Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15. Cafe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 1 đêm ăn nhậu chơi bời thì sáng thức dậy chưa gì đã lãnh một cơn đau đầu ập đến, làm cho cậu chẳng muốn ngồi dậy tí nào, nằm đây mãi cũng không được mà ngồi dậy thì đầu lại đau. Đành chịu khó lê lết vào phòng tắm rửa vscn rồi lại lết xuống dưới nhà.
Duy: đấy con Ỉn chịu xuống rồi kìa
Toàn: ủa sao hông đợi tụi t ăn sáng xong hả thức :))
Trọng: tụi m làm lố quá giờ mới có 7h chứ nhiêu
Toàn & Duy: 10h rồi mẹ :)))
Trọng: ủa..vậy hả sorry mị không biết ( cười ngượng )
Toàn: vào bàn ăn sáng định đứng đó tới chiều hay gì
Trọng: tới ngay đây
Ăn uống no say thì cậu lại đi rửa bát.
Trọng: ê hay nay mình đi cafe ha
Toàn: có tâm trạng dữ nay uống cafe luôn
Duy: quán nào đấy?
Trọng: cafe Ông Bầu
Cứ thế mà chốt kèo đến quán cafe thôi nay quán cũng kha khá đông người.
Trọng: anh Vương cho em 1 ly Sữa chua trân châu nha
Toàn: em 1 ly Trà vải
Duy: em 1 ly Trà ổi hồng hạt
Vương: mấy đứa lại bàn ngồi đợi anh tí nha
Trọng: ok anh
Cả nhóm lại bàn ngồi đợi nước đến, tầm vài phút sau Vương bê nước đến để lên bàn cho nhóm cậu rồi ngồi xuống kế Trọng.
Vương: thằng Dũng nó tìm dữ lắm đấy, có chuyện gì thì cũng nên nghe nó giải thích 1 cái rồi hãy quyết định.
Trọng: vâng em biết rồi ( dù nói thế nhưng trong lòng trăm ngàn lần không muốn gặp anh dù chỉ một chút )
Toàn: gặp để làm gì chứ tận mắt cậu ấy nhìn thấy hết rồi giải thích cũng thế thôi
Duy: nhưng cũng nên nghe giải thích để biết ngọn ngành câu chuyện đằng sau chứ
Trọng: được rồi đừng bàn tán nữa
Vương: từ lúc em đi đến giờ thằng Dũng cứ như người mất hồn ngày nào cũng đắm chìm trong men rượu
Trọng: ....
Vương: em suy nghĩ đi nha anh vào làm việc đây
Nghe Vương nói thế trong lòng cậu có đôi chút lo lắng nhưng nó không đủ để cậu phải chạy về nhà mà xem anh thế nào, dù gì thì anh vẫn có Trường bên cạnh .Cậu nghĩ thế nên cũng thôi lo lắng cho anh mà quay lại bữa đi chơi hôm nay.
Toàn: đi chơi bớt trầm ngâm lại ( nhìn cậu )
Trọng: nào có trầm ngâm đâu nì
Duy: t thấy có nha keo
Trọng: thôi uống đi để tan hết đá bây giờ
Toàn: uống đi rồi tí mình đi tìm gì đó ăn
Duy: ăn xôi xá xíu hay cơm tắm xà bì chưởng
Trọng: ăn gì cũng được miễn là no
Toàn: ăn đấm hông
Trọng: ăn đấm là đau chứ hông có no nha keo
Ngồi tám chuyện vui vẻ thì cậu nhìn ra ngoài cửa kính thấy 2 dáng người quen quen, vâng không sai đó là Dũng và Trường đang định đi vào trong quán, cậu thấy thế liền kéo 2 đứa còn lại chạy thoát thân bằng cửa sau của quán.
Toàn: làm gì mà kéo chạy thấy ớn vậy má nội
Duy: đang uống mà nó kéo t chạy theo muốn sặc nước luôn ấy :))
Trọng: chạy còn kịp là hên rồi t cứ tưởng xong đời rồi ấy chứ
Toàn: mà m trốn ai đấy
Trọng: thì 2 người t không muốn gặp chứ ai
Duy: anh Dũng với anh Trường chứ gì
Trọng: biết rồi thì đi ăn t đói bụng rồi
Toàn: thế định ở nhà t luôn à
Trọng: trước mắt là thế, ngoài nhà m ra t cũng chẳng còn nơi nào để ở nhờ nữa

Trường: có nhà sao lại không ở mà lại phải đi ở nhờ nhà người ta thế hả.
Cậu giật mình quay lại đằng sau thì thấy Trường đứng nhìn cậu với ánh mắt bực tức.
Trọng: a...anh Trường sao anh lại ở đây
Trường: thế anh phải ở trong quán để em chạy trốn mới đúng à
Trọng: chỉ là em không muốn gặp mặt anh và anh Dũng lúc này thôi nên em mới...
Trường: nó vì tìm không được em mà tự trách bản thân không tốt rồi lao vào rượu bia, ngày nào cũng chỉ mong em về gặp nó dù chỉ một lần thôi cũng được...Nó chỉ muốn giải thích cho em hiểu mọi chuyện thôi mà
Trường: rồi bây giờ em đứng đây nói với anh là không muốn gặp mặt nó là thế nào hả Trọng, em muốn chỉ vì một hiểu lầm mà chấm dứt chuyện tình cảm này ở đây sao.
Cậu từ trước đến nay chưa một lần thấy Trường nổi giận và lớn tiếng với cậu như vậy, cậu chỉ biết là nước mắt cậu chảy dài trên má nhưng vẫn không nói lời nào mà định quay đầu bước đi.

Dũng: em định bỏ anh đi thật à ( anh từ đằng sau bước tới nhìn cậu định bước đi mà bật khóc )
Trọng: em không có... ( cậu vẫn không quay mặt lại cứ thế mà trả lời )
Dũng: thế sao lại tránh mặt anh sao lại không nghe anh giải thích chứ
Trọng: chỉ là nhất thời em không muốn gặp anh...
Dũng: a...a..anh có thể đứng để em đánh đến khi hết giận nhưng đừng bỏ đi có được không ( ôm cậu vào lòng khóc nức nở )
Cậu thấy anh khóc mà lòng đau như cắt, cứ thế mà bỏ qua hết mọi chuyện quay người lại ôm anh vỗ về.
Trọng: được được em không bỏ anh đi nữa đừng khóc em thương
Dũng: là cô ta hôn anh, cô ta bày mưu chia rẽ chúng ta .Anh không biết gì hết anh vô tội mà
Trọng: được rồi anh không có lỗi trong chuyện đó nín đi
Dũng: em không được bỏ anh đi như thế nữa, không có em bên cạnh mỗi sáng anh thức dậy đều vô nghĩa.

.đọc thì nhớ bình chọn cho truyện của Wyn á nhen ^^

. lại hp chuẩn bị lại ăn cơm tró tiếp thoai :3

Chap sau gặp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top