Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khi những đường thẳng giao nhau (2)

Vào năm lớp 8, khi những bài tập làm văn dần trở thành thước đo về khả năng ngôn ngữ của học sinh, Xử Nữ lặng lẽ bộc lộ tài năng văn chương của mình. Cô thường không gây chú ý, ít khi phát biểu trong lớp, nhưng những bài văn của cô lại luôn được đánh giá cao. Trong mỗi câu chữ, cô luôn thể hiện được sự sâu sắc và khả năng nhìn nhận vấn đề một cách chín chắn, hơn hẳn tuổi của mình. Những bài làm của Xử Nữ không chỉ hoàn thành yêu cầu mà còn khiến cô giáo ngữ văn, cô Thu, phải bất ngờ.

Một ngày nọ, sau khi trả bài tập làm văn, cô Thu đứng trước lớp với vẻ mặt đầy hài lòng.

"Xử Nữ" cô gọi, ánh mắt sáng rực niềm tự hào "Em có thể đến gặp cô sau giờ học được không?"

Xử Nữ hơi ngạc nhiên, nhưng không thể hiện quá nhiều cảm xúc. Cô gật đầu, nhẹ nhàng đáp lại, "Dạ, được ạ."

Sau khi tan học, Xử Nữ bước vào phòng giáo viên, không quá hồi hộp nhưng vẫn mang trong mình một chút tò mò. Cô Thu đang ngồi trước bàn làm việc, với một tập bài văn đã được sửa. Bà ngẩng lên nhìn cô, nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt.

"Em ngồi đi" cô Thu chỉ vào chiếc ghế đối diện.

Xử Nữ ngồi xuống, bàn tay đặt hờ trên đùi, mắt nhìn vào cô giáo, chờ đợi điều gì đó quan trọng.

Cô Thu lật mở bài văn của Xử Nữ, giọng nói của cô đầy khen ngợi, "Bài văn này của em thật sự rất ấn tượng. Cách em dùng từ ngữ và cách diễn đạt cảm xúc đều rất chín chắn và tinh tế. Không phải ai ở lứa tuổi của em cũng có thể viết được như vậy đâu."

Xử Nữ im lặng, chỉ khẽ mỉm cười, nhưng ánh mắt cô đã phản chiếu niềm vui kín đáo. Đây là lần đầu tiên cô thực sự được công nhận về tài năng của mình.

"Cô muốn đề nghị em tham gia vào đội tuyển học sinh giỏi văn của trường" cô Thu tiếp tục, đôi mắt ánh lên sự kỳ vọng. "Cô tin rằng với khả năng của em, em sẽ có thể đạt được những thành tích rất cao."

Xử Nữ thoáng ngạc nhiên. Tham gia đội tuyển học sinh giỏi ư? Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc này. Tâm trí cô lướt qua những lo lắng: áp lực, kỳ vọng và trách nhiệm. Nhưng rồi, sự thú vị của thử thách mới dần lấn át nỗi e ngại.

"Tham gia đội tuyển ạ?" Xử Nữ nhắc lại, giọng nói không thể hiện quá nhiều cảm xúc, nhưng đôi mắt cô lại sáng lên với ý tưởng này.

Cô Thu mỉm cười, hiểu rõ suy nghĩ trong lòng cô học trò. "Đúng vậy. Đây sẽ là một cơ hội để em phát huy tài năng của mình. Cô sẽ luôn ở đây để hỗ trợ em."

Xử Nữ hít một hơi thật sâu, rồi đáp lại bằng giọng trầm tĩnh nhưng kiên định, "Dạ vâng, em sẽ thử."

Nụ cười của cô Thu càng rạng rỡ hơn. "Cô tin rằng em sẽ làm tốt. Hãy chuẩn bị tinh thần cho thử thách mới này, Xử Nữ. Nó sẽ không dễ, nhưng em có khả năng để vượt qua."

Xử Nữ rời khỏi phòng giáo viên với lòng đầy suy nghĩ. Cảm giác háo hức về cuộc hành trình mới bắt đầu hình thành trong lòng cô. Thử thách này không chỉ là về văn chương, mà còn là cơ hội để cô khám phá chính mình.

Còn về phần Thiên Bình, trong những tiết tiếng anh, cô luôn là một trong những học sinh nổi bật. Cô luôn chăm chú lắng nghe, đôi mắt tập trung vào bài giảng và nhanh chóng hiểu được những khái niệm mới. Mỗi lần cô giáo đưa ra câu hỏi, Thiên Bình không chỉ trả lời mà còn diễn đạt một cách lưu loát, tự tin, khiến cả lớp không khỏi ấn tượng.

