Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

XVIII. Capricorn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đã, và có lẽ vẫn còn đang cho rằng việc ký giao ước với chỉ duy nhất một con Quỷ quả thực nhàm chán đến cực điểm.

Mercy vĩ đại là sự tồn tại đầu tiên gieo rắc vào bộ óc non nớt của tôi cái ý tưởng điên rồ đó, nếu chiếu theo cảm quan thuộc về nhiều cá nhân khác.

"Hãy triệu hồi cùng lúc hai con Quỷ, và để chúng luân phiên trả giá cho Linh Hồn của ngươi. Nghĩ xem, thông qua phép thử kia, các ngươi đáng giá đến đâu?" Nuageux Avenir Mercy đột nhiên gợi ý với đám Tín Đồ điều này vào buổi lễ sắc phong Thủ Hộ Giả. Năm đó, tôi mới chỉ là một đứa nhóc mười tuổi, hãy còn đang háo hức ngắm nhìn dinh thự nơi ở của Gia Đình Nuageux, không hơn.

Hầu hết Tín Đồ dưới trướng Gia Đình Nuageux Avenir sau khi nghe lời này của Mercy, thì đều lắc đầu ngán ngẩm. Chủ Nhân muốn bọn họ nạp mạng cho Quỷ ư? Dù tôn kính nhánh Nuageux đến mức nào, cũng không bao giờ xảy ra chuyện Avenir cứ nói chết là phải đi chết thật được. Chắc chắn Mercy đang đùa.

Thoạt đầu, ngay cả tôi cũng cho rằng Chủ Nhân bị Begin của Selene Avenir dạy hư rồi. Chỉ có ngài ta mới có thể nghĩ ra ý tưởng ngu xuẩn đến mức đó, rồi xúi giục Chủ Nhân. Chứ tuyệt đối Mercy đáng kính không bao giờ nghĩ tới yêu cầu vô lý kiểu như vậy. Kí kết giao ước với Quỷ, chính là tự mình tìm đến giấc ngủ vĩnh hằng, chẳng bao giờ quay lại luân hồi được nữa, triệt để biến mất khỏi The World. Hoạ có điên mới làm. Cho dù Mercy có khóc lóc năn nỉ thì câu trả lời vẫn không thể thay đổi.

Cơ mà, nếu Mercy trực tiếp nhõng nhẽo thì chắc tôi sẽ thử một phen. Tuy nhiên xác suất thấy được Chủ Nhân mềm yếu còn thấp hơn cả việc đánh lừa thành công một con Quỷ. Vẫn cứ là thôi mơ mộng đi thì hơn.

Bởi lẽ đó, tôi nhanh chóng gạt bỏ câu nói vô thưởng vô phạt mà Mercy hẳn nhỡ miệng thốt ra, tập trung rèn luyện sức mạnh lẫn trí lực cho thật tốt để có thể thuận lợi vượt qua kì tuyển chọn Quyến Thuộc mỗi mười năm một lần của Nhà Nuageux.

Vào cuộc tuyển chọn năm tôi hai mươi tuổi, mặc cho sự nỗ lực cũng như quyết tâm suốt thời niên thiếu, tôi trượt. Không phải kiểu suýt-chút-nữa-thì-đỗ, mà là kiểu cực-kì-tệ-hại, cho dù tôi không xếp chót bảng.

Như vậy thôi cũng quá đủ nhục nhã. Tất cả anh chị em, cha mẹ, hay ông bà tôi đều là Quyến Thuộc cao cấp được đích thân các Avenir trong Nhà Nuageux chỉ định phục vụ sát bên họ. Tất nhiên không đến mức được trở thành cánh tay phải, tay trái đắc lực, nhưng nội việc được sống cùng các Chủ Nhân dưới một mái nhà đã là cực kì đáng tự hào. Chưa kể, hầu hết thành viên trong dòng họ đều được hưởng niềm vinh dự trở thành kẻ hầu người hạ cho Gia Đình Nuageux Avenir.

Hầu hết, là bởi vẫn còn sót lại tôi. Không một ai nghĩ rằng tôi sẽ trượt. Không một ai. Kể cả tôi cũng chẳng dám nghĩ bản thân sẽ không thể trực tiếp phục vụ các Nuageux. Vậy mà, sự thật rành rành ra đó, tôi không đỗ. Mọi chỉ số của tôi đều không đạt đủ tiêu chuẩn, bị loại ngay từ vòng nộp hồ sơ.

