Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap40 : Hỏi rõ sự việc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Bà khóc nước mắt giẫy giụa ..tự trách bản thân không giữ được lời hứa là sẽ chăm sóc Toàn đàng hoàng )
( Bà vẫn không tổn thương đến tột độ vì mẹ Toàn từng nói nếu Toàn là con gái sẽ gả cho anh )

Mẹ Hải Quế : không được mình phải cứng rắng lên vì bây giờ chỉ còn một mình với tk Hải và sẽ chẳng ai chia sẻ điều này với mình....

( sáng hôm sau - khi đang đi học với Toàn thì anh nhận được tin nhắn của mẹ anh )
* nội dung tin nhắn * : Hải à ! Chiều nay con với Toàn về nhà gặp mẹ
Dạ ! Mẹ chiều con sẽ cùng em ấy về !

Văn Toàn : * ngước lên nhìn Hải Quế * anh có việc gì à ! Nhìn anh lo lắng vậy ?

Quế Ngọc Hải : anh cũng ko bik nữa tự nhiên mẹ gọi anh và em về nhà chiều nay

Văn Toàn : chắc cô chỉ nhớ anh nên muốn gọi anh về ăn cơm thôi mà....

Quế Ngọc Hải : không phải đâu vì anh thấy giọng mẹ rất nghiêm khắc ...

Văn Toàn : thôi anh đừng suy nghĩ nhiều ..* nắm lấy tay anh *

Quế Ngọc Hải : ừm vào lớp thôi...

( như thường lệ chiều đến mẹ anh sẽ đón cả hai nếu có hẹn nhưng hôm nay thì không ...lẽ nào bà đã tức giận và ghét bỏ cả 2 như vậy )

Văn Toàn : hm...m...cô không đến sao..

Quế Ngọc Hải : ừm anh nghĩ có chuyện gì thật rồi từ sáng đến giờ anh cứ có linh cảm không tốt...

Văn Toàn : thôi nào em đã bảo là không sao đâu..chắc xe cô trục trặc rồi ấy mà ...anh book taxi đi ...

Quế Ngọc Hải : đc rồi..để anh đặt...

( Cưa thế chiếc xe taxi dừng trc cửa nhà mẹ anh...cả hai bước vào thì thấy mẹ anh đang ngồi uống trà ..hai mí mắt bà nặng trĩu và đỏ hoe..khi ấy cả hai mới nhận ra đã có chuyện thật..)

Mẹ Hải Quế : đến rồi à..! Hải - Toàn vào đây ngồi đi * căng thẳng *

Quế Ngọc Hải : dạ...

( hai ng vừa ngồi xuống thì đã bị bà hỏi dằn 1 câu đứng cả ng )

Mẹ Hải Quế : hai đứa quen nhau bao lâu rồi..?

Văn Toàn : hơ...ưm..quen..quen gì ạ ?

Quế Ngọc Hải : mẹ nói gì thế ...?

Mẹ Hải Quế : các con đừng chối vì mẹ đã có đủ bằng chứng rồi...

Văn Toàn : * run rẫy * hơ..ưm..dạ...

( Anh lo sợ đến mức cúi đầu xuống bật khóc )
( Hết cách nên Quế Ngọc Hải đành lên tiếng )

Quế Ngọc Hải : hơn 2 năm rồi mẹ ạ...( lạnh lùng )

Mẹ Hải Quế : * đau thắt ở lòng ngực * con với Toàn vẫn luôn giấu mẹ ...TẠI SAO THẾ...( quát lớn ) ....
- Hải à ! Con có thể giống ngoại hình hay dáng vẻ nhưng tuyệt đối không đc giống cái tính cách lừa dối của bố con...

Quế Ngọc Hải : NHƯNG CON VỚI EM ẤY KHÔNG CÓ LỖI TRONG CHUYỆN NÀY ( quát bật lại )
- Mẹ có biết trước khi đồng ý yêu con ...em ấy đã khóc bao nhiêu lần không...em ấy...sợ mẹ sẽ ghét em ấy..rồi đuổi em ấy ra khỏi nhà...hoặc hung dữ và vung tay tát em ấy một cái thật đau....

( Bà nghe đến đây thì ngồi ngã xuống ghế rồi tự nhủ )

Mẹ Hải Quế : * trong mắt tk bé...mình ghê tợn đến mức đấy sao..*

Văn Toàn : * hic-hic * mn ..đừng..đừng cãi nhau nữa..( khụy xuống sàn nhà )

Mẹ Hải Quế + Quế Ngọc Hải : Toàn à !

Văn Toàn : con xin lỗi...xin lỗi vì đã giấu cô..giấu cô ...nhưng ...thật sự con không hề muốn điều này xảy ra...chút nào..

( hôm nay chơi lớn xí nhá tất cả các bạn vào cmt tui sẽ chấm điểm avatar cho nhe...ai hóng chap sau coi mẹ Hải có đồng ý không nhé )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top