Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 49: Một lần thôi đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___Phía cậu___

Cậu làm một giấc đến 4h chiều thì tỉnh dậy. Sau đó đi vscn rồi xuống nhà cũng chả thấy cặp đôi Nô Tì,Công Chúa đâu. Cậu chán nản ngồi xem tivi và ăn bim bim.

___Phía anh___

Anh khóc đến sưng cả mắt lên luôn. Sau đó lại ngủ quên trên bàn làm việc. Các thư kí hay nhân viên đem hồ sơ lên thì thấy anh ngủ mất rồi. Họ cũng bất ngờ khi thấy anh ngủ trong giờ làm việc lắm. Chỉ cần nhân viên than mệt thôi là đã nghe anh chửi um sùm rồi. Uống hồn chi hôm nay anh ngủ luôn trên bàn làm việc chứ.

Thôi thì phận làm nhân viên đâu dám ý kiến gì. Nói ra thì lương coi như không cánh mà bay. Chỉ dám nghĩ trong đầu thôi. Người ta là chủ tịch thì làm gì chả đúng!

Đến tầm 7h anh từ từ mở mắt ra ngồi ngứa lên. Hiện tại mắt anh đang rất đỏ và sưng lên. Anh đã khóc rất nhiều đó! Anh mệt mỏi lấy áo vest mặt vào rồi ra khỏi phòng làm việc mà đi về.

Hiện tại công ty chỉ còn một vài nhân viên đang tăng ca mà thôi. Phần các nhân viên còn lại đã ra về hết rồi.

Anh lái xe trên đường nhưng chẳng muốn về nhà. Đi nhậu thì chỉ làm mình mệt thêm thôi. Trước kia cậu có nói rượu bia thì uống phải có giới hạn. Chứ đừng uống nhiều không tốt. Nếu như cậu biết đc ngày nào anh cũng giải sầu bằng cách uống thật nhiều rượu thì cậu sẽ rất lo cho anh đấy. Nên thôi vậy!

Anh lái xe vòng vòng rồi tấp vào lề sau đó đi bộ hóng mát dọng bờ sông.

Ở đây có các cặp tình nhân ra đây đi dạo cùng nhau rồi cười nói vui vẻ. Anh và cậu trước kia cũng là một trong số đó nhưng giờ thì chỉ còn mình anh thôi. Cảm giác cô đơn lắm đó chứ!

Anh đang rất là buồn,vừa đi vừa nghĩ tới những hình ảnh mà trước kia cậu vui đùa cùng anh. Cùng nhau nắm tay đi dọc bờ hồ thế này...nó vui biết bao! Nếu anh không hiểu lầm cậu thì có lẽ giờ đây hai người đã hạnh phúc như bao cặp tình nhân khác rồi.

Đang suy nghĩ về điều đó,ngước lên thì anh thấy một bóng dáng quen quen. Nhìn kĩ lại thì....là Nguyễn Văn Toàn. Người mà anh đang nghĩ đến.

Anh liền chạy lại và bắt chuyện với cậu trước.

Lí do cậu ở đây là vì xem phim cũng chán rồi nên cậu quyết định đi dạo cho khuây khỏa đầu óc.

Thế là cậu bị anh bắt gặp đó. Đúng là cơ duyên mà nhỉ!?

Hải: Toàn....

Nghe tiếng ai kêu tên mình quay đầu lại thì thấy anh. Cậu cũng không tránh né gì mà đáo lại.

Toàn: anh đi đâu đây

Hải: à đi dạo tí

Hải: em cũng vậy hả

Toàn: ừm...

Sau chữ "ừm" ngắn gọn đó của cậu thì lại một lần nữa im lặng. Cả hai không lên tiếng với đối phương nữa. Vẫn cứ bước đi tiếp. Bây giờ đã là hai người rồi đó! Không còn phải cô đơn nữa rồi.

Đang đi thì cậu bất ngờ ngồi xuống chiếc ghế đá bên cạnh. Anh thấy vậy cũng yên phận mà ngồi kế bên.

Hải: mỏi chân à

Toàn: ừm...

Cậu ngước nhìn lên anh thì thấy mắt anh đỏ chót. Mặt thì cũng gầy đi không nhiều mà cũng không ít.

