Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. Văn mẫu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Yết:

Bình ơi...

Thiên Bình:

Em đây.

Hết say sẩm chưa?

Thiên Yết:

Anh đỡ rồi.

Thiên Bình:

Vậy sao anh không đi ngủ đi mà còn nhắn tin giờ này?

Thiên Yết:

Anh cần mày giúp.

Thiên Bình:

...

Sao anh không nhờ anh Giải ấy? Anh ý đỉnh hơn em mà.

Thiên Yết:

Nhờ nó để nhà anh tan tác luôn à?

Mày cũng biết cách nó giải quyết ác quỷ thế nào mà.

Với cả mày cũng là bác sĩ tâm lý nữa. Anh nghĩ mày có thể hiểu được những gì anh và Xử vướng bận.

Thiên Bình:

Vậy anh có thể kể đầu đuôi mọi chuyện không?

Tuy cũng hiểu được kha khá, nhưng em vẫn cần biết rõ hơn.

Thiên Yết:

Từ buổi tối cái hôm bọn mày đi đấm nhau ấy, anh có nói chuyện với Xử Nữ.

Mày cũng có thể thấy được mà, Xử Nữ ấy...hiểu chuyện đến mức khiến anh khó chịu.

Thiên Bình:

Khó chịu?

Thiên Yết:

Anh chỉ muốn những cuộc trò chuyện giữa mình với Xử diễn ra thật thoải mái. Nhưng mỗi lần nói chuyện với anh, Xử rất cẩn thận.

Mỗi câu Xử nói, anh đều cảm thấy máy móc. Duy chỉ có tối hôm đó, anh mới thấy được dáng vẻ trách móc, mắng mỏ mà gần như chưa bao giờ được nghe.

Kể cả khi thấy anh gần gũi với cô gái khác. Xử cũng không thừa nhận mình ghen.

Anh đáng sợ thế à?

Xử nói đó là vì tin tưởng. Yêu nhau tin tưởng là tốt. Nhưng cái sự tin tưởng của Xử làm anh thấy mối quan hệ này trở nên có khoảng cách.

Mọi cảm xúc của Xử, anh đều không hiểu. Và ý mà anh muốn truyền đạt, Xử cũng không hiểu.

Xử tốt và hiểu chuyện đến mức anh cảm thấy bản thân như một thằng tệ bạc. Anh cảm giác Xử đối với tao giống một người theo đuổi hơn là người yêu.

Xử chưa từng đối xử với anh với tư cách người yêu.

Làm nũng, giận hờn, trách móc, Xử chưa từng như vậy.

Chẳng lẽ bọn anh thật sự không hợp nhau?

Thiên Bình:

Anh Xử luôn phủ nhận việc ghen tuông đúng không?

Thiên Yết:

Ừ.

Dù anh có hỏi, có nói ra sao Xử cũng đều phủ nhận. Cũng nói mình ổn.

Anh...

Thiên Bình:

Anh biết lý do anh Xử luôn phủ nhận không?

Thiên Yết:

Vì tin tưởng anh?

Thiên Bình:

Nếu vì tin tưởng anh thì hai người đã không chia tay.

Thiên Yết:

Chẳng lẽ vì anh?

Thiên Bình:

Chính xác là vậy đấy.

Thiên Yết:

Nhưng anh đâu cần, thứ anh cần là điều khác, là sự thoải mái của Xử kia mà.

Thiên Bình:

Nhưng anh Xử không nghĩ thế.

Anh trân trọng đoạn tình cảm này bao nhiêu thì anh Xử càng trân trọng hơn thế.

Vì là người phải theo đuổi, vì là người đã từng đơn phương anh cho nên anh Xử sẽ luôn mang tâm lý sợ hãi.

Sợ chỉ cần lỡ lời hay gây phiền phức cho anh thì anh sẽ bỏ anh ấy.

Anh Xử là sợ bị anh bỏ rơi.

Mọi việc tốt, mọi sự hiểu chuyện mà anh Xử làm đều vì sợ. Cho nên anh mới cảm thấy Xử đối với anh như một người theo đuổi.

Thiên Yết:

...

Anh không hề có ý định bỏ rơi Xử.

Thiên Bình:

Nếu muốn giải quyết được mọi chuyện, anh phải ý thức được bản thân đã.

Anh đối với anh Xử là gì?

Thiên Yết:

Là người yêu.

Thiên Bình:

Vậy anh có đối xử với anh Xử với tư cách người yêu không?

Thiên Yết:

Đương nhiên là có.

Thiên Bình:

Có?

Có của anh là bỏ rơi anh ấy mấy ngày hôm nay hả?

Thiên Yết:

Anh thật sự có việc mà.

Thiên Bình:

Kể cả bình thường anh không có việc cũng đâu có quan tâm anh Xử. Toàn là anh Xử quan tâm anh.

