Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2. Nghiệm linh căn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Để mình thử đầu tiên." Bạch Dương nhanh nhảu lên trước.

Kim Ngưu: "Đợi đã."

Bạch Dương ngừng chân.

Mọi người lúc này mới để ý điểm khác lạ trên người cậu.

Trang phục rất khác với họ a.

Bạch Dương mặc chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, quần tây nhìn dáng rất cao. Cộng thêm khuôn mặt tuấn lãng của cậu ta, chỉ cười nhẹ một cái, không ít thiếu nữ ở đó đã nhịn không được mà thẹn thùng.

"Là như thế này, tôi là người từ nơi khác đến cho nên trang phục có hơi khác. Không vấn đề gì chứ ?"

"Không vấn đề gì."

''Tôi là Bạch Dương, 17 tuổi." Nói xong cậu liền lên thử.

Mọi nhìn nhìn thấy kết quả thì xì xào bàn tán.

"Hệ hoả kìa !"

"Nhưng có vẻ nhìn lợi hại hơn !"

Hiên Lan chứng kiến cảnh này không khỏi mừng trộm. Thiên a, liên tiếp hai hệ hoả, không những thế, tên nhóc này còn lợi hại hơn, là Hoả Ly căn, tức là căn thiên. Hiên Lan vậy mà đã có đệ tử thân truyền rồi.

Căn thiên rất đặc biệt, trong cả nghìn người có tố chất hoả linh, khả năng xuất hiện người có căn thiên không lớn. Trăm năm chưa chắc đã gặp được một người.

Hiên Lan bà thực tốt số.

Tiếp đến chính là Xử Nữ.

"Là Thượng Lục căn !"

Ngày hôm nay, tại nơi này lại có hẳn hai căn thiên !

Xử Nữ sau đó được Thái Y Nhân nhận làm đồ đệ, chính là người ngồi ở vị trí chính giữa. Trần đời Thái Y Nhân nhận đệ tử nội môn chỉ có hai người, mà Xử Nữ, chính thức trở thành người thứ ba. Không những vậy, còn có thể trở thành đệ tử thân truyền, sau này chính là có thể tương lai ngồi lên vị trí cao nhất kia.

"Này, có khi nào tất cả chúng ta đều là căn thiên gì đó không." Song Ngư nói đùa: "Thiên Bình, hay là cậu lên đi."

Thiên Bình: "Lên thôi."

Thiên Bình đặt tay lên viên cẩm thạch. Một luồng khí bao quanh, giống như là... Gió ?

"Có phải mắt ta hoa rồi không ? Vận Phong căn ?!" Chương Nhậm nhìn thiếu nữ dung mạo như hoa, tưởng chừng thân thể nhỏ bé như kia không ngờ lại là căn linh hệ phong !

Mọi người xung quanh cũng giật mình không kém. Ai nấy đều hoang mang, suýt nữa nghĩ chính mình đang nằm mơ.

Còn nghĩ rằng người sở hữu linh căn này chí ít cũng phải là một nam thiếu niên thân thể cao lớn chứ.

Rõ ràng đá cẩm thạch không thể nhầm lẫn, từ nãy đến giờ, liên tiếp đều là căn thiên.

Là căn thiên đó !

Nhân tài trăm năm khó gặp, Chương Nhậm lập tức nhận Thiên Bình, trong lòng dần có dự tính. Nhất định đồ đệ của ta sẽ trở thành người giỏi nhất.

Sau đó, Cự Giải nhìn sang mọi người, cũng chủ động đi lên: "Mọi người thử đều thú vị như thế, không biết của mình sẽ là gì."

Cũng không nằm ngoài lời nói của Song Ngư, đến lượt Cự Giải cũng là căn thiên.

Song Ngư liền nghĩ, nếu như là thật, chắc khi trở về cô sẽ tìm hiểu tarot, rồi trở thành một nhà dự đoán tiên tri như thần.

Hàn Ngọc tỉ mỉ đánh giá Cự Giải từ trên xuống. Thiếu niên dáng vẻ thanh thoát, nét mặt cử chỉ đều từ tốn, ấn đường thông minh sáng dạ.

