Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12 chòm sao : Nghiệp Quậy Phá!

Tên Fic: Nghiệp Quậy Phá 



Tác giả: Trâu Điên Tung Tăng Trên Mây ~

Sưu tầm : Poo


Thể loại: Học đường, hài, tình cảm... 


Rating: K+ 


Thời gian ra chap: 1 Chap / 1 tuần 


Tình trạng: On-going

Cảnh báo:

Couple đã được định sẵn nên không thể đổi.

Lần đầu viết thể loại học đường nên mong mọi người góp ý.


Nghiêm cấm đọc chùa dưới mọi hình thức, phải cmt hoặc Thanks để củng cố tinh thần mong manh của tác giả ~!




æ░░░Φ Mở Đầu Φ░░░æ



Tại một ngồi trường hạng nhất trong thành phố Zodiac...



Ngôi trường Horoscope nổi tiếng với tỉ lệ học sinh đậu đại học cao...



Ngôi trường này được xem là hoàn hảo...



Nhưng trong ngôi trường đó lại có những thành phần cá biệt chống đối thầy cô !



Bỏ mặc những thành phần đó ?



Hay...



Tiếp tục dẫn dắt ?





...

"Sao em cứ chơi game mãi thế? Không có tương lai đâu"

"Tương lai? Haha... em không cần đâu"



...

"Mau dậy đi, em cứ ngủ thế này thì học sao giỏi được hả?"

"Đủ xài là được rồi thầy"



...

"Vẽ vẽ vẽ, em muốn vẽ thì đợi đến tiết vẽ ấy, sao trong giờ tôi mà em dám vẽ?"

"Lớp 10 có tiết vẽ đâu thầy?"



...

"Em làm cái gì thế? Sao lại nghỉ học hoài vậy hả? Nè nè đứng lại..."

"Có ngu mới đứng lại đó, tạm biệt thầy"



...

"Em dám dụ dỗ học sinh nữa sao? Về văn phòng làm bản kiểm điểm cho tôi"

"Kiểm điểm hoài không thấy chán hả thầy? Còn hình phạt nào khác không?"



...

"Em lại leo lên cây ngủ nữa hả? Mau trở về lớp học ngay cho tôi"

"Thầy ơi, nhỏ giọng lại tí đi"



...

"Sao em dám nộp tờ giấy trắng thế này? Em muốn ăn Zero lắm hả?"

"Thầy đoán đúng ý em rồi"



...

"Đưa điện thoại cho tôi, đây là lần thứ mấy em dùng điện thoại trong giờ học rồi?"

"Không được đâu thầy, đây là cái thứ 5 rồi đó"



...

"Học sinh không được mang dụng cụ trang điểm đến trường, tịch thu"

"Thôi mà thầy, tha cho em lần này đi"



...

"Em... em... mau tránh xa... tôi ra...!!!"

"Sao thầy nhát gan vậy?"



...

"Em mau trả lại quần cho tôi !!!"

"Thầy cho em con 10 trong bài kiểm tra đi, em sẽ trả"



...

"IM LẶNG! Sao em khoái nói thế hả?"

"Có miệng thì phải tận dụng từng phút từng giây chứ"



...

"Anh có thể trừng trị được bọn chúng sao?"
"Được!"

"Vậy kế hoạch của anh là gì?

"Lập lớp 10Z"



...

Lớp 10Z ra đời !



12 thành phần cá biệt tống chung vào một chỗ !


Liệu lớp 10Z đó sẽ tạo nên "thành tich" nào nữa đây ?





-~~~o0o Trâu Điên Thánh Thiện o0o~~~-

Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Bạch Dương Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Chơi Game
Tính cách: Lầm lầm lì lì, "nghiện" game online, thường cúp cua trốn tiết chỉ để đến tiệm nét mà "cày" game.










Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Kim Ngưu Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Ngủ
Tính cách: Trầm tính, ít nói, là nhân vật khá mơ hồ trong lớp học, chỉ thích ngủ và ngủ.









Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Song Tử Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Đồng hồ 
Tính cách: nói nhiều, dễ thay đổi, nói những lời đường mật để tán gái, thích chọc phá thầy cô.









Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Cự Giải Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Làm bánh kem
Tính cách: Chịu khó, trầm tính, cũng thường xuyên cúp cua nhưng là cúp để đi làm thêm, nhà khá khó khăn.










Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Sư Tử Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Chụp ảnh
Tính cách: Tự cao tự đại, ăn to nói lớn, tự hào về nhan sắc, luôn nghĩ mình đúng và không bao giờ sai, tự tin đến độ tự kỉ









Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Xử Nữ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Đọc sách
Tính cách: Khó tính, ở rất sạch, có nhu cầu hoàn hảo cao, luôn nộp tờ giấy trắng trong giờ kiểm tra lẫn bài thi.









Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Thiên Bình Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Vẽ móng tay
Tính cách: điệu đà, nũng nịu, là hoa khôi của lớp, nhảy rất đẹp, rất thích được người khác khen.








Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Thiên Yết Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз
Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Kẹp nơ, làm tóc
Tính cách: Ánh mắt khá lạnh, thích làm tóc, hòa đồng, vui vẻ thường xuyên facebook trong giờ học.







Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Nhân Mã Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Xem phim kinh dị
Tính cách: Vui tính, hòa đồng, học giỏi, luôn luôn giúp đỡ bạn bè, ít khi nào từ chối, dễ mềm lòng.








Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Ma Kết Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Vẽ Tính cách: Có khí phách nữ nhi, cực kì thích vẽ dù không đẹp, thông minh và khá là hổ báo!







Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Bảo Bình Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Sở thích: Nội tạng Tính cách: Kì quái, chỉ cắm cúi với nhưng quyển sách liên quan đến y học nhất là nội tạng của con người, anh chàng trầm lặng nhất lớp.








Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїзSong Ngư Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз   Giới tính: Nữ
Tuổi: 16
Sở thích: Làm đẹp Tính cánh: Gian xảo, hai mặt, không sống đúng với con người thật của mình, là một người khó đoán







Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Xà Phu Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз



Giới tính: Nam
Tuổi: 25
Sở thích: Đua xe
Tính cách: Lạnh lùng, nghiêm khắc, thầy chủ nhiệm của lớp 10Z. Dạy bộ môn Toán








Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз Vũ Tiên Ƹ̴Ӂ̴Ʒ εїз


Giới tính: Nam
Tuổi: 25
Sở thích: Uống coffee
Tính cách: Nóng tính nhưng rất quan tâm đến học sinh con của viện trưởng trường Horoscope. Dạy bộ môn Văn


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chương I : Lớp 10Z ra đời!









CHƯƠNG I : LỚP 10Z RA ĐỜI



~~~ o0o ~~~



Chap 1: Thầy Vũ Tiên... tội nghiệp !




Cạch... cạch...


Tiếng bàn phím liên tục vang lên trong một tiệm nét gần trường Horoscope. Không những vậy, còn có tiếng chửi rủa không mấy hay ho lịch sự, màn hình máy tính của một số người hiện lên những hình ảnh cầm súng dao chém giết. Vâng! Đó là đột kích...


"Mày thua rồi mau trả tiền nét đi" Bạch Dương đứng dậy mặt mày hung dữ không hài lòng lắm với thái độ lật lọng của thằng đối diện.


"Tao thua khi nào? Mày ăn gian thì có" Thằng đó chối đây đẩy không chịu nhận mình thua.


"Mày thua mà mày không chịu nhận là sao? Trả tiền đi" Bạch Dương gầm lên.


Cả tiệm net ai cũng xôn xao nhìn chăm chú họ, và không có vẻ gì là muốn ngăn cản. Ông chủ quán thấy vậy liện vội vào can.


"Thôi được rồi, tiền nét hôm nay tôi cho cậu nợ, cậu về đi" Ông chủ quán thở dài nói. Ông không can chắc tiệm net ông sập luôn mất.


"Nhưng..." Bạch Dương muốn nói gì đó, thì ông chủ quán đã mở lời tiễn khách thì cậu phải làm thế nào?


Bạch Dương tức tối rời khỏi quán nét, đang bực trong người thì bất ngờ gặp ngay thầy Vũ Tiên đang ngồi trên con Siurus trắng tinh màu sữa.


Tên cũng như người, nhìn thầy Vũ Tiên cứ như con gái, vì thế đầu năm vào học anh cũng lầm tưởng giáo viên nữ nên đã gọi "Cô" ai dè...


Tất nhiên kể từ hôm đó anh được liệt vào danh sách "đáng chú ý"


"Thầy cũng tới những chỗ này sao?" Bạch Dương nhìn thầy gạt chống xe xuống đứng dựa vào yên xe, hai tay khoanh trước ngực ra vẻ men-lì nhìn Bạch Dương.


"Không! Tôi tới đây bắt "cừu" về "chuồng" xử tội" Vũ Tiên nhìn đồng hồ đã 9h, tức giận nói.


"Thầy đừng gọi em như vậy mà" Bạch Dương nhăn mặt tỏ vẻ không thích cách gọi của Vũ Tiên.


Vũ Tiên: "Tôi gọi thế nào là quyền của tôi, em có ý kiến sao?"


Bạch Dương: "Dạ... không! "


Vũ Tiên nhìn Bạch Dương một lúc rồi mở lời có chút tức giận hỏi: "Em cứ chơi game như vậy mãi sao? Không học hành làm sao có tương lai đây?"


"Tương lai? Haha... em không cần đâu!" Bạch Dương ôm bụng bật cười, bât ngờ  thầy Vũ Tiên rút từ đâu cây thước gỗ đánh vào mông Bạch Dương.


"EM MAU VỀ VĂN PHÒNG CHỜ TÔI MAU!!!" Vũ Tiên ra vẻ hung tợn, tay quơ quơ cây thước gỗ vừa dài mà vừa dày.


Bạch Dương ôm mông, mày nhăn lại vì đau, bó tay nhìn thầy đã lên xe và chạy mất.


"Người như con gái mà sao... mạnh tay quá vậy?"


Bạch Dương xoa xoa mông, may đây là trong hẻm nên ít người qua lại nếu không  anh chẳng biết phải chui xuống cái lỗ nào nữa. Dáng người lững thững về "chuồng". Bạch Dương suy nghĩ đến lời thầy Vũ Tiên vừa nói.


"Em cứ chơi game như vậy mãi sao? Không học hành làm sao có tương lai đây?"


Tương lai ?


Nó là một thứ xa vời... đối với anh !



