Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện 2. Bệnh nhân kỳ lạ.

Trong văn phòng, Xử Nữ nằm bò trên mặt bàn, thiu thiu ngủ. Sau ca trực đêm qua, cô đã hoàn toàn kiệt sức. Đáng ra, sáng nay cô có thể về nhà nghỉ ngơi một chút, nhưng bác sĩ trưởng khoa lại nói, bệnh viện chuẩn bị tiếp nhận một bệnh nhân mới, có vẻ nặng. Trưởng khoa nói, ca này ông sẽ tự mình đảm nhiệm. Ngặt nỗi, ông đang đi công tác, nên giao cho Xử Nữ phụ trách vài hôm, đợi ông về. Vị trưởng khoa còn đặc biệt dặn dò cô phải thật cẩn thận, vì người này thân phận rất không tầm thường.

Vì vậy, bây giờ, Xử Nữ đành nằm tạm ở đây, đợi tiếp nhận người bệnh thần bí trong lời bác sĩ trưởng khoa.

Cô có một giấc mơ lạ lùng. Trong giấc mơ ấy, cô ôm lấy một thi thể vẫn còn hơi ấm, gào khóc trong tuyệt vọng. Nỗi đau đó chân thực đến mức, khi cô bị y tá gọi tỉnh dậy thì nước mắt đã thấm ướt cả hai ống tay áo.

- Chị sao vậy? – Cô y tá trẻ đưa cho Xử Nữ một cốc nước. – Chị vừa ngủ mà vừa khóc kìa.

Xử Nữ lắc đầu mệt mỏi. Cô uống ngụm nước cho bớt khô cổ, rồi đứng lên, chỉnh trang lại đầu tóc, quần áo.

- Bệnh nhân của chị đến rồi ạ. – Cô y tá nói. – Chị có qua gặp luôn không ạ?

- Đương nhiên là tôi phải đến rồi. – Xử Nữ thở dài.

Nói rồi, Xử Nữ ra khỏi văn phòng, đi lên khu nội trú V.I.P. Vừa đi, y tá vừa nói cho cô nghe sơ sơ tình hình. Bệnh nhân lần này của cô là một người nam, tầm 30 tuổi, rất điển trai, giàu có....

- Cô hết cái để nói rồi à? – Xử Nữ lạnh lùng ngắt lời. – Nói trọng tâm.

- Vâng. – Cô y tá che miệng cười. Sao cô lại quên mất là học trò cưng của trưởng khoa là người dị ứng với hẹn hò và yêu đương cơ chứ. – Bệnh nhân của chị bị liệt hai chân sau một lần bị tai nạn xe cộ, đến để phẫu thuật phục hồi. Theo lời bác sĩ trưởng khoa, bệnh nhân cần được theo dõi vài hôm trước khi ông về làm phẫu thuật.

Xử Nữ thở dài. Thế thì cũng đơn giản. Chỉ cần khám, theo dõi sức khỏe, bảo đảm tình trạng cơ thể tốt là được rồi.

Chuyện đơn giản thế này mà ông trưởng khoa nhất định phải bảo cô làm. Có ý gì không biết. Trước đây, không ít lần ông trưởng khoa đã đem cô làm mai làm mối với những bệnh nhân của ông, đồng nghiệp, đệ tử, thậm chí là con trai mình cũng đem ra luôn rồi. Nhưng dù cho người ta có tốt đến đâu đi chăng nữa, thì Xử Nữ cũng nhất quyết không chịu là không chịu. Khi được hỏi về mẫu người yêu lý tưởng, Xử Nữ tuôn một tràng dài, không hề vấp, như thể dữ liệu đã có sẵn trong đầu cô từ lâu rồi vậy.

- Phải là người cao trên 1m8, đẹp trai, khỏe mạnh, dịu dàng, biết chăm sóc. Tôi thích con trai đeo kính, yêu nhiếp ảnh, và biết thưởng thức rượu. Phải thông minh, chín chắn và mạnh mẽ.

