Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Cộp cộp.

Mọi ánh mắt đều dán chặt lên chủ nhân của đôi giày cao gót hơn mười phân. Mái tóc nhuộm màu vàng kim nổi bật đung đưa theo từng nhịp. Chiếc áo trễ vai màu trắng đơn giản tôn lên bờ vai trắng nõn cùng vòng eo nhỏ nhắn mà bao cô gái ngưỡng mộ, kết hợp cùng chân váy đuôi cá đen ôm sát đùi khoe ra cặp chân thon dài quyến rũ. Khuôn mặt trang điểm đậm càng tô nét cho vẻ sắc sảo xinh đẹp hơn người. Vũ Song Tử vẫn hiên ngang bước đi, chẳng mấy bận tâm tới những ánh nhìn xung quanh. Phía sau là vài nam nhân viên của quán cà phê Gemini.

Cả hiện trường thoáng chốc trở nên đông đúc ồn ào, mọi ánh nhìn đều hướng tới người phụ nữ kiêu sa đang sải bước, theo sau là vài chàng trai với ngoại hình nổi bật.

- Bạch Thiên Bình.

Vũ Song Tử dừng bước tại chỗ một nhóm người đang chụp hình ở giữa quảng trường, cô cất giọng gọi người mẫu nam đang chụp ảnh dở. Bạch Thiên Bình nghe thấy tên mình liền ngước lên nhìn, với vóc dáng mảnh mai cao ráo của Song Tử, cô dễ dàng nổi bật lên trong một đám staff có chiều cao khiêm tốn. Anh ngạc nhiên, theo phản xạ bước gần tới chỗ cô.

- Chị Song Tử, sao chị lại ở đây?

- Chị đem vài ly nước ép trái cây tới cho mọi người ấy mà. Mấy đứa để xuống rồi về quán trước đi. Chị cảm ơn nhé. Tháng này sẽ thưởng thêm cho mấy đứa sau.

Mấy cậu trai trẻ dạ một tiếng rõ to rồi cười vui vẻ rời đi. Họ hẳn là biết ơn Thiên Bình lắm, vì chỉ cần đem nước tới cho anh vài lần mà đã được thưởng thêm tiền rồi. Chị chủ của bọn họ thật quá mức hào phóng, và chiều chuộng Bạch Thiên Bình.

- Mời mọi người tới uống nước. Mong mọi người giúp đỡ Bạch Thiên Bình nhé.

Song Tử mỉm cười, nụ cười dịu hiền khác hẳn vẻ kiêu ngạo lộng lẫy, nhưng chẳng khiến mọi người cảm thấy kỳ lạ trái ngược, mà càng tô sắc cho sự tỏa sáng của cô. Cô cầm lấy một cốc nước ép táo được đánh dấu riêng, đưa cho Thiên Bình.

- Của em đây. Ít đá không thêm đường.

Thiên Bình nhận lấy, hơi cúi đầu cảm ơn cô.

- Em cảm ơn.

Những người làm việc trong đoàn chụp ảnh nhanh chóng tới lấy nước, chợt chị trang điểm quay sang hỏi anh.

- Vị mỹ nhân này là ai vậy? Bạn gái em à Thiên Bình?

- Hả? Dạ... À...

Anh trước câu hỏi này liền có chút bối rối. Nếu nói thẳng ra đây là chị chủ ở quán cà phê anh làm thêm thì mọi người hẳn sẽ suy nghĩ lệch lạc và thắc mắc nhiều lắm. Mà nếu nhận là người yêu, vậy là ảnh hưởng tới chị Song Tử rồi. Anh nên trả lời sao cho thích hợp bây giờ.
Trong khi Thiên Bình còn đang chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn, Song Tử đã đưa tay lên xoa xoa đầu anh rồi trực tiếp đáp lời cô gái kia.

- Thiên Bình là một người em thân thiết tôi rất yêu quý. Tôi là Vũ Song Tử, có thể coi như là chị gái của em ấy.

Mọi người ồ à vài tiếng, rồi nức nở khen ngợi vẻ đẹp của Song Tử và Thiên Bình, cố gắng lái xa khỏi chủ đề này. Bởi chỉ bằng một câu trả lời của cô, đủ để họ biết rằng hai người không có mối quan hệ ruột thịt, cũng chẳng phải quan hệ yêu đương, mà chỉ đơn giản là bạn bè thân thiết.

