Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thích mình à?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Giấc mơ thứ 12 - jjhsmpfys  •

*

1.

- Bạn ơi, cho mình hỏi...

- Thích mình à?

Kim Hách Khuê tròn mắt, lớp phó phụ trách livestream suýt làm rơi máy.

- À không, tụi mình muốn...

- Facebook đây, add đi.

Hách Khuê hạ mic cười gượng, lớp phó mặt sượng trân.

- Bạn ơi, ý mình là...

- Hay muốn số điện thoại? Đưa máy mình nhập cho.

Livestream ban đầu chỉ có 200 lượt xem nhảy vọt lên 2000 lượt xem, còn có tài khoản donate.

「Đẹp trai mà tự luyến bây ơi =)))」

「Khuê đồng ý đi Khuê」

「Ơ Lý Tương Hách lớp 12A1 này, ủa tưởng mọt sách nói không với yêu đương?」

「Ê tao để ý lâu rồi nha, thấy chào cờ đầu tuần nào nhỏ Hách cũng ngó sang lớp nhỏ Khuê nha」

「Ê tui cũng thấy á, tui ngồi ngay sau bạn Khuê nè, bạn Hách nhìn không chớp mắt luôn」

「...」

Lớp phó nhìn mưa bình luận trên màn hình, nhịn cười đỏ cả mặt.

- Bạn ơi, chúng mình muốn phỏng vấn bạn thôi ấy!

Hách Khuê dùng tài năng rap ăn vào máu của mình nói hết một hơi.

- À.

Bầu không khí cực kỳ ngượng ngùng.

- Phỏng vấn mẫu người lý tưởng của mình hả bạn?

「Hahaha, tui lớp bạn Hách đây, từ chối hết em này đến em khác, thì ra là có người trong lòng rồi」

「Mấy ai bình thường khi iu」

Hách Khuê đỡ trán tắt mic.

- Xin lỗi, tụi mình làm phiền bạn rồi.

Hách Khuê vội cúi đầu rồi kéo lớp phó đi khuất sau dãy hành lang.

Tương Hách chờ người rời đi mới tháo kính úp mặt vào lòng bàn tay.

- Ngại thật, nhưng mà đáng.

2.

- Hết phấn rồi, bạn nào sang A1 xin cho cô viên phấn nào.

Lớp phó vừa định đứng lên thì lại nảy ra một ý tưởng tinh nghịch.

- Bạn Khuê đi cô ạ!

Hách Khuê đang hớp ngụm nước tí thì sặc.

- Ừ, Khuê đi đi em.

Hách Khuê cố tỏ ra mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng.

Nếu bạn học khối 12 trường trung học M, bạn xin cô đi vệ sinh, bạn trốn tiết, hay bạn ngủ quên giờ mới đến, không quan trọng là lý do gì, chỉ cần đi qua lớp 12A1 đều có thể nhìn thấy bạn nam có dáng hình nhỏ nhỏ xinh xinh đứng chần chừ mãi không dám mở cửa.

Cuối cùng sau năm phút đấu tranh, Hách Khuê vẫn ló đầu vào trong lớp 12A1.

- Cô ơi, cô cho lớp em xin viên phấn với ạ.

- Ê ê Khuê kìa Hách ơi!

- Má sang tìm ba kìa!

- Cô ơi bạn Khuê người yêu bạn Hách đấy ạ!

12A1 chưa từng sôi nổi đến thế ngoài giờ học.

Hách Khuê đỏ bừng mặt, Tương Hách ngẩng đầu nhìn bạn chằm chằm.

Cô giáo cười đầy ẩn ý.

- Hách gọi bạn tiếng đi cô cho bạn phấn.

Cả lớp 12A1 ồ lên.

- Cô cũng ship chúng mày ơi!

Tương Hách mặt không cảm xúc nhưng tai thì đỏ bừng.

- Hách... Khuê ơi.

Mặt Hách Khuê đỏ như trái cà chua.

Cô giáo vừa đặt viên phấn vào tay, Hách Khuê vội cúi đầu cảm ơn rồi lao ra ngoài như tên bắn. Chạy nhanh đến nỗi làm rơi cả bảng tên.

- Khuê ơi rơi bảng tên rồi này!

Lớp trưởng 12A1 gọi với theo nhưng Hách Khuê đã chạy mất dạng.

- Thôi không sao, lát về Hách đem cho bạn em nhé.

3.

- Uầy chúng mày ơi, Lý Tương Hách 12A1 kìa!

- Khuê ơi người yêu tìm này!

Hách Khuê đang cất nốt sách vở vào cặp nghe tiếng gọi ngẩng đầu lên.

Bạn ơi mình làm gì nên tội.

- Khuê ơi, nãy bạn làm rơi bảng tên.

- Khuê ơi Khuê à, đậu xanh tao cũng muốn có người yêu chúng mày ơi!

- Khuê lớp mình đào hoa quá, tháng trước vừa có mấy em khóa dưới tỏ tình, giờ thêm bạn đồng niên simp công khai nữa này! Chậc chậc.

Hách Khuê cúi đầu giật lấy bảng tên trên tay Tương Hách, không nói gì chạy một mạch ra nhà xe.

Tương Hách đứng đờ người.

Ôi thôi, bị bạn ghét rồi ư.

