Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

{𝕷𝖔𝖛𝖊 𝖆𝖓𝖉 𝖙𝖍𝖊 𝖚𝖑𝖙𝖎𝖒𝖆𝖙𝖊 𝖑𝖎𝖊}! [GoYuu]

  Ume quá nên cho zô hoi . Cảnh báo nhẹ là tuôi cho rất rất nhiều đường vào nên đọc cẩn thận bị tiểu đường nha. Tui sót con tui lắm đóa!!

Lấy bối cảnh kiểu Yuji và Sukuna là 2 người khác nhau. Trận chiến ở arc Shibuya sẽ là trận chiến cuối cùng của phe chú thuật sư và chú linh nha. Mấy chế mà có hus là Gojo thì không phải lo  , Gojo trong fic này sẽ không thành1/2 đâu. 

 *** Yuji-chan và Gojo-san xưng là thầy -em[ Trên tình thầy trò dưới tình yêu nha dù khoảng cách sương sương 13 tuổi nhưng kịa mẹ đi nó đi]

  𝟛𝟞𝟝-𝟘...𝟛𝟞𝟝 𝕟𝕘𝕒̀𝕪_𝕜𝕙𝕠̂𝕟𝕘 𝕔𝕠́ 𝕝𝕒̂́𝕪 𝟙 𝕥𝕠̉ 𝕥𝕚̀𝕟𝕙..ℕ𝕒̀𝕪 𝕐𝕦𝕛𝕚, 𝕖𝕞 𝕥𝕚̉𝕟𝕙 𝕕𝕒̣̂𝕪 đ𝕚, 𝕞𝕠̛̉ 𝕞𝕒̆́𝕥 𝕟𝕙𝕚̀𝕟 𝕥𝕠̂𝕚 𝕞𝕠̣̂𝕥 𝕔𝕒́𝕚 đ𝕚 đ𝕦̛𝕠̛̣𝕔 𝕜𝕙𝕠̂𝕟𝕘? C𝕙𝕒̆̉𝕟𝕘 𝕡𝕙𝕒̉𝕚 𝕖𝕞 đ𝕒̃ 𝕙𝕦̛́𝕒 𝕤𝕖̃ 𝕙𝕖̣𝕟 𝕙𝕠̀ 𝕧𝕠̛́𝕚 𝕥𝕠̂𝕚 𝕤𝕒𝕦 𝕥𝕣𝕒̣̂𝕟 𝕔𝕙𝕚𝕖̂́𝕟 𝕟𝕒̀𝕪 𝕤𝕒𝕠? 𝔼𝕞 đ𝕦́𝕟𝕘 𝕝𝕒̀ 𝕟𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 𝕥𝕙𝕒̂́𝕥 𝕙𝕦̛́𝕒 𝕞𝕒̀, 𝕥𝕠̂𝕚 𝕘𝕙𝕖́𝕥 𝕖𝕞 𝕟𝕙𝕒̂́𝕥 đ𝕒̂́𝕪, 𝕥𝕠̂𝕚 𝕔𝕠̀𝕟 𝕘𝕙𝕖́𝕥 𝕔𝕒̉ 𝕒𝕟𝕙 𝕥𝕣𝕒𝕚 𝕖𝕞, 𝕔𝕒̉ N𝕠𝕓𝕒𝕣𝕒 𝕧𝕒̀ 𝕄𝕖𝕘𝕦𝕞𝕚 𝕟𝕦̛̃𝕒 ... 𝕔𝕙𝕒̆̉𝕟𝕘 𝕡𝕙𝕒̉𝕚 𝕖𝕞 𝕘𝕙𝕖́𝕥 𝕟𝕙𝕒̂́𝕥 𝕝𝕒̀ 𝕟𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 đ𝕠̣̂𝕟𝕘 đ𝕖̂́𝕟 𝕟𝕙𝕦̛̃𝕟𝕘 𝕟𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 𝕖𝕞 𝕪𝕖̂u 𝕢𝕦𝕪́ 𝕤𝕒𝕠...𝕍𝕒̣̂𝕪 𝕟𝕖̂𝕟 𝕩𝕚𝕟 𝕖𝕞, 𝕥𝕚̉𝕟𝕙 𝕕𝕒̣̂𝕪 đ𝕒́𝕟𝕙 𝕥𝕠̂𝕚 đ𝕚..đ𝕦̛𝕠̛̣𝕔 𝕜𝕙𝕠̂𝕟𝕘? 𝕋𝕠̂𝕚 𝕩𝕚𝕟 𝕖𝕞 đ𝕒̂́𝕪....