~~~- Trâu Điên ... -~~~



Ở một tiệm thức ăn nhanh, người người ra vào tấp nập, nhân viên hối hả phục vụ khách. Vũ Tiên đứng ở ngoài nhìn lên Bảng tiệm. Anh dắt xe đi gửi sau đó bước vào tiệm.


Ngồi vào ở một góc bàn, một anh phục vụ đã chạy đến tay cầm Menu đưa cho Vũ Tiên.


"Chị dùng gì ạ?" Anh phục vụ ngây ngô hỏi.


*Ầm*


Vũ Tiên xanh mặt khi nghe từ CHỊ trong cách xưng hô của anh phục vụ. Rất rất rất muốn dùng cây thước gỗ trong người đánh cho hắn ta một trận nhưng Vũ Tiên đã kịp kìm nén lại.


"Tôi... là CON TRAI" Vũ Tiên gằn mạnh chữ CON TRAI.
Lập tức anh phục vụ tái mét mặt mày giọng ríu rít xin lỗi.


"Được rồi, anh gọi Cự Giải ra đây đi, bảo ông chủ hôm nay cho anh ta nghỉ bữa này giúp tôi, anh cứ nói với ông chủ là có người tên Vũ Tiên xin phép giùm là OK " Vũ Tiên bình tâm lại, cố gắng nói sao cho thật bình tĩnh.
Anh phục vụ gật đầu sau đó chạy đi.


Vũ Tiên thở dài sầu não. Dáng vẻ như con gái thế này thật sự chả dễ chịu chút nào. Đi đâu cũng bị nhầm là CHỊ thực sự anh chỉ muốn đầu thai sớm.
Khoảng 5 phút sau. Cự Giải bước ra với áo thun tím quần bò đen, mái tóc tím nhạt và đôi mắt cùng màu dường như hiện lên nét gì đó u buồn. Cự Giải ngồi xuống đối diện Vũ Tiên.


"Thầy gọi em có việc gì?" Cự Giải khó chịu ngồi xuống, nếu như hôm nay nghĩ việc chắc chắn tiền lương sẽ bị trừ vậy mà ông chủ quán nhất quyết cho anh nghỉ việc ngày hôm nay.


"Em chưa đến tuổi đi làm" Vũ Tiên bình tĩnh vạch mặt Cự Giải
Cự Giải mím môi không trả lời.


"Nếu chủ quán không phải bạn thầy thì em đã bị đuổi từ lâu rồi, đừng nghĩ em khai tuổi giả là sẽ được"


Ánh mắt thoáng ngạc nhiên nhưng sau đó cũng bị Cự Giải che giấu nhanh chóng.


"Thầy biết gia cảnh em khó khăn nhưng làm vào buổi tối thầy đã nhắm mắt nhắm mở cho qua, em còn làm vào buổi sáng? Em không định đi học nữa sao?" Giọng Vũ Tiên trở nên bực bội.


"Thầy không hiểu gì hết, đây là chuyện của em thầy đừng quan tâm" Cự Giải đứng bật dậy lạnh lùng nói, sau đó bỏ chạy ra khỏi tiệm.


Cự Giải vẫn nghe rõ tiếng kêu la của thầy Vũ Tiên ở đằng sau: "Em làm cái gì vậy? Nghỉ học nửa hả? Nè nè đứng lại..."


"Có ngu mới đứng lại đó" Cự Giải tự nói chân vẫn tiếp tục chạy.


Anh phải kiếm tiền...


Kiếm thật nhiều tiền...