Hôm đó, trong một bài kiểm tra kỹ năng nghe khó, Thiên Bình không chút lúng túng, tay viết nhanh chóng ghi lại câu trả lời. Sau giờ kiểm tra, cô giáo Lan bước đến gần bàn của Thiên Bình, nụ cười đầy ấm áp hiện rõ trên gương mặt.

"Thiên Bình, em làm rất tốt" cô giáo khen ngợi, ánh mắt đầy tự hào "Điểm số của em lần nào cũng nằm trong top đầu lớp. Em có hứng thú tham gia đội tuyển học sinh giỏi tiếng Anh của trường không?"

Thiên Bình ngẩng lên, đôi mắt ngạc nhiên nhưng cũng lấp lánh niềm vui. "Dạ, em thật sự rất thích tiếng Anh, nhưng... đội tuyển thì em chưa nghĩ đến ạ."

Cô Lan nhẹ nhàng đặt tay lên vai Thiên Bình, giọng điệu khích lệ "Em có tài năng và sự chăm chỉ. Nếu tham gia, em sẽ có cơ hội phát triển hơn và thử sức mình ở những cấp độ cao hơn. Cô tin em sẽ làm được."

Sự phấn khởi dần xuất hiện trên gương mặt của Thiên Bình. Cô mỉm cười nhẹ, gật đầu "Dạ, em sẽ tham gia. Em rất cảm ơn cô vì đã tin tưởng em."

Cô giáo Lan mỉm cười, cảm thấy hãnh diện về học trò của mình "Tốt lắm! Cô sẽ giúp em chuẩn bị, và cô chắc chắn rằng em sẽ là một trong những đại diện xuất sắc của trường trong kỳ thi sắp tới."

Sau đó, Thiên Bình không giấu được sự hào hứng. Cô cảm thấy mình như được tiếp thêm động lực và tự tin hơn bao giờ hết. Trong lòng, cô biết rằng đây là cơ hội để thể hiện bản thân, không chỉ với môn tiếng Anh mà còn với cả khả năng và đam mê học tập của mình. Mỗi buổi học trở nên thú vị hơn, và Thiên Bình luôn háo hức chờ đợi những thách thức mới trong cuộc thi sắp tới.

Xử Nữ ngồi yên lặng ở bàn kế bên, lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Thiên Bình và cô Lan. Xử Nữ nghĩ rằng mình cũng không thể giấu thêm tin tức.

Khi cô và Thiên Bình cùng rời lớp học, Thiên Bình hỏi "Cậu dạo này cũng chăm chỉ quá nhỉ? Có phải mình thấy cậu hay ở lại sau giờ học không?"

Xử Nữ nhìn bạn, ngập ngừng một chút rồi nói nhẹ nhàng "Ừ, mình vào đội tuyển Ngữ văn của trường. Cô giáo bảo mình nên thử sức."

Thiên Bình mở to mắt ngạc nhiên, rồi nhanh chóng nở một nụ cười tươi "Thật sao? Tuyệt quá! Cậu có khi còn giỏi hơn mình nhiều đấy. Ngữ văn là môn cậu luôn rất giỏi mà."

Xử Nữ khẽ mỉm cười, vẻ ngượng ngùng nhưng có chút hài lòng "Mình không chắc đâu, chỉ là thử xem sao. Nhưng thật sự, mình thích văn học, có thể cảm nhận được nhiều điều từ đó."

Thiên Bình gật đầu, vui vẻ tiếp lời "Đúng rồi, mình biết cậu sẽ làm tốt. Cậu có thể viết rất hay, luôn sâu sắc và khiến người khác phải suy nghĩ." Cô nhẹ nhàng động viên, cảm nhận được niềm đam mê trong lời nói của Xử Nữ.

Xử Nữ im lặng một lúc, nhưng sau đó cô đáp lại bằng giọng đều đều nhưng ấm áp "Mình sẽ cố gắng. Thật ra, mình đồng ý vào đội tuyển là vì mình muốn thử thách bản thân. Như cậu vậy, vào đội tuyển Tiếng Anh."

