Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 17: Cơn Mưa ☔

Zô nò
___________________________________
Sau những suy nghĩ của riêng họ thì cũng đã đến siêu thị. Cả hai quyết bỏ qua tất cả để đi mua đồ và nghỉ ngơi cùng nhau. Một ngày thật nhiều sự lo lắng; sự suy nghĩ; sự vui vẻ. Mọi cảm xúc đều có, chỉ có em và anh là không có được nhau mà thôi^^

Đến siêu thị
H: này em ăn gì để anh vô mua giúp em cho
T: ưm👉👈em ăn nhiều thứ lắm ạ
H: thế anh mua hết nhé
T: có............có hơi nhiều không ạ?
H: không sao đâu, anh mua để dành mốt nếu không có anh nữa em sẽ có cái để ăn, không đi đêm để gặp nguy hiểm nữa
T: "NẾU KHÔNG CÓ ANH" ý anh là mốt anh sẽ bỏ em à
H: ừm thì anh còn phải về Câu Lạc Bộ nữa
T: hong chịu đâu, anh hứa ở với em rồi mà
H: thì anh còn có công việc nữa khi nào rảnh anh sẽ lên thăm em nhé. Chịu không nè
T: chịu ạ, nhưng anh hứa nhé. Thất hứa là em BỜ LỐC đó
H: ui suốt ngày lôi block ra doạ anh, mốt có bị gì đừng có kêu anh nhó
T: hoi zô lẹ i mình còn coi phim nữa
H: đây anh đi mua liền đây

Bên trong siêu thị, còn cậu thì ở ngoài
*Mấy bà nghĩ có sóng gió không? Đương nhiên là không ời zì tui thích z ớ🤣🤣*

H: aizz nhiều món quá thôi hốt hết đi, mỗi thứ 2-3 cái, cho cái "con lợn" nhà mình ăn thỏa thích luôn.
Đang lấy đồ chuẩn bị tính tiền thì anh có một cuộc điện thoại. Nhìn vào tên trên chiếc điện thoại ấy, làm anh lo lắng vô cùng. Có lẽ nào là.........
*Hãy chờ đợi🤭*

Ở phía cậu:
T: aizz anh Hải đi lâu thật đó, mỏi mông quá đi. Không biết đi zô có gặp em nào không mà ở lại lâu vậy. Ủa mà khoan......sao mình lại ghen cơ chứ......Aizzz thật mệt mỏi, tại sao em và anh vẫn cứ như vậy nhỉ? |Cậu đá chân rồi chu mỏ nói những câu nói linh tinh gì đó

Bỗng trời đổ những hạt mưa rơi từ hạt nhẹ đến hạt nặng. Anh ở trong siêu thị liệu có biết bên ngoài đang mưa hay không? Liệu có biết cậu đang bị ướt hay không? Cậu vẫn đang bị chấn thương nên đi cần nắm tay một ai đó, haizz không lẽ cậu lại dầm mưa để rồi bệnh nữa sao.

Những hạt mưa ấy nó làm cho cậu buồn thêm, nó làm cho lòng cậu nặng trĩu, cậu lại nhớ về anh rồi, nhớ những lần anh làm những động tác ấm áp với cậu. Bây giờ chả phải anh cũng ở với cậu sao nhưng giờ họ như có 1 khoảng cách nào đó. Thật khó để đập vỡ nó đi. Họ chỉ cần mở lòng cho nhau dù chỉ một lần thì cả 2 đã có được nhau; đã có thể đập vỡ vết ngăn ấy^^

Đang vừa khóc vừa run người lên thì có một vòng tay choàng áo khoác lên người cậu, rồi bế bổng cậu lên mang cậu vô chỗ có chỗ che chắn.
Dù đang khóc nhưng cậu có thể cảm nhận được vòng tay ấm áp đang ôm cậu vào lòng, đang cố gắng che áo khoác cho cậu đỡ ấm. Cảm giác ấy; động tác ấy không khác những gì anh làm cho cậu. Và đúng như cậu đoán đó là anh đó là người mà cậu đang thương thầm nhưng không chịu mở lòng chỉ vì sợ 3 từ CỘNG ĐỒNG MẠNG.

H: này sao lại không đi vô đây để mưa ướt cả người thế. Muốn bị bệnh lắm à|anh nói giọng nhẹ nhưng vẫn có ý quát cậu. Quát ở đây là vì lo cho cậu chứ không phải là quát vì hết thương
T: hức.......hức chân em còn đau lắm🥺
H: uhm ngoan em bị đau chân, em không đi được, anh không có quát em nên đừng khóc nữa
___________________________________
End chap 17
Chào nì 715 từ❤️
Tui ghi cho kịp giờ để tui đi ngủ. Hơi ngắn nên mí bà thông cảm. Mai tui bù nhó.
Mà mng nếu rảnh qua ủng hộ 2 nick Tiktok
@ha_haitoan0309
@phuong_haitoan0309
2 nick này nè, hãy ủng hộ nho. Cảm ơn các bạn rất nhiều ạ
Chúc các bạn đang đọc truyện của tui nên ngủ ngon nhé. Đừng thức khuya nghen.
Nhớ follow tui và vote cho tui nghen. Yêu các bạn nhiều nhắm><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #0309