Nghe mấy cái tiêu chuẩn này, người nào cũng lắc đầu quay đi. Có một số người độc miệng còn nói thẳng với Xử Nữ rằng, cô chỉ đang ảo tưởng. Chẳng có người nào như vậy dành cho cô đâu.

Nhưng dù ai có nói ngả nói nghiêng, Xử Nữ vẫn luôn tin tưởng một cách vô điều kiện rằng, người cô đang đợi sẽ tới, và người đó, chắc chắn cũng đang đợi cô.

Gạt bỏ hết tất cả những suy nghĩ mông lung trong đầu, Xử Nữ gõ cửa phòng bệnh số 810, và đẩy cửa bước vào.

Dưới ánh nắng vàng rực dịu dàng của một buổi sáng mùa thu, một dáng hình cô độc ngồi trên xe lăn, bên cạnh cửa sổ. Người ấy chậm rãi quay đầu, nhìn về phía cửa.

Toàn thân Xử Nữ run lên. Cây bút trong tay cô rơi xuống đất. Nỗi đau trong giấc mơ hiện về, mơ hồ, mà rõ rệt. Sau đó, chẳng hiểu bằng cách nào, một dòng lệ tràn ra từ khóe mắt bò chậm trên gò má cô, lấp lánh phản chiếu ánh nắng mùa thu.

Linh hồn cô gào thét dữ dội, rằng ấy là người mà cô vẫn hằng mong đợi, giục giã cô mau tiến đến, ôm lấy, và đừng để vuột mất thêm một lần nào nữa.

Xử Nữ kìm lại cơn kích động, đưa tay lau nước mắt, mỉm cười, bước đến.

- Xin chào. Tôi là Xử Nữ. Tôi là bác sĩ phụ trách anh trong mấy ngày tới. Rất vui được gặp anh.

Nhưng rồi, Xử Nữ cũng bị làm cho sững sờ hoảng hốt.

Người đối diện cô, cũng đang khóc.

--------------------------------------------------------------------------------------

Trong giới thượng lưu lưu truyền rất nhiều tin đồn về Ma Kết, người đàn ông trong mộng của tất cả các cô gái. Hắn giàu có, đẹp trai, lại rất tài giỏi, khiêm tốn, lịch thiệp, sang trọng....

Tuy nhiên, hắn lại chưa từng gần gũi thân mật với bất cứ một cô gái nào, mà chỉ duy trì một cuộc sống tẻ nhạt, đơn độc, và bận rộn với những công việc của mình.

Nhiều cô gái đã từng tìm cách để tiếp cận hắn. Nhưng rồi, không một người nào có lấy 1% cơ hội bước vào trái tim hắn. Khi được hỏi rằng, tại sao hắn lại không muốn hẹn hò, kết hôn, Ma Kết chỉ nheo mắt trêu chọc, rồi đáp.

- Có phải tôi không muốn kết hôn đâu. Chỉ là chưa gặp được đúng người thôi.

Nghe đến đây, nhiều người bực mình hỏi hắn, đợi gặp đúng người thì đến bao giờ, hắn chỉ cười.

- Khi nào gặp được là biết thôi.

Và rồi, một ngày, hắn đột nhiên bị tai nạn xe hơi. Vụ tai nạn không lấy mạng hắn, nhưng lại khiến hắn phải gắn chặt với cái xe lăn, không thể đứng lên được nữa.

Hắn đã từng cho rằng, đời này của hắn thế là xong, rồi ủ rũ ở nhà một thời gian dài. Cho đến một ngày, em gái hắn không thể chịu nổi, đùng đùng chạy đến, mở tung tất cả các cửa nhà, cho ánh nắng và gió xua đi hết mùi rượu, mùi thuốc lá trong căn phòng chật hẹp, buộc hắn phải ra ngoài một lần nữa.

Cô nàng đưa hắn đi du lịch, và rồi cuối cùng đưa hắn đến một bệnh viện tư nhân có tiếng, nơi có một vị bác sĩ dày dặn kinh nghiệm có thể làm phục hồi cho hắn.