- Bạn ạ, Khuê hay bị xấu hổ ấy, đừng có theo đuổi dồn dập quá, cứ từ từ thì khoai mới nhừ nhá.

Tương Hách gật đầu, ngón tay vuốt nhẹ nơi tay Hách Khuê vừa chạm lướt qua.

4.

- Ê mấy đứa trường sắp tổ chức trại hè đầu năm nhé! 2 ngày 1 đêm luôn nha!

Lớp trưởng lớp 12A2 vừa dứt lời lớp đã ồn như cái chợ vỡ.

- Ê tao xí slot chung lều với nhỏ Khuê nha!

- Mơ đi, tao trước nhá!

- Chúng mày im hết đi, đến lượt chúng mày à! Người yêu người ta còn ở A1 kia kìa!

Hách Khuê đập mạnh bút xuống bàn.

- Này, đừng đùa vậy nữa, mình với bạn đó không là gì của nhau hết!

Mặt Hách Khuê hơi đỏ, không phải vì ngại mà vì khó chịu, bị gán ghép công khai như thế ai mà thích cho được.

- Đấy cái con này, tao đã bảo rồi, Khuê giận rồi kìa!

Hách Khuê cúi đầu viết tiếp bài tập, trong lòng thầm mắng cái người bắt đầu mọi chuyện kia.

5.

- A ha! Đến lượt Khuê rồi nhé! Nói đi bạn, chọn thật hay thách nào!

Trường trung học M tổ chức trại hè tháng 7 cho cả trường, 12A1 và 12A2 tụ lại một chỗ bên đống lửa chơi Truth or Dare.

Hách Khuê bối rối bắt gặp ánh mắt mong chờ của Tương Hách ngồi đối diện.

Bạn ơi đừng nhìn mình lộ liễu như thế.

- Mình chọn thách.

Lớp phó lớp 12A2 cười nham hiểm.

- Mình thách bạn thơm má người được chọn tiếp theo!

Hách Khuê lườm lớp phó một cái, nhỏ này chỉ giỏi bày trò thôi.

- Quay đi quay đi!

Lớp trưởng 12A1 hào hứng quay chai, cả lớp chúi đầu chờ đợi xem ai sẽ là kẻ may mắn.

- Tương Hách!!!

Duyên trời tác hợp.

- Khuê ơi, chúng mình không làm gì đâu nhé, chai nó tự quay vào Hách thôi!

Hách Khuê cắn môi, sao lại quay vào Lý Tương Hách chứ. Đáng lẽ ra em nên chọn nói sự thật.

Có chơi có chịu, Hách Khuê đứng dậy bước tới gần bên Tương Hách.

12A1 và 12A2 trở thành 12A như VTV hoà sóng dịp Tết. Năm mươi mấy cái đầu cùng hướng ánh mắt về phía hai nhân vật chính.

- Nếu bạn không thích...

Tương Hách mở lời cứu giá, nhưng má trái đã được môi mềm ịn lên.

- Húuuu! Ô tê pê bún riu quá anh em ơi!

- Đứng yên để tao xúc cái lễ đường đến cho hai đứa bây!

- Bố Hách ba Khuê đặt tên con là gì cho hay chúng bây!

12A1 và 12A2 như anh em lâu ngày xa cách, gặp nhau rồi thật khó lìa xa, tay bắt mặt mừng nhận thông gia tán loạn.

Hách Khuê thật muốn đào một cái lỗ chui xuống quá, Tương Hách được crush thơm má, hạnh phúc đến mất hồn, miệng mèo bất giác nở nụ cười.

Hách Khuê ngây người, sao nụ cười của bạn này làm tim em rung rinh quá.

6.

Phải đến 18 năm cuộc đời, Hách Khuê mới thấu hiểu sâu sắc câu "ghét của nào trời trao của đó".

Thực ra cũng không tính là ghét, nhưng em cũng chíu khọ với người ta lắm, chọc ghẹo em trên livestream của trường, làm các bạn gán ghép đẩy thuyền, lại còn được hưởng miễn phí một cái thơm má nữa.

Đáng ghét, được mỗi cái cười đẹp.

Hách Khuê gõ bút xuống mặt bàn, bài này khó quá, không biết giải sao.

- Khuê sao đấy, không biết làm à, mình chỉ cho.

Lớp phó vừa cắn ống hút Milo cầm tờ đề lên.

Bạn ta làm ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ một lúc lâu rồi lắc đầu.

- Bài này khoai quá, chắc chỉ có mang sang A1 hỏi mới cứu được.

Hộp sữa Milo kêu rột rột, lớp phó vỗ vai Hách Khuê.

- Sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà chồng, mạnh dạn lên bạn.

Hách Khuê thở dài bất lực trước câu đùa cợt nhả của lớp phó.

Giờ ra chơi, Hách Khuê mang đề ra ghế đá ngồi, gió hạ thổi tán cây xào xạc, trước mắt em nhiều thêm một cái bóng.

- Khuê ơi.

Hách Khuê giật mình, đến cả giọng nói của người ta cũng đã ghi nhớ mất rồi.

- Mình ngồi cùng bạn được không?

Giờ mà từ chối thì bất lịch sự quá.

- Được... bạn ngồi đi.