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Trước trận chiến*

     Tại căn phòng nhỏ với  những đĩa phim nằm lăn lóc trên sàn. Trên chiếc sofa nhỏ trước TV, một thiếu niên nhỏ với mái tóc hồng, dưới gáy có chút phần đen cùng làn da trắng hồng đang chăm chú nhìn vào màn hình phát sáng, trên tay ôm chú gấu nhỏ trông khá ''dị''. ''Bộp ... bộp''  tiếng bước chân bước xuống, phá tan bầu không khí im ắng, một ''thiếu niên'' tóc trắng điển trai lên tiếng:

-   Oi Yuji, có khỏe không? Thầy mang một ít Daifuku mochi cho em này. Nó ngon lắm đấy, thầy vừa xếp hàng cả buổi vì nó đấy( Thật ra ổng có thể đẩy con mẹ mấy người xếp trước rồi nhưng vì Du Chi-chan thấy việc đó rất mất lịch sự nên đẫ bảo ông thầy không nên làm vậy nữa kkk ''Đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử đấy'')

-   Gojo-sensei hả..Thầy có biết em đợi thầy lâu lắm rồi không hả? Em còn tưởng thầy quên mất em ở dưới này rồi chứ? Mà thầy có thực sự ổn không vậy?...Trông thầy uể oải quá!

-  Chỉ có Yuji-chan là quan tâm thầy thôi..*làm nũng*..Huhu đi làm nhiệm vụ với cái tên lúc nào mặt cũng nghiêm túc như thế chán chết đi được. Thầy muốn đi làm nhiệm vụ với em kia. Lũ cấp trên khốn nạn...Thầy ứ chịu đâu....

Nhìn anh đang nằm vật vã ăn vạ khóc lóc đủ thứ trông lòng cậu không khỏi có chút ấm áp. Hay cậu thích anh rồi nhỉ...* Cái gì?* Nghĩ đến đây, mặt cậu bỗng đỏ chót lên mí mắt khẽ nhắm xuống nhưng rồi cậu cũng tự trấn an mình *Thầy ấy rất tốt bụng, đẹp trai còn là người mạnh nhất....nên mình làm sao mà với tới thầy được cơ chứ..thôi bỏ đi* Nghĩ là vậy nhưng trong lòng cậu rất buồn cảm giác như một thứ rất quan trọng với mình sắp biến mất mãi mãi vậy...Dấu cảm xúc trong lòng, cậu lại nở nụ cười ngọt ngào nhẹ nhàng đỡ anh dậy rồi an ủi:

-  Không sao đâu mà. Đi làm nhiệm vụ với Nanami-sensei cũng rất vui mà thầy ấy vừa mạnh lại còn rất ân cần chu đáo nữa...Tuy hơi nghiêm túc nhưng khi đi cùng thầy ấy lúc nào em cũng cảm giác an toàn hết á, thầy ấy tuyệt vời lắm bla bla(lược bỏ gần nghìn từ về Nanami của bé ngoan xinh iu)

Nghe đến đây, sắc mặt anh trầm xuống, máu ghen nổi lên, không kìm được, anh đè cậu vào ghế, một chân kẹp giữa hai đùi cậu, một tay chống lên ghế tay còn lại nhẹ nhấc cằm em lên, ghé sát mặt vào người em , nói:

- Không lẽ thầy không mạnh bằng Nanami ? Không ân cần chu đáo hả? Đối với em thầy không có điểm gì tốt để em nhớ tới sao? Em nói xem, giữa thầy và Nanami, ai tốt hơn, ưm chọn đi..

