Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chín | tơ duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tơ hồng nguyệt lão se duyên.

Cho em anh mãi bách niên vợ chồng

Trích Tơ hồng,  A Kiên Thảo

__o0o__

Sóng vỗ rì rào, ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống những gương mặt đã đi qua gần hết cuộc sống này. Màu thời gian nhuốm trên mi mắt, làn da. Buổi tối trước ngày về, đôi bạn Bạch Dương - Bảo Bình chọn một nhà hàng sát biển có biểu diễn nhạc jazz để thưởng thức bữa tối.

Chuyến đi ba ngày ở trên hòn đảo đẹp đẽ làm Bạch Dương cảm thấy tâm trạng mình tốt hẳn ra. Bà vừa đợi chồng lột vỏ tôm, vừa ngoan ngoãn chống tay lên cằm, lắng tai nghe tiếng nhạc hoà cùng tiếng sóng biển ngoài xa. Đôi mắt xanh ngọc lục bảo của bà óng ánh trong ánh nến. Chiếc váy xanh ngọc của bà khiến cho Sư Tử xuýt xoa mãi không thôi, cứ nịnh rằng trông bà vẫn thắm như hồi còn trẻ, làm bà cười suốt cả quãng đường từ khách sạn đến nhà hàng. Thắm gì chứ, bà biết rõ tóc mình đã bạc trắng, mỗi khi bà cười tít sẽ có vết chân chim ngay đuôi mắt, và xương khớp đã không còn như xưa. Đủ loại dấu vết của thời gian trên thân xác, nhưng trong trái tim vẫn còn suối nguồn tươi trẻ mãi chưa cạn, hẳn vì nó được tưới tắm bằng tình yêu đầy ắp của người tình suốt nhiều thập kỷ - cụ ông Sư Tử.

Song Ngư cũng để một con tôm mới bóc vào chén của Bảo Bình. Bà mỉm cười nhã nhặn, cốt cách tiểu thư gia giáo vẫn phảng phất trong xương tủy. Hoa hồng xanh trên bàn tỏa hương thơm ngát, tiếng kèn saxophone du dương, ngọt ngào như rót mật vào tai.

Họ trò chuyện khe khẽ, dịu dàng. Dù là hai cặp vợ chồng già, nhưng cũng có nhiều ánh mắt đổ dồn về phía họ.

Cụ bà mặc chiếc sườn xám màu trắng có hoạ tiết xanh dương, lụa là trên làn da bạch ngọc như thể con búp bê tinh xảo bằng sứ Thanh Hoa đắt tiền. Nhìn bà mong manh dễ vỡ, ngồi cạnh một cụ ông điển trai phong trần, ở ông toát ra vẻ gì đó thu hút của thời gian, như rượu ủ càng lâu càng say lòng người. Mũi cao, mắt phượng mày ngài, sáng sủa ôn nhu, đặc biệt còn chiều vợ hết mực.

Ngồi đối diện là cụ bà tóc tém đã bạc trắng, vậy mà không hề có vẻ mỏi mệt của tuổi tác, ngược lại còn mặc một chiếc váy lụa xanh vô cùng hợp mốt. Bà rất hay cười, mỗi lần cười thì đôi mắt xanh ngọc bích tít lại như trẻ con, ở bà toát ra cái gì đó của tuổi xuân ngời ngời mãi không dứt. Cạnh bên bà là một cụ ông có tiếng cười trầm ấm và thật kì lạ, giọng nói của ông trời sinh độc đáo, nghe ngân vang như tiếng chuông đồng nơi triền núi thăm thẳm, mà vẫn sang sảng, duyên dáng khôn xiết.

Món tráng miệng gồm bốn phần bánh tiramisu được trang trí tinh tế. Mùi thơm của cà phê và rượu khiến cho ông bà thấy rất ngon miệng. Họ cứ nhẩn nha ngồi ăn, điệu bộ nhàn nhã thong dong khiến tốp trẻ xung quanh cũng phải thầm nghĩ, ông bà thật là biết yêu cuộc sống này quá!

Thật là biết cách yêu chiều nhau nữa.

Ăn xong bữa tối, Song Ngư bèn dắt vợ mình lên sàn nhảy một điệu. Bạch Dương cũng ham vui, cầm tay chồng rồi đung đưa trong tiếng nhạc dìu dịu. Những đôi trẻ xung quanh nhìn bọn họ bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Tình yêu ngày trẻ thừa nhiệt huyết nhưng thiếu thời gian, giống ngọn lửa cháy rừng rực không biết khi nào vụt tắt. Còn tình yêu về già lại giống dòng nước mềm mại, tuy không còn dữ dội nhưng lại sâu sắc, len lỏi vào từng ngóc ngách trong cuộc sống và tâm hồn con người ta.

Bạch Dương nhìn thấy hình bóng của bản thân phản chiếu trong đôi mắt của Sư Tử. Bà chợt nhớ ra, nhiều năm về trước, có nàng thiếu nữ đội khăn cô dâu trắng muốt gả cho chàng trai của đời cô. Họ cũng nắm tay nhảy một bài nhạc thật lãng mạn, bài nhạc kết thúc đám cưới, bài nhạc mở đầu cho chuỗi ngày nên vợ nên chồng.

Hình dáng của bà trong đôi mắt ông đã không còn trẻ, bà bỗng hơi phụng phịu:

- Tôi già rồi, ông không còn thương tôi nữa.

Sư Tử cúi đầu nghe vợ mình nhõng nhẽo, ông cười sang sảng thật phóng khoáng và vui tai. Dứt cơn cười, ông chuyển sang cơn say vợ, người gì đâu đến là đáng yêu. Sư Tử tỉnh bơ đáp:

- Còn tôi thì đang có bầu.

- Ông nói cái gì cơ?? - Bạch Dương cao giọng, chả hiểu lão chồng đang đùa cái gì, bà đang nói chuyện nghiêm túc cơ mà!

Sư Tử cười tinh quái:

- Tôi tưởng mình đang chơi trò kể tên những chuyện không bao giờ có thật?

Bạch Dương đến lúc này mới vỡ lẽ, bà bật cười to, mắt màu ngọc tít cả lại. Bà mắng yêu, "người gì đâu mà dẻo miệng", nhưng giọng thì rõ là hạnh phúc.

Bên kia, Song Ngư và Bảo Bình đang nhảy quên cả trời đất. Hai tâm hồn như phiêu du về một miền xa xôi, diệu vợi của âm nhạc và thiên nhiên.

Chiếc áo khoác voan mỏng của Bảo Bình tung bay trong gió biển lồng lộng. Gương mặt đẹp lão của Song Ngư hồng lên vì rượu, làm Bảo Bình thấy buồn cười quá đỗi, vì trông ông y hệt hồi lúc ông tỏ tình bà hơn thập kỷ về trước.

Cụ ông điển trai phong trần cúi đầu, nhỏ nhẹ thơm lên vầng trán nhăn nheo của người vợ đã cùng mình đi qua hết tang hải thương điền. Ông hỏi:

- Bà còn nhớ ngày xưa, lúc tôi quyết định bày tỏ với bà không?

- Tôi nhớ chứ. Lúc đó tôi đã ngơ ngác mất ba ngày trời vì vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. - Bà hơi mỉm cười, ánh mắt như chìm vào hồi ức tươi đẹp.

Sau ngần ấy năm nhìn lại, có lẽ có một số chuyện, một số người đã được định sẵn sẽ gặp gỡ, sẽ kết duyên.

Sợi dây tơ hồng quấn vào nhau mà không báo trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top