Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một topic trên trang của trường dần dần trở nên nổi tiếng cho tới khi nó đứng đầu danh sách. Tiêu đề rất thu hút khiến mọi người không thể không tò mò mà nhấp vào.

"Mã Gia Kỳ, học sinh lớp 11 trông như thế nào."

Chủ lầu: Mọi người chờ chút, hình ảnh sẽ được tải lên trong mười phút nữa.

L1: Đm, đm, là học bá học lớp 11 của trường chúng ta sao?

L2: Lầu trên không đọc tiêu đề à?

L3: Này, chủ lầu là ai đấy, sao phải quản nhiều thế làm gì.

L4: Đúng thế, học bá của chúng ta trưởng thành trông như thế nào thì liên quan gì tới chủ lầu chứ.

L5: Hai người lầu trên còn không mau cút đi, ở đây bb cái gì. (bb: than phiền)

L6: Tôi nghe nói cậu ấy lớn lên rất đáng sợ, trên mặt có sẹo.

L7: Ôi vãi, thật hay giả đấy, không phải chứ.

L8: Có khả năng nha, nếu không thì tại sao lại không lộ mặt.

L9: Woww, thật tò mò.

L10: Không phải Tống Á Hiên đang theo đuổi Mã Gia Kỳ sao? Các cậu nói xem, Tống Á Hiên đã từng thấy qua mặt của Mã Gia Kỳ chưa?

L11: Haha, làm sao có thể, Tống Á Hiên làm sao không nhìn thấy mặt mà lại đi yêu được.

L12: Tôi chỉ muốn nói, lầu trên ăn giấm rồi đúng hem.

...

L1123: Đến rồi, đến rồi đây.

Chủ lầu: Thấy cậu ấy rồi, đang ở ngay trước mắt, sắp có ảnh rồi đây.

Châu Việt nhìn điện thoại, vẻ mặt trở nên khó coi, một lúc lâu sau mới đem điện thoại đưa cho Tống Á Hiên xem.

Quả nhiên khuôn mặt Tống Á Hiên lạnh lùng khi thấy tiêu đề bài đăng, đá vào chiếc bàn trước mặt, chửi bới.

"Châu Việt, bài đăng này sớm bị "xử" rồi."

Buông lại một câu rồi sau đó chạy ra ngoài.

Châu Việt ra vẻ nói: "Có kịch hay rồi, bọn này đúng là đần...độn."

Dương Dung đem theo một đám người tới tìm Mã Gia Kỳ, cô ấy sắp tức chết rồi, Tống Á Hiên ở bên cô được một tuần liền chia tay, sau đó cô nhìn thấy vị công tử phú quý này lại đi mua bánh cho người ta, cúi người buộc dây giày cho người ta, kêu đám đàn em gọi người ta là anh dâu nhỏ.

Dương Dung biết, Tống Á Hiên chưa từng chạm vào bất kỳ người bạn trai hay bạn gái nào, nếu Tống Á Hiên không chạm vào bọn họ, bọn họ cũng không dám động vào Tống Á Hiên.

Bọn họ ai cũng đều hiểu rằng, Tống Á Hiên chỉ là một người thích chơi đùa trong chuyện tình cảm, vô cùng hời hợt. Nhưng một học bá tầm thường và thậm chí kỳ quặc này lại có được cách đối xử mà trước đây bọn họ chưa từng có.

Dương Dung không tin vào chuyện ma quỷ trên đời này.

Cô ấy càng không tin rằng Tống Á Hiên là kẻ có trái tim.

Vì vậy, Dương Dung đã tìm người chặn Mã Gia Kỳ, muốn nhìn thấy khuôn mặt được che giấu dưới mái tóc của cậu. Dương Dung cho rằng Mã Gia Kỳ xấu xí nên muốn che mặt lại, bởi nếu đẹp thì tại sao cần giải giấu.

Nắm chặt lấy cổ tay của Mã Gia Kỳ, không cho cậu rời khỏi, Dương Dung nâng cằm Mã Gia Kỳ lên, cố ý hỏi, "cậu chính là Mã Gia Kỳ?"

