Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bùa yêu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày đi thầy về, tôi suy nghĩ về việc anh ấy liệu có bị bỏ bùa hay không? Những dấu hiệu lừ đừ, gật gù, mệt mõi ngày càng nặng của anh ấy khiến tôi vừa thương vừa lo cho Gemini. Winny mà biết tôi như thế này chắc mắng tôi tới tắp rồi cho anh ấy một trận. Anh đã ít về nhà với tôi, một tháng chỉ về đúng một lần, lúc nào cũng như vậy, tôi phải ăn một mình, ngủ thì không còn hơi ấm của anh. Nhớ anh mà anh lại phụ bạc với tôi. Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, tôi định tắt đi nhưng nhìn thấy tên Gemini tôi ngay lập tức trả lời.

Fourth: Alo, anh à, anh có biết rằng em...

Tôi chưa kịp nói hết câu thì đầu dây bên kia đã phản hồi lại bằng tiếng ân ái của một cặp tình nhân. Ban đầu tôi tưởng nhầm số, nhưng khi nhìn lại thì vẫn là số điện thoại của Gemini cơ mà. Vậy không lẽ anh ấy đang làm tình với con ả đó. Cảm xúc lấn át lí trí, tôi ném chiếc điện thoại vào tường cho nó bể nát. Tôi ôm đầu khóc nức nở, khóe mắt và gương mặt trở nên đỏ, sợi dây niềm tin mỏng manh giờ đã đứt rồi. Tôi muốn đánh anh ta, tôi muốn giết anh ta. Tôi nói được nhưng tôi không làm được. Khi này, ngoài cửa nhà có một tiếng chuông kêu lên. Tôi vội vàng lau nước mắt, điều chỉnh tâm lý của mình trở lại bình thường rồi ra mở cửa.

Fourth: Au, nay có cả Satang đến cùng mày hả.

Winny: Ừm, mà thầy nói là cách giải quyết cho hai đứa mày á.

Fourth: Cách gì vậy?

Satang: Thầy ấy nói là đã có bùa chống lại "nó", nhưng chỉ tạm thời thôi. Mày phải ở cạnh Gemini nhiều một tí thì sẽ đỡ dần ấy, kiểu chính thất thì mãi là chính thất đấy.

Winny: Mày vào nhà xem có một hai cái áo nào của Gemini á, đem theo đi.

Fourth: Được.

Tôi chạy lên lầu lấy một số cái áo còn lại của Gemini rồi đến nhà thầy. Sau khi tôi nhận được bùa, tôi nghĩ rằng tôi sẽ thay đổi được tình thế nhưng không như tôi nghĩ. Satang nói với tôi rằng báo đưa tin Gemini đã bị tai nạn giao thông, Gemini thì bất tỉnh còn Claire thì bị trầy xước ngoài da. Chúng tôi tức tốc tìm bệnh viện mà anh ấy đang nằm viện. Tôi biết được anh ấy đang nằm viện ở bệnh viện trung ương thành phố Bangkok. Khi đến được bệnh viện, tôi hỏi các tiếp tân bệnh viện thì biết phòng 190 cuối hành lang bệnh viện là phòng anh. Tôi đến mở cửa phòng bệnh thì hình ảnh đập vào mắt tôi là con ả Claire đang nắm tay và hôn Gemini. Tuy biết ở bệnh viện thì không được làm ồn nhưng hai người bạn SangtangWinny đã giúp tôi một tay. Họ khóa chốt cửa phòng bệnh lại để tôi dễ dàng hành động.

Claire: Em... em... chào mấy anh.

Fourth: Rất vinh hạnh chaos em.

Vừa nói xong tôi đến chỗ Claire tát vào mặt ả, năm dấu tay in đỏ trên má, rồi tôi nhét khăn vào mồm con ả đó rồi đánh nó không ngóc đầu lên được. Từ một cô gái với dung mạo xinh đẹp thì giờ chẳng khác gì con ngợm. Đầu tóc thì rối bời, mắt thâm đen như panda, còn môi từ mỏng đã dày lên như tai nạn thẩm mỹ. Rồi Satang và Winny đã giúp tôi "hộ tống" con ả đó ra khỏi bệnh viện. Giờ nhìn lại anh, vừa hận vừa xót, mặt mày thì xanh xao, má hóp vào, các vết thương trải dài từ thân xuống đùi. Tôi kìm nén những giọi nước mắt để không phải khóc vì một kẻ tệ bạc. Nhưng rồi tôi lại khóc, khóc cho hết phiền muộn, khóc cho trôi hết đi những oán hận để thay vào đó là những ngọt ngào xưa kia. Tôi sẽ cố gắng đem lại cho anh bằng mọi giá.

Tối hôm đó, tôi ngồi bên giường bệnh của anh và kể lại những kỉ niệm hạnh phúc mà tôi với anh đã làm trong ba năm qua. Ngồi nói luyên thuyên đủ điều, nào là những trò nghịch ngợm, rồi những lúc chúng tôi có công việc sau khi tốt nghiệp đã cực khổ và gian nan ra sao. Vừa nói vừa có hai hàng lệ rơi xuống trên má tôi. Dù tôi có khóc thật to thì anh ấy cũng không tỉnh dậy mà dỗ tôi như trước. Nắm lấy bàn tay còn chút hơi ấm kia mà lòng thì đau như cắt. Có ai trên đời mà lại ngốc như tôi không chứ. Nhưng vì yêu, tôi sẽ khiến anh có thể yêu tôi lại một lần nữa . Tôi đặt bùa của thầy vào áo của Gemini, rồi đặt nó ở dưới gối và niệm chú cho anh. Tôi không chắc nó sẽ hiệu nghiệm nhưng cứ tin vào nó đã. Niệm xong, tôi nằm trên sofa có sẵn ở trong phòng nằm nghỉ ngơi. Được một lúc thì tôi chìm vào giấc ngủ.