Lần này, hắn nghe lời em gái, chấp nhận điều trị. Một phần là vì hắn muốn đứng lên được, nhưng một phần cũng là vì, hắn có linh cảm, hắn sẽ gặp được người hắn muốn gặp ở đây.

Hắn nhập viện lúc sáng sớm, và được báo rằng bác sĩ của hắn sẽ tới ngay.

Đúng lúc này, em gái hắn nhận được một cuộc điện thoại liên quan đến công việc, nên vội vàng rời khỏi phòng bệnh của hắn, chạy ra ngoài nhận điện thoại. Chỉ còn lại một mình trong phòng, không hiểu sao, Ma Kết lại cảm thấy hồi hộp vô cùng.

Hắn đợi một lát thì nghe được tiếng bước chân vang lên ngoài cửa. Tiếp sau đó, tiếng gõ cửa chậm rãi từ tốn vang lên, và cuối cùng là âm thanh cánh cửa gỗ được đẩy ra.

Khi hắn quay đầu nhìn lại, hắn lập tức có thể nghe được linh hồn mình đang run lên vì vui sướng. Trước mắt hắn là một nữ bác sĩ, cũng đang ngây người như hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt ngơ ngác, bất ngờ và có phần hoảng hốt.

Chưa bao giờ, hắn nghe được ý muốn của bản thân rõ ràng đến vậy. Hắn muốn đứng lên, muốn ôm lấy cô gái trước mặt, ôm thật chặt, thật chặt, không bao giờ buông tay ra nữa.

Chẳng biết từ bao giờ, hai mắt hắn đã đẫm lệ. Những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống tấm chăn mỏng manh phủ trên chân.

Hắn mỉm cười, ngẩng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt long lanh ánh nước của nữ bác sĩ, nắm lấy bàn tay trắng nõn đang đưa ra trước mặt mình.

- Chào cô. Tôi là Ma Kết. Rất vui được gặp cô.

----------------------------------------------------------------------------

Việc đầu tiên mà Xử Nữ làm khi tiếp nhận ông bệnh nhân này, là điểu tra hắn một lượt.

- Có hút thuốc không?

- Có. – Ma Kết thành thật gật đầu. Xử Nữ chú thích lại, hỏi tiếp.

- Có uống rượu không? Có dùng chất kích thích nào khác không?

- Có uống rượu thôi ạ. – Ma Kết cười, nụ cười của một đứa nhóc Tiểu học khi gặp được người mà nó yêu quý, cực kỳ ngọt ngào và mang ngụ ý lấy lòng.

- Từ hôm nay phải bỏ hết. – Xử Nữ chốt lại một câu ngắn gọn. Em gái hắn đứng bên cạnh lập tức cảnh giác, chuẩn bị tinh thần phối hợp với bác sĩ khuyên bảo anh trai mình. Nào ngờ, hắn tươi cười gật đầu cái rụp, nhanh gọn đến bất ngờ.

- Được.

Cô em gái ngơ ngác ngẩng đầu nhìn cô bác sĩ xinh đẹp. Trời đất ơi. Thánh nhân phương nào đây? Người đang ngồi trên xe lăn kia là ông anh trai bướng như gấu biển của cô sao? Hay là đứng trước bác sĩ nên ổng mới vậy? Cô có nên từ bỏ vị trí Phó Chủ tịch đi học y lại không nhỉ?

- Cô là.... – Xử Nữ nhìn cô em gái, ướm hỏi.

- Ôi, vâng. Tôi là em gái của anh này, tên là Thiên Yến. – Thiên Yến vội vàng nói.

- Từ nay, anh cô sẽ phải tuân theo thực đơn mà bệnh viện phát cho, để đảm bảo sức khỏe ổn định nhất cho ca phẫu thuật sắp tới. Cô có thể tự làm thức ăn mang đến, hoặc báo cho ban quản lý canteen để người ta sắp xếp cho anh trai cô.