Tương Hách vuốt lại tóc tai rồi mới ngồi xuống bên cạnh Hách Khuê.

Có người khác ở đây làm mất tập trung thật, không nghĩ được gì.

- Bạn cần mình giúp không?

Cần, nhưng mà hỏi thì lại mắc nợ.

- Câu 46 mình không hiểu lắm.

Thôi kệ chứ, dù sao bạn ta cũng lãi một cái hôn rồi, ai cho không ai cái gì bao giờ đâu.

Tương Hách cầm tờ đề lên suy nghĩ tầm năm giây là nghĩ ra cách giải.

- Bài này bạn dùng hàm X là ra.

Áp dụng công thức là ra hả bạn, giỏi mà giảng bài dở ẹc vậy.

- À ừ, mình hiểu rồi, cảm ơn.

Hiểu quái gì đâu huhu.

Chuông vào lớp vang lên, Hách Khuê vội chào tạm biệt Tương Hách rồi chạy vào lớp.

- Sao rồi, nãy thấy ngồi với chồng phớ hôn, giải được chưa chỉ mình nữa với.

- Chúng mình không tìm được tiếng nói chung.

7.

Confession trường xuất hiện bài đăng nhận được 1000 lượt like, share và comment.

#cfs2305 Đôi bạn cùng tiến Lý Tương Hách 12A1 và Kim Hách Khuê 12A2! Chuyện là giờ ra chơi thứ ba tuần trước tui có đi lấy tài liệu cho cô, đi ngang qua ghế đá thì thấy hai bạn sát gần bên nhau giải đề. Thấy cưng quá nên tui chụp ảnh lại, chính chủ không thích xin nhờ page xoá bài giúp ạ!

「Trời ơi tao đã bảo rồi mà, mưa dầm thấm lâu, kiểu gì cũng đổ thôi!」

「Hai bạn hết cấp cưới không ạ? Thi trượt mình về tiếp quản cửa hàng áo cưới nhà mình, có nhu cầu liên hệ nhé」

「Đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn, hai bạn giúp đỡ nhau học tập như này cô mừng lắm!」

「Khuê ơi sao anh từ chối em mà quen cha già mọt sách này!」

「Anh Hách ơi em simp anh 2 năm rồi, em hết cơ hội thật rồi sao」

「...」

Lớp phó quơ quơ màn hình điện thoại đang mở trang cfs trường trước mặt Hách Khuê.

- Kìa, mấy em khóa dưới khóc trôi phần bình luận rồi kìa. Niên hạ cũng mlem đấy, nhưng đồng niên mới là chân ái!

Lớp phó dùng thứ ngôn ngữ mà Hách Khuê không hiểu gì.

- Mình nhắc lại lần nữa, mình với bạn đó không có gì hết.

Lớp phó cắn miếng bánh mì.

- Cứ chờ mà xem!

8.

Tại canteen trường đang xảy ra một trận đấu bất phân thắng bại.

- Cô ơi, con đến trước, bánh mì của con!

- Không, bán cho con cô ơi!

Hách Khuê và một bạn lớp 12C1 đang tranh giành nhau chiếc bánh mì cuối cùng.

Cô bán bánh cũng không biết nên xử trí thế nào.

- Cô ơi, con lấy bánh mì, con trả tiền ạ.

Tương Hách nhảy ra từ hư vô, nhanh lẹ cướp chiếc bánh mì cuối cùng khỏi tay hai bạn đang cãi nhau ầm ĩ.

- Khuê ơi, của bạn này.

Hách Khuê tròn mắt, bạn nữ 12C1 há hốc miệng nhìn Tương Hách đặt chiếc bánh mì cuối cùng vào tay Hách Khuê.

Nữ 12C1 hậm hực.

- Má đã mất bánh mì còn phải ăn cơm chó! No mẹ rồi ăn ngập họng chúng mày luôn đi!

Bạn học 12A1 và 12A2 có mặt tại hiện trường được một phen cười nắc nẻ.

Hách Khuê cúi đầu nhìn bánh mì còn nóng hổi trong tay.

- C-cảm ơn bạn.

Tương Hách cười simp.

- Không có gì, mình chiều người mình thương thôi.

Hách Khuê mặt đỏ tai hồng, Tương Hách cũng ngại ngùng gãi mũi.

- Bạn ăn gì không, mình mời lại bạn.

- Mình ăn bánh mì.

Nhưng mà đây là cái cuối cùng rồi.

Hách Khuê thơ thẩn mấy giây rồi nhờ cô bán bánh cắt đôi chiếc bánh.

- Bạn một nửa, mình một nửa, nhé?

- Được.

Nếu bạn muốn mình sẽ làm một nửa của bạn.

Tương Hách giấu vế sau trong lòng.

9.

- Mọi người nghe mình phổ biến hội thao năm nay nhé.

Lớp trưởng 12A1 đứng trên bục giảng cầm một tờ giấy A4.

- Năm nay khối 12 chỉ cần tham gia thi chạy thôi, năm ngoái với năm kia lớp mình có giải nhất nhì hết rồi, năm nay trường lấy tinh thần tự nguyện thôi nhé, bọn mình cũng bận học mà.

- Hách ơi tao nghe bảo vợ mày đăng ký thi chạy đấy!