Cả hai cùng cười, bầu không khí nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sự khích lệ. Thiên Bình cảm thấy mừng vì Xử Nữ đã dám bước ra khỏi sự trầm lặng của mình để tham gia vào một cuộc thi lớn như vậy.

Khoảng thời gian sau đó, cả Xử Nữ và Thiên Bình đều bận rộn với việc ôn luyện cho kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố. Dù tham gia vào hai đội tuyển khác nhau – Xử Nữ trong đội tuyển Ngữ Văn và Thiên Bình trong đội tuyển Tiếng Anh – nhưng họ vẫn thường xuyên ngồi lại với nhau để chia sẻ về những khó khăn và trải nghiệm trong quá trình ôn tập.

Một buổi chiều sau giờ học, cả hai ngồi trong thư viện, bàn học đầy sách vở và tài liệu. Thiên Bình dừng bút, nhìn Xử Nữ đang chăm chú đọc cuốn sách Ngữ Văn dày cộp, rồi khẽ hỏi:
"Xử Nữ này, ôn tập thế nào rồi? Mình thấy cậu lúc nào cũng chú tâm vào bài vở thế."

Xử Nữ ngẩng lên, đôi mắt lấp lánh sau cặp kính tròn, khẽ mỉm cười. "Cũng được, nhưng nhiều khi mình cảm thấy hơi áp lực. Mình không chắc là bài của mình có sâu sắc như cô mong đợi không nữa."

Thiên Bình gật gù, đồng cảm với bạn. "Mình cũng thấy thế. Ôn Tiếng Anh nhiều khi cũng căng thẳng lắm, nhất là phần từ vựng và ngữ pháp. Nhưng mà cậu viết rất tốt mà, mình tin chắc cậu sẽ làm được."

Xử Nữ cười nhẹ, một nụ cười ít khi cô để lộ ra, nhưng lại rất chân thành. "Cảm ơn cậu. Thật ra, đôi khi mình cũng tự hỏi tại sao lại đồng ý vào đội tuyển. Mình không giỏi giao tiếp, ít nói chuyện với mọi người... Cảm giác như mình không phù hợp với những cuộc thi thế này."

Thiên Bình nghiêng đầu suy nghĩ, rồi dịu dàng đáp lại "Nhưng viết văn đâu cần phải nói chuyện nhiều. Quan trọng là cậu truyền tải được suy nghĩ, cảm xúc của mình qua từng câu chữ. Cậu có tài năng đó."

Câu nói ấy khiến Xử Nữ cảm thấy được an ủi. Cô khẽ gật đầu, mắt lại chăm chú vào quyển sách, nhưng sự lo lắng dường như đã vơi bớt.

Đến lượt Xử Nữ hỏi lại "Còn cậu thì sao? Nghe bảo đội Tiếng Anh năm nay cạnh tranh ghê lắm, đúng không?"

Thiên Bình thở dài, ngả người ra ghế. "Đúng vậy, nghe nói bài thi viết năm nay rất khó. Mình lo là sẽ không kịp hoàn thành bài trong thời gian quy định. Nhưng mình sẽ cố gắng tập luyện nhiều hơn."

Xử Nữ lặng lẽ nghe, rồi bất ngờ lên tiếng "Cậu luôn làm tốt mà, Thiên Bình. Cậu có khả năng giao tiếp tốt, lại còn giỏi ngữ pháp. Mình chắc chắn cậu sẽ đạt điểm cao."

Thiên Bình nhìn bạn, ngạc nhiên trước lời khen từ cô bạn trầm tính "Cảm ơn cậu, Xử Nữ. Cậu luôn biết cách làm mình cảm thấy tốt hơn."

Cả hai tiếp tục ôn tập trong bầu không khí ấm áp và động viên lẫn nhau. Dù phải đối mặt với những áp lực của kỳ thi, nhưng họ đều cảm thấy yên tâm hơn khi có một người bạn đồng hành, sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ. Xử Nữ dù trầm tính nhưng luôn hiểu và cảm thông với những gì Thiên Bình trải qua, còn Thiên Bình thì luôn tin tưởng vào tài năng tiềm ẩn của Xử Nữ. Những lời động viên và những cử chỉ quan tâm thầm lặng ấy đã giúp họ cùng nhau vượt qua giai đoạn căng thẳng này.