Thiên Yến thật sự muốn nói rằng, cô sẽ để canteen lo chuyện này. Nhưng nào ngờ, lời còn chưa ra khỏi cổ họng, cô đã bị anh trai nhéo cho một cái đau điếng. Thế là, Thiên Yến vừa lườm nguýt anh trai mình, vừa nghiến răng đáp.

- Vâng, bác sĩ. Tôi sẽ tự lo đồ ăn cho anh trai tôi.

- Anh em hai người tình thương mến thương ghê. – Xử Nữ nở một nụ cười dịu dàng, khiến cho cô y tá đứng phía sau trợn mắt. Phải biết là đến trưởng khoa, thân là thầy, cũng chưa bao giờ nhận được nụ cười kiểu vậy từ cô bác sĩ này đâu đấy.

- Cô sẽ phụ trách phòng bệnh này hả? – Ma Kết vội vàng hỏi khi thấy Xử Nữ gấp hồ sơ, chuẩn bị rời đi.

- Tôi sẽ đến đây mỗi ngày để kiểm tra sức khỏe cho anh. – Xử Nữ đáp lại bằng một nụ cười ấm áp. – Để bảo đảm anh có một thể trạng tốt nhất cho đến ngày phẫu thuật.

Ma Kết thở phào. Vậy là yên tâm rồi. Còn được gặp nhiều lắm.

- Vậy...sau khi tôi phẫu thuật thì sao?

- À, tôi có một kỳ nghỉ sau đó, nên chắc là sẽ có người khác phụ trách giúp anh phục hồi chức năng. – Xử Nữ tỉnh bơ, ánh mắt nhìn Ma Kết vừa giống như đang thăm dò, vừa giống như đang trêu chọc.

Quả nhiên, nghe cô nói cô sắp có kỳ nghỉ, Ma Kết xìu xuống ngay.

- Vậy làm phiền cô mấy ngày tới rồi. – Hắn nói, giọng rõ ràng là có chút không vui. Xử Nữ rất muốn phì cười. Trên hồ sơ bệnh án ghi rất rõ, Ma Kết năm nay đã 32 tuổi rồi. Vậy mà, phản ứng của hắn hệt như một đứa trẻ vậy. 

- À, trách nhiệm của tôi mà. Anh không cần nghỉ ngơi nhiều quá đâu. Cứ vận động, đi dạo nhiều vào nhé. – Xử Nữ nheo mắt cười, rồi rời khỏi phòng bệnh.

Khi trong phòng chỉ còn lại hai người, ánh mắt Ma Kết đột ngột trở nên nghiêm túc vô cùng. Chứng kiến ánh mắt này, Thiên Yến có ảo giác rằng ông anh ác ma xử đẹp tất cả các loại đối thủ thương trường đã quay lại. Cô bất giác rùng mình theo phản xạ. 

- Phải lên kế hoạch tác chiến ngay thôi. – Ma Kết lạnh giọng nhả ra một câu, khiến cho Thiên Yến giật mình.

- Kế hoạch...gì cơ... - Thiên Yến giật giật khóe miệng.

- Mày có muốn có chị dâu không? – Ma Kết hỏi thẳng thừng. Thiên Yến trợn mắt nhìn ông anh trai. Cô chưa bao giờ thấy cái biểu cảm nghiêm túc nào mà nó lại mang đậm tính chất tấu hài như cái lúc này.

Nhưng bất ngờ xong, Thiên Yến chỉ muốn nhảy cẫng lên ăn mừng. Có trời mới biết, cô đợi người chị dâu này lâu đến bằng nào. Nếu như Ma Kết lấy vợ thành công, thì từ nay và về sau, sẽ bớt một người thích quản cô. Ngược lại, ông anh trai ngang ngược khó chiều ương bướng nhà cô sẽ có thêm một người quản lý.

- Cái chị bác sĩ vừa nãy à? – Thiên Yến nén cười, hỏi lại. Ma Kết gật đầu, vẫn nghiêm túc, nói.

- Thế nên, vì hạnh phúc cả đời của anh, mày phải phối hợp với anh. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top