Toàn: sao mắt đỏ vậy

Hải: khóc....

Đáp lại cậu chỉ một chữ ngắn ngọn mà thôi. Nghe đc câu trả lời của anh thì cậu cảm thấy có lỗi!! Cũng tại cậu không chịu tha thứ cho anh nên mắt anh mới sưng lên đấy chứ. Bỗng nhiên anh lại lên tiếng

Hải: em đừng quan tâm anh....anh là thằng tồi. Không đáng để em quan tâm đâu

Vừa nói nước mắt anh vừa rơi.....

Cậu thấy anh khóc thì sót lắm chứ. Nhưng chỉ đành im lặng.

Cả hai lại một lần nữa im lặng và ngắn ra phía bờ sông.

Sao cũng là một cặp mà họ lại không hạnh phúc và vui vẻ như những cặp khác nhỉ!?

Anh thì cứ khóc nhưng chỉ là khóc trong âm thầm. Chẳng phát ra tiếng gì cả,nhưng cậu lại biết đó.

Toàn: nếu có buồn,nếu có muốn khóc thì dựa vào vai em và khóc cho thật đã đi.

"Bờ vai em đấy dựa vào đi
Nếu anh đang buồn....
Điều tuyệt vời nhất với em giờ là
Được nhìn anh cười...."

                    __Nghe như tình yêu__

Cậu nói với một tông giọng như sắp khóc và rồi những giọt nước mắt nóng hỏi đc rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp ấy.

Anh cũng nghe theo mà dựa vào vai cậu và khóc. Bây giờ nước mắt anh rơi nhiều hơn và dần những tiếng thút thít đã bắt đầu phát ra.

Bây giờ là 8h mấy gàn 9h tối.

Chắc có quá nhiều định kiến trong tình yêu của hai người. Họ đến với nhau là sai hay sao mà ông trời lại gieo sóng gió vào tình yêu của họ vậy chứ!?

Cả hai đang khóc vì người mình yêu đó! Bỗng anh lên tiếng xin lỗi cậu.

Hải: anh xin lỗi....!

Toàn:......

Hải: anh tồi lấn đúng không....

Hải: anh đã làn bảo bối của anh buồn vì anh....

Hải: anh đã không tin vào bảo bối của anh...

Hải: anh đã làm báo bối của anh khóc....

Hải: em không tha thứ cho anh cũng được....nhưng em đừng khóc....

Hải: anh không muốn thấy bảo bối của anh buồn vì thằng tồi như anh đâu....

Hải: cảm ơn em đã cho anh mượn bờ vai....

Hải: ngày mai sẽ đi làm giấy li hôn và sẽ không làm phiền đến em nữa...

Hải: hãy sống thật tốt! Thật mạnh mẽ và không được khóc nha. Và hãy tìm một người tốt hơn anh mà yêu nha

Hải: anh yêu bảo bối của anh nhiều lắm....

Sau đó anh đứng dậy rời đi. Sau bao nhiêu cuộc xin lỗi không thành thì anh đã quyết định từ bỏ rồi!! Chắc có lẽ cậu hận anh lắm nên anh sẽ tập quên đi cậu. Hiện giờ bờ vai của cậu đã có một mảng nước làm ướt đẫm rồi.

Cậu chạy nhanh đến chỗ của anh và ôm anh thật chặt. Vừa khóc vừa nói.

Toàn: anh nghĩ....người nào tốt hơn ngoài anh....

Hải: anh là một thằng tồi...không đứng để em yêu đâu....

Toàn: nhưng em yêu anh....

Toàn: em tha thứ cho đó....

Hải:......

Anh bất ngờ anh im lặng cậu cũng im lặng đợi câu trả lời từ anh. Cậu vẫn om anh chặt cứng,giống như bỏ ra thì anh sẽ rời đi vậy đó.

Anh im lặng một hồi thì cuối cùng cũng lên tiếng.

Hải: em nói thật chứ....

Toàn: không đùa...

Hải quay lại ôm cậu vào lòng xoa xoa mái tóc rối bời của cậu. Sau đó hôn vào nó một cái nhẹ rồi cất giọng trầm ấm bên tai cậu.

Hải: anh cảm ơn bảo bối....anh sẽ không làm em buồn nữa

Toàn: em yêu anh...