Trong suốt những tháng ngày chuẩn bị cho kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố, Xử Nữ và Thiên Bình phải đối mặt với lịch học dày đặc và khối lượng bài vở khổng lồ. Không chỉ cần hoàn thành bài tập đội tuyển mà còn phải đảm bảo theo kịp các môn học chính trên lớp, cả hai đều luôn trong tình trạng căng thẳng và bận rộn. Những buổi tối thường kéo dài đến khuya, ánh đèn học là thứ duy nhất thắp sáng căn phòng tĩnh lặng.

Vào một buổi sáng nọ, Thiên Bình gáp dài, gáp ngắn bước vào lớp, thấy Xử Nữ đang cố gắng mở mắt viết bài văn. Cô ngồi xuống bên cạnh, lấy bài luyện tiếng anh ra làm.

Thiên Bình vừa làm vừa hỏi Xử Nữ "Tối qua cậu ngủ mấy giờ thế?"

Đôi mắt của Xử Nữ cố gắng mở ra nhưng vẫn còn nặng trĩu. "Tớ không biết nữa," Xử Nữ mỉm cười ngượng ngùng, "Hình như là đến gần nửa đêm thì phải."

"Cậu làm đến tận nửa đêm mà chưa xong á? Tớ vẫn chưa xong bài Tiếng Anh nữa này!" Thiên Bình nói, giọng có chút trách móc nhưng cũng pha lẫn sự lo lắng. Cô bắt đầu mở sách ra, nhưng ánh mắt của Xử Nữ vẫn dán chặt vào trang giấy.

"Thật ra, tớ cũng không định làm khuya như vậy đâu, nhưng bài văn khó quá!" Xử Nữ thở dài, lấy tay dụi mắt "Cứ nghĩ mãi mà không ra ý tưởng, thế là lại thành ra viết đến sáng."

"Tớ cũng vậy, hôm kia cô giao một cái đề tiếng Anh hơi khó. Tớ làm đến giờ vẫn chưa xong đây này." Thiên Bình thở dài, vừa nói vừa lật tài liệu, cố gắng tập trung vào bài.

"Vậy thì chúng ta phải cố gắng thôi." Xử Nữ động viên bạn thân mình, cô viết từ cuối cùng của đề văn này và lấy một đề khác làm.

Sau những ngày tháng ôn tập vất vả, mệt mỏi, cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố chính thức diễn ra tại ngôi trường THCS Vân Hạ, một ngôi trường nổi tiếng với cơ sở vật chất hiện đại và môi trường học tập chất lượng không kém cạnh trường của bọn họ. Vào một buổi sáng tháng Ba mát mẻ, Thiên Bình cùng Xử Nữ và các bạn khác trong đội tuyển của trường bước xuống xe, cảm nhận không khí nghiêm túc và hồi hộp của ngày thi.

Ngay khi bước vào cổng trường Vân Hạ, cả nhóm học sinh cảm thấy sự khác biệt. Những dãy phòng học khang trang, hành lang sạch sẽ, và không khí yên tĩnh như bao trùm lên không gian. Thiên Bình không khỏi hồi hộp khi nhìn thấy các học sinh từ các trường khác đang tụ tập thành từng nhóm, ánh mắt ai cũng đầy căng thẳng.

Xử Nữ, dù vẻ ngoài vẫn giữ được vẻ trầm lặng như thường lệ, cũng cảm nhận được sự áp lực. Cô chỉnh lại cặp sách trên vai, ánh mắt nhẹ lướt qua đám đông. Thiên Bình nhận ra sự căng thẳng trong đôi mắt bạn nhưng không nói gì, chỉ đặt tay lên vai Xử Nữ, mỉm cười động viên. "Chúng ta sẽ làm tốt thôi, đừng lo," cô nói, giọng đầy tự tin nhưng cũng không giấu được một chút lo lắng.

Cả hai cùng bước vào phòng thi riêng của mình. Thiên Bình thi tiếng Anh ở một phòng học phía Đông, còn Xử Nữ vào phòng thi môn Ngữ Văn ở khu vực phía Tây. Trước khi tách ra, Xử Nữ khẽ nói: "Chúc cậu may mắn nhé."

Thiên Bình gật đầu đáp lại: "Cậu cũng vậy, Xử Nữ."

Khi ngồi vào bàn thi, Thiên Bình cẩn thận mở bút ra, hít một hơi sâu. Bài thi tiếng Anh hôm nay khá khó, nhưng nhờ những ngày ôn luyện vất vả, cô tin mình có thể vượt qua. Từ phần nghe đến viết, cô cố gắng tập trung hết sức, không để tâm trí lơ đãng. Thỉnh thoảng cô nhìn đồng hồ, nhẩm đếm thời gian còn lại. Cảm giác hồi hộp cứ tăng dần theo từng giây, nhưng cô tự nhủ phải bình tĩnh và tiếp tục làm bài.

