Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap:Die

Luôn luôn xàm xí  ai  hóng thì bơi vào đi

-CÁC EM,tôi nói là không được chia nhóm kia mà!-Cô giáo Hoa đạp phanh cửa ra hét lên.

-Chúng ta không thấy được gì hết!-Sư Tử xoay tay.
-Đành phải ngồi chờ hai nhóm kia về thôi!-Bảo Bình đã quá mệt mỏi rồi.
.
-Cự Giải,cậu có nhìn thấy gì không?Giác quan thứ sáu ấy!-Nhân Mã bấu víu vào tay Giải.
-Chịu!-Giải đáp.
Cảm giác lạnh gáy bao chùm quanh ngôi trường,cả 4 người đều cảm nhận được cái sự ghê tởm ấy.
-Có...Có gì đó quanh đây,tôi nghe thấy!-Nhân Mã ngập ngừng nói.
-Thấy gì?-Yết
-Chân...nhà...VSinh...cướp chân...!-Mã đã nói ra tất cả những thứ nghe được tiếng nói chỉ mờ ảo thoáng qua.Hai người kia cảm thấy rất khó hiểu.
-Con ma nhà vệ sinh tầng 3,phòng thứ 3!-Giải thốt ra như đang hiểu Mã nói.
-Đúng rồi...còn có cả chỉ...khâu...!-Mã cố điềm tĩnh nói.
-Khâu mồm...câm..mất tích...Kim Ngưu!-Giải lắp bắp như hiểu ra thứ gì đó,phóng thẳng lên lầu ba.
-Này,đợi với!-Tiếng hai người đàn ông còn lại,Thiên Yết phải cõng Mã nên chạy cuối cùng.
-Phòng thứ 3...thứ 3...3...!-Giải vừa đi vừa lầm bầm.
-A~Aaaa~...!-Nhìn mặt Mã thấp thỏm như bị hớp hồn,không nói được lên câu.Phải,cái xác của Vương Nhi đang ngồi trên nha vệ sinh,chân ở trong bồn cầu còn nửa mk còn lại đặt bên trên chỗ sả nước,nhìn ánh mắt của cô như nói:chạy đi.Ruột của Vương Nhi văng vãi khắp NVS khiến ko ai giám bước vào.Điều kinh dị nhất là mồm của Vương Nhi đã bị khâu chằng chịt.
"Tất cả sẽ phải trả giá
Thứ ta cần
Là cái chết...heee..."
Câu thơ man rợ và tiếng khóc không ra   Hơi lại vang lên.
-Kim Ngưu bị câm đúng không,cậu ấy cũng là tiểu thư nhỉ?-Giải bình tĩnh hỏi Mã.
-Phải,cậu ấy bị câm,cậu ấy ghét ánh sáng,là một tiểu thư nhà giàu....Vương Nhi cũng thế,một tiểu thư gần nhất trường!-Nhân Mã lục lại quá khứ của mình.
-Sự trùng hợp đến lạ thường!-Thiên Yết nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.
-Vậy cậu ấy là người hay ma!-Giải chốt một câu nhanh gọn.
-Ờm~...bàn sau...ở đây ko có hay đâu nha!-Ma Kết lờ câu hỏi đi.Tôi cảm thấy thế,mà thôi,cũng chẳng quan tâm.
.
-Chúng ta cần đèn pin!-Thiên Bình.
-Cậu tìm ở mấy kệ sách với tủ đồ xem,hôm bữa tui thấy có ở đó mà!-Song Ngư chỉ lên tủ đồ.
Xử Nữ các chiếc ghế gỗ nhanh nhẹn lục tìm chiếc đèn phin."phọt"...cô vừa dụng vào thứ gì đó nhơn nhớt...
-Gì vậy Xử?-Bạch Dương thắc mắc.
-Chẳng biết cái gì,nhơn nhớt,kinh kinh!-Xử vừa nói dứt câu.
Một cái đầu của ai đó bị khâu mồm rơi xuống đất,Xử Nữ hoảng quá nhất lịm ngã xuống nền nhà lạnh lẽo.