Tương Hách giả vờ che miệng ngáp, nhưng thực ra là giấu nụ cười vì cách xưng hô kia.

- Lớp trưởng, mình đăng ký thi chạy nhé.

Tương Hách đứng bật dậy báo danh với lớp trưởng. Đám bạn ngồi xung quanh ồ lên, thì ra học sinh giỏi cũng bị con đũy tình yêu làm mờ mắt.

- Haha, Hách simp Khuê hết cứu rồi, sắp có kịch hay xem rồi đây!

Ngày diễn ra hội thao, Hách Khuê chạy được nửa đường thì say nắng, Tương Hách bỏ cả chạy cõng bạn đến phòng y tế.

Lớp trưởng 12A2 giáo huấn cả lớp một hồi vì tội đùn đẩy cho Khuê, còn 12A1 thì kháo nhau Hách ngày thường nhìn liễu yếu đào tơ vậy mà cõng vợ cứ phải gọi là ngon ơ.

Hách Khuê được bạn đồng niên cõng đến phòng y tế, sao bạn này có mùi dễ chịu quá, vừa chạy xong mà vẫn thơm thật. Thay vì say nắng thì em bắt đầu thấy say một thứ khác, người cũng vô thức dựa vào lưng bạn.

- Khuê uống nước ép dưa hấu cho tỉnh này.

Tương Hách đỡ bạn nằm xuống giường xong thì chạy như tên bắn đi mua nước ép dưa hấu, không dám để bạn chờ lâu nên cả đi cả về chỉ mất đúng năm phút.

Hách Khuê nhận lấy nước ép dưa hấu, dòng nước mát mẻ chảy xuống cổ họng cũng làm cơn say nắng dần tan biến.

- Cảm ơn bạn, Tương Hách. Nhưng mà bạn bỏ chạy thế mình sợ...

Tương Hách ngẩn ngơ, cuối cùng cũng được nghe crush gọi tên mình rồi.

- Không sao đâu, đối với mình bạn quan trọng hơn giải thưởng nhiều.

Hách Khuê cắn ống hút, cúi đấu né tránh ánh mắt tràn ngập tình ý của Tương Hách.

- Bạn... tại sao bạn lại thích mình? Ý mình là, mình đâu có gì nổi bật đâu nhỉ.

Tương Hách len lén thở dài, bạn mà không nổi bật thì còn ai nổi bật nữa.

Thực ra ấn tượng lớn nhất của Tương Hách đối với Hách Khuê chính là dường như mọi người xung quanh bạn ai cũng đối xử với bạn rất tốt.

Kể cả bạn bè xung quanh Tương Hách cũng rất quan tâm đến Hách Khuê, có người thì nói vì Hách Khuê xinh đẹp, có người lại nói do Hách Khuê luôn giảng giải bài tập cho mình, có người thì bảo ở bên cạnh Hách Khuê luôn có cảm giác rất yên bình. Hách Khuê cứ thế dịu dàng chiếm một ngăn trong tim mọi người.

Chẳng biết là Hách Khuê còn nhớ hay đã quên, nhưng chuyện khiến Tương Hách thật sự rung động trước Hách Khuê phải kể lại trước khi cả hai lên cấp ba.

Tương Hách ngày đó là một mọt sách chính hiệu, với cơ thể mảnh khảnh yếu ớt đó thì chẳng đấu lại ai.

Trên đường về nhà của Tương Hách có một đoạn khá vắng, đám côn đồ thường xuyên lảng vảng ở đó. Và hôm đó mục tiêu của chúng là Tương Hách.

Nhưng chúng không thể đạt được mục đích của mình, bởi vì Hách Khuê đã xuất hiện. Cũng là một cậu nhóc gầy yếu cần người bảo vệ, nhưng lại là người can đảm nắm tay Tương Hách chạy thoát khỏi đám côn đồ.

Tương Hách nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Hách Khuê.

- Trong mắt mình, Hách Khuê lúc nào cũng tỏa sáng.

10.

Dự báo thời tiết báo sáng sớm hôm nay có mưa rào, Hách Khuê ôn bài đến khuya nên ngủ quên, mẹ gọi dậy không cả kịp ăn sáng.

- Khuê ơi, ăn đã rồi đi học con!

- Lát con mua bánh trên trường, muộn rồi mẹ ạ!

Thể chất của Hách Khuê từ nhỏ đã yếu hơn các bạn đồng trang lứa, dù là giữa mùa hè nhưng do trời mưa mang hơi lạnh, cộng thêm sáng chưa có gì bỏ bụng, Hách Khuê vừa đến cổng trường thì bị tụt huyết áp.

- Khuê!

Lý Tương Hách đang đi cùng mấy bạn chung lớp, bước vào cổng trường là để ý ngay bóng dáng quen thuộc đi đứng xiêu xiêu vẹo vẹo. Cũng may là cậu đỡ em kịp, không thì bẩn đồ mất.

- Khuê sao vậy, tụt huyết áp à! Đứa nào có kẹo không?

Bạn cùng lớp của Tương Hách cũng sốt sắng.

Một viên kẹo gừng đẩy vào trong miệng Hách Khuê, vị ngọt cay cay lan khắp đầu lưỡi, sắc mặt Hách Khuê dần hồng hào trở lại, các bạn xung quanh cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Khuê yếu quá, hình như trước có ai bảo còn không được 50 cân, chắc không ăn sáng rồi.