Mẹ anh đang cần nó lắm...




~~~- Tung Tăng Trên Mây -~~~


Vũ Tiên bực dọc trở về trường, không bắt được Cua đồng về "chuồng" nên tâm trạng Vũ Tiên chẳng mấy vui vẻ gì. Nhưng có vẻ như anh về khá là đúng lúc vì anh phát hiện đang có hai học sinh lén lút làm chuyện gì đó ở sau khuôn viên trường. (Vũ Tiên vè bằng của sau của trường)


À! Đâu ai khác ngoài Song Tử và... không biết nhưng đó là con gái !


(Trâu: =.='')


Vũ Tiên thấy rõ ràng Song Tử đang dụ dỗ học sinh nữ đó bằng những lời đường mật.


"Em nói thật! Chị rất xinh" Song Tử cười tươi một cái lộ ra hàm răng tráng sáng như P/S quảng cáo.


"Thôi được rồi, ai chả biết em nói câu này với biết bao nhiêu cô gái rồi" Học sinh nữ hơn Song Tử một khóa mở giọng nũng nịu.


"Nhưng họ không bằng chị" Song tử nói, tay đã ve vãn gần bàn tay của học sinh nữ.


Vũ Tiên đứng ngoài vòng lập tức biết mình sắp ra sàn diễn nên ra sức ho.


"Khụ khụ..."


Vũ Tiên bước ra hai tay đút túi quần nhướn mày nhìn Song Tử và học sinh nữ vội đứng dậy và giữ gìn khoảng cách 2 mét.


"Giờ này là giờ học, hai em ở đây hú hí với nhau làm gì?" Vũ Tiên mở lời hỏi, tay đã rút "bảo kiếm"


"Thầy biết rồi còn hỏi"


Song Tử cười khì khì nói hình như không sợ "thanh bảo kiếm" của thầy Vũ Tiên nhưng học sinh nữ kia đã sợ đến co rúm người lại.


Vũ Tiên quơ cây "bảo kiếm" dọa đánh Song Tử đã thụt lùi về phía sau mấy bước. Nói gì chứ thầy Vũ Tiên đã đánh là cực kì đau...


"Song Tử, em dám dụ dỗ học sinh nữa sao? Mau về văn phòng làm bản kiểm diễm cho tôi" Vũ Tiên gằn giọng nói


"Kiểm điểm hoài không thấy chán hả thầy? Còn hình phạt nào khác không?" Song Tử thở dài chán nản.


"Em..."


"Với lại... em dụ dỗ học sinh nữ thầy không nên chỉ nói có hai từ học sinh, làm vậy người ta hiểu lâm em lưỡng tính thì sao đây?" Song Tử hất mái tóc vàng nhạt của mình, cặp mắt lãng tử khẽ chớp nói.


" ... " Nhìn giống lắm chứ !


"Mai gọi phụ huynh em đến đây cho tôi"


"Ba mẹ em ở Úc rồi"


"Em đừng có xạo sự"


"Thầy cứ gọi điện đi ạ"


"CÚT VỀ VĂN PHÒNG CHO TÔI"


"Ok! Em chờ câu nói này của thầy đó"


Song Tử nháy mắt với học sinh nữ sau đó bỏ chạy trước khi Vũ Tiên hoàn toàn nổi khùng.


"Em nữa, mau về làm bản kiểm điễm cho tôi, cấm sau này không được gặp Song Tử nữa, hiểu chưa" Vũ Tiên quay qua nói với học sinh nữ đầy tức giận.


"Dạ, dạ..."


Vũ Tiên giảng đạo một hồi làm học sinh nữ khóc không ra nước mắt.
Xử Nữ đứng trên lầu nhìn xuống, môi nhếch lên đầy trêu chọc.


Thầy Vũ Tiên ngày nào cũng sung sức như thế. Khônh đi bắt học sinh cúp cua về thì phạt tụi học sinh vi phạm, vậy mà chả bao giờ phạt nặng cả. Hung dữ như cũng hiền lành, thầy thật là thương học sinh.


Nhớ lại vài ngày trước...


Trong lớp phát bài kiểm tra đã chấm ra, anh tự biết điểm số của mình nên cũng chả quan tâm, ngồi đọc cuốc tiểu thuyết kinh dị Vũ Điệu của Thần Chết tác giả Jeffery Deaver.


"Xử Nữ" Giọng thầy Vũ Tiên vang lên bên tai Xử Nữ, anh thở dài một cái, buông cuốc sách dày cộm xuống. Bước lên bục giàng đứng đối mặt với thầy.


Thầy Vũ Tiên đưa cho Xử Nữ một tờ giấy trắng bóc ngoài tên và lớp, tất nhiên là tên anh và lớp của anh rồi.