Tôi nhận ra mình đang nằm mơ, vì tôi đã thấy những điều mà đáng lẽ tôi không nên thấy. Tôi thấy một người phụ nữ kì lạ. Tôi đảm bảo đó không phải ả Claire, người này giống một phi vật thể hơn. Người phụ nữ với đầu tóc bù xù, da trắng bệch, môi tím ngắt và đôi mắt trông rất quỷ dị đang chảy ra hai hàng nước đen ngòm. Bộ đồ cô ấy mặc thì rách rứi, xộc xệch. Tôi nhìn thấy cô ấy đang trèo từ ngoài cửa số vào, cô ta chồm đến, giữ chặt hai tay trên vai Gemini và từ từ nhe răng ra cắn vào cổ anh.

Tôi giật mình tỉnh dậy và thấy y tá bước vào phòng bệnh cất đi máy thở và thông báo với tôi rằng anh đã chết. Anh chết đúng lúc 3h sáng. Tôi còn sốc hơn khi nghe bác sĩ nói với tôi một chuyện khó tin. Chẳng hiểu sao anh bị tai nạn giao thông mà hầu hết các bộ phận bên trong cơ thể lại thối rửa, điều này là chuyện hiếm gặp ở các bệnh nhân bị tai nạn khác. Tôi nhìn Gemini nằm trên giường bệnh, mặt trắng bệch, đôi môi nhợt nhạt, hơi thở thì chẳng còn, cơ thể dần dần lạnh lên. Tôi đau lòng mà khóc như một đứa trẻ mất mẹ, tia hy vọng cuối cùng để giải bùa coi như là hết.

Gia đình anh lo đám tang cho anh. Dù nhỏ nhưng người đến dự tang rất nhiều, trong đó có cả tôi. Đứng trước quan tài của anh, tôi phải cố kiềm nước mắt để thắp cho anh ba nén nhang. Người đời nói đúng, thà là chia tay còn hơn là âm dương cách biệt. Biết thế tôi đã không níu kéo mối tình này làm gì, để giờ cả hai đều đau khổ.

Sau lễ tang của anh, tôi trở về nhà và vệ sinh cá nhân. Tôi làm nhanh hơn mọi khi vì bây giờ tôi đang buồn ngủ. Chỉ muốn ụp mặt xuống giường mà ngủ ngay. Khi đã say giấc nồng, tôi biết mình đang mơ, mơ thấy anh.

Genini: Anh xin lỗi vì không thể đi đến cuối đời cùng em. Anh bị Claire bỏ bùa yêu chứ không phải là anh không còn yêu em. Anh thật sự yêu em, mong rằng kiếp sau anh sẽ tìm được em. Giờ em hãy sống thật tốt nhé. Tạm biệt em.

Kể từ ba tháng sau lễ tang, tôi đã lấy lại những nụ cười mà khoảng thời gian trước đây tưởng chừng đã mất. Hôm nay buổi hẹn gặp giữa tôi và SatangWinny ở quán cafe gần nhà.

Fourth: Hi, xin chào cả nhà yêu của Fot.

Satang: Nhanh coi, tới trễ mà ra vẻ ha.

Winny: Đúng rồi đấy, chờ mày mà tưởng đẻ được mấy lứa.

Fourth: nói gì vậy bar. Thì từ từ người ta tới mà. Đừng có mắng tao chứ.

Satang: Tao có mắng đâu. Tao quát mày đấy.

Winny: Thôi, nói khùng nói điên riết. Vào vấn đề chính đi.

Satang: À, tao quên, mày đi đám cưới của bọn tao nhá /đẩy thiệp cưới ra cho Fourth/.

Fourth: Trời ơi, bọn mày lấy nhau rồi bỏ tao. Huhu

Satang: Nè he, bọn tao phải lo cưới chứ không mất tuổi đẹp. Với lại không lo cưới có người cướp mất Winny của tao sao.

Fourth: Èo, sến vãi. 

Winny: Này, tao hỏi thật, tính không quen ai thật hả?

Fourth: Ừm, người tao yêu thì không thể thay đổi, mãi là Gemini.

Winny: Mà nói Gemini tao mới nhớ, con Claire hồi trước giật bồ mày nay nó vô bệnh viện tâm thần rồi. 

Fourth: Gì nghe nặng vậy, mà thôi cũng đáng

Winny: Tao nghĩ là do bùa quật rồi. Kệ, đáng đời nó.

Ông trời lấy đi người tôi yêu nhưng đã trừng phạt người phụ nữ kia một cách xứng đáng. Tôi biết được rằng sau khi người yêu tôi mất, cô ấy như hóa điên, lúc nào cũng thấy có người đến giật chân, kéo tay ả. Gia đình của ả không chịu nỗi đã tống luôn vào bệnh viện tâm thần. Cuộc đời vốn không phải hoàn hảo, nhưng đừng vì những chuyện buồn trong quá khứ mà mất đi chính mình. Tôi tin rằng tôi sẽ gặp lại Gemini một lần nữa chỉ có điều là không phải bây giờ.

________________________________________________________________________________
05/08/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top