Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Thảm Hoạ Ngày Nhập Học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Thần Vui Vẻ: Nè... dậy đi bro... *chọt, chọt*
Đối phương vẫn không có động tĩnh gì.
... Anh bạn à... 6h40 rồi đấy...

  Xử mắt nhắm mắt mở nghe đến 6h40 liền hốt hoảng bật dậy nhìn đồng hồ "6h41". Chết mịa rồi, hôm nay là ngày Khai Giảng năm học mới của Zodiac University, 7h bắt đầu.
  Xử phi thẳng vào WC với vận tốc ánh sáng, vệ sinh cá nhân và thay quần áo, vội vàng xỏ giày, khóa cửa rồi chạy một mạch ra bến xe buýt mà quên mất sự hiện diện của ai kia.

  Xui thế nào mà vừa tới, chiếc xe cũng vừa đi luôn. (hiện tại 2 cậu bạn này đang ở Nhân giới nhé, nên muốn đến Zodiac University phải xài xe chuyên dụng mới được)

  Xử cố đuổi theo, nhưng bất chấp điều đó chiếc xe càng ngày càng xa dần và khuất bóng. Cậu đã bỏ lỡ chuyến cuối cùng, không chỉ thế còn vấp té. Tưởng sẽ ngã sấp mặt thì một cánh tay đã kịp thời kéo cậu lại. Đang định nói lời cảm ơn thì gặp ngay bản mặt tươi cười của cái tên mà ai cũng biết khiến cậu nhớ lại chuyện tối qua. Cậu đã mất cả đêm ổn định tinh thần sau cú sốc và chợp mắt lúc trời sáng. Chính nhờ phúc mà thánh này ban cho mà cậu mới "may" vờ lờ ra thế.

-Thần Vui Vẻ: Nè, cậu quên mang cặp rồi này. *hộc, hộc*
Cậu phải đợi tôi chớ, chúng ta là cộng sự mà.

-XN: Và thế là hết. *bất lực nhìn vào hư vô*

-Thần Vui Vẻ: What's up, bro? (best lạc quan của năm:))

-XN: Muộn cmnr, còn sao chăng gì nữa???! *vô cùng bất mãn*

-Thần Vui Vẻ: Phụt... ahahaha... Tưởng gì, cậu quên tôi là Thần à.
6h58 à... *nhìn đồng hồ*

-XN: ??? *nhíu mày khó hiểu*

  Thần Vui Vẻ niệm một thần chú và một vòng tròn phép thuật hiện lên bao quanh hai người. XN còn chưa kịp định thần thì "Vụt" Trong phút chốc bóng dáng họ đã biến mất không chút dấu vết.

...

  Trước cổng trường Zodiac University người người đi lại tấp nập, vô số học sinh đến từ các tộc khác nhau đều đổ về đây. Cũng không khó lí giải được điều này, vì Zodiac University là trường đại học duy nhất và lớn nhất Zodiac World. Trường do ba tộc Thiên tộc, Nhân tộc, Ma tộc cùng chung tay xây nên, đánh dấu lần đầu tiên sau hàng ngàn năm chiến tranh, hòa bình được lập lại. Trường cũng là biểu tượng, minh chứng cho tình hữu nghị giữa các chủng tộc trên thế giới, là bước ngoặt lịch sử của Zodiac World.
  Diện tích trường ngang với Nhân giới. Cơ sở vật chất và chương trình đào tạo đạt chuẩn quốc tế. Tất cả học viên sau khi tốt nghiệp đảm bảo việc làm ổn định và trở thành công dân có ích cho xã hội :)).

  Hôm nay trường tổ chức lễ Khai Giảng chào đón tân sinh viên khóa thứ x. Các anh chị tình nguyện viên tích cực tận tình hướng dẫn cho các sinh viên mới. Cả thầy cô trò đều vội vã bận rộn chuẩn bị để buổi lễ diễn ra tốt đẹp.

  Hội trường Zorydic là địa điểm diễn ra Lễ Khai Giảng. Nơi này được bố trí theo cấu trúc Arena_ giống với các đấu trường La Mã cổ xưa: lấy sân khấu làm trung tâm, các hàng ghế bao quanh sân khấu; hàng ghế phía sau dài và cao hơn hàng ghế phía trước; tạo thành vòng tròn 360°. Lọai hình kiến trúc này có thể mang đến cho khán giả hình ảnh bao quát nhất và tăng khả năng tương tác tốt hơn. Zorydic Hall có sức chứa lên tới tỷ người. (các bạn hiểu là quy mô lớn cỡ nào rồi đó :))

  Thời điểm này, cổng trường đã đóng lại và hội trường cũng chật kín người. Ngoài các học viên ra, còn có các vị đại biểu, các vị khách mời đại diện cho các tộc gần xa tới. Mọi người chuyện trò rôm rả trông rất vui vẻ.