Tương Hách gật đầu nắm tay Hách Khuê giúp bạn ủ ấm, bạn cùng lớp nhìn cảnh này vừa cảm thán vừa bất lực.

Cảm thán vì cái nắm tay và ánh mắt tình nồng ý đậm của Tương Hách dành cho Hách Khuê.

Bất lực vì Tương Hách nổi tiếng không thích đồ ngọt lại có sẵn kẹo trong túi, còn không phải chuẩn bị cho những tình huống thế này à, đúng nhận sai làm sao được.

12A2 bảo hôm nào trời mưa là có biến, và đúng là thế thật, lớp phó đang cầm bịch cay cay trêu ngươi trước mặt đám bạn thì Tương Hách mở cửa lớp dìu Hách Khuê vào trong.

Bịch cay cay trong tay lớp phó rớt cái bộp xuống đất.

12A2 mắt chữ O mồm chữ A.

Hôm nay trời mưa, nhưng bên cạnh Khuê lúc nào cũng có ánh nắng. (*)

(*): Tên tiếng Trung của Hyukkyu là 金赫奎, chữ 奎 kuí (Khuê) đồng âm với chữ 葵 kuí (Quỳ) trong 向日葵 xiàngrìkuí (Hướng Nhật Quỳ) nghĩa là "Hoa hướng dương". 日 rì (Nhật) là Mặt Trời.

- Sắp bão rồi chúng mày ơi!

- Con trai lon roi biet de trai diu vao lop roi 💐🌹🥀🌺🌷🌸💮

- Đứa nào thó mất áo mưa con vịt của tau trả đây!

- Mấy cái đứa này, lại xem Khuê bị sao kìa!

12A2 vỡ trận.

- Khuê bị tụt huyết áp, mọi người trông bạn ấy giúp mình nhé.

- "Trông vợ giúp mình nhé", đậu xanh tao chôm giáo án viết fic cho OTP!

- Hách yên tâm đi, bọn mình có kinh nghiệm chăm Khuê nhà bạn xưa giờ rồi!

Khuê nhà bạn, nghe cũng bùi tai.

- Cảm ơn mọi người, mình về lớp đây.

Tương Hách cúi đầu bước ra khỏi lớp, 12A2 gom sữa bánh chất đống trước mặt Hách Khuê.

- Nhỏ này tối qua 1 giờ còn nhắn tin hỏi bài tao, mi định học đến chếc đấy à?

Lớp phó lao động vừa bóc bánh bóc sữa cho Hách Khuê vừa mắng vì xót.

- Nốc đi, lần này không có chồng mi thì mi tới số với cô Kim rồi đấy!

Hách Khuê gật gật ngoạm miếng bánh hút miếng sữa, trong đầu chỉ nhớ đến gương mặt lo lắng của Tương Hách, hình như kẹo gừng nong nóng cũng làm tan chảy trái tim em mất rồi.

11.

Đầu tháng 10, thời tiết bắt đầu mát mẻ hơn, ánh nắng không còn quá gay gắt nữa.

Hách Khuê đi ngang qua cửa hàng kem, em muốn ăn nốt một cây cuối cùng trước khi trời lạnh.

- Ơ, Tương Hách...

Hách Khuê cúi đầu lấy tiền trong túi, ngẩng đầu lên lại gặp người lạ nhưng quen.

- Đây là quán của bà nội mình.

Mình và bạn ta đúng là có duyên thật, đi mua kem mà cũng gặp nhau nữa.

Duyên trời tác hợp... Kỳ cục! Nghĩ gì vậy trời!

- Cho mình cây kem dưa hấu.

Nhắc đến dưa hấu lại nhớ hôm hội thao, sao mà mình và bạn ta lại bắt đầu có kỷ niệm để nhớ luôn rồi...

- Của bạn đây.

- Hết bao nhiêu thế?

- Mình tặng bạn.

- Đừng thế mà.

- Không thì bạn cũng tặng lại mình gì đó, vậy là hòa nhé?

- Tặng gì cơ?

- Thơm má lần hai.

Hách Khuê đỏ bừng mặt.

- Này! Đừng trêu chọc mình!

- Mình không đùa, mình nghiêm túc, Khuê có rung động với mình chút nào không?

Tương Hách không nhận được câu trả lời vì Hách Khuê đã bối rối chạy mất.

12.

Đầu tháng 11 trường trung học M tổ chức kỳ thi giữa kỳ.

- Thiên linh linh địa linh linh! Thiên linh linh địa linh linh cho con 9+ Toán Lý Hóa!!!

12A1 đương nhiên là lớp giỏi nhất khối, nhưng tâm linh cũng không thừa đâu.

- Hách ơi tao xin vía 10 Toán!

12A2 đương nhiên cũng giỏi không kém cạnh là bao, nhưng tâm linh thì đâu có thừa.

- Khuê ơi tao xin vía 10 Lý!