Một đáp án hợp lý, và bịt miệng được đám người lắm lời nhiều chuyện. Nhưng Thiên Bình lại cảm thấy có chút hụt hẫng. Chị ấy chỉ xem anh như một người em trai? Đối xử với em trai như vậy cũng thật tốt quá rồi. Nếu ai làm em của chị Song Tử hẳn là hạnh phúc lắm đấy, nhưng anh thì lại chẳng muốn có mối quan hệ đó với chị ấy.

*_*_*_*

Nhà hàng cao cấp L

Mạc Sư Tử và Diệp Ma Kết người trước người sau tiến vào phòng VIP. Bên trong, giám đốc Mạc Hinh đã ngồi đợi sẵn, thấy hai người vào, gã cười.

-Chào trưởng phòng Mạc, phó phòng Diệp.

Sư Tử tháo chiếc cúc áo vest ra rồi kéo ghế ngồi đối diện gã, hắn nhếch môi đáp lại cho phải phép lịch sự. Nếu không có mặt cô nàng họ Diệp kia, hắn hẳn đã thay lời chào này bằng cách tặng một vài câu móc mỉa cho gã rồi.

- Chào giám đốc Mạc.

Ma Kết tiến vào sau, mỉm cười xã giao với Mạc Hinh rồi ngồi xuống bên cạnh Sư Tử. Bàn ăn là bàn sáu người, không thể ngồi tách hẳn ra như kì thị người khác được. Mà Mạc Hinh đã ngồi bên kia rồi, nên cô thà ngồi với tên Mạc Sư Tử còn hơn.

Phục vụ lần lượt đem các món ăn bày lên, thoáng chốc một bữa tiệc thịnh soạn đã được bày ra trước mắt ba người bọn họ. Nữ phục vụ tiến lên, lần lượt rót rượu vang vào ly mỗi người.

Sư Tử đẩy ly rượu ra xa.

- Tôi còn phải lái xe, không thể uống rượu được.

Ma Kết cũng chậm rãi từ chối.

- Tôi không tiện uống rượu, cảm ơn tấm lòng của giám đốc Mạc.

Sư Tử liếc nhìn Ma Kết, không kiềm được hiện ra vẻ mỉa mai. Còn không phải là do cô ta sợ lại say bí tỉ như hôm trước hay sao? Trước mặt gã Mạc Hinh này vẫn còn biết giữ kẽ, xem ra cô ta cũng không tới mức hồ đồ ngu xuẩn rồi.

Ma Kết cảm nhận được ý tứ của kẻ ngồi bên cạnh mình. Nhịn. Cô phải nhịn. Đưa tay cầm lấy cốc nước lọc uống một ngụm giữ sự bình tĩnh. Sau đó lại nhìn gã giám đốc kia mà mở lời.

- Không biết tại sao hôm nay giám đốc Mạc lại cho gọi tôi tới vậy?

Thay vì tự xưng " chúng tôi ", Diệp Ma Kết lựa chọn xưng tôi. Nhằm ám chỉ rõ ràng cô không muốn được gộp chung thành một bọn với người bên cạnh, và cả người trước mặt này nữa. Thương trường là chiến trường. Và tập đoàn Mạc thị cũng là một chiến trường. Nhân viên trong tập đoàn đều phải chọn cho mình một chỗ dựa, một chiến tuyến đúng đắn. Nhưng Ma Kết thì khác. Cô muốn tự đi trên đôi chân của mình, dùng khả năng của chính mình tạo ra một chiến tuyến riêng, không phụ thuộc vào bất cứ ai.

- Chà, đừng căng thẳng vậy chứ cô Diệp. Chỉ là một bữa cơm chúc mừng cô Diệp thăng chức thành phó phòng, và đứa em trai yêu quý của tôi nhậm chức trưởng phòng tài chính thôi mà.