Đôi mắt lục nhãn sáng lên, tỏa ra khí áp đáng sợ , nhìn con người nhỏ bé dưới thân, anh không khỏi có một ý nghĩ chiếm hữu cậu bé đơn thuần này cho mỗi mình anh,của mỗi mình anh thôi..anh sẽ giết bất cứ ai có ý định xấu đối với em, có tình cảm với em, cho dù kẻ đó có là ai đi chăng nữa, động vào bé yêu của hắn chỉ có kết cục chết mà thôi ( redflags quá má)

Không khí trong phòng bỗng trở nên ái muội hơn bao giờ hết, hơi thở nóng bỏng của cả hai phả vào nhau,cơ thể cứng đờ, khuôn mặt của cả hai đỏ chót,ngại ngùng, Yuji thì vẫn nằm dưới thân Gojo mà không biết làm gì, Gojo cung không khấm khá gì hơn chỉ muốn đào cái hố chui xuống sau khi nói xong cái câu đậm chất tổng tài boy  Tuy thế nhưng cả hai đều có chung một suy nghĩ: '' Không biết em/thầy ấy có thích mình mình không nhỉ? Hay mình làm quá lố rồi..Phải làm sao đây? Ngại quá đi..''

Em nhẹ ho khan, phá tan bầu không khí ám muội trong căn phòng, đẩy nhẹ thầy ra, cả hai ngồi trên ghế không nói gì , không khí có vẻ rất nặng nề. Thấy vậy, Yuji liền nói:'' Này chẳng phải thầy tới thăm em sao, lại còn mang Daifuku mochi cho em nữa, hay.. chúng ta cùng ăn đi, được chứ?

Nhìn người thương đỏ mắt tía tai, giọng nói nhẹ nhàng mà Gojo muốn ôm em thật chặt nhưng vẫn phải giữ hình tượng cool ngầu lạnh lùng đồ đó (sự thật mất lòng chứ thật ra ngay từ lúc thầy nằm lăn ra ăn vạ thì cái hình tượng đấy như đống kiến thức của tôi khi thi giữa kì vậy, bay hơi hết rồi nhưng vẫn phải giữ thể diện chứ ). Rồi không khí trong phòng cũng trở nên dễ thở hơn một chút. Cả 2 bắt đầu nói chuyện trên trời dưới đất, nhìn nụ cười ấm áp của em mà lòng anh đau thắt lại:..''Em mới chỉ là 1 cậu bé 15 tuổi tràn đầy sức sống, tại sao lũ cấp trên vô năng ấy lại bắt buộc phải thi hành án tử lên người em chứ.Chẳng phải bây giờ tên khốn Sukuna đã thoát khỏi cơ thể của em sao, tại sao kết cục vẫn như vậy, tại sao em vẫn phải chết...Nhớ lại cuộc gọi điện của Shoko hồi chiều, cô gấp gáp, không giống bộ dạng thường ngày, khi anh vừa bắt máy cô liền xả cho anh một tràng:''Satoru, cậu biết gì chưa? Lũ cấp trên đã lập kế hoạch B đó!'' Anh bất ngờ:''Kế hoạch B nào? Chẳng phải chỉ cần tớ tham chiến và giải quyết tên đó sao?'' Ngữ điệu có vài phần bất mãn, cô liền nói:''Bọn chúng lập kế hoạch dự phòng cho sự thất bại của cậu, vì hắn dù sao thì cũng là Vua lời nguyền, không phải dạng dễ xơi gì đâu! Mà kế hoạch B mà bọn chúng đưa ra sau cuộc họp đó là..'' Hơi cau có,anh liền đáp lại:''là gì? Bình thường cậu có lề mề thế nào đâu, nay sao vậy,mau nói đi, kế hoạch B đó là gì?'' Giọng cô hơi run:''Kế hoạch B là sẽ phong ấn tên Sukuna đó vào lại người của Itadori Yuji-vật chứa hoàn hảo nhất của tên khốn đó rồi..rồi phong ấn em ấy vĩnh viễn trong Hắc Đạo hoặc là .. giết tại chỗ để phòng ngừa hắn sẽ chiếm luôn cơ thể của em ấy...''

