? Sao cứ câu nệ như thế?


.......


Trong cơn mê mang. Seunghee nghĩ rằng mình đã đi rồi. Thế giới bên kia đang chờ cậu. Seungho à...cậu rất yêu hắn...điều đó Seunghee chưa từng phủ nhận. Nhưng cậu biết. Dù ôm cậu. Dù cùng cậu đi chơi. Thì hắn chỉ có hận thù với cậu. Cậu đã làm gì sai? Choi Seunghee đã đắc tội gì với Yang Seungho? Đến cuối đời lại như vậy à...


------


Trở lại ngoài phòng cấp cứu. Seungho sống mũi cay cay. Lòng đau như cắt. Tay hắn không ngừng run rẩy...hắn sợ...mất cậu!


Cạch


"Bác sĩ"


"Cậu Yang!"


"Vợ...vợ...tôi cậu ấy...?"


"Đã qua cơn nguy kịch. Vẫn còn hôn mê" Jeon Jin Young vị bác sĩ tài ba và cao siêu...y ngừng một lát.


"Cậu Yang tình trạng sức khỏe của cậu Choi vốn không tốt. Cậu ấy mắc một căn bệnh. Hiện gọi là Multiple sclerois, bệnh đa xơ cứng"


"Bệnh...bệnh này rất nguy hiểm sao?" Giọng nói run rẩy có phần sợ hãi. Yang Seungho hắn không biết sợ là gì. Nhưng đối mặt với lần này...hắn rất sợ


"Cậu đến phòng tôi. Chúng ta trao đổi!"


Hắn cùng bác sĩ y đến phòng riêng của y. Căn phòng chủ đạo là màu trắng. Jin Young ngồi vào ghế. Hắn cũng yên vị. Jin Young thở dài. Chưa bao giờ một người bác sĩ như y lại căng thẳng như thế. Nhưng vẫn không bằng hắn


"Rốt cuộc căn bệnh đó là sao?"


"Thực ra đây là điều mà Seunghee muốn giấu mọi người. Căn bệnh này Seunghee đã chóng chọi suốt 2 năm nay. Tôi đã hứa là không nói. Nhưng thấy cậu ấy tự thân diễn trò sức khỏe ổn định. Tôi thật không cam"


Nhấp ngụm trà Jeon Jin Young nói


"Căn bệnh đó là một căn bệnh liên quan đến hệ thống thần kinh. Do vật chất tầng ngoài các sợi thần kinh gọi là bao Mi-ê-lin bị phá hỏng. Nó còn liên quan đến hệ thống miễn dịch. Do hệ thống miễn dịch của cơ thể không thể phân biệt được. Đâu là các tế bào bên trong cơ thể. Đâu là các tế bào tấn công vào cơ thể phá hủy các tổ chức bên trong cơ thể. Bạch cầu sẽ thông qua máu trong não tấn công bao mi-ê-lin. Gây tổn thương bao mi-ê-lin và hệ thần kinh. Đơn giản sau khi các bao miêlin bị phá hỏng. Sự dẫn truyền tín hiệu sẽ chậm chạp. Hoặc dừng hẳn."


Hắn vò đầu. Căn bệnh như vậy rất nguy hiềm sao. Tên bác sĩ chết bầm này...nói gì nhiều quá.


"Cậu Yang nó rất dày. Tôi chỉ có thể nói. Căn bệnh này rất nguy hiểm. Nó có thể làm người bệnh bị co thắt các cơ. Khó khăn khi nuốt. Liệt nửa người dưới...thị lực kém dần...mù và...tình trạng xấu nhất..."


"CÓ THỂ CHẾT!?"


Hắn trợn tròn mắt hỏi. Jeon Jin Young không nhanh không chậm. Hơi thở đều đều có phần tuyệt vọng.


"Cậu Seunghee vốn bệnh tình quá nghiêm trọng. Thuốc giảm đau, kiềm hãm sự phát tác của căn bệnh này đã hết tác dụng. Còn...Chết? Cậu Choi vốn đã chết...từ khi lấy cậu! Chuẩn bị tâm lí. Một tuần nữa...hoặc...ít hơn một tuần...đều không thể nói"


Ngay sau câu nói đánh ngay vào nỗi đau của hắn. Nhưng hắn không nổi giận. Không quát tháo gì cả. Hắn trở lại phòng bệnh của cậu. Phải nói là...lê đôi chân mình đi...còn...Cậu đã chuyển qua phòng hồi sức rồi.


Khi bóng hắn khuất dần...xa dần...Jeon Jin Young thầm khẽ thở dày. Đôi mắt đượm u sầu của một kẻ bất cần chuyện đời...


"Rõ là yêu. Sau cứ trả thù. Một kẻ đau. Một người khổ. Yang Seungho làm mọi thứ. Người đau nhất lại là hắn. Tình yêu? Thật vớ vẫn..."


Đối với kẻ không khái niệm từ YÊU là gì. Jin Young có thể dễ dàng nói ra. Tiếc là y không biết...đó không phải vớ vẩn...vì họ yêu nhau là thật. Nhưng không thể nói y sai. Đúng là...tình yêu...phải nói...rất khốc liệt!!!




𑁍𑁍𑁍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top