Ngũ Tầm Cung hẳn đã có được một bảo bối rồi. Lần này đến lượt Hàn Ngọc vui mừng, hôm nay đến đây thực sáng suốt.

Cự Giải có tố chất của Sinh Trường căn. Một khả năng mà bao người mơ ước. Không chỉ có khả năng chữa lành, đồng thời cũng có cơ hội đến Dữ Thế, nơi được cho là có đủ loại thảo dược quý hiếm. Đặc biệt có một dòng hồ trường sinh, chỉ cần ngâm trong đó, kể cả người chết cũng có thể sống lại.

An Từ ở bên cạnh chứng kiến nãy giờ không khỏi trầm trồ, miệng há hốc muốn rơi xuống khỏi gương mặt tới nơi rồi.

Hôm nay tất cả mọi người đều được phen hú hồn hú vía. Có người còn cảm thán không ngờ bản thân có thể chứng kiến sự việc hi hữu như thế này.

"Ma Kết, hay là cậu cũng lên đi." Nhân Mã hào hứng.

Ma Kết cũng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, chậm rãi tiến lên phía trước.

Dạ Phi khuôn mặt trầm ổn nhìn Ma Kết.

Tự Hàn căn.

Ở bên dưới, Song Tử thầm cảm nghĩ: "Sao hai người này nhìn hợp nhau vậy. Cái khuôn mặt không thích thể hiện cảm xúc này. Đúng là duyên trời rồi !"

Quả nhiên, gương mặt của Dạ Phi từ đầu tới cuối đều không xanh đỏ tím vàng như những người khác. Vẻ bình tĩnh vẫn trên khuôn mặt của Dạ Phi: "Từ nay, ngươi chính là đệ tử của Tư Anh cung."

Dạ Phi không nói nhiều, Ma Kết thậm chí còn nói ít hơn, đơn giản duy nhất một chữ: "Được."

Dạ Phi nghe xong cũng không nói thêm gì nữa, chỉ gật đầu. Tên nhóc này xem ra cũng không muốn nói nhiều như mình. Vừa hay không hốt phải một tên lắm lời.

Bảo Bình cũng tiến lên. Ở bên dưới nãy giờ, cậu luôn suy nghĩ.

Bảo Bình tuy bình thường nhìn có vẻ vô tư không để ý điều gì nhưng thực tế Bảo Bình lại chính là người rất chú ý chi tiết, khả năng suy luận rất cao, tư duy nhạy bén, bình tĩnh nhìn nhận vấn đề.

Bảo Bình cẩn thận xâu chuỗi các sự việc đã xảy ra, dựa vào trí nhớ của mình để tìm ra điểm mấu chốt. Bảo Bình suy nghĩ rất lâu, đại khái cậu đã nắm được vài điểm quan trọng.

Nếu như có thể vì điều đó mà đến đây, ắt hẳn cũng có thể dựa vào đó mà trở về.

Đợi sau khi xong, sẽ cùng mọi người bàn bạc nghĩ cách.

"Thủy Lai căn !"

Bảo Bình cũng không bất ngờ lắm, hệ Thủy đối với cậu cũng không tồi, có vẻ là dựa vào một đặc điểm nào đó đại diện cho cậu. Cậu cũng cảm thấy những linh căn của mọi người đều có nét tương đồng gì đó với chính họ.

Ví dụ như Xử Nữ có thiên hướng lãnh đạo và khả năng phản xạ tốt, còn Bạch Dương thì sôi nổi nhiệt huyết, tính khí có hơi dễ nóng.

Tô Bình, nữ cung chủ thứ ba - cung chủ Dương Đường cung chính thức nhận Bảo Bình làm đồ đệ nội môn.

Sư Tử là người tiếp theo lên thử.

Tịnh Kim căn.

Văn Ngôn chỉ một tia linh khí của mình quanh lấy Sư Tử. Năng lượng dồi dào, huyết khí cuồn cuộn, rất tốt. Nếu như chăm chỉ tu tập, hoàn toàn có thể an tâm giao lại vị trí cho nàng ta.