Em biết tính anh cọc cằn và khô khan đó giờ, nhưng anh chưa từng thể hiện quá nhiều tình cảm với anh Xử.

Anh làm như vậy thì anh Xử không sợ sao được.

Thiên Yết:

Anh có quan tâm, có hỏi han Xử mà.

Thiên Bình:

Anh chủ động hỏi han hay cho đến khi anh Xử chủ động nhắn tin với anh thì anh mới hỏi han?

Thiên Yết:

...

Thiên Bình:

Ngay cả khi mọi người gọi anh lên nhóm để anh giải thích. Anh cũng không giải thích luôn mà chỉ chăm chăm vào việc bận của mình.

Anh để anh Xử hiểu lầm, day dứt cả một khoảng thời gian như vậy. Cho đến khi anh Xử chủ động hỏi, anh mới trả lời.

Để rồi cuối cùng chính anh Xử phải giải thích lại với mọi người.

Với anh, cuộc tình này không đáng để giải quyết ngay và luôn à?

Thiên Yết:

Anh không có ý đó.

Thiên Bình:

Kể cả anh không có ý đó, nhưng hành động của anh lại nói lên điều đó.

Không chỉ anh Xử yêu sai cách mà anh cũng yêu sai cách.

Thiên Yết:

Nhưng anh có xin lỗi rồi mà.

Thiên Bình:

Xin lỗi?

Lời xin lỗi của anh đâu thể làm xoa dịu những tổn thương lúc đó.

Lời xin lỗi của anh đâu thể làm anh Xử thôi suy nghĩ.

Lời xin lỗi của anh đâu thể làm anh Xử hết buồn sau khoảng thời gian bị bỏ rơi.

Thứ anh cần làm không chỉ là một lời xin lỗi, mà còn phải bù đắp.

Thiên Yết:

...

Là anh không để tâm đến cảm xúc của Xử. Giờ mới thấy bản thân xứng đáng với lời chia tay này.

Thiên Bình:

Giờ không phải lúc tự trách đâu. Giờ anh nói em nghe về "việc bận" mấy ngày nay của anh đi.

Thiên Yết:

Là vì bố mẹ anh...

Thiên Bình:

Bố mẹ anh?

Thiên Yết:

Sau khi anh come out, bố mẹ anh liền bay từ quê lên Hà Nội.

Bố mẹ vì chưa có chấp nhận nên đợt này toàn gây khó dễ cho anh, bắt anh về quê lấy vợ.

Dạo này anh bận là vì hay phải qua trọ của bố mẹ để thuyết phục và làm dịu hai người. Anh cũng túc trực bên cạnh từ sáng đến đêm để tác động tâm lý.

Nhưng có vẻ mọi thứ chưa được khả quan lắm. Anh không nói với Xử là vì sợ Xử lo. Để người yêu biết gia đình không chấp nhận tính hướng của mình, không phải là sẽ bị dọa sợ sao.

Hôm đó anh không lên giải thích được là do anh đang tranh cãi với bố mẹ.

Anh không nghĩ điều này lại làm Xử tổn thương.

Thiên Bình:

Tin tưởng không có nghĩa là không suy nghĩ. Mặt khác mối quan hệ của hai người không hề bền chặt.

Haizz...

Anh Xử đối xử với anh như vậy cũng là vì không cảm nhận được tình cảm của anh và luôn cảm thấy mình là người dành nhiều tình cảm hơn. Cho nên mới lo được lo mất.

Điều anh nên làm bây giờ là khiến Xử cảm nhận được tình cảm của amh, để anh Xử cảm thấy an toàn trong mối quan hệ này.

Thiên Yết:

Vậy...

Anh phải làm thế nào?

Xử đang né tránh anh, thậm chí đến cơ hội tiếp xúc anh còn không có.

Thiên Bình:

Không có cơ hội thì tự tạo cơ hội. Anh có yêu anh Xử không?

Thiên Yết:

Yêu, rất nhiều.

Thiên Bình:

Vậy thì giải quyết đi, theo cách của anh. Em chỉ giúp mày được đến đây thôi, còn lại là tùy vào khả năng của anh.

Thiên Yết:

Cảm ơn em nhé!

Thiên Bình:

Không có gì, nhà các anh bớt cháy là em vui rồi.

Thiên Yết:

...

Nhưng mà Bình ơi!

Thiên Bình:

Sao ạ?

Thiên Yết:

Cho anh xin văn mẫu dỗ người yêu đi.

Thiên Bình:

=))

Anh thấy em có người yêu để dỗ không mà hỏi câu đấy.

Thiên Yết:

Thế là không có à?

Thiên Bình:

Search google đi anh.

Không thì hỏi anh Bảo với anh chủ ấy.

Thiên Yết:

Được rồi, anh đi tham khảo đây.

Thiên Bình:

...

Sao thấy bất ổn thế nhỉ? (x)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top