Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Dấu vết - Track (1)

Sáng sớm, mặt trời rọi vào căn phòng khiến cho Aries phải nheo mắt lại. Theo phản xạ, cô lại áp chăn lên mặt mình ý muốn ngủ tiếp.
- Aries, dậy đi - Bên tai Aries có tiếng gọi nho nhỏ của Cancer, vì lạ chỗ nên Cancer đã dậy từ rất sớm. Hơn nữa bầu không khí buổi sáng rất tốt cho năng lượng của cô.

Aries xua tay, trở mình quay lưng lại phía Cancer. Tuy thế nhưng một phút sau cô lại bật dậy như một chiếc lò xo vì hương bánh pizza thơm nức mũi. Hoá ra là Vigro, cậu ấy đang bào chế thảo dược thành những loại gia vị nêm nếm tuyệt vời. Vigro cười nửa miệng, tỏ vẻ đắc thắng khi hoàn thành xong món ăn của mình. Aries cùng Cancer kéo ghế ra, ngước mắt đợi Vigro xắn từng miếng bánh vào đĩa của mình.

- Không tệ. - Aries cảm thán, tài nấu ăn của Vigro phải nói còn đỉnh hơn cả cô mất thôi! Cancer thì không tỏ ra có gì lạ lùng hay bất ngờ với năng khiếu này của Vigro, nhưng cô vẫn luôn miệng ăn rất ngon lành.

- Cảm ơn Aries. Đây cũng chỉ là sở thích của tôi thôi, tới nhà bạn mà không giúp gì được cho bạn thì thật ngại quá. - Vigro khéo léo đáp - Lát ăn xong chúng ta sẽ lên đường luôn, tôi đã dò qua bằng chiếc la bàn, điểm đến tiếp theo của chúng ta cũng khá gần đây, cũng ở ngay trong làng này thôi!
- Vậy sao, vậy thì có khả năng tôi sẽ giúp được nhiều đấy.  Không biết lần này chúng ta sẽ gặp được ai nhỉ?

Aries vuốt vuốt mái tóc dài óng mượt của mình, nghiêng đầu lơ đãng.

- Hôm nay... cậu...
Cancer như phát hiện ra được điều gì đó, đôi mắt hơi chớp, nhưng cô gặp đôi chút khó khăn khi diễn tả thành lời.

- Ý... ý tôi là...không thấy được tương lai sao...
Nghe Cancer hỏi vậy, Aries bật cười.
- Hỏi thông minh đấy, Cancer. Năng lực của tôi hiện tại chỉ có hạn thôi, có thể chuyện đó chưa thật sự quan trọng để tôi cần biết hoặc là... đối tượng sắp tới cũng không phải người tầm thường để năng lực của tôi có thể chạm tới được!
- À, ừm, vậy à.
Cancer đỏ mặt, cô xấu hổ cúi gằm xuống bàn khi được khen ngợi. Thấy vậy, Aries lại càng cảm thấy Cancer dễ thương quá đi mất thôi. Có cảm giác Cancer như người chị em lâu năm của cô vậy, ấm áp và thân thương biết mấy.

————————————
- Rẽ thêm đoạn đường này nữa. Đi thẳng. Tới rồi!
Vigro dừng chân trước một toà lâu đài nguy nga, tráng lệ. Trên cổng có một bảng hiệu ghi: W-Thompson.
- Đây là nhà Thompson - Aries nhắm mắt, thở hắt ra, có ai trong làng Wood là không biết tới nhà Thompson chứ?
- Nhà Thompson ư?
Cancer mở to mắt thắc mắc. Có điều gì đặc biệt với gia tộc này sao?
- Đó là một gia tộc cực kì lớn mạnh, được nhiều đời nữ hoàng trọng dụng. Đặc biệt đến đời Thompson thứ 14 - Bruce Thompson, gia tộc này lại cực kỳ bành trướng. Nhưng nghe nói vị bá tước này mong muốn có một người con trai nên đã đem tình nhân về nhà, khiến cho phu nhân đang bệnh bị đột quỵ. Nghe nói phu nhân và bá tước còn có một người con gái, nhưng danh tính của nàng ta hiện vẫn còn là một ẩn số.
Giọng Aries trầm xuống khi kể lại câu chuyện. Nhưng rất mau chóng, cô lấy lại tinh thần, vì dường như Aries có linh cảm họ sẽ làm được, họ sẽ tìm ra được người mang trong mình nguồn năng lượng bí ẩn như chính họ.

- Nghe nói nhà Thompson rất coi trọng thương nhân, vì Bruce Thompson từng là một sứ giả, ông ta đi khá nhiều nơi nên rất thích khám phá. Thế nên chúng ta có thể cải trang thành thương nhân.