Đến hẹn lại lên, mỗi mùa thi cử hai cái tên Kim Hách Khuê và Lý Tương Hách lại xuất hiện trên confession trường. Tương Hách được gọi là thần Toán, còn Hách Khuê được gọi là thần Lý, dưới phần bình luận ngập tràn "Xin vía", "Hai bố độ con với ạ",... Thậm chí có người còn lập "đàn tế" thần Alpaca và thần Cánh Cụt. Tưởng vô tri mà cũng tới nửa cái trường vô tri ra đó xin thần Alpaca và thần Cánh Cụt độ trì.

- Haha cười khùng Khuê ơi! Chúng nó đang tế mày ngoài kia kìa!

Hách Khuê ngó ra ngoài cửa sổ, một đám học sinh cả khối 10, 11 lẫn 12 đang cầm con Alpaca và con Chim Cánh Cụt giơ lên trời.

- Mấy bạn đó nên học bài thì hơn.

Hách Khuê đóng cửa sổ cúi đầu làm tiếp bài tập, ài, nhưng mà sao câu Toán này khó thế nhỉ, nghĩ mãi không ra.

Thường thì Hách Khuê không hay làm chuyện vô tri đâu, cơ mà lắm lúc trẩu lên thì trẩu tới bến luôn, thế là em chờ cho cả trường về hết rồi chạy ra chỗ đàn tế Alpaca và Cánh Cụt.

- Thần Cánh Cụt ơi khai thông giúp con bài này với!

Hách Khuê vừa ịn đíc con chim cánh cụt lên câu Toán vừa lẩm bẩm.

- Phụt...

Hách Khuê giật mình ngẩng đầu, ôi trời đất ơi ai đào cho em cái lỗ chui xuống đi, tại sao Tương Hách lại ở đây, vào giờ này, và ngay lúc này cơ chứ?

Con chim cánh cụt trong tay Hách Khuê rơi xuống đất, mặt Hách Khuê đỏ bừng như vừa tu hết bình rượu của bố, chân cũng mềm nhũn cả ra không đứng dậy nổi để mà bỏ trốn cho đỡ ngại luôn.

Tương Hách cố nén cười ngồi xuống bên cạnh Hách Khuê, em úp mặt vào hai tay che đi gương mặt đỏ bừng sắp khóc.

- Khuê có thể hỏi mình trực tiếp mà.

Hách Khuê càng cúi đầu thấp hơn, giọng lí nhí.

- Đừng chọc mình, coi như chưa thấy gì đi được không huhu...

Tương Hách cười vỗ nhẹ vào vai Hách Khuê.

- Mình không thấy gì hết, mình coi như là Khuê hỏi bài mình thôi nhé.

Hách Khuê gật gật từ từ ngẩng đầu lên, chắc do xấu hổ quá nên rơm rơm nước mắt rồi, trông xinh hết biết, phải giấu đi thôi chứ không đứa khác nó bắt về chọc cho khóc hoài mất.

Hách Khuê lẽo đẽo theo sau Tương Hách đến một quán cafe, cậu gọi nước rồi hỏi em không hiểu câu nào.

Lần này Tương Hách giảng bài khác hẳn lần trước, tỉ mỉ hơn, tận tâm hơn, Hách Khuê nghe đến đâu là hiểu đến đấy.

- Khuê ơi, giờ thì mình và bạn đã có tiếng nói chung rồi chứ?

Lớp phó 12A2 lại lén bán bạn rồi.

13.

Đầu tháng 12, trời lạnh cắt da cắt thịt.

Ngày nào trên bàn Hách Khuê cũng có một cốc cháo nóng, trong túi thì đầy kẹo gừng, kẹo quế.

- Tao mà là nhỏ Khuê tao đổ từ hồi hè rồi!

Hách Khuê mở nắp, hơi khói ấm nóng bay lên, cháo vừa ngon vừa khiến người ta ấm lòng.

- Mình ra ngoài chút nhé!

Hách Khuê đẩy ghế đứng dậy chạy xuống căng tin mua bánh bao nóng, rồi lại chạy về lớp, nhưng mà là lớp 12A1.

- Bạn ơi, bạn Hách có ở lớp không?

Lớp trưởng 12A1 nhìn thấy Hách Khuê thì sáng mắt lên.

- Hách êi! Có bạn xinh trai tìm này!

Tương Hách không thèm để ý.

- Khuê tìm cha nội ơi!

Tương Hách giả điếc nãy giờ bật dậy ngay tắp lự, đẩy ghế chỉnh lại tóc tai rồi bước vội đến cửa lớp.

- Khuê ăn cháo chưa?

Lớp trưởng 12A1 đứng một bên cười tủm tỉm.

- Mình ăn rồi, ngon lắm.

12A1 ăn cơm chó cũng ngon lắm nhăm nhăm cho xin bát nữa.

- Cho bạn nè.

Hách Khuê đặt túi bánh bao vào tay Tương Hách.

- Khuê mua cho mình sao?

- Hưm, mua cho bạn đó.

Tương Hách cười khờ, 12A1 cũng cười khờ.

- Mình sẽ ăn thật ngon!

Hách Khuê bỗng thấy Tương Hách giống mèo quá, nhà Hách Khuê nuôi ba con mèo, giờ nuôi thêm một con cũng không có vấn đề gì lắm ha.

Hách Khuê về lớp, Tương Hách hồn để trên mây.

Cô dạy Lý vào lớp gọi lên bảng kiểm tra bài cũ.