Chán nản, không, là tuyệt vọng mới đúng, nhưng thật may mắn rằng vào thời điểm đó tôi lại không hề nghĩ tới phương án tự sát.

Quả thực quá may mắn đi...

Tuy không bị cha mẹ từ mặt, nhưng tôi vẫn quyết định rời khỏi họ một thời gian. Tôi thậm chí còn chẳng phải suy nghĩ tới việc giải thích với gia đình về sự biến mất của bản thân, bởi các Avenir khiến việc đó trở nên dễ giải quyết hơn bao giờ hết.

Đơn giản thôi, tôi bị tống ra khỏi dinh thự Nhà Nuageux. Hiển nhiên rồi, tôi còn chẳng phải Thủ Hộ Giả, chứ đừng mơ tới vị trí Quyến Thuộc. Chứa chấp một kẻ vô dụng như tôi suốt hai mươi năm, là đủ lắm rồi. Bây giờ tôi sẽ phải tiếp tục học tập, hoặc lao động để bù vào khoảng thời gian đã bị lãng phí kia, cống hiến cả bản thân mình cho nhánh Nuageux.

Cũng chẳng hề gì, tôi vẫn có thể gây ấn tượng với Mercy bằng cách này hay cách khác. Rồi tôi sẽ được ngài ấy để mắt tới, chỉ hơi vất vả một chút thôi.

Chọn một trường đại học cách xa đảo bay nơi Chủ Nhân tương lai đang ở, tôi tập trung ôn thi, với mục tiêu là khoa Thần Thoại. Lý do tôi muốn học mảng này, đơn giản vì nhớ tới xuất thân của Selene Avenir End. Ngài ta trước đây cũng là Con Người, nghiên cứu về Thần Linh cùng truyền thuyết xoay quanh họ mà được Begin để mắt tới, trở thành bạn tâm giao, sau cùng lại được Begin dùng mọi thủ đoạn để đưa End trở thành một Avenir cao quý.

Ngây thơ làm sao, tôi mà cũng từng thầm mong rằng bản thân cũng sẽ được Fortune ban phước ư?

Tại nơi chứa đựng biết bao vọng tưởng về tương lai tươi đẹp ấy, tôi đã gặp em, ánh sáng đời tôi. Người con gái mà sau này được ban cái tên Leonora, thuận theo ý muốn của tôi mà bán rẻ bản thân, tham gia vào vở kịch do Ngũ Gia Tộc dàn dựng sẵn.

Xin lỗi em, tôi quả thực đã phụ lòng em, Leone. Tôi thực sự không thể phản bội Mercy được... Bởi, ngài ấy là Tín Ngưỡng, là lẽ sống của tôi, là sự tồn tại tôi vĩnh viễn cống hiến vì. Nắm trái tim của em trong tay, lại tự mình hoả thiêu thân xác em, không hiểu sao lòng tôi lại vui sướng đến lạ.

Không rõ vì lý do nào, nhưng khoé môi tôi không ngừng giương cao, tôi cũng không thể nén được tiếng khúc khích chực chờ thoát khỏi cổ họng lâu hơn nữa. Chỉ là, tôi thực sự, thực sự rất hạnh phúc, trước cái chết của em.

"Con Người, ngươi điên rồi." Mái tóc đỏ rực bay phần phật trong gió khiến nó trông như thể ngọn lửa đang nhảy múa, lại thêm đôi cánh xương xẩu được phủ thêm lớp da mỏng dính tựa loài dơi trên lưng, đây nào phải ai khác ngoài Aries, con Quỷ khế ước của tôi. Aries lúc này đã trút bỏ lốt nguỵ trang, giọng điệu mười phần chán ghét, cao giọng chỉ trích tôi.

Không căm ghét sao được, khi mà tôi là người đã đoạt lấy cả Vương Quốc của cô ta, dâng lên Mercy như một lễ vật để tỏ lòng thành kính kia chứ.