"Sao em lại nộp giấy trắng trong bài kiểm tra? Em muốn ăn Zero lắm hả?" Thầy Vũ Tiên nghiêm giọng nói.


"Thầy đoán đúng ý em rồi" Xữ Nữ gật đầu trịnh trọng nói


*Rầm*


"Dù em có người chống lưng đi nữa thì sau này ra đời không có chữ nào trong đầu em làm cái quái gì được" Thầy Vũ Tiên đập bàn nghe rõ tiếng mặt bàn hồi âm lại. Học sinh phía dưới bục giảng đổ mồ hôi hột nìn thầy trò trên kia.


Xữ Nữ không trả lời. Anh mà lên tiếng nữa thì thầy lấy cây "bảo kiếm" thân yêu ra là anh chỉ nước ôm mông về nhà.


"Ngày mai tôi sẽ cho em kiểm tra lại, về nhà lo liệu mà học bài đi" Vũ Tiên không nhìn Xử Nữ, ghi xoạt xoạt vào sổ đầu bài nói.


"Không cần đâu thầy ơi" Xử Nữ thở dài nói. Anh đã muốn con Zero mà thì cần gì kiểm tra lại gở điểm.


"Về chỗ, mai ra chơi xuống văn phòng gặp tôi" 


Vũ Tiên nghe Vũ Tiên nói cứng. ANh đành nhún vai về chỗ trước ánh mắt khinh thường của một số đứa trong lớp. Haizz! Anh đâu thẻm quan tâm?


Tất nhiên hôm sau anh không xuống văn phòng mặc kệ tiếng loa trường luôn kêu: "Mời em Xử Nữ xuống văn phòng gấp, xin nhắc lại, mời em Xử Nữ xuống văn phòng gấp"


Kết thúc sự hồi tưởng của quá khứ ngắn ngủi. Xử Nữ nhìn thấy thầy Vũ Tiên đã rời đi tha cho bạn học sinh nữ ấy, anh đút hai tay vào túi quần chân thong thả mà bước đi về hướng căn-tin.


"Dù em có người chống lưng đi nữa thì sau này ra đời không có chữ nào trong đầu em làm cái quái gì được"


Người chống lưng ?


Câu này nghe được đấy !



------------ Đường phân cách Trâu Điên ------------




Vũ Tiên định về văn phòng xem xem "Cừu bông" có nghe lệnh anh mà chạy về "chuồng" chưa, thì anh chợt nghĩ: "Chắc còn nhiều đưa trốn học cúp tiết"


Vũ Tiên đổi ý đi tham quan khuôn trường quen thuộc và đúng như anh đoán. 


Trên cành cây to khỏe...


Bàn tay đúng đưa qua lại...


Ai mà yếu bóng vía nhìn vào tưởng ma chắc luôn !


Nhưng đó nào đâu phải ma? Đó là...


"Sư Tử!" Vũ Tiên hít sâu vào lấy hơi, hét gầm lên. Người đang vắt vẻo trên cây giật mình suýt ngã.


"Thằng nào gọi anh đấy?" Sư Tử lấy lại thăng bằng, tức giận quát lên kiếm tìm "thủ phạm" khiến mình suýt ngắm gà khỏa thân trên bàn thờ.


"Thằng này này!" Vũ Tiên nhìn lên cành cây, tay phải cầm "bảo kiếm" gõ gõ vào thân cây nghe "cộc cộc"


"Thầy bê-đê?" Sư Tử còn ngái ngủ nhìn thấy Vũ Tiên thì buột miệng. Cũng đúng thôi! Nhìn thầy cứ như con gái ấy, không bê mới lạ đê đó.


"Em lại leo lên cây ngủ nữa chứ gì? Mau xuống ngay trở về lớp học cho tôi" Gân xanh Vủ Tiên nổi lên hết, quát lớn về phía Sư Tử đang vắt vẻo trên cành cây.


"Thầy nhỏ giọng lại tí đi" Sư Tử không muốn kinh động tới thầy cô khác nên đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu im lặng.


"Nhỏ cái con khỉ đầu anh" Vũ Tiên tức sôi máu định bụng leo lên thì giật mình.


*Bộp*


Một thứ đo đỏ, hình dạng như tim người, lăn lóc về phía Vũ Tiên. Sư Tử nhìn xuống thầy "thứ đó" mặt mày xanh lét, ôm thần cây run run. 


"Không phải chứ? Tác giả đâu viết tuyện kinh dị? Lộn hàng rồi" Sư Tử run rẩy nghĩ thầm nhưng bề ngoài cố găng tỏ vẻ "Ta đây không sợ"


Vũ Tiên cũng là người? Người mà thấy thứ này lăn lóc ở đây thì sẽ thế nào?