Năm từ " đứa em trai yêu quý " như đấm vào tai Mạc Sư Tử vậy. Mạc Hinh và Mạc Sư Tử từ nhỏ đấu đá đánh nhau sứt đầu mẻ trán. Chưa lúc nào hai người bọn họ tình thương mến thương, gặp mặt là đánh nhau cãi nhau, tới bữa cơm gia đình cũng không yên ổn. Vậy mà giờ đây gã nói gì cơ? Yêu quý? Chuyện cười hay gì vậy? Rõ ràng là gã cố tình khiêu khích hắn, và khơi mào cho chiến tranh giữa hắn cùng Diệp Ma Kết. Ai cũng biết, Ma Kết mong chờ cái chức trưởng phòng thế nào, và khi hắn nhậm chức cô ta đã phản ứng dữ dội thế nào.
Nhưng tiếc thay cho gã, Ma Kết là một người vô cùng lý trí. Cô sớm đã nhận ra sự căng thẳng giữa hai anh em nhà họ Mạc, và biết rõ mục đích bữa ăn này là gì. Một người phụ nữ thông minh và mạnh mẽ như cô làm sao có thể để bản thân biến thành một quân cờ trong cuộc đấu đá gia tộc kia chứ? Mục tiêu của cô rất rõ ràng, khẳng định chính mình bằng thực lực bản thân. Và cô đặt lợi ích của tập đoàn lên đầu. Ma Kết không quan tâm bọn họ tranh giành hãm hại nhau ra sao, chỉ cần không ảnh hưởng tập đoàn, cô tuyệt nhiên không can dự.

Sư Tử đứng dậy, cài lại cúc áo vest.

- Ồ, nhưng tôi không có hứng thú dùng bữa cơm này của anh. Vì anh hẹn nên chúng tôi ra cho phải phép thôi, chứ hôm nay phòng tài chính phải tăng ca. Vậy nên Diệp Ma Kết, đến lúc quay về rồi.

Ma Kết biết, hắn có ý tốt muốn giúp cô thoát khỏi gã giám đốc này. Nếu hắn rời đi một mình, cô sẽ rất bối rối khi phải dùng bữa riêng với gã. Hoặc chỉ đơn giản hắn không muốn nhân viên dưới trướng của mình thân thiết với kẻ đối địch hắn. Cô đứng dậy, hơi cúi người.

- Cảm ơn thiện chí của giám đốc Mạc. Xin phép, tôi phải quay về văn phòng.

Dứt lời, Mạc Sư Tử mở cửa tiến ra ngoài trước, Diệp Ma Kết nối bước theo sau, để lại Mạc Hinh một mình ngồi trong căn phòng sang trọng. Gã chống cằm, trên môi treo lên nụ cười quỷ dị.

*_*_*_*

Triệu Thiên Yết đặt phấn xuống,chống hai tay xuống mặt bàn.

- Được rồi, tiết học hôm nay đến đây kết thúc. Các em nghỉ đi. À, sinh viên Dương Cự Giải ở lại một chút.

Dương Cự Giải đang loay hoay thu dọn đồ đạc để chạy tới quán cà phê Gemini, chợt bị giảng viên Triệu điểm tên liền giật bắn người. Nó ngơ ngác ngước lên nhìn thầy, rồi lại tự chỉ vào bản thân.

- Em ấy ạ?

- Nếu em tên là Dương Cự Giải.

Thiên Yết ngồi xuống ghế, không buồn nhìn nữ sinh mới hỏi mình mà dán mắt vào laptop. Cự Giải cảm thấy mình vừa tự hỏi một câu thật ngu ngốc. Cô bạn ngồi cạnh vỗ vai nó như lời chúc: mong mày sống sót. Nó nuốt một ngụm nước bọt cái ực, chẳng lẽ thầy Triệu vẫn còn ghi thù vụ nó đứng cản đường thầy hôm trước? Người lớn nhỏ nhen tới vậy sao.

Nó rón rén đi từ trên xuống phía bục giảng, rồi dừng lại trước bàn giáo viên phải tầm hai mét. Nhìn bộ dạng sợ sệt của Cự Giải, người ta nhìn vào sẽ tưởng Thiên Yết anh là một giảng viên ác ma khiến học sinh sợ hãi không dám lại gần. Nếu thế thì oan cho anh quá. Vế không dám lại gần có thể là đúng, bởi anh không ít lần đã thẳng thừng từ chối những sự ngưỡng mộ và tình cảm vượt mức của các nữ sinh, thậm chí là đồng nghiệp, làm họ cũng có phần biết điều hơn. Nhưng chưa tới mức gọi là ác ma. Giảng viên Triệu nổi tiếng là nghiêm khắc, nhưng cũng là người nhiệt tình với các sinh viên. Nói ác thì không phải, mà thân thiện thì cũng không hẳn đúng.

Triệu Thiên Yết di chuột, mở ra một email, sau đó quay màn hình laptop về phía Cự Giải.

- Em lại đây nhìn thử đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top