"Thà rằng nhìn Leonora chết đi, tôi cũng tuyệt đối không bao giờ để Vigro có được em." Nhìn cơ thể người con gái tôi thương yêu nhất, chỉ sau Mercy, chìm trong lửa địa ngục, tôi bất giác mỉm cười.

"Thật không thể hiểu nổi." Aries lầm bầm.

Sở dĩ, thứ tôi đặt lên bàn giao dịch để lừa Aries, một con Quỷ, vào tròng, chính là "cảm xúc" mà tôi sinh ra. Nói rõ ràng hơn, Aries bị hấp dẫn bởi năng lượng đến từ cảm xúc của tôi.

Để tôi giải thích một chút, không phải loài Quỷ nào cũng trích hút Linh Hồn Con Người. Mà theo tôi, những nhánh Quỷ ưa thích cắn nuốt Linh Hồn trái lại là đám ít đáng sợ nhất. Tại sao ư? Bởi Quỷ như Aries, loại sống dựa vào năng lượng cảm xúc, có thể tác động rất dễ dàng lên những sinh vật sản xuất ra thức ăn cho chúng.

Ví dụ, con Quỷ của Giận Dữ, nó sẽ khuyếch đại lòng căm thù bên trong đối tượng, khiến nạn nhân liên tục gây hấn, dễ dàng khó vừa mắt với mọi thứ, nổi nóng không kiểm soát, v.vv... nghĩ tới thôi đã thấy khó chịu rồi, đúng không nào?

Giả như đối tượng sản xuất thức ăn của một con Quỷ loại này, xui xẻo thay, lại là người nắm giữ vận mệnh cả vương quốc xem? Gã đó sẽ cho rằng hành động, dù nhỏ xíu xiu của nước láng giềng hẳn do coi thường hắn, rồi mượn cớ phát động chiến tranh, quá tuyệt luôn.

Và, cách gần như duy nhất để phòng ngừa, chỉ còn nước quy phục Gia Đình Selene. Bởi lẽ, Danh Hiệu của bọn họ phản chiếu thứ họ không sở hữu, đồng nghĩa với việc Selene mang Danh Hiệu tương ứng sẽ có cách loại bỏ hoàn toàn thứ làm nên tên gọi họ mang. Pride sẽ xoá đi sự Kiêu Ngạo tồn tại trong bất kì cá thể nào, SlothLười Biếng, v.vv...

Quay lại với Aries, cô nàng này còn đáng ngại hơn mấy con Quỷ tép riu kia nhiều. Aries ăn tất cả mọi thứ, không chừa cảm xúc nào cả, thuộc loại ăn tạp. Tuy rằng không kén ăn, nhưng cô ta chưa bao giờ no bụng cả. Vì sao, tôi thực sự không rõ.

Nhưng tôi đoán lý do liên quan rất nhiều tới Chủ Nhân cũ của cô ta, Illusion, và cả cái vương quốc nay đã bị Mercy đem làm quà tặng cho Étoile Avenir Fortune.

Mà thôi, bỏ qua. Chuyện không liên quan tới Mercy, tất thảy đều chẳng đáng để mắt tới.

Lại nói, Aries tuy sử dụng cảm xúc làm thực phẩm, nhưng cô ta lại không hề thấu hiểu chính những thứ bản thân cho vào miệng. Thật kì lạ, mà cũng cực kì dũng cảm. Đổi lại, nếu tôi ở vị trí của Aries, chắc hẳn tôi chẳng dám tuỳ tiện nhét vào bụng loại thức ăn đến bản chất của nó cũng hiểu không nổi.

Cơ mà, cũng vì lẽ đó, mà Aries mới đồng ý kí giao ước với tôi, bất chấp việc Vương Quốc mà cô vất vả dựng xây rơi vào tay kẻ khác.

"Ngươi thực sự nghĩ vậy sao, nhân loại?" Cancer, vừa cười khùng khục vừa từ thinh không hạ xuống mặt đất. Trái với Aries, gã này lại yêu thích vỏ bọc mang hình thái loài Người hơn tất thảy. Kể từ ngày đầu tiên tôi và Aries tìm thấy hắn, chỉ có một lần duy nhất chúng tôi được tận mắt trông thấy chân thân của Cancer. Hắn, sự tồn tại cổ xưa ngang hàng với Avenir BeginOriginal, được xếp vào loài Huyễn Tưởng Chủng.