Nhìn cái thứ đo đỏ ngừng lăn, cách xa Vũ Tiên chỉ có 1 mét, Vũ Tiên đứng yên như pho tượng chẳng dám nhúc nhích. Bỗng nhiên một dóng đen trường dài trên mặt đất, Vũ Tiên hoảng hồn nhìn bóng đen dưới đất rồi theo đó mà nhìn lên...


Hú hồn hú vía... !


"Bảo Bình! Em làm cái gì vậy?" Vũ Tiên nuốt nước bọt nhìn Bảo Bình thản nhiên cầm quả tim lên mắt nhìn chăm chăm vào quả tim một cách say đắm.


"Bảo Bình?" 


Sư Tử nhìn xuống thấy một anh chàng trông rất được chỉ tiếc là không đẹp trai bằng anh. Mái tóc màu xanh như nước của anh ta như ổ quạ vậy, đôi mắt xanh sâu thẳm cứ nhìn vào quả tim không chớp.


"Bảo Bình! Em... em... mau tránh xa.... tôi ra !!!" 


Vũ Tiên nhìn Bảo Bình từng bước lại gần mình, tự giác thụt lùi về phía sau. Miệng run run nói. Đâu ai biết, trong tất cả các học sinh trong trường, người mà Vũ Tiên kinh hãi nhất chính là Bảo Bình !


"Sao thầy nhát gan vậy?" Bảo Bình dùng vẻ mặt vô cảm và đờ đẫn hỏi


Không đợi Vũ Tiên đáp Bảo Bình nói tiếp: "Đây chỉ là một quả tim heo"


Tim heo ?


Vũ Tiên ngớ người, vậy mà anh cứ tưởng...


"Một quả tim heo đẹp đẽ" Bảo Bình cười ngây dại nhìn quả tim rồi bước ngang qua Vũ Tiên, đi tới một nơi nào đó ít người...



"Một quả tim heo đẹp đẽ"



Vũ Tiên và Sư Tử không hẹn mà cũng nổi hết da gà dựng hết tóc gáy !


"Thầy ơi, em đổi ý rồi, cho em về "chuồng" thầy nhé?" Sư Tử leo xuống, lạnh hết cả sống lưng khi nghĩ về cảnh tượng vừa rồi.


Tội nghiệp! Đẹp trai mà bị khùng !


Sư Tử thầm nghĩ như thế...


Vũ Tiên ậm ờ, nhanh chân chạy ra khỏi nơi này, Sư Tử lật đật đi theo.





------------ Đường phân cách Rin là ta ------------


Tùng tùng tùng....


Tiếng trống vang lên, Vũ Tiên chợt nhớ giờ này mình có tiết, anh quay ra bảo Sư Tử: "E về văn phòng bảo "con cừu" đó về lớp đi" 


Sư Tử gật đầu. Đ về hướng văn phòng.


Vũ Tiên yên tâm, đi lên lớp 10C5. Vừa bước vào lớp đã thấy Thiên Bình đang cầm phấn trang điểm bôi bôi trét trét lên mặt. Không chần chừ anh đi đến giựt dụng cụ trang điểm.


"Học sinh không được mang dụng cụ trang điểm đến trường, tịch thu" Vũ Tiên cầm hộp phấn lên bàn giáo viên.


"Á, thầy ơi, tha cho em lần này đi" Thiên Bình đứng bật dậy, chạy lên bàn giáo viên giở trò nhõng nhẽo.


"Xuống!" Vũ Tiên trừng mắt dọa.


"Thôi mà thầy, lần đầu tiên mà thầy" Thiên Bình mếu máo nói


"Lần đầu á? Thầy đâu có mù đâu em? Nhìn môi em đi, đỏ như máu, nhìn mặt em đi, trắng như ma, ôi trời, hôm nay em cũng gan nhỉ, dám đeo lens màu đi học sao? Em muốn làm Vampier hả mà đeo màu đỏ?" Vũ Tiên cho một tràng dài tố trạng.


Thiên Bình sốc nặng trước những lời nói của Vũ Tiên.


"Thầy, thầy, em ghét thầy" Thiên Bình rưng rưng nước mắt bỏ chạy ra khỏi lớp.


"Nè nè em đi đâu đó, vào lớp học ngay" Vũ Tiên gọi với lại theo dáng Thiên Bình bỏ chạy, nhưng cô không hề nghe thấy.


"Thế là một em ra đi" Nhân Mã cười to nói.


Vũ Tiên liếc mắt nhìn Nhân Mã quát lên: "IM LẶNG! Sao em khoái nói thế hả? Giờ học nào cũng có tên em trong sổ đầu bài vì tội nhiều chuyện hết"


"Có miệng phải tận dụng từng phút từng giây chứ thầy" Nhân Mã cười khì khì nói.


"Em có tin tôi cho em ra ngoài đứng không?" Vũ Tiên đập bàn nói lớn.