Văn Ngôn cũng không vòng vo, liền chỉ định đồ đệ này: "Nếu ngươi đồng ý, Điển Ngọc cung từ nay chính là nhà của ngươi."

Sư Tử nhiệt huyết sôi trào, cao hứng đáp: "Được, sư phụ."

Sư Tử nhìn sư phụ mới nhận này của mình. Vị sư phụ này tính cách chắc là khá điềm đạm, hơn nữa người còn hảo hảo đẹp. Cái nhan sắc này cuốn thật đấy, nếu ở thế giới của Sư Tử, có khi lại trở thành một idol nổi tiếng.

Mọi người tiếp theo liền thấy một thiếu niên hoạt bát năng động tiến lên. Chính là Nhân Mã.

"Khải Ninh, thiếu niên này là Huyền Chi căn đấy." Tô Bình vẻ mặt vui vẻ, hoà nhã nói với Khải Ninh.

"Ừm." Khải Ninh gật đầu.

Nhân Mã sau khi biết được tố chất của mình ngay liền tò mò.

Không biết sức mạnh của mình mạnh đến nhường nào. Cậu muốn thử nhưng có vẻ vẫn chưa thể làm gì. Cậu vừa mới chỉ tìm thấy được khả năng trong người mình, nếu muốn phát huy hẳn là phải mất một thời gian luyện tập rồi.

Khải Ninh suy nghĩ trong đầu, sự việc này quá đỗi kinh ngạc. Liền một lúc lại xuất hiện ra toàn những người sở hữu căn thiên. Tất nhiên, các cung chủ như Khải Ninh cũng là một căn thiên.

Cũng vì bản chất tu tiên nên tuổi thọ đã vượt xa người bình thường. Đạo hạnh càng cao, tuổi thọ càng dài. Nếu như có thể đạt đến mãn cấp, cũng có thể đặc cách thăng thần, trở nên bất tử. Nhưng những người đạt được mãn cấp từ trước đến nay, chỉ có duy nhất một người làm được.

Nhưng người đó từ lâu đã biến mất rồi.

Cung chủ tiền nhiệm cũng là sư phụ của Khải Ninh, khi nhận Khải Ninh làm đồ đệ thì cũng đã ba trăm tuổi.

Các cung chủ tuy là đều là bậc ngang hàng, nhưng nếu xét về tuổi tác, chắc chắn chênh lệnh nhau rất nhiều.

Lần này, Thiên Yết là người lên tiếp.

Khoảnh khắc Thiên Yết chạm vào đá cẩm thạch, một dòng điện xoẹt qua, rồi nhanh chóng tích tụ thành một luồng điện lớn hơn.

Những cung chủ ngồi trên ghế có mấy người đứng hẳn dậy.

"Lôi Tử căn ! Vậy mà lại là linh căn hệ lôi !" Hiên Lan giật mình hoảng hốt.

Bạch Lam hơi đơ người, nhìn tiểu cô nương trước mắt. Bao nhiêu năm, rốt cuộc là bao nhiêu năm rồi mới gặp được một linh căn hệ lôi. Hơn nữa, Lôi Tử căn, thật giống với người đó.

"Nhưng mà !" Hàn Ngọc tỏ vẻ e ngại. Đúng thế, cho dù là người linh căn hệ lôi, kể cả có là Lôi Tử căn đi chăng nữa thì bất kì ai ở đây chưa chắc cũng đã có thể nhận được cô gái này.

Mười hai cung chủ ở đây, không có ai mang hệ lôi. Như vậy, cũng chỉ đành chấp nhận đã bỏ lỡ một nhân tài.

"Ngươi tên là gì ? Nói lại ta nghe." Bạch Lam cảm thấy hơi khẩn trương. Từng nét mặt của tiểu cô nương này, đều mang một nét rất giống với người đó.

Thiên Yết: "Ta là Thiên Yết."

"Bạch Lam, không lẽ ngươi muốn nhận nàng ta ?" Dạ Phi ghé gần Bạch Lam nói thầm.

Nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Bạch Lam, Dạ Phi im lặng, hắn biết chắc kiểu gì đứa nhỏ kia cũng sẽ trở thành người của Hi Nguyệt cung.

"Ta muốn nhận ngươi làm đồ đệ của ta. Trở thành môn đồ của Hi Nguyệt cung." Bạch Lam nhìn về phía Thiên Yết, tuyên bố một câu khiến những người khác không tin vào tai mình.

"Bạch Lam !"

Nhưng tiếng nhắc vừa rồi như không hề lọt qua tai của Bạch Lam.

"Ta thấy mọi người ở đây dường như không có ai muốn nhận ta, tại sao người lại nhận ?" Thiên Yết điềm tĩnh hỏi.

"Là do bọn họ không thể dạy ngươi, nhưng ta thì có." Bạch Lam kiên định trả lời.

"Bạch Lam !!!"

"Haizz, tùy huynh đó. Thật cố chấp."

Thiên Yết cũng không để tâm. Trực tiếp gọi Bạch Lam: "Sư phụ, từ giờ ta chính là người của Hi Nguyệt cung." Cũng đỡ, không bị tách với mọi người.

Một màn vừa rồi thật náo loạn, nhưng trong giây lát liền nhanh chóng ổn định lại. Dù sao cũng vậy rồi, tương lai thế nào không ai rõ được.

Song Tử cũng không ngần ngại lên tiếp. An Từ nhìn từng người từng người đều có linh căn đặc biệt, cảm thán vô cùng.

Kết quả Song Tử là người sở hữu Mộc Tâm căn. Bích Ly khẽ mỉm cười, gật đầu nhìn Song Tử.

Song Tử thấy vậy liền biết, bà ấy sẽ là sư phụ của mình.

Bích Ly cũng nhanh chóng nhận Song Tử. Lúc mới đầu, khi bà nhìn xuống bên dưới, liền chú ý tới đám người Song Tử.

Nguyên nhân đầu tiên chính là dáng vẻ khác lạ của bọn họ. Y phục trên người họ rất khác biệt ở đây. Có thể là người của một vùng khác, rất xa so với nơi này.

Nhìn thấy lần lượt từng người trong số họ đều nghiệm ra căn thiên, Bích Ly không khỏi ngạc nhiên. Sau đó đưa ra một suy đoán, tất cả bọn họ có thể là do số mệnh sắp đặt, trở thành những người được chọn kế thừa tiếp theo.

Và tiểu cô nương xinh xắn này đã trở thành đồ đệ của bà.

Nguyên nhân thứ hai, sau khi bọn họ xuất hiện, bà ngay lập tức cảm nhận được phảng phất có linh khí bao quanh.

Mộc Tâm căn vốn có điểm rất đặc biệt, có thể linh cảm được những người sở hữu căn thiên, thậm chí khi đủ mạnh, còn có thể dễ dàng xác định người đó là linh căn gì. Khả năng không hề kém viên cẩm thạch kia.

Còn Song Tử, khi cô đối diện với Bích Ly, trong lòng dâng lên một cỗi linh cảm. Thật ấm áp.

Hiện tại, chỉ còn Kim Ngưu và Song Ngư là chưa lên.

Nhìn thấy Kim Ngưu không có ý định lên, cũng khẽ nhắc nhở: "Cậu lên đi, dù sao cũng đã bàn trước với nhau rồi mà."

Kim Ngưu không nói gì, nhìn lên thấy mọi người chỉ còn chờ hai người lên nữa thôi.

Thiên Yết nhìn về phía hai người, khẽ gật đầu.

Lần này, người lên là Kim Ngưu.

Trước khi Bạch Dương đi lên, Kim Ngưu đã gọi cậu ở lại. Kim Ngưu nói rõ: "Chúng ta đều không phải là người ở đây, tính ra chỉ là thử vui, nhưng nếu như không may ra kết quả là có, cậu sẽ đồng ý nhận sư phụ rồi ở đây sao ?"

Bảo Bình cũng cảm thấy có lí: "Nếu như chúng ta cứ thế ở đây, thế thì sẽ không dễ dàng có hi vọng trở về. Mục đích của chúng ta có thể sẽ bị chính thời gian xoá nhạt."