Ngọn lửa xanh từ Địa Ngục mà Aries dùng để an táng Leone bập bùng trong mắt Cancer, càng khiến vẻ ngoài mang nét ngây thơ của hắn trở nên vô hại đến phát sợ. Nở nụ cười rộng đến mang tai, Cancer tiếp. "Nói xem, ngươi lại định thay mặt Mercy làm chuyện bẩn thỉu gì đây?"

"Chinh phục thế giới." Tôi không hề cân nhắc, lập tức ném cho Cancer một lý do.

Cả Cancer lẫn Aries đều bật cười.

"Nói cho bọn ta nghe, nhân loại bé nhỏ, ý định thực sự của đám Avenir khi tổ chức game sinh tồn này, là gì?" Cancer nhanh chóng dập tắt tiếng cười trầm thấp, tiến đến gần tôi. "Ngươi đã được Selene Avenir mang đi, đúng không nào? Bọn chúng cho ngươi biết đến đâu rồi?"

"Bị Selene Avenir mang đi? Ông đang nói về chuyện gì vậy? Làm sao mà bọn họ có thể tới Cailas được chứ?" Việc tộc Avenir không bao giờ được phép đặt chân lên đảo bay Cailas, là chuyện tất thảy cư dân The World đều thuộc lòng. Bởi đặt trên Cailas không phải gì khác ngoài toàn bộ ngai thuộc về các Avenir, sinh mệnh đã được vật chất hoá của họ. Chỉ cần phá huỷ ngai, thì Avenir chủ sở hữu chiếc ngai đó lập tức tan biến, không có ngoại lệ. Cũng chính bởi lẽ đó, mà Hội Đồng đã thống nhất rằng, một Avenir chỉ có thể ghé thăm Cailas khi và chỉ khi có ít nhất mười Đại Diện, hoặc Thủ Hộ Giả cao cấp thuộc Gia Đình khác hộ tống.

Tuy nhiên, hẳn tộc Avenir tin rằng ngay cả việc tìm đến Xích Điệp Quốc, nơi những chiếc ngai toạ lạc, đã là vấn đề lớn lao, nên mới tự tin để cho chúng tôi tiến vào. Mà, kỳ thực thì sự nghi ngờ của Cancer cũng có ý đúng, việc gì bọn họ phải treo thưởng một điều ước chỉ để thu hút nhân loại? Cứ như thể họ dùng tất cả thủ đoạn chỉ để kiếm bằng đủ số lượng người cho nghi lễ bất chính nào đó vậy...

Không, không thể nào. Không thể có chuyện Mercy lại để tôi, tâm phúc của ngài, trở thành vật tế. Chưa kể, đối mặt với tôi hiện tại, Cancer cùng Aries, một bên mang danh Huyễn Tưởng Chủng, đằng còn lại là Quỷ, bọn chúng thì đời nào có ý gì tốt được chứ... Mới chỉ trao đổi vài ba câu, mà đã nảy sinh ý định dắt mũi tôi rồi.

Đành rằng bọn chúng không thể nói dối, nhưng khả năng ám chỉ, dẫn dắt tâm trí người nghe lại chính xác là bộ môn nghệ thuật trong mắt chúng.

Tỉnh táo lại nào, không được lung lay.

"Ngươi không nhớ?" Cancer nhíu mày, đoạn hất cằm ra lệnh cho Aries. "Mau kiểm tra thằng nhóc."

Tôi cố kìm cơn cáu giận, hất bàn tay Aries đang vươn tới. "Đừng có quá đáng, nên nhớ các người hiện đang đeo xích khắc tên tôi đấy!"

Aries làm như không nghe thấy lời tôi nói, nhưng lại hạ tay xuống, dừng hẳn ý định kiểm tra tâm trí tôi. "Ồ? Hôm nay bé con lại có thể phản kháng?" Ngưng một lát, cô ta lại tiếp. "Em nghĩ chúng ta nên dừng việc truy hỏi ở đây thôi, dù sao lời Capricorn không phải không có lý."

"Em thông cảm cho đứa bé này?" Cancer khoanh tay trước ngực, hơi nhếch khoé môi. "Em đang bảo vệ nó sao, Aries?"