Bên kia, Xử Nữ trong phòng thi Ngữ Văn cũng phải đối mặt với một đề bài đầy thử thách. Cô cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn, nhưng từng chữ từng câu mà cô đã học và luyện tập dần dần hiện ra trên trang giấy. Xử Nữ là người luôn chú trọng sự tỉ mỉ, vì thế từng đoạn văn cô viết đều được chăm chút cẩn thận. Nhưng thời gian trôi qua thật nhanh, và Xử Nữ cố gắng hoàn thiện bài thi trước khi tiếng chuông vang lên báo hiệu hết giờ.

Khi cả hai kết thúc buổi thi, họ gặp lại nhau ở sân trường. Thiên Bình nở nụ cười, nhưng ánh mắt có phần mệt mỏi. "Bài thi khá khó, nhưng tớ đã cố gắng hết sức," cô thừa nhận, nhìn vào đôi mắt trầm lặng của Xử Nữ. "Còn cậu?"

Xử Nữ hơi cúi đầu, nhún vai nhẹ. "Cũng không dễ dàng gì, nhưng tớ nghĩ tớ đã làm được những gì có thể."

Cả hai đứng lặng trong giây lát, cảm nhận sự nhẹ nhõm sau một ngày dài căng thẳng. Họ trao đổi vài lời động viên, cùng nhau hít thở không khí mát lành của sân trường Vân Hạ. Những nỗ lực của họ sẽ sớm được đền đáp, nhưng vào khoảnh khắc đó, cảm giác nhẹ nhõm sau khi đã hoàn thành bài thi là điều quý giá nhất.

Ngày hôm ấy, sau khi thi xong, cả hai trở về trường với hy vọng tràn đầy trong lòng. Trường THCS Vân Hạ, nơi diễn ra cuộc thi, đã để lại những ấn tượng khó phai, không chỉ về bài thi mà còn về những cảm xúc khi đối mặt với thử thách lớn đầu tiên trên con đường học vấn của họ.

Một tháng sau đó, vào sáng thứ Hai đầu tuần, ánh nắng đầu ngày lan tỏa nhẹ nhàng khắp sân trường. Không khí buổi sinh hoạt đầu tuần hôm nay có phần đặc biệt hơn, vì đây là ngày công bố kết quả cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố mà các thầy cô và học sinh mong đợi từ lâu.

Sáng thứ Hai, dưới ánh nắng dịu dàng của những ngày đầu tháng, sân trường rộn rã tiếng nói cười của các học sinh. Khác với những buổi sinh hoạt đầu tuần bình thường, hôm nay cả trường háo hức đón chờ giây phút công bố kết quả cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố.

Cô hiệu trưởng từ tốn bước lên bục phát biểu. Ánh mắt cô ánh lên niềm tự hào khi nhìn khắp sân trường. Cô bắt đầu bằng một nụ cười ấm áp, giọng nói rõ ràng vang vọng qua chiếc micro.

"Chào các em! Hôm nay, cô rất vui mừng được thông báo kết quả của cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố vừa qua. Các bạn học sinh đã làm rạng danh trường mình với những thành tích rất đáng tự hào."

Thiên Bình và Xử Nữ ngồi bên nhau, cả hai đều không giấu được sự hồi hộp. Tiếng trống ngực của họ hòa quyện vào không gian yên tĩnh đầy mong đợi.

"Đầu tiên chúng ta hãy chúc mừng bạn Lâm Chí Vũ và Nguyễn Hoàng Kì, lớp 8A3, đạt giải Khuyến khích môn Sinh học." cô hiệu trưởng dõng dạc nói. Một tràng pháo tay rộ lên khắp sân trường. Cả hai bạn trai đứng dậy, nở những nụ cười bẽn lẽn nhưng đầy tự hào.

Tiếp theo, cô đọc tiếp "Bạn Phạm Thị Hương lớp 8A4, Vũ Thu Hà lớp 8A1 và Vương Diệu Ngọc lớp 8A2, đã xuất sắc đạt giải Khuyến khích môn Ngữ Văn." Ba bạn gái bật đứng dậy trong tiếng hò reo cổ vũ, khuôn mặt sáng lên niềm vui sướng.