- Đọc giúp cô sóng điện từ và tính chất của nó nào.

- Thưa cô, sóng điện từ là... bánh bao...

12A1 được một trận cười vỡ bụng.

14.

Cuối tháng 12, trường M được nghỉ ba ngày Tết dương lịch.

- Khuê Tết đi chơi không bạn?

- Mình ở nhà làm bài tập thôi.

- Chán thế, giỏi rồi học gì lắm.

Bạn cùng bàn cũng phải phục độ chăm học của Hách Khuê, học gì mà học ngày học đêm, quyết tâm cao thi đỗ NEU đây mà.

Trong khi đó bên 12A1, Tương Hách cũng trả lời câu tương tự.

- Hâm quá, được nghỉ phải tranh thủ rủ crush đi chơi chứ, tao thấy mày tán từ hè sang đông rồi, chậm quá!

Tương Hách gật gù.

- Mọi người có đề xuất gì không?

Nói về tình trường thì phải để lớp phó văn thể mỹ.

- Rủ Khuê đi xem bắn pháo hoa đi!

- Nhưng mà chen chúc đông lắm.

- Khờ, ai bảo chen chúc, tìm chỗ nào vắng vắng xem được ý!

Hình như Tương Hách có nghĩ tới một nơi.

Cuối giờ học, Tương Hách chạy sang lớp 12A2.

- Khuê ơi, bồ tìm!

Tương Hách còn chưa kịp mở miệng, Hách Khuê dường như cũng mặc định người được gọi là "bồ" này là ai.

- Tết dương lịch Khuê rảnh không?

Bạn cùng bàn vừa nhai bánh tráng trộn vừa check var.

- À... mình rảnh.

Bánh tráng trộn hôm nay ăn đắng cả mồm. Ài, người ta rảnh có chọn lọc mà.

- Khuê tới chỗ này với mình nhé?

- Được.

Sang năm mới con trai lớn đều phải gả đi hết rồi.

15.

- Còn mười giây nữa là sang năm mới rồi.

Tương Hách nhìn đồng hồ, bàn tay chần chừ không dám nắm lấy tay Hách Khuê.

- Ba hai một, mình thích Khuê nhiều lắm!

Tương Hách hét lên cùng lúc pháo hoa nổ ngập trời.

Tương Hách chỉ muốn bày tỏ lòng mình thêm lần nữa.

Lòng bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp, Hách Khuê đan năm ngón tay vào tay Tương Hách.

Chương trình Tương Hách.exe gặp bug.

- Chúc mừng năm mới, sang năm tiếp tục cố gắng nhé!

16.

Giữa tháng 2 lại đến Tết âm lịch, học sinh trường M được nghỉ 9 ngày.

Một ngày trước kỳ nghỉ Tết, Tương Hách đứng chờ Hách Khuê trước cửa lớp 12A1, ngập ngừng xin facebook của bạn. Kể ra cũng buồn cười thật, đến cả đi ngắm pháo hoa cùng nhau, nắm tay rồi mà vẫn chưa có fb, chưa có số điện thoại của nhau.

- Facebook mình nè, add nhau nhé.

Sao Deja vu thế nhỉ, hình như nghe câu này ở đâu rồi.

À, "thích mình à?".

Câu nói mở đầu chuyện tình rực lửa ngang trái này chứ đâu.

- Avatar của Khuê dễ thương thật.

Hách Khuê để ava là bức ảnh nằm ngủ cùng con lạc đà bông, trông vừa đáng yêu vừa yên bình.

- Của Hách cũng thế mà.

Tương Hách để ava là bức ảnh đi thăm chim cánh cụt, dáng ngồi cũng giống cánh cụt luôn, dễ thương hết biết.

Hách Khuê và Tương Hách đứng cạnh nhau cười tủm tỉm, còn lớp trưởng 12A1 và lớp phó 12A2 đứng ló đầu ra ngoài, nở nụ cười an lòng của bậc làm cha làm mẹ khi lo xong chuyện dựng vợ gả chồng cho con cái.

- Chúng mày thấy chưa, OTP tao đu là phải real!

Đêm giao thừa, Tương Hách bấm gọi video.

"Hách này, chúc mừng năm mới nhé!"

"Mình muốn được lì xì cơ"

Hách Khuê len lén cười, chỉnh cao camera, đưa tay chạm lên môi mình rồi lại chạm vào camera.

Mấy anh IT bảo chương trình Tương Hách.exe hết cứu rồi.

17.

Tháng 3 là tháng thi giữa kỳ, cũng là một trong những tháng cuối cùng của thời học sinh.

12A1 và 12A2 tả thực mối quan hệ của Tương Hách và Hách Khuê bằng câu "tình trong như đã mặt ngoài còn e", thay vì mập mờ thì họ mập rõ.

Giữa tháng 3 thời tiết bắt đầu có dấu hiệu chuyển từ xuân sang hè, thời gian này ai có sức đề kháng không tốt sẽ dễ bị cảm. Năm nào vào thời gian này Hách Khuê cũng bị sổ mũi, nhưng năm nay là ngoại lệ, bởi vì đã có Tương Hách ở bên dặn dò chăm lo đủ thứ.

- Ê năm nay mi không bị sổ mũi nhỉ, tao còn mang sẵn cả giấy cho mi cơ đấy!