"Ngài nên nhớ rằng, các Selene Avenir đã mang thằng bé đi. Chưa kể em cũng ngửi thấy Od của Calamity lưu động trong mạch ma thuật của Capricorn. Chỉ sợ rằng lượng Od này được truyền vào để phá huỷ khế ước."

"Calamity?" Hiếm lắm mới có cái tên khiến Cancer bày ra vẻ ưu tư. "Con ranh đó là Avenir mới hiện thế sao? Lại còn thuộc về Selene?"

"Vâng. Bộ đôi Tai Hoạ." Aries hơi thở ra. "CalamitySeduction, Selene Avenir. Khi xuất hiện thông tin Cha đáp ứng khẩn cầu của Nhà Selene, không ít sự tồn tại, mà dẫn đầu là Gia Đình Soleil Avenir, đã gia nhập vào làn sóng phản đối gay gắt quyết định này của Cha. Chà... hai đứa nhỏ ấy quả thực khiến em phải tán thưởng đấy, chưa bao giờ cư dân The World lại đoàn kết đến mức độ đó, Ngài biết mà."

"Ngoài Od của Calamity, còn kẻ nào dám động vào Capricorn nữa?"

Lần này, Aries không trả lời ngay, cô nàng nghĩ ngợi một lát, hạ giọng. "Tuy rất khó nhận ra, nhưng em có hơi nếm thấy vị Od thuộc về Cặp Sinh Đôi. Không phải BeginEnd, mà là Khai Sáng Thiếu Nữ, bên cạnh đó còn có Chung Mạt Thiếu Niên. Chắc hẳn bọn họ đã đánh hơi ra điều gì đó không đúng ở Capricorn."

BeginEnd, để chỉ hình thái mười hai tuổi của hai Selene đứng đầu Nhà Selene hiện tại. Còn Cặp Sinh Đôi, hay cụ thể hơn, Khai Sáng Thiếu Nữ Chung Mạt Thiếu Niên, ám chỉ bọn họ khi sử dụng cơ thể trưởng thành. Ở trạng thái này, Begin mới đích thực là Begin, End cũng đáng ngại hơn rất nhiều. Tôi không hề quá lời, nhưng Cặp Sinh Đôi hoàn toàn có thể huỷ diệt The World trong một nốt nhạc, nếu tâm trạng họ không vui. Bởi vậy, nên Cha đã hạn chế Ability của cả hai Avenir đó, giữ cho họ ở hình dạng vĩnh viễn mười hai tuổi.

Mà, tôi tự hỏi, tại sao Cha lại phải phức tạp hoá vấn đề lên như vậy chứ? Giá như ngay từ đầu Người đừng đáp ứng mong muốn của Begin chẳng phải mọi sự đã ổn rồi hay sao? The World này chứa chấp một mình Begin cũng đã quá đủ, không cần thêm End. Chưa kể, nếu End không tồn tại, thì dù ở trạng thái Khai Sáng Thiếu Nữ, Begin cũng đời nào nguy hại tới The World được như bây giờ.

Tuy nhiên, từ khi nào mà cấm chế lại bị tháo bỏ vậy? Cha làm ư? Nếu thế thì tại sao? Chẳng nhẽ Bad End sắp được khởi động? Mà, hơn tất thảy, làm sao Cancer và Aries nói chuyện như thể tôi thực sự bị Selene động tay động chân vậy chứ...?

"Là Cặp Sinh Đôi ư?" Cancer nhướn mày, chẳng rõ vì sao trên gương mặt lại tỏ rõ niềm hứng thú. "Là bọn chúng ư?"

"Vâng."

"Vậy thì quá tốt rồi!" Hắn đột ngột la lớn. "Quá tốt rồi!"

Lần đầu tiên, Aries ném cho tôi ánh mắt thương hại.

Cái quỷ gì?

"Aries, mau mang đám nhóc con về Cailas, chúng ta sắp được Cha ban thưởng!"

Cancer chỉ bỏ lại từng đó thông tin, rồi chìm sâu vào bóng tối. Mà Aries cũng chẳng dành thời gian giải thích cho tôi hiểu, cũng nối gót Cancer đi mất.

Chẳng lẽ... tôi đối với Mercy đúng thật chỉ đơn giản là quân tốt thí?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top