"Chưa dừng lại ở đó," cô hiệu trưởng tiếp tục, "Bạn Lê Thanh Hà, lớp 8A1, và bạn Nguyễn Trịnh Vân, Nguyễn Phương Huệ, lớp 8A3, cũng đạt giải Khuyến khích môn Hoá học." Tiếng vỗ tay một lần nữa vang lên khi cả ba bạn đứng dậy.

"Và còn nữa," cô nói thêm với giọng trầm ấm, "Chúng ta còn có bạn Trịnh Bạch Vũ, lớp 8A2, với thành tích giải Ba môn Vật Lí". Bạch Vũ đứng lên từ hàng ghế lớp mình, cúi đầu cảm ơn mọi người.

Không khí càng lúc càng nóng lên, nhưng cả Thiên Bình và Xử Nữ vẫn chưa thấy tên mình được gọi. Tim họ bắt đầu đập nhanh hơn.

Cuối cùng, cô hiệu trưởng dừng lại một chút rồi mỉm cười thật tươi: "Đến bây giờ, cô muốn vinh danh ba bạn đã đạt thành tích cao nhất trong cuộc thi lần này. Đầu tiên là bạn Dương Thiên Bình, lớp 8A1, với thành tích giải Nhì môn Tiếng Anh!"

Thiên Bình giật mình, đôi tay khẽ siết chặt lấy nhau, rồi từ từ đứng lên giữa tiếng vỗ tay như sấm dậy. Cô cảm nhận trái tim mình đang đập thình thịch trong lồng ngực, một cảm giác vừa tự hào, hạnh phúc vừa nhẹ nhõm lan tỏa khắp người. 

"Mình làm được rồi" cô thầm nghĩ và nở một nụ cười thật tươi.

Xử Nữ nhìn bạn, không nói gì nhưng mắt ánh lên một sự ngưỡng mộ. Thiên Bình quay sang nhìn cô, gương mặt rạng rỡ. "Tớ đoán tên cậu sẽ được gọi cuối cùng đấy" Thiên Bình khẽ nói, giọng cô đầy sự tin tưởng.

Cô hiệu trưởng tiếp lời: "Và cuối cùng, hai thành tích cao nhất cuộc thi lần này, bạn Lê Xử Nữ, lớp 8A1, đạt giải Nhất môn Ngữ Văn và bạn Lâm Trạch Phong lớp 8A2, đạt giải Nhất môn Tiếng Anh!"

Sân trường như vỡ òa trong những tràng pháo tay vang dội. Xử Nữ từ từ đứng dậy, khuôn mặt thoáng chút ngạc nhiên lẫn hạnh phúc. Cô vẫn chưa tin rằng mình đã vượt qua hàng loạt đối thủ để đứng đầu trong cuộc thi Ngữ Văn. Thiên Bình vỗ vai Xử Nữ, nở một nụ cười thật tươi: "Cậu giỏi lắm, Xử Nữ. Tớ biết mà!"

Xử Nữ khẽ cúi đầu, đôi mắt vẫn ngập tràn sự ngạc nhiên.

"Cảm ơn cậu, Thiên Bình," cô nói nhỏ, giọng điệu có chút ngượng ngùng nhưng không thể che giấu niềm hạnh phúc đang dâng tràn trong lòng.

Buổi sinh hoạt kết thúc trong sự phấn khích và niềm tự hào lan tỏa khắp sân trường. Những cái tên được vinh danh sáng nay không chỉ là minh chứng cho tài năng và sự nỗ lực của các học sinh, mà còn là niềm vinh dự của cả trường. Thiên Bình và Xử Nữ bước ra khỏi hàng ghế, lòng tràn đầy niềm vui và sự mãn nguyện. Họ biết rằng những ngày tháng ôn tập miệt mài đã được đền đáp xứng đáng.

Hai cô gái cùng nhau bước đi, nhưng lần này, giữa họ là sự đồng cảm và niềm vui chung của những nỗ lực không ngừng nghỉ. Họ biết rằng chặng đường phía trước sẽ còn nhiều thử thách, nhưng cả hai đều đã sẵn sàng đối mặt với nó, với niềm tin và sự hỗ trợ từ nhau.