Hải: anh cũng yêu bảo bối nhiều.

Rồi ai người trao nhau một nụ hôn cũng khá lâu rồi mới đc hôn lại đấy. Lâu rồi hôn lại thì môi cậu vẫn ngọt như ngày nào. Nó khiến anh mê mệt chẳng muốn rời khỏi.

Môi lưỡi quấn với nhau một hồi thì cũng dần rời ra.

Toàn: bé đói ạ ~~

Hải: anh dẫn bé đi ăn nhaa

Toàn: dạ ~

Anh nắm tay cậu đi ra xe rồi chở đi đến quán ăn.

Hải: bé muốn ăn gì nào

Toàn: em muốn ăn lẩu ạ

Hải: đc đi thôi

Anh lái xe đến một tiệm lẩu cũng khá nỗi tiếng. Vào thì cậu gọi một nồi lẩu hai ngăn rồi cùng anh ăn.

Thời tiết buổi tối lạnh lạnh ăn lẩu thì còn gì bằng. Ăn xong cậu đòi uống trà sữa và ăn vặt.

Anh mua cho cậu một ly trà sữa mách full topping cùng với một hộp bánh tráng cuốn và bánh tráng trộn,cả bánh tráng chiên nữa.

Anh đưa cậu qua nhà Công Phượng lấy đồ để về lại nhà anh.

Đến nhà y cậu bước vào cùng anh trước sự ngỡ ngàng của y và hắn.

Phượng: u...ủa làm hòa rồi à

Toàn: đúng vậy

Thanh: cách nào vậy kể coi đồ tồi

Toàn: ngày mai kể cho nghe...à mà đừng gọi anh Hải là đồ tồi nữa nghe chưa thằng chó đốm kia

Rồi cậu đi một mạch lên phòng để soạn đồ.

Hải: chọc bé tao chi rồi ăn chửi

Phượng: ủa nó đi đâu vậy

Hải: em ấy lên soạn đồ về lại nhà tao chứ chi

Thanh: nhớ đừng làm nó buồn đấy

Hải: không dám nữa đâu

20p sau cậu cũng soạn xong và mang xuống. Anh lại đỡ phụ cậu rồi tạm biệt hai người bạn của mình sau đó lái xe về nhà.

Đến nơi cậu chạy lại sofa ngồi ăn bánh tráng và uống trà sữa. Còn đống đồ thì để anh cất dùm.

Cất đồ xong anh xuống ăn và xem phim cùng cậu.

Ăn xong cậu nhõng nhẽo đòi anh bế lên tắm.

Toàn: bế bé đi ~

Hải: anh bế nè

Anh bế cậu lên lầu rồi lấy đồ cho cậu đi tắm. Xong xui thì tới anh rồi ra nằm lên giường cùng cậu.

Hải: bảo bối ngủ ngon

Toàn: anh cũng vậy ~

Anh hôn nhẹ vào môi cậu rồi cả hai ôm nhau ngủ.

Lời chúc,nụ hôn,cái ôm vào buổi tối cứ tưởng chừng sẽ không bao giờ có lại thì giờ đây nó đả xuất hiện trở lại rồi đây.

Cậu cũng bỏ qua mọi lỗi lầm và cho anh một cơ hội rồi!!

Chuyện này thôi mà anh đã từ bỏ và định li hôn cậu. Nếu như cậu không chạy lại và tha thứ cho anh thì có lẽ ngày mai tờ giấy li hôn sẽ đc anh đưa tới và bắt cậu kí nó mất.

Anh cũng đã hứa sẽ không làm tổn thương cậu nữa.

Nhưng liệu lời hứa có giữ đc lâu hay không đây!?

Hay một,hai năm sau anh lại làm một điều gì đó thất hứa với cậu thì sao!?

Anh có giữ đc lời hứa không thì tương lai mới biết được.

__________________________________

End chap 49

Tính ra chap này đc xuất bản vào 6h mấy á mà viết không kịp. Phải đi ăn nên về mới viết hết đc nè. M.n thông cảm cho tui nhá :3

Đọc vui vẻ nhaaa

Tui chơi game xong sẽ rep cmt m.n nha :))

Băi 💞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top