Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

HAI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trưởng thành giống như một tên trộm đánh cắp thời gian

Trộm mất sự ỷ lại đã nắm chặt trong tay thuở ban đầu


TÚY LINH LUNG



Đây là bộ phim cổ trang đầu tiên mà tôi tham gia. Bởi vì là lần đầu tiên tham gia phim cổ trang nên có rất nhiều thứ cần phải học, từ cưỡi ngựa, bắn cung, chơi cờ, v.v. Có một số phân cảnh chủ yếu được quay ở Đôn Hoàng, trong đó có khá nhiều cảnh cưỡi ngựa. Một kẻ không biết cưỡi ngựa như tôi hoàn toàn bắt đầu từ con số 0, mất gần cả ngày trời để học được cách cưỡi ngựa. Lúc nghe mọi người nói tôi học như vậy đã khá là nhanh rồi, trong lòng không khỏi len lén có một chút đắc ý nho nhỏ, có lẽ tôi cũng có một chút thiên phú trên phương diện này. (ha)

Trong phim tôi thủ vai Thập Nhất Hoàng tử Nguyên Triệt, theo lời mọi người nói chính là một kẻ "điên cuồng bảo vệ huynh trưởng". Thập Nhất trong phim nơi nơi chốn chốn bảo vệ Tứ ca, Tứ ca nói bất kì điều gì đều là "bảo sao nghe vậy", làm điều gì cậu ấy cũng giúp đỡ hết mình, vĩnh viễn trung thành. Trên phương diện tình cảm, cậu ấy chính là một kẻ si tình, đối với Thái Thiển vô vàn sủng ái. Nhưng trên thực tế thì ngược lại, là mọi người chăm sóc tôi nhiều hơn. Đạo diễn dạy cho tôi những kỹ xảo khi quay phim, anh Vỹ Đình truyền lại cho tôi kinh nghiệm nhiều năm trong nghề. Là một người mới trong lĩnh vực quay phim cổ trang, mỗi khi tôi không thể tiến nhập vào trạng thái của nhân vật, mọi người luôn giúp tôi tìm cảm xúc, diễn thử, luyện tập lời thoại, dạy tôi làm thế nào để nhập vào trạng thái một cách chân thực nhất. Tôi nhớ có một phân cảnh ba người, lúc đó tôi làm thế nào cũng không tìm được cảm xúc của nhân vật. Đại khái đã quay khoảng hơn mười lần, đạo diễn cũng không có bất cứ trách mắng gì, ngược lại còn dốc lòng hướng dẫn tôi, nói với tôi về bối cảnh của cảnh quay này khiến tôi có thể tiếp thu một cách tự nhiên hơn. Anh Vỹ Đình vô cùng kiên nhẫn giúp tôi diễn tập. Điều đó khiến tôi cảm thấy tổ quay phim giống như một gia đình, quy tụ những con người có tình có nghĩa, tất cả mọi người đều giống như người nhà mà nâng đỡ lẫn nhau.


BẦU BẠN LÀ MÓN QUÀ TUYỆT VỜI NHẤT TÔI DÀNH CHO GIA ĐÌNH


Người xưa có câu "Khi cha mẹ vẫn còn ở bên, đừng đi quá xa". *

*Trích trong sách "Luận ngữ" phần "Lí Nhân". Nguyên văn: Tử nói: "Cha mẹ còn, đừng đi quá xa, muốn đi xa phải có phương hướng". Ý nói rằng, Khổng Tử nói: "Khi cha mẹ vẫn còn sống, cố gắng đừng ở bên ngoài quá nhiều (không ở gần cha mẹ). Nếu như không có cách nào khác, thì phải nói cho cha mẹ đi đâu, tại sao lại đi, lúc nào thì trở về. Và phải sắp xếp thật tốt việc phụng dưỡng cha mẹ".

Lúc nhỏ, cha mẹ luôn luôn ở bên bầu bạn tôi trên quãng đường trưởng thành. Nguyện vọng lớn nhất của tôi sau khi trưởng thành là có thể đưa cha mẹ đi ngắm nhìn thế giới ngoài kia, nhưng nghề nghiệp của tôi rất hiếm khi có được một khoảng thời gian rảnh rỗi. Vì vậy chỉ cần có thời gian rảnh tôi sẽ về nhà cùng người thân đi dạo, đưa họ đến quán net nổi tiếng gần nhất, dạo quanh khu di tích Minh Xuyên. Khi đó, điều quan trọng chính là tôi đang nắm tay họ (cùng đi).


TRĂNG VẪN SÁNG TẠI QUÊ NHÀ*


*Gốc "月是故乡明" (Nguyệt thị cố hương minh) xuất phát từ bài thơ "Nguyệt dạ ức xá đệ" (Đêm trăng nhớ em trai) của nhà thơ Đường Đỗ Phủ. Nguyên văn câu thơ:

露从今夜白,月是故乡明

Lộ tòng kim dạ bạch

Nguyệt thị cố hương minh

Đêm nay sương trắng đã rơi

Quê xưa giờ vẫn sáng ngời bóng trăng

-Bản dịch của Trần Trọng Kim-

Tôi ở vòng bạn bè nhìn thấy một câu nói "Tôi thi qua bao nhiêu bài thi, không nghĩ tới thực ra là để rời xa quê hương. Quê hương không có mùa xuân và mùa thu, chỉ chừa lại mùa đông và mùa hè vội vã".

Lần đầu tiên cảm nhận được chia xa, đó là khi tôi lên đại học. Tôi sinh ra ở Thành Đô, lớn lên ở Thành Đô, trước giờ chưa từng rời xa thành phố này. Ngày đó, tôi bước lên chuyến bay cuối cùng rời xa quên nhà, sau lưng là ánh mắt không nỡ của cha mẹ cùng với những lo âu bất an, trước mắt là sự chờ mong đối với cuộc sống đại học. Tôi đột nhiên cảm thấy rằng cuộc sống của mình đã bước sang một giai đoạn hoàn toàn khác, là cuộc sống mà bên cạnh đã không còn những lời cằn nhằn ấm áp của cha mẹ. Là giai đoạn tự mình cố gắng để trở thành một bản thể tốt hơn, là giai đoạn tự đảm đương và chịu trách nhiệm. Hai tiếng rưỡi đã đem tôi đến thành phố xa lạ này. Ở đây không có cửa tiệm nhỏ mà tôi lui tới mỗi tuần, không có quán net nhỏ mà tôi sẽ đến khi có cơ hội trốn học, càng không có căn cứ bí mật đã bầu bạn với tôi hơn mười năm. Sau khi lên đại học, tôi rất ít khi đón Tết Trung Thu ở nhà, sau khi tốt nghiệp, cả năm trời càng có ít thời gian quay về nhà. Tôi dần dần cảm thấy, đã rất nhiều Tết Trung Thu không ở nhà, có rất nhiều ngày lễ đã không còn cùng người thân chúc mừng. Món bánh bột lọc Động Tử Khẩu yêu thích của tôi trong con hẻm nhỏ ở Thành Đô, món chân giò Liêu Ký của mẹ, đều trở thành những kí ức khó có thể lí giải được trong cuộc sống của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top