Vào một buổi chiều của mấy ngày sau, lớp học im lìm trong tiếng gõ phím và tiếng sột soạt của bút viết. Xử Nữ và Thiên Bình, như thường lệ, ngồi cùng nhau ở một góc lớp, hì hục hoàn thành bài thực hành Tin học. Xử Nữ đang tỉ mỉ chỉnh sửa đoạn mã, còn Thiên Bình thì cẩn thận nhập liệu và kiểm tra từng phần.

Thiên Bình bỗng ngẩng đầu lên, nhìn Xử Nữ một lúc rồi lên tiếng hỏi: "Xử Nữ này, tớ thấy cậu viết truyện giỏi lắm, cậu có bao giờ nghĩ đến việc để người khác công nhận tài năng của mình chưa?"

Xử Nữ thoáng ngạc nhiên trước câu hỏi của bạn, đôi mắt mở to trong giây lát, rồi nhanh chóng quay lại với màn hình máy tính, vừa gõ vừa cười nhẹ: "Tớ chưa bao giờ nghĩ đến việc đó một cách nghiêm túc cả. Tớ chỉ viết truyện cho vui thôi, để tự mình thấy thoả mãn, chứ không định đem ra cho ai đánh giá."

Thiên Bình mỉm cười, khẽ gật đầu nhưng trong lòng vẫn có chút tiếc nuối cho tài năng của bạn mình. Cô cảm nhận được rằng, ẩn sau vẻ trầm tính của Xử Nữ là một trí tưởng tượng phong phú và khả năng viết truyện không thua kém ai.

Thời gian trôi qua, đến gần cuối năm lớp 8, một ngày nọ, Xử Nữ bất ngờ nói với Thiên Bình trong giờ ra chơi: "Thiên Bình này, tớ vừa ký hợp đồng với một ứng dụng viết truyện nổi tiếng đấy."

Thiên Bình mở to mắt ngạc nhiên: "Thật sao? Nhưng mà tiền bạc thế nào? Cậu có bị lừa không?"

Xử Nữ bật cười trước sự lo lắng của bạn mình, cô nhẹ nhàng đáp: "Không sao đâu, chỉ khi nào có người tặng đồ mới đổi thành tiền thôi nhưng ít lắm, nếu mà truyện của tớ lên bảng xếp hạng top 3 thì mới được khoảng một đến hai triệu đồng. Nhưng mà tớ không quan tâm đến tiền nong, tớ chỉ muốn cho mọi người biết đến truyện của mình thôi."

Thiên Bình vẫn còn hơi lo lắng, nhưng cô biết Xử Nữ rất nghiêm túc trong chuyện này, và tài năng của bạn cũng đủ lớn để gây ấn tượng với người đọc. "Thế thì tớ ủng hộ cậu hết mình."

Xử Nữ mỉm cười, ánh mắt cô rạng ngời lên một niềm vui khó tả "Cậu tốt quá, Thiên Bình."

Cả hai cùng bật cười, bầu không khí trở nên nhẹ nhàng và gần gũi hơn bao giờ hết. Thiên Bình cảm thấy hạnh phúc khi thấy bạn mình đã dần dần bước ra khỏi vỏ bọc và chia sẻ tài năng của mình với thế giới, còn Xử Nữ thì biết ơn sự ủng hộ thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa từ Thiên Bình.

Từ khi bắt đầu đăng truyện, Thiên Bình luôn âm thầm ủng hộ Xử Nữ. Không chỉ tự mình đọc và khen ngợi, cô còn kêu gọi một số bạn trong lớp cùng đọc và góp ý cho tác phẩm của Xử Nữ. Nhưng cô không tiết lộ rằng chính Xử Nữ là tác giả, chỉ đơn giản là giới thiệu truyện của tác giả Thanh Hàn.

Những ngày sau đó, Xử Nữ thường xuyên nhận được những lời khen ngợi từ bạn bè mà không ai biết rằng đó là tác phẩm của cô. Mỗi lần nghe thấy điều đó, Xử Nữ lại mỉm cười hạnh phúc, trong lòng tràn ngập sự biết ơn đối với Thiên Bình – người bạn luôn âm thầm ủng hộ và khuyến khích cô theo đuổi đam mê.

Một ngày nọ, khi nghe Thiên Bình thì thầm với vài bạn rằng: "Truyện của Thanh Hàn thật sự hay, cậu nên thử đọc đi!" – Xử Nữ chỉ biết cúi đầu cười, trái tim cô ấm áp bởi tình bạn đặc biệt này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top