"Dường như tất cả sinh viên và các vị khách quý đã có mặt đông đủ. Sau đây, xin hãy cùng hướng mắt lên sân khấu. Chúng ta hãy cùng nhau đếm ngược đón chào năm học mới nào!" *Chị MC dõng dạc lên tiếng khai mạc buổi lễ*

"10...9...8...7...6...5...4...3...2..." *mọi người đồng thanh*

"Viu..." *tiếng bắn pháo hoa*

  Cả hội trường im lặng. Tất cả ánh mắt đều tập trung về phía sân khấu chờ đợi màn pháo hoa rực rỡ.

  Cùng lúc đó, một cột sáng xuất hiện rọi thẳng xuống sân khấu.
  Và "Đoàng- Sầm"!!
  Lúc pháo hoa bay lên cũng là lúc hai vật thể lạ rơi xuống theo cột sáng kia gây một vụ nổ khiến sân khấu tan tành.

  Trong đám khói bụi mù mịt, thấp thoáng thấy hai bóng người một hồng một đen. Và hai thanh niên đã có một màn comeback siêu hoành tráng.

- Muốn tự sát hay gì thì cũng đừng kéo người khác theo chứ! Suýt bị cậu hại chết rồi. *XN/ giọng đầy oán trách*

- Làm gì căng thế bro? Chẳng phải để kịp giờ sao, mà cậu cũng đâu sứt mẻ gì :)? *Thần Vui Vẻ bình thản đáp*

- Cậu... *XN cạn lời =="*

Cả hội trường hoàn toàn bị choáng ngợp trước sự việc vừa xảy ra.
*rì rầm*
- Gì vậy nhỉ? Đây cũng là một phần của chương trình à?
- Chắc không đâu. Trông nguy hiểm vãi chưởng ra.
- Cũng ngầu đấy chứ...

  Tiếng xì xào bàn tán xôn xao khắp khán phòng.

➪Tại khu vực chỗ ngồi➪

- Ê, Sư! Mày biết chuyện gì vừa diễn ra không?!

  Thằng này, mày có nghe không đấy?!

  Chàng trai với mái tóc màu nâu cà phê sữa cầm chiếc ống nhòm Celestron 20×50 vừa nhìn về sân khấu vừa huých tay cậu bạn bên cạnh.
  U là trời, pha nãy phải nói là có một không hai, trong suốt đời học sinh cậu chưa bao giờ được coi tiết mục nào ảo diệu ntn. Nay tính trốn Khai Giảng cơ mà vì nghe nói có nhiều ngôi sao nổi tiếng được mời đến trình diễn nên cậu mới kéo thằng bạn chí cốt đi cùng.
  Cái chính ở đây không phải biểu diễn nghệ thuật mà là ma pháp ấy. Tuy là dân Thiên tộc nhưng cậu không thuộc dòng dõi hoàng gia nên không được dạy pháp thuật, chỉ học ở trường dành cho thường dân nên cùng lắm biết được thuật trị thương với biến hình. Mấy cái đó thì phèn vờ lờ, cả năm học cậu toàn trốn ra ngoài chơi, nhờ vậy mà quen Sư Tử.
  Từ nhỏ tới lớn cậu luôn mơ ước được trở thành pháp sư. Coi trên TV thấy mà ghiền. Ngầu bá cháy luôn. Vì vậy, cậu quyết tâm cày cuốc để đỗ vào Zodiac University. Ở đây, học viên có thể tùy ý đăng ký bất kì môn nào mình thích và tất cả các môn đều có đủ, môi trường học tập cũng hơn hẳn.

  Quay lại chút, cái thằng Sư này gọi nãy giờ mà nó méo thèm care. Bực mình, cậu giật luôn cái điện thoại trên tay cậu ta rồi tắt màn hình, chọc nó tức chơi:)).
  Quả nhiên có tác dụng, chàng trai kế bên với mái tóc vàng liền quay qua nhìn thằng bạn với ánh mắt hình viên đạn, báo hiệu sắp có "án mạng" xảy ra :)).

-Sư Tử: N..h...â...n M...ã... Mày có biết mày vừa làm một điều vô cùng ngu ngốc không? Trận solo của tao... Mày xđ cmnr, thằng lộn bàn... *nhấn mạnh từng chữ*

  Cảm giác nguy hiểm cận kề, Nhân Mã nuốt nước bọt, thầm cầu nguyện cho kết cục tiếp sau của mình.
  Vừa nhấc chân tính bài chuồn thì đã bị Sư Tử túm áo kéo lại.

-Nhân Mã: Anh bạn tính nóng như kem:)). Có chút chuyện nhỏ, anh em mình xí xóa nhé:))?

  Sát khí từ đâu tỏa ra ngùn ngụt :)).