Bạch Dương thấy thế cũng suy nghĩ một chút, rồi nói: "Không sao, kiểu gì chúng ta cũng không về ngay được. Mà cứ lang thang vô định cũng không phải cách. Đến lúc đó, nhà chưa kịp về thì đã làm nhà ở đất nơi đây rồi."

Trao đổi được một chút, mọi người đều thống nhất với nhau. Nếu như Bạch Dương lên thử, kết quả là không, liền đi khỏi chỗ này không do dự. Nếu kết quả là có thì cả nhóm đều lên, quan trọng là được ở gần nhau, cùng nhau suy tính.

Viên cẩm thạch nghiệm ra Hàm Quang căn từ người Kim Ngưu.

"Hôm nay đúng là ngày tốt. Ngươi có muốn trở thành đồ đệ của Lục Thành ta."

Kim Ngưu cũng nhận Lục Thành làm sư phụ. Như vậy thì về chỗ sống tạm không lo đến. Sau sẽ có cơ hội tìm cách về.

Song Ngư có chút hồi hộp tiến lên. Cô đưa tay chạm vào viên cẩm thạch. Chỉ còn cô nữa thôi, mọi người đều rất háo hức mong chờ.

Không thấy gì cả.

Viên cẩm thạch vẫn y nguyên không một động tĩnh.

Song Ngư có chút nghi ngờ bản thân mình.

Nghĩ rằng bản thân không có khả năng, Song Ngư định bỏ tay ra thì có luồng ánh sáng loé lớn dần.

Sau đó, những bông hoa nở rộ mọc liên man trên viên cẩm thạch. Chúng liên tiếp nở ra cho đến khi linh lực truyền cho chúng đã hết. Những cánh hoa rực rỡ nhìn rất sắc cạnh, trông bén hơn dao.

Phù Dung ánh mắt nhu hoà, đây chính là Tiễn Hoa căn. Những cánh hoa đó không chỉ đẹp mà còn có thể biến hoá trở thành những mũi cung sắc nhọn.

"Tiểu cô nương, thứ ngươi vừa thấy chính là linh lực Tiễn Hoa của ngươi tràn ra ngoài. Rất đẹp phải không." Phù Dung tươi cười nói với Song Ngư.

"Đẹp, rất đẹp." Song Ngư gật đầu, cô rất thích hoa, chúng thực rất đẹp.

Phù Dung cũng cao hứng: "Trở thành đồ đệ của ta, nó còn có thể tuyệt vời hơn thế."

Song Ngư ánh mắt long lanh nhìn Phù Dung liền nhận sư phụ.

"Địa Linh cung từ nay chính là nhà của ngươi. Còn ta, là sư phụ của ngươi, Phù Dung."

Còn An Từ, cậu định quay ra rời đi. Năm cậu 14 tuổi, cậu cũng háo hức mong chờ bản thân. Ngày đó, những vị cung chủ này cũng xuất hiện, viên đá đó cũng xuất hiện. Cùng cảnh nhưng khác thời. An Từ không thể nghiệm ra bất kì linh lực nào trong người.

Cậu rất thất vọng. Giấc mơ được tu tiên, trở thành anh hùng của cậu phút chốc tan tành.

Nhìn thấy bọn họ ai cũng có năng lực, cậu cảm thấy bản thân rất vô dụng.

Nhưng mà...

Thôi bỏ đi, có thử bao nhiêu lần cũng không thể nào được.

Cố Đường An ở bên cạnh quan sát nãy giờ, những người này khả năng thật kinh ngạc.

Như vậy nhất định càng không thể ngừng cố gắng, tương lai nhất định phải trở về Dực Quốc báo thù.

Linh căn hệ hoả.

Vừa hay có thể dùng lửa để thiêu rụi bọn chúng.

Trong đôi mắt của Cố Đường An như vực sâu không thấy đáy, trầm tư khó đoán, suy nghĩ khó lường.

Cố Đường An lưu lạc đến nơi Lăng Quốc xa xôi này cũng là một đoạn gian nan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top