"Em sẽ theo dỗ dành bạn... mà nè... bạn hồi nãy tên gì vậy?" Nhân Mã định nói đến người hồi nãy khóc lóc bỏ chạy nhưng không nhớ tên, đành xoay qua hỏi người kế bên.


Ma Kết đang chăm chú ngồi vẽ đâu hay biết gì cô không trả lời tiếp tục vẽ.


Nhân Mã nhún vai nói: "Em không nhớ bạn ấy tên gì thầy ơi"


Vũ Tiên tay đập mạnh vào trán.


Đây là một lớp đó hả trời? Cách nhau có mấy bàn thôi mà....


"Ma Kết! Vẽ vẽ vẽ, em muốn vẽ thì đợi đến tiết vẽ ấy, sao trong giờ tôi mà em dám vẽ hả?" Vũ Tiên chợt chú ý tới người kế bên Nhân Mã vẫn chăm chú ngồi vẽ không màng thế sự.


Ma Kết ngừng bút, ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt xanh như màu mây trời chớp chớp hỏi ngược lại Vũ Tiên: "Lớp 10 đâu có tiết vẽ đâu thầy?"


Vũ Tiên không còn gì để nói. Tiết học Văn thành tiết giảng đạo. Một số người gam học ngán ngẩm nhìn Nhân Mã và Ma Kết bằng đôi mắt chán ghét, số còn lại thong thả ngồi nghe nhưng thật ra đang rất thư thái vì hôm nay sẽ không học.


Ma Kết thở dài, tay muốn cầm bút vẽ tiếp thì Vũ Tiên quát lên. 



"Bỏ bút xuống, ai cho em vẽ mà vẽ?" 


Nhân Mã thì dường như muốn ngủ đứng giống ngựa luôn rồi.



------------ Đường phân cách Nghiệp Quậy Phá ------------



Vũ Tiên ra khỏi lớp sau khi hết tiết, tâm trạng càng thêm tồi tệ vì chưa dạy gì cho bọn nhỏ, khá là nhức đầu, Vũ Tiên quay người đi về hướng phòng y t6e1 lấy một ít thuốc nhức đầu uống.


Và điều mà anh không ngờ...


Lại có thêm một người bùng tiết...


Bước vào phòng y tế, không thấy cô Như đâu, Vũ Tiên đành tự mò thuốc thì thấy trên chiếc giường trắng xóa có một nữ sinh đang nằm co người mà ngủ, quan trọng là giờ này chính là giờ học...


"KIM NGƯU!" Vũ Tiên xoa xoa hai thái dương quát ầm lên.


Sao hôm nay nhiều đưa khoái cúp tiết thế nhỉ?


Tuyệt nhiên người nằm trên giường vẫn không chút động đậy.


Khóe mắt Vũ Tiên gậit liền hồi, anh đành rút "bảo kiếm" lần thứ n trong ngày, tay giơ lên đánh vào mông của Kim Ngưu.


"Á" 


Vũ Tiên hái lòng nhìn thấy Kim Ngưu giật mình tỉnh dậy, tay đã ôm mông, mặt nhăn lại.


"Thầy? Sao thầy lại đánh em?" Kim Ngưu hai tây xoa xoa cái mông đau, mắt uất ức nhìn "thủ phạm"


"Mau tỉnh lại đi, em cứ ngủ như thế này thì học sao giỏi đây?" Vũ Tiên không trả lời câu hỏi của Kim Ngưu, thờ dài mở giọng giảng đạo


"Em thấy đủ xài là ok rồi" Kim Ngưu bình thản đáp.


Vũ Tiên giơ cây "bảo kiếm" hướng về phía Kim Ngưu mà đánh, Kim Ngưu nhẹ nhàng né, nhảy lên giường, sau đó nhanh chóng bỏ chạy.


"Thầy mà cứ giận dữ như thế thì... không có ANH nào theo đâu" Trước khi rời cửa Kim Ngưu có bỏ lại câu nói như thế"


Vũ Tiên đơ người...


ANH nào ?


Ý em là... tôi là GAY sao ?


"KIM NGƯU! EM ĐỨNG LẠI CHO TÔI" 


Vũ Tiên quyết định dí theo cô nàng nhưng ra khỏi cửa không thấy bóng dáng Kim Ngưu đâu chỉ thấy, Thiên Yết đang đi về phía này, tay cầm điện thoại Nokia Lumina 520 bấm liên tục.


"Thiên Yết. em có biết đây là giờ học không hả, mau đưa điện thoại cho tôi, đây là lần thứ mấy rồi hả?" Cơn bực có sẵn trong người, Vũ Tiên hùng hổ lao đến. Thiên Yết chưa kịp ú ớ gì thì điện thoại trong tay bị lấy mất.


