Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

KÍNH NGƯỜI 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(Phần 6)

21.

Lúc Furuya Rei chạy tới quán cà phê, Miyano Akemi đã ngồi yên vị, cúi đầu nhìn thực đơn, như có điều suy nghĩ. Cô ấy thoạt nhìn khí sắc khá ổn, chỉ là đáy mắt thảng thốt có hơi tiều tụy.
    

"Đã để cô đợi lâu," Anh ta mỉm cười kéo ghế của mình, "Cuộc họp bị trì hoãn một lúc."
    

Akemi mỉm cười trêu anh vài câu, xác nhận kế tiếp anh ta sẽ không bận gì mới thở phào nhẹ nhõm.

     
"Được rồi, sao hôm nay rồng lại đến tìm tôm đây?"  - Anh nhìn nét mặt ưu tư của cô bông đùa.
     

"Bị anh phát hiện rồi."
        
    
Một tuần trước dì Mary nói với cô rằng họ sẽ chuyển về Anh sinh sống, sau khi tất cả công việc gia đình đã xử lý xong, và mời Akemi cùng Shiho sau này có thời gian thì đến Anh du lịch, Akemi cười nói vâng.
      

"Sau này có chuyện gì hãy tìm Shukichi, thằng bé sẽ định cư ở Nhật Bản, cũng có thể giúp đỡ."

"Vậy..."

"Shuu-nii sắp về Mỹ làm việc rồi", Masumi Sera cười tủm tỉm tiếp lời, "Chị Akemi chuẩn bị đi cùng chưa?"

Cô lắc đầu, trên mặt vẫn là nụ cười thoải mái. Nụ cười này có bao nhiêu gượng ép, chắc chỉ có Akemi biết. Mặc dù Masumi vẫn thao thao bất tuyệt nói cho cô về chuyến bay của anh, nhưng cô bé lại không hay biết rằng cô không còn tư cách đuổi theo nữa. Mà ngày ấy đến gần giống như mặt nước đang dâng lên theo thời gian, từ ngực đến đỉnh đầu, cũng chỉ là trong nháy mắt.
     
       
Thời gian là đêm nay. Akemi cảm thấy dù sao cũng phải tìm chút chuyện gì đó tự mình làm, để vượt qua một ngày dài dằng dặc này. Cho nên cô ngẩng đầu cười hỏi:
  
"Muốn nhờ anh giúp tôi điều tra một người, cậu Subaru trong lời tiến sĩ đã chăm sóc em gái, anh có biết không?"
       
  
Lúc phục hồi chức năng cũng từng nghĩ tới, cuộc sống yên bình đã nhiều năm như vậy, Shiho tốt nhất có thể tìm được một người đàn ông bình thường lại dịu dàng, có thể bao dung những cảm xúc tồi tệ, những mặt tối của con bé, trong xã hội mãnh liệt này, kiên định lại dịu dàng, bình thường nhưng không tầm thường. Không cần xuất hiện thêm một ai kia hào quang vạn trượng, bởi vì nếu như anh ấy không thuộc về bạn, vạn vật trong mắt bạn sẽ sớm mất đi sắc màu.
      
        
Giống như Dai-kun của cô.
     
   
Vì vậy, em gái không thể lặp lại sai lầm của mình. Nếu như là bởi vì đi du học mà chia tay, hơn phân nửa có lẽ do Shiho muốn ở lại chăm sóc mình, thực sự không cần thiết. Nhiều năm như vậy, mình và em gái đã sớm không có nhà. Cho nên coi bốn biển là nhà cũng không có gì là tệ.
           
     
Chỉ cần vị "cậu Subaru" kia nhân phẩm tốt là được rồi, vượt qua thời gian lại là một chuyện dễ dàng. Akemi thật sự cần nhờ bạn bè đáng tin cậy điều tra một chút về người nọ, có đáng để Shiho vượt biển đi tới hay không.
        
        
"Ý cô là, cậu Subaru?" Furuya Rei nhìn ánh mắt Akemi bất giác cười ra tiếng, "Con gái yêu đương quả thật là khủ-ng b_ố, thân phận nào cũng không giấu được cô. "
   
    
"Nhờ phúc của cô, lúc trước anh ấy bảo vệ Shiho rất kĩ càng."
     

"A?" Akemi sửng sốt một chút, cầm tách cà phê khiến ngón tay hơi trắng bệch, "Anh nói cái gì...? "
       
      
"Tuy rằng không muốn thừa nhận, " Anh ta lắc đầu, "Cái tên đó, là bí danh của Akai Shuichi, vẫn ở bên cạnh nhà tiến sĩ để bảo vệ Shiho."
    
  
      
Miyano Akemi nhìn tấm ảnh trên điện thoại di động Furuya Rei đưa tới, người đàn ông thân hình cao lớn, lại khom lưng cười ôn nhu. Anh khẽ nâng kính, tầm mắt rơi chính xác vào trên người cô bé lãnh đạm đang đi phía trước ngáp ngắn ngáp dài.

Okiya Subaru.

Akai Shuichi.

Moroboshi Dai.
    
        
Cô bối rối đẩy di động, biểu cảm chưa bao giờ xuất hiện trên mặt "Dai-kun" khiến cô không thể nhận ra con người này. Cô đẩy ghế ra chạy trốn trước khi bản thân sụp đổ hoàn toàn.
      
         
Không để ý Furuya Rei nghi hoặc phía sau, cô sắp hít thở không thông. Nếu như nói Moroboshi Dai là anh vì tiến vào tổ chức mà bịa ra lời nói dối, vậy Okiya Subaru thì sao? Akai Shuichi thì sao?
         
        
Thì ra tất cả thân phận của anh, đều chưa từng vì cô mà dừng chân.
          
          
Thì ra mưu toan khiến mỗi người đều được vui vẻ, hy vọng tất cả có được hạnh phúc của mình, mới là chú hề bán cười kiếm sống, sau khi kết thúc sân khấu thì tẩy trang rơi lệ.
        
         
Mưu toan cứu vớt chúng sinh, không hay biết chính mình mới là tay đao phủ hung tàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top