  Nhân Mã liền quay xe, thành khẩn nhận lỗi:
- Nể tình bao nhiêu năm huynh đệ đồng cam cộng khổ, tình xưa nghĩa cũ, gắn bó keo sơn,... mà tha cho tui lần này đi. Là tui có mắt mà không thấy núi Thái Sơn. Sư Tử nhà ta tấm lòng bao la rộng lớn, ngài là đại trượng phu sẽ không chấp nhặt kẻ tiểu nhân như tui đúng không ạ? *cười ra nước mắt*

-Sư Tử: Nhưng tiếc là tui đây lòng dạ hẹp hòi, phương châm sống từ xưa đến nay là "Có thù báo thù, có oán báo oán", vậy nên tha cho chú mày thì anh đây không còn xứng đáng với cái tên Sư Tử nữa rồi :)) *câu nào cũng nghe không lọt, ánh mắt giết người*

  Và thế là đổ máu đã diễn ra. Sau đó trường có tin mất tích của một cậu học sinh tóc màu nâu ngay sau khi nhập học :))

  Đùa thôi :)), sau khi nghe được lời nguyện cầu của cậu, thần linh đã thương tình mà quăng cho cậu một cái phao cứu sinh ngay lúc nguy cấp.

- Có chuyện gì từ từ giải quyết. Sao lại đánh nhau thế kia?

  Một chàng trai tóc xanh lam cầm hai chai nước đi tới. Giọng nói cất lên thành công thu hút được sự chú ý của 2 cậu bạn kia. Sư Tử cũng dừng lại.
  Vừa thấy cậu ấy, Nhân Mã mừng như vớ được vàng, ánh mắt long lanh cầu cứu.
- Nhân Mã: Tiểu Thiên ơi mau cứu tớ. Tớ sắp chết dưới tay của Sư Tử rồi đây này. Ở nhà tớ vẫn còn mẹ già 80 tuổi, 3 em nhỏ còn đang tuổi ăn tuổi lớn, trên có ông bà, cụ kị, tổ tiên, dưới có anh em, họ hàng, cháu chắt, còn biết bao hòai bão còn chưa thực hiện, còn bao mỹ vị chưa từng nếm qua, còn... bla... bla... Nếu tớ đi rồi ai sẽ chăm sóc họ, ai sẽ lo hương hỏa nhà họ Nhân, ai sẽ rủ cậu đi chơi, ai sẽ kể chuyện cười cho cậu nghe... (đã lược bỏ 3000 kí tự:)) *chém xuyên lục địa*

-Sư Tử: Câm miệng! Ai cho chú mày quyền lên tiếng ở đây. *ghì chặt*
  Thiên Bình, chuyện này không liên quan đến cậu, đừng xen vào. Hôm nay tớ nhất định phải dạy cho tên này biết rõ vị trí của mình ở đâu.
*Bốp, binh, chát,..... * và tiếng gào khóc thảm thiết của ai đó.

  Thiên Bình cười khổ. Vừa chạy đi mua nước uống, một lát sau quay lại đã thành ntn. Sao lúc nào cậu cũng phải đứng giữa hai người cơ chứ? Haiz, biết rõ Sư Tử nóng tính sẵn mà sao cái thằng Mã kia cứ thích chọc vô tổ kiến lửa thế nhỉ. Đúng là điếc không sợ súng :)). Nhưng mà suy cho cùng cậu cũng không thể thấy chết mà không cứu được. Mong sau lần này, Mã nhà ta sẽ rút ra được bài học.

-Thiên Bình: Thôi nào Sư Tử, cậu mà đánh nữa là mọi người xung quanh sẽ để ý đấy. Dù sao đánh cũng đánh rồi mà thua cũng thua rồi, giờ cậu có đánh thêm nữa cũng không giải quyết được gì, thôi thì coi như là người lớn không chấp trẻ con. Có câu "đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại". Cháu nó cũng biết lỗi rồi cậu cũng nên thứ tha. Oan gia nên giải không nên kết, chắc cậu cũng hiểu mà. *nói hết nước hết cái*

-Sư Tử: Hừ, coi như hôm nay tôi xui xẻo vậy. *bất mãn bỏ đi*

  Thiên Bình vội qua đỡ Nhân Mã dậy, xem xét tình hình một lượt. Xem ra Sư Tử cũng có nương tay, bình thường mà vào người khác thì chắc còn thê thảm hơn nhiều. Cũng là do cha nội này tự chuốc lấy, tội tình gì.

-Thiên Bình: Còn đứng nổi không thế? *quan tâm*

-Nhân Mã: Vẫn là tiểu Thiên tốt với tớ nhất. Chúng ta mãi là anh em! *giơ ngón cái*

"Anh em à... vậy ra đến giờ chúng ta vẫn chỉ là bạn thôi sao?"

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -GTNV - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nhân Mã, 18 tuổi, sinh viên của Zodiac University
(Thiên tộc)
Boy hiếu động :v, điếc không sợ súng
Thích phép thuật và các trò chơi mạo hiểm

Sư Tử, 18 tuổi, sinh viên của Zodiac University
(Thiên tộc)
Boy cục súc :)), tính nóng như "kem"
Kẻ nghiện game, ghét bị làm phiền khi đang chơi

Thiên Bình, 18 tuổi, sinh viên của Zodiac University
(Thiên tộc)
Boy ôn hòa, chuyên gia hòa giải
Thích kết bạn và tư vấn cho mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top