Nghe đến đây, anh sững người, ngay cả chiếc điện thoại đang cầm trên tay cũng bị rơi xuống đất,: ''Cái gì? BỌN CHÚNG ĐANG LÀM CÁI ĐÉO GÌ VẬY HẢ?Chẳng nhẽ, không còn cách nào khác sao? Tại sao bọn khốn khiếp đó không thông báo gì với tớ vậy! Tớ phải xé xác chúng ra từng mảnh một! ''Anh gầm lên, mọi sự tức giận kìm nén đối với lũ chú linh nay lại thêm sự ngu dốt từ lũ cấp trên làm anh nổi điên lên, dám động đến người anh thương thì không có chuyện sống yên ổn đâu. Sức ép từ gia tộc Gojo cũng đủ để làm kẻ đó sống không bằng chết rồi. Lấy lại chút lý trí, anh nhặt chiếc điện thoại nằm lăn dưới đất lên, chẳng quan tâm màn hình đã bị vỡ nát từ lâu, anh cất giọng:'' Vậy là chỉ cần tớ đánh bại tên đó thôi phải không? Vậy thì em ấy sẽ không phải chết nữa, đúng không? Shoko.'' Giongj cô có phần nức nở, chừng như sắp khóc:'' Nhưng cậu cũng không được mạo hiểm mạng sống của mình quá đâu đấy. Tớ đã mất Suguru rồi, tớ không muốn mất cả cậu đâu!''. ''Tớ biết rồi, tớ sẽ không chết dễ dàng đâu vì tớ là kẻ mạnh nhất mà, tó còn phải bảo vệ em ấy và mọi người mà...Thôi tớ cúp máy đây , tạm biệt!'' 

*Trở lại hiện tại nè*

Nhìn cậu bé đang ăn chiếc Daifuku mà anh mua, chiếc má bánh bao phúng phính, đôi môi anh đào nhỏ chúm chím.. Có vẻ, anh ngày càng yêu em ấy rồi! Ngắm em anh một lúc lâu, lâu đến mức em cũng phải quay đầu lại nói:'' Này thầy, thầy nhìn em mãi làm gì vậy? Thầy có muốn ăn một miếng không?'' Nói rồi em đưa chiếc Mochi đang ăn dở trước mặt anh, anh ngại ngùng quay đầu đi chỗ khác, thấy vậy em cũng không nói gì thêm mà quay đầu lại xem tiếp bộ phim. Cón anh thì lúc này tâm trạng đang khá hỗn độn:'' Cai bánh lúc nãy em ấy dẫ cắn dở rồi, mình mà ăn thì khác gì hôn gián tiếp với em ấy...AA biết thế lúc nãy nhục tý ăn luôn đi còn bày đặt làm giá.. tiếc quá đi mình muốn hôn em ấy quá!. Bình tĩnh lại nào Satoru, mày còn điều chưa nói với em ấy mà..'' Nghĩ rồi anh nói:

- Này Yuji..ừm...sau khi kết thúc trận chiến này em có thể..Đi chơi riêng  với tôi một buổi không?- Người đàn ông với mái tóc bạch kim đỏ mặt lên tiếng. Ngữ điệu có vài phần ngại ngùng..Khuôn mặt từ lâu đã đỏ như cà chua chín

     Nhìn Gojo một hồi lâu, hơi trầm mặc tỏ vẻ suy tư nhưng sau một lúc ''đăm chiêu'', em bật cười thành tiếng: '' Hff...haha em còn tưởng thầy định nói chuyện gì to tát lắm chứ...Chỉ là đi chơi thôi mà. Em đồng ý nhưng thầy phải hứa với em rằng sẽ sống sót nhé....được không?'' Em hơi ngập ngùng, khuôn mặt hơi ngẩng lên để lộ con mắt màu hổ phách, đồng tử em khẽ đong đưa, sáng lên như mong chờ câu trả lời từ đối phương. Nhìn cậu bé 15 tuổi ''nhỏ nhắn'' trước mặt mà anh không lo lắng, lo lắng vì đây sẽ là trận chiến cuối cúng với tên''khốn'' Vua lời nguyền-  Ryomen Sục-cu-na, trận chiến quyết định sống còn của cả Shibuya và của cả người hắn thương nữa..

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mina-san mà hóng thì chờ chap sau nha.. Gần 2000 chữ của toi đấy

Nhớ vote ủng hộ toi nha! Yêu mina nhìu..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top