-Kim...KIM NGƯU!-Thiên Bình hét lên,nhận ra đầu cô bạn thân của mình đang nằm dưới đất,hai con mắt Ngưu mở thao láo với cặp tròng đen mịt,mang đầy hận thù hướng về phía đám người kia.
Dường như chẳng ai giám nhìn thằng vào mặt Ngưu,độ kinh hãi quá rõ rệt...họ lặng lẽ bước qua,Bình nắm chặt tay nhất quyết ko đi.
1s
.
2s
.
3s
.
-THIÊN BÌNH,tránh xa cô gái ấy ra...cô ta chết cách đây 1 năm rồi...!-Sư Tử đá cửa ra nói mà lòng cảm thấy đau nhói.
-Chết...chết là chết thế nào...cậu ấy còn nói chuyện với em cơ mà!-Thiên Bình vẫn không chịu tin.
-Cô ta chỉ lợi dụng em thôi,nếu xong xuôi,cô ta sẽ khâu mồm em lại và làm đồ chơi!-Sư Tử nói với giọng khinh thường.
Đôi mắt của Kim Ngưu từ từ liếc qua Thiên bình,khoé mông bị khâu tri chít nhoẻn lên nụ cười hận thù
-"Khích...khích...khích...ưm...ưm...!"
Tiếng cười man rợ của Kim Ngưu cất lên.Tất cả đều lạnh gáy
-KHÔNG,KHÔNG...Tránh xa tôi ra!-Bình lùi về sau đưa tay ra khua khua.
-Bình tĩnh đi Bình!-Bảo Bình đi tới trấn an.
-Xử Nữ đâu??-Song Tử quan sát xung quanh.
Lại một lần nữa,chạy khắp phòng để tìm Xử,người cô có gì đặc biệt mà luôn luôn là người mất tích.
.
-Hức...hức...cút,cút đi...!-Tiếng Xử Nữ kêu vang.
Một chiếc dao nhỏ xắc nhọn dơ ra.
-Hư~...ngươi...là ai...!-Xử sợ sệt.
-Ta là ai không quan trọng...ai là người mạnh nhất nhóm của ngươi!
-Không biết...ta mới vào nhóm nên không biết!
-AAAAAA~...!-Xử Nữ hét lên trong từng miếng dao cắt xâu vào thịt.
-Tiếng gì vậy??-Cô giáo Hoa hốt hoảng.Xử đang hét vào loa của trường mà ko hề hay biết.
.
-Phòng hiệu trưởng!-Sư Tử nhanh nhảu phát hiện ra.
.
-AA...HAAHA aaa...!-Tiếng hét tiếp tục xuất hiện.Đó chắc chắn sẽ là con người,ko thể là ma đc.
-Tên nào mạo danh,ra mặt mau!-Hoàng Nghị đập bàn đứng dậy,đây là giới hạn của cậu ta rồi.
-Các em,làm ơn về phòng đi,cấm ko đc chia nhóm!-Cô giáo Hoa cũng mệt mỏi không kém,tất cả đã đi hết trừ Giải,Thiên Yết và Ma Kết và cô giáo nói đi tìm nhóm của Sư rồi,chỉ còn Giải ngồi đây thôi.Cô đang ngồi khắc họa lại gương mặt đau khổ của Xử khi bị tra tấn vào quấn sách cấm đó...vẽ để xả hơi sau ngay mệt mỏi.
.
Những vệt máu từ từ chảy xuống đôi môi xám ngoét vì sợ.Cô đã ngất lịm vì bị ăn một phát đấm vào mặt.
-Xử Nữ,Xử...cô có ổn không vậy??-Song Tử lo lắng hỏi.
Xử đã ngủ thiết đi từ bao giờ rồi,Song Tử phải đỡ cô về phòng.
-Cũng muộn rồi,tất cả về phòng của mình đi,tuyệt đối không đc chia nhóm!-Sư Tử đã quá mệt mỏi rồi,cũng đã 2h54 hầu hết m.n đã ngủ hết rồi...là con người,nên sức chịu đựng cũng có giới hạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top