- Trộm vía nhanh lên!

Lớp phó vội nhắc nhở.

- Chắc năm nay xin vía bạn bồ nên mới không bị ốm đó!

Lớp trưởng chen vào phụ hoạ.

Hách Khuê không còn thấy khó chịu khi nghe những lời này nữa, ngược lại trong lòng còn cảm thấy ấm áp.

Confession trường lại ngập tràn bài viết về đôi bạn cùng tiến. Hai bạn dính nhau như sam, ở trường gặp bạn này không thấy bạn kia mới là lạ. Ngồi giải đề cùng nhau trong thư viện, ngồi ăn cùng nhau trong căng tin,... đều được bắt trọn mọi khoảnh khắc.

Nhưng có một khung cảnh mà các bạn sẽ chẳng bao giờ chụp được.

Cảnh Tương Hách đặt cuốn sách xuống bàn, cúi đầu thơm trộm một cái lên má Hách Khuê.

- Hách Khuê, Hách Khuê, Hách Khuê. Người trong lòng Tương Hách.

18.

Tháng 4 đầu hạ, Hách Khuê, Tương Hách và bạn học đều đang tập trung ôn tập cho kỳ thi đại học sắp tới.

Hè năm ngoái Hách Khuê từng trả treo với lớp phó là mắc gì mình phải kết bạn facebook với Tương Hách chớ, vậy mà hè năm nay em đã hình thành thói quen call video học bài chung mỗi tối với người ta rồi.

- Khuê sao thế?

Tương Hách thấy Hách Khuê cắn bút nhăn mặt.

- Mình không sao...

Không sao gì chứ, nhìn là biết bài khó quá nên tinh thần lại căng thẳng rồi.

- Khuê này, mình đàn cho bạn nghe nhé?

Tương Hách đặt điện thoại xuống cạnh bàn, cậu đặt tay lên đàn piano.

Hách Khuê thơ thẩn hạ bút, tâm trí chỉ còn dáng hình Tương Hách với những ngón tay lướt trên những phím đàn.

Hách Khuê thấy lòng mình được xoa dịu, lồng ngực như vỡ ra thứ gì đó, bài đang mắc là sóng điện từ, lòng đang rối bởi sóng tình yêu.

19.

Tháng 5 là tháng trọn vẹn cuối cùng trước khi các sĩ tử bắt đầu kỳ thi quyết định của cuộc đời mình.

12A1 và 12A2 ví von mối quan hệ của Tương Hách và Hách Khuê như bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh.

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

12A1 và 12A2 cũng có chung một thắc mắc, khi nào Hách và Khuê gọi nhau là người yêu?

Tháng 5 là mùa đom đóm, Hách Khuê chờ trước cửa lớp Tương Hách, ngập ngừng rủ cậu cùng vào rừng ngắm đom đóm trên đường về nhà.

Đêm chủ nhật đầy trăng sao, Hách Khuê cầm hũ thủy tinh đựng đom đóm sáng rực trong tay, ánh mắt dịu dàng như hồ nước, ngẩng đầu thủ thỉ tâm tình.

- Tương Hách, chúng ta cùng đỗ NEU nhé.

20.

Kỳ thi đại học đến rồi đi nhanh như một cơn gió, cả một chặng đường nỗ lực của những cô cậu 17, 18 cứ thế trôi qua, cả một thời học sinh đầy kỷ niệm đáng nhớ cũng đi đến hồi kết.

Tất cả học sinh của 12A1 và 12A2 đều thi đỗ vào trường mình mong muốn. Lớp trưởng 12A1 thi đỗ vào HNUE ngành Sư phạm Toán học, từng bước tiến tới ước mơ đứng trên bục giảng (gõ đầu học sinh) của mình. Lớp phó 12A2 thi đỗ vào BAV ngành Quản trị kinh doanh, suýt chút thì con bé chọn ngành Kế toán, nhưng sợ đi du lịch mấy năm lại nhớ bạn bè nên thôi.

Còn Hách Khuê và Tương Hách cùng nhau ghi tên mình vào danh sách sinh viên chính thức của NEU.

12A1 và 12A2 tổ chức tiệc chia tay, Hách Khuê bước lên sân khấu nói muốn cho mọi người một bất ngờ.

Em cầm theo cây đàn guitar của mình, những ngón tay gảy lên dây đàn, khi giai điệu cuối cùng vang lên, Hách Khuê ngẩng đầu hét lớn.

- Lý Tương Hách, thích mình à!

Tương Hách bật cười hạnh phúc.

- Ừ, thích Kim Hách Khuê nhất trên đời!

12A1 và 12A2 hú hét vang vọng, cuối cùng OTP hai lớp đu suốt năm lớp 12 đã về một nhà, cuối cùng thì sóng cũng đẩy thuyền cập bến.

Ngày nhập học, Hách Khuê và Tương Hách tay đan tay đứng trước cổng trường Đại học Kinh tế quốc dân. Cả hai cùng nhìn về phía cánh cổng rộng mở.

- Chào NEU nhé, mình là Hách của Khuê.

- Chào NEU nhé, mình là Khuê của Hách.

-Fin-

• Giấc mơ thứ 14 - _solisetlunae

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top