Aries đề xuất ra một ý kiến, Cancer và Vigro gật đầu đồng tình. Thật may mắn, Vigro và Cancer có đem theo một ít hạt giống cây từ ngôi làng của họ, đảm bảo người dân ở đây chưa ai từng thấy bao giờ. Dưới tài năng của Cancer, họ đã cải trang thành những con buôn - tay xách nách những chiếc túi, đứng trước cổng nhà bá tước Thompson. Vigro cất tiếng gọi người gác cổng:

- Xin chào, chúng tôi là những thương nhân từ phương Bắc tới đây. Chúng tôi mang theo những hạt giống cây trồng quý hiếm và những đồ vật mới lạ, không biết chủ nhân toà lâu đài có ưa thích những món đồ này không?

Người gác cổng là một anh lính to, cao, da ngăm. Anh ta có khuôn mặt hơi dữ tợn với cái nhìn không mấy thiện cảm, anh ta cất giọng khàn khàn đáp lại:

- Các người là thương nhân sao? Để ta hỏi ý kiến của bá tước.
- Được, chúng tôi rất sẵn lòng - Aries tiếp lời.

Cancer không nói gì cả, cô chỉ đứng nép phía sau Vigro, lặng lẽ quan sát tất cả mọi người. Lát sau, người gác cổng quay trở lại, anh ta mở chiếc cổng sắt, tiếng kim loại vang lên một âm thanh thật chói tai.

- Các vị, mời! - Vẫn là khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc, người gác cổng giơ tay tỏ ý bảo họ vào. Vigro bước vào đầu tiên, lòng thầm cảm thán chỗ này phải rộng tới hàng trăm hecta, và con đường dẫn tới toà lâu đài có khi dài hẳn một kilomet. Đoạn đường từ cổng dẫn tới lâu đài có rất nhiều cây và hoa, và chắc chắn chúng đều được tỉa tót và trang trí bởi những thợ làm vườn chuyên nghiệp. Đi được nửa đường, Cancer còn thấy có cả một đài phun nước trắng xoá, cạnh đó là một chiếc xích đu dát bạc. Không khí ở đây trong lành biết mấy, nhưng Camcer vẫn cảm nhận được sự khó chịu ở đâu đây, lẫn trong bầu không khí này. Vigro, Aries và Cancer đi tới toà lâu đài, mở cánh cửa bằng gỗ to sụ, nơi bá tước Thompson - người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, đang ngồi thưởng thức rượu vang đợi họ tới.

- Ngài là bá tước Thompson?
Aries bước lên phía trước một bước, cung kính, lễ phép hỏi. Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế đẩu cao cao tại thượng kia, mang một vẻ gì đó sang trọng và quý phái khiến cô không thể với tới được.

- Đúng vậy, ta đã đợi các người rất lâu rồi. - Bá tước Thompson đáp, ông ta bình thản nhấp thêm một ít rượu - Ta rất hứng thú với các món đồ mà các thương nhân mang tới đây. Hôm nay, các người mang tới những gì?
- Thưa bá tước, chúng tôi có rất nhiều những loại hạt giống quý hiếm, các vị thuốc và gia vị điều chế từ các loại thảo dược. Chúng tôi đi ngang qua làng Wood, nhưng không một ai có đủ khả năng có thể sở hữu được những món đồ này, ngoại trừ ngài - ngài bá tước!
- Haha, khá khen cho ngươi - Bá tước Thompson cười, ông ta rất hài lòng với câu trả lời của Vigro. - Để mừng các người đã tới, hãy ở lại đây ba ngày. Ta rất muốn xem những món đồ và cách các người sử dụng chúng.
- Vâng, rất hân hạnh thưa bá tước - Cả ba người đồng loạt cúi chào. Bá tước Thompson vẫy một vị quản gia già, dặn dò qua một chút về việc sắp xếp phòng ở cho cả ba người họ. Đi theo sự chỉ dẫn của quản gia, họ sẽ ở căn phòng phía Đông, và trong phòng có một căn gác xép nhỏ. Vigro quyết định nhường cho hai cô gái ở dưới, còn mình thì trèo lên gác xép đánh một giấc, phải nghỉ ngơi để sau còn đối phó với gã bá tước Thompson này chứ! Cancer và Aries cũng thay lại quần áo. Nằm trên giường, Cancer trằn trọc. Có một luồng sức mạnh phả vào không khí rất lạ ở đây, nhưng nó lại quá mong manh, khiến cho Cancer tạm thời không xác định được. Ngay cả la bàn của Vigro cũng chưa có thêm một tín hiệu gì.

"Thôi, có gì để ngày mai tính tiếp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #phiêulưu