Động tác rất khoa trương, xung quanh dần dần bị mọi người vây kín, đây cũng chính là hiệu ứng mà Dương Dung muốn.

"Đúng, tôi là Mã Gia Kỳ."

"Xin hỏi, bạn học này có chuyện gì cần tìm tôi?"

Thanh âm của thiếu niên mềm mại, khiến người ta có cảm giác sạch sẽ thoải mái.

Thi thoảng xung quanh lại có người nói trông cậu ấy thật ngoan hiền nha.

Dương Dung tức chết rồi, cô nhất định phải khiến Mã Gia Kỳ mất mặt, để mọi người ở đây nhìn rõ bộ mặt xấu xí của cậu.

Dương Dung mỉm cười một cách quỷ dị, thờ ơ nói: "Nghe nói Mã học bá có khuôn mặt rất ưa nhìn. Tôi rất tò mò muốn xem thử nha, cậu có phiền không?"

Vừa nghe thấy Dương Dung nói xong, Mã Gia Kỳ liền bị người khác giữ lấy cánh tay, không thể vùng vẫy, chỉ có thể giương mắt nhìn Dương Dung đem cặp kính của mình tháo xuống, cảnh tưởng ác mộng đánh thức Mã Gia Kỳ mỗi đêm giờ đây giống như thủy triều, cứ thế dâng lên, đánh thẳng vào tâm trí cậu.

Mã Gia Kỳ sợ hãi lại bị nhấn chìm trong nước biển một lần nữa, trong tiềm thức muốn đẩy họ ra để chạy trốn. Nhưng không để ý đến bể phun nước nhỏ phía sau, không cẩn thận liền bị ngã vào đó.

Một cảm giác lạnh lẽo dần bao phủ toàn thân, Mã Gia Kỳ sợ hãi vô cùng, sợ từng lời họ nói, sợ họ sẽ lại cào vào mặt mình.

Toàn thân ướt sũng, đồng phục bó sát vào người làm lộ ra vòng eo gầy đến mức xót xa, Mã Gia Kỳ cuộn người lại, vùi đầu vào hõm tay, run rẩy, dáng người gầy gò đang run lên từng đợt đấy không khỏi khiến người xung quanh đau lòng.

Có người cho rằng Dương Dung và những người khác đã đi quá xa khi bắt nạt bạn học như vậy.

Sự chỉ trỏ, lời chỉ trích của những người xung quanh khiến Dương Dung càng tức giận, cô hét lên: "Vậy mấy người nhìn xem cậu ấy xấu như thế nào."

Nói xong lại đi tới đẩy Mã Gia Kỳ vào trong bể nước, Mã Gia Kỳ không thèm để ý, chống tay ra sau để giữ thăng bằng, sắc mặt lúc này cũng đã biến đổi.

Trong một khoảnh khắc, mọi thứ xung quanh im lặng đến bất ngờ.

Và sau đó là những cuộc thảo luận sôi nổi hơn trước.

Phần tóc mái của Mã Gia Kỳ bị ướt, rũ sang hai bên, để lộ hoàn toàn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu.

Mặt nhỏ, ngũ quan hài hòa, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mọng, nhất là lúc này đây, đôi mắt ướt át đang mở to nhìn khiến người khác không khỏi có cảm giác muốn được che chở. Đôi mắt long lanh nước, giống như sông núi đã được gột rửa, triệt để sạch sẽ làm người ta yêu thích.

Khi Dương Dung nhìn thấy khuôn mặt của Mã Gia Kỳ, vẻ mặt cô ấy lập tức cứng lại, cô ấy không thể tin được, làm sao...làm sao có thể.... có thể đẹp đến như vậy được.

Mãi cho đến khi bị đẩy vào trong bể, Dương Dung mới định thần lại, cô thấy Tống Á Hiên không chút do dự bước vào trong bể, bế Mã Gia Kỳ lên, động tác rất nhẹ nhàng, cẩn thận, như thể đang đối xử với một đứa trẻ. Tống Á Hiên đem áo khoác của mình chùm lên đầu Mã Gia Kỳ, đưa Mã Gia Kỳ ra khỏi đám đông, đi thẳng một mạch không thèm nhìn lại.

Dương Dung biết, bản thân tiêu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top