"Không được đâu thầy, đây là cái thứ 5 rồi đó, thầy lấy nữa em vòi tiền đâu ra đây?" Thiên Yết định giựt lại nhưng không được, đôi mắt tím nhạt khẽ nheo lại một cách ấm ức.


"Cho em chừa cái tội xài điện thoại trong giờ học"


"Nhưng em đã vô lớp đâu?"


"Giờ này cũng có phải giờ ra chơi đâu?"


"Thầy..." 


Thiên Yết định năn nỉ thì Vũ Tiên trừng mắt cô một cái rồi đi luôn. Thiến Yết nhìn theo dáng thầy Vũ Tiên đi xa, thở dài một cái, tay lấy trong túi ra một cái điện thoại nữa nhưng là hiệu "đập đá" =.=''


"Mẹ ơi, thầy tịch thu điện thoại của con rồi" Thiên Yết mở lời, giọng chán nản.


" ... "


Sau một hồi im lặng là một tràng rủa xả....




------------ Đường phân cách { Hay không ? } ------------




Vũ Tiên vội vàng đi vào WC, sao đúng lúc thế nhở? Anh còn muốn nói thêm mấy câu với Thiên Yết. Lúc bóng dáng Vũ Tiên đi vào WC, có một người mỉm cười nửa miệng.


Vũ Tiên nhanh chóng cởi quần rồi ngồi xuống, chờ đợi thời gian đi qua, thì dưới khe cửa có một bàn tay trắng nõn gầy gò nắm lấy quần của anh ngay hai bàn chân mà kéo hết sức.


"Á á á á, đứa nào, là đứa nào" Vũ Tiên giữ chặt lại cái quần, ra sức la hét.


Không thấy câu trả lời, chỉ thấy cái quần của Vũ Tiên đã bị lấy mất rồi, không lẽ đây là báo ứng vừa rồi anh lấy đi diện thoại của Thiên Yết ?


"Thầy ơi..." Giọng nói đã bị đổi chắc chắc người bên kia cửa đã bịt mũi giả giọng.


"Em là ai? Em mau trả quần lại cho tôi" Vũ Tiên khóc không ra nước mắt nói, hiện gờ anh thật là thảm hại.


"Được chứ! Chỉ cần thầy cho em con 10 vào bài kiểm tra, em sẽ trả cái quần cho thầy" Vũ Tiên nghe thấy câu trả lời tức đến sôi máu.


"Em không tự học bằng sức mình mà dám giở cái trò này hả?" 


"Vậy thầy có cho em con 10 không?"


"Không bao giờ!"


"Vậy cái quần của thầy..." 


Vũ Tiên suy nghĩ một lúc rồi đầu hàng.


"Được rồi, nhưng tôi phải biết em tên gì tôi mới cho em điểm được chứ?"


"A!"


Em chờ câu nói này của thầy !


"Em tên... Thánh Linh" Vẫn là cái giọng bị bịt mũi nên nghẹn lại. Quần của Vũ Tiên được trả, đợi đến lúc anh mặc quần xong rồi, chạy ra ngoài thì thấy WC không còn một bóng dáng.


"Thánh Linh? Được lắm, kì này tôi cho em rớt luôn" Vũ Tiên gầm gừ nói.


Tại một góc khuất, Song Ngư nhìn Vũ Tiên đa rời đi rất xa, cô nở nụ cười xảo huyệt, ngón tay quấn quấn lấy ngọn tóc màu kem coffee sữa. 


"Thánh Linh, xem mày sẽ như thế nào" 






------------ Đường phân cách Trâu Điên là ta =)* ------------




"Con nhất định phải lấy được lòng tin của hắn" 


Tại một nơi nào đó, cách xa trường Horoscope rất xa, một người dàn ông trung niên ngồi trên chiêc ghế sô-pha sang trọng, tay cầm tấm hình đưa cho một anh thanh niên khá là đẹp trai.


"Sau đó...?"


Thanh niên lạnh lùng hỏi lại, nhìn người trong tấm hình là đưa con trai nhưng nhìn cứ như con gái.


"Sau đó con phải khiến nó khai ra "thứ đó" đang được giấu ở đâu" 


Người đàn ông trung niên nghiến răng nghiến lợi khi nói. Có vẻ như ông đang rất hận...


"Con hiểu rồi..."


Người thanh niên gật đầu, đôi mắt không gợn cảm xúc nhìn tấm hình.







------------ Đường phân cách { Không đọc chùa nhá, hehe ! } ------------




 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top