Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Giềề.. Xuyên không á!!??(5)

-Ủa!? Kia là...?

Nhân Mã đứng khập khiễn , vịn đỡ vào Song Ngư bởi vì vết thương của cô không thể xem là nhẹ, nó vẫn khiến cô đi đứng khó khăn. Nhân Mã bắt gặp người tiều phu phía trước, liền lấy làm lạ, tại sao người này lại ăn mặt kì cục thế này, nhìn như đồ cổ trang trong những phim kiếm hiệp ấy. Nhân Mã thấy, đương nhiên những người còn lại cũng đã thấy, và biểu hiện ngạc nhiên là điều không thể thiếu. Xử Nữ lên tiếng:

-Tớ thấy nơi đây chả giống 1 phim trường chút nào--

-Tớ nói mà! Tụi mình xuyên không rồi_Song Ngư cắt ngang lời của Xử Nữ, hưng phấn nói

-Au! Song Ngư, cậu hưng phấn cái gì chứ!_Nhân Mã than trách. Bởi vì Song Ngư quơ tay lung tung cứ như đang làm động tác chiến thắng khiến tay của Nhân Mã đang vịn trên vai Song Ngư tuột xuống khiến cô loạng choạng động đến vết thương.

-Úi! Xin lỗi nha Nhân Mã_Song Ngư vội vội vàng vàng cuống quýt xin lỗi và nhanh chóng đỡ cô nàng "què quặt" kia lên.

Nhân Mã than khổ tý rồi lườm xéo Ma Kết, anh chàng cũng cảm nhận được ánh nhìn không mấy thiện cảm kia nhưng cũng làm ngơ như không có gì xảy ra. Thật đáng tiếc cho Nhân Mã khi xui xẻo như vậy, nhưng cũng rất may là giày cô nàng mang là giày 'xịn' nếu không thì vết thương ở chân cũng không dừng lại ở mức độ này.

-Này! Chúng ta đứng ngây ra đây làm gì? Sao không hỏi chuyện người ta?_Kim Ngưu kéo lại sự chú ý của mọi người

-Vậy để tớ--

-Để tôi đi hỏi thử xem sao_Bảo Bình lên tiếng và nhanh chóng đi về phía người tiều phu kia

-Hừm!_Xử Nữ chu môi phồng má tỏ vẻ giận dỗi, có lẽ hôm nay là lần đầu tiên cô bị người khác 'chặn họng' đến 2 lần, vì vậy cô cảm thấy khá là không thoải mái

Và Ma Kết-người đứng kế bên Xử Nữ đã vô tình bắt gặp khoảng khắc 'hiếm lạ' này, anh không ngờ là Xử Nữ người được mệnh danh là nghiêm khắc, bà chằn lại có lúc trẻ con như thế.. chắc anh thử để ý xem thử như thế nào

-Nhìn cũng dễ thương..

-Hở? Dễ thương gì cơ? Cậu đang nói gì vậy Ma Kết?_Xử Nữ quay sang với vẻ mặt khó hiểu

-À, không có gì_Ma Kết lấp liếm rồi bỏ đi lên trước đứng chung với Kim Ngưu

Xử Nữ thấy Ma Kết thật kì lạ, cô bỗng dưng nhận ra gì đó rồi chau mày tỏ vẻ không thể tin được

"Trời! không lẽ cậu ta nói Bảo Bình dễ thương?? Hôm qua giữa 2 người đó chắc xảy ra chuyện gì rồi, aizz con trai bây giờ.. thôi để quan sát thêm xem sao" (Chị Xử đã nhiễm chị Ngư rồi =]] Nghĩ sai quá sai..)

 Bảo Bình đi nhanh về phía người gánh củi phía trước, mấy người còn lại cũng tiếp bước theo sau.

-À chú ơi! Cho tôi hỏi tý chuyện.

Người tiều phu kia quay lại.

-Ơ cậu là.. mấy người là ai?_ anh ta hơi cảnh giác khi gặp bọn họ, nhìn bọn  họ với con mắt không mấy thiện cảm bởi vì bọn họ quá khác với người thường

-Chúng tôi không phải người xấu, chúng tôi là người từ phương xa tới,  xuyên từ cánh rừng này sang, đi lạc đã lâu không biết thời gian năm tháng gì cả. Có thể cho biết đây là thời đại nào năm bao nhiêu không?

Người tiều phu kia cũng không còn cảnh giác gì nhiều với đám người bọn họ, có thể thấy được anh ta đã tin răm rắp câu chuyện mà Bảo Bình bịa ra mất rồi ==

-Tội mấy người thật, ta có thể cho các người biết đây là năm 1XXX triều đại Công Minh!

Bảo Bình lấy làm ngạc nhiên hỏi tiếp 1 câu nữa

-Thế đây là nước nào?

-Ngươi cũng không biết luôn sao? Đây là nước Đại Thuấn

-Đại Thuấn... sao?

-Đúng vậy!

-Vậy, cho tôi hỏi câu cuối, đường đến nơi có người đi làm sao?

-Thấy các ngươi tội nghiệp ta mới thương tình giúp đấy, các ngươi chỉ cần men theo con đường mòn này sẽ thấy được thôn của chúng ta. Thôi ta còn có việc đi trước_ nói rồi người tiều phu bỏ đi mất

Bảo Bình thở hắt 1 cái, mặc dù đã dự đoán được kết quả nhưng anh cũng ngạc nhiên khi nó còn vượt qua sự tưởng tượng của bản thân. Khi xoay người lại Bảo Bình giật mình khi thấy bọn bạn lại nhìn anh với ánh mắt ân-vờ-lí-bô-bồ như vậy.

-Nè nè, mấy người đừng nhìn tui như vậy chớ!

-Không thể tin được, ông bịa chuyện giỏi ghê luôn vậy á, nói dối không chớp mắt!_Nhân Mã thán phục

-Này này, tui không thấy giống là bà đang khen tui tý nào..

-Tui khen thật á_Nhân Mã cười khúc khích khiến Bảo Bình đơ người nhìn

Song Ngư chạy lại vỗ cái bốp thật to lên người Bão Bình nói:

-Nghi lắm nha! Sao ông rành quá vậy

-Này nhá, đừng đánh đồng tui với bà, tui không có xem ba cái thứ giống bà đâu, cái này là kĩ năng giao tiếp!

-Xí!_Song Ngư mất hứng bỏ đi về chỗ cũ không quan tâm mà tiếp tục đọc sách

-Bây giờ có thể làm rõ một điều là chúng ta thực sự đã xuyên không!_Bảo Bình lên tiếng

-Giề!!?? Xuyên không á!!_Mọi người phản ứng kịch liệt với từ xuyên không này

-Tệ hơn là chúng ta đã xuyên vào 1 thế giới khác mất rồi. Theo tui biết thì triều Công Minh hay nước Đại Thuấn này không nằm trong lịch sử_Bảo Bình tiếp lời khi nãy

-Ừ, tôi chưa từng nghe tới_Ma Kết gật gù suy ngẫm

-Tôi cũng chưa_Xử Nữ lắc đầu

-Tệ thật đấy, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây?

_________________________________________________________

Yi: đáng lẽ ra chương này đã được đăng từ lâu, nhưng vì vài sự cố bản thân làm mất cả 2 chương truyện. Bởi vì lười viết lại đến nỗi bây giờ mới xong ╭(╯^╰)╮

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top