Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nơi đây là điện chính, từ nay về sau các con sẽ là đệ tử của Thập Nhị Sơn." Thái Y Nhân ngồi trên chiếc ghế trung tâm cao nhất, phong thái uy nghiêm.

Các đệ tử mới nhận xếp thành các hàng thẳng tắp, y phục cũng đã thay thành y phục của mỗi phái.

Lúc rời khỏi Thủy Châu trấn, nhóm Song Ngư ban đầu nghĩ rằng bản thân sẽ phải leo núi vì họ vẫn chưa có pháp lực gì cả. Không ngờ là Thái Y Nhân chỉ phẩy tay một cái, một đường không gian hiện ra, bọn họ đi qua đó là đã đến trước cổng điện chính này rồi.

Quần áo cũng thay đổi luôn.

Sau khi rời khỏi Thủy Châu trấn, nhóm của Song Ngư đã hỏi được không ít thông tin.

Qua trò chuyện với những môn đồ mới nhận khác, bọn họ đã tổng hợp được một số thông tin quan trọng tiện cho sau này.

Nguyên nhân họ phải đi hỏi trong khi Song Tử đã có đọc qua nó chính là quyển sách Song Tử đọc là tập 1, mà tập 2 mới đề cập đến quá khứ của Cố Đường An.

Trong khi đó tập 1 chỉ nói sơ qua rằng Cố Đường An được vào một đại môn phái và trở thành tài. Thì nội dung chính của tập 1 chính là nói về quá trình nhân vật chính Cố Đường An trở về Dực Quốc rồi trở thành một đại tướng quân.

Mà giờ đây, bọn họ lại xuất hiện ở thời điểm mà tập 2 mới đề cập đến. Này cũng cho là hên xui thôi.

Quay trở lại việc dò hỏi, những môn đồ nói rằng Thập Nhị Sơn là một nơi rộng lớn bí mật được kết giới tàng hình ngàn năm bao quanh. Nếu không phải người trong môn, đảm bảo không bao giờ có thể tìm ra nơi này.

Lí do gọi nơi này là Thập Nhị Sơn vì nơi đây có tất cả 12 ngọn núi, mỗi ngọn núi đều mang một cái tên và một cung điện riêng.

Mười hai ngọn núi này cũng khác nhau vô cùng, núi thì như mùa xuân có hoa đào nở rộ quanh năm, núi thì như mùa đông gió lạnh tuyết rơi bao phủ,...

Trong điện chính vô cùng rộng, đây là nơi lơ lửng giữa trung tâm của 12 ngọn núi đồng thời cũng là nơi tụ họp của các phái.

Mười hai cung tổng lại chính là Đường Thánh Tông.

Mười hai vị cung chủ ngồi trên tâm đắc với những môn đồ mình đã thu nhận được. Năm nay mỗi phái cũng đã thu nhận được trên dưới ít nhất 30 người. Đã nhiều hơn lần trước khoảng 15 người.

Tính ra, có 20 người là được nhận trở thành đệ tử nội môn, số còn lại thì là ngoại môn.

"Từ nay, các con đều sẽ là đồ đệ của Đường Thánh Tông. Các sư huynh sư tỷ sẽ chỉ dẫn cho các con về quy tắc và mọi việc."

"Vâng." Các môn sinh đều cùng đồng thanh.

"Nếu như không có gì nữa, Thanh Thanh, con cùng Diên Vũ dẫn mọi người tham quan xung quanh đi." Thái Y Nhân gọi hai người đồ đệ nội môn duy nhất của mình.

Trường Vi Thanh, tự là Thanh Thanh, đại đồ đệ của Thái Y Nhân, năng lực bất phàm, ngời ngời nhu khí. Một thân bạch y, không nhuốm bụi trần, thanh thoát xinh đẹp.

Uông Dư Hiển, tự là Diên Vũ, nhị đồ đệ, ngay thẳng đáng tin, tính tình ôn hoà, khiêm tốn lễ độ, năng lực xuất chúng. Thân bạch y, phong thái xuất thần, rất có cảm giác an toàn.

Hai người nhìn thấy tiểu muội muội được sư phụ nhận về, trong lòng thầm vui vẻ.

Nhóm Bạch Dương đi theo tham quan dưới sự chỉ dẫn của Thanh Thanh và Diên Vũ.

Đúng là rất lớn.

Trên lối đi, Thiên Bình thuận tiện bắt chuyện với một cô nương chung phái với mình.

Thiên Bình thân thiện chào hỏi, cô nương này không biết có phải là không nghe thấy hay không, không hề đáp lại hay quay sang nhìn lấy một cái.

Nhưng khi Thiên Bình vừa định quay đi thì người ở sau cô gọi tên cô nương đó, cô ấy lại liền quay lại.

Thiên Bình hơi nhíu mày, này là kì thị à. Nơi này cũng có trường hợp chia bè kéo cánh từ trước sao.

Thiên Bình cũng mặc kệ việc vừa rồi, nhanh chóng tiến lên nói chuyện với nhóm của mình.

Song Ngư: "Mười hai đỉnh núi thì chúng ta sẽ phải tách nhau mỗi người một nơi à ?"

Bạch Dương: "Nếu thế thì gặp nhau không dễ. Song Tử, có ý kiến gì không ?"

Song Tử: "Nghe bảo lát nữa chúng ta sẽ phải chia nhau về các đỉnh núi, do đó trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta phải có biện pháp."

Sư Tử: "Nói là biện pháp, nhưng quan trọng biện pháp là gì."

Xử Nữ: "Này."

"Buộc chúng vào cổ tay." Xử Nữ đưa cho mỗi người một chiếc sợi dây màu đỏ, giải thích: "Là mình ban nãy đã hỏi hai người họ."

Xử Nữ ra hiệu chỉ hướng về phía Thanh Thanh và Diên Vũ.

Sau khi đã đi tham quan khái quát xung quanh, bọn họ lại trở lại trước cửa điện chính. Lúc này các cung chủ đã chờ sẵn ở đó, dẫn bọn họ về núi của mình.

"Cứ vào ngày 21 mỗi tháng, chúng ta sẽ lại tụ họp ở đây. Còn nữa, hai ngày sau chúng ta sẽ tổ chức ngày Lư Sát, tiến vào huyễn cảnh."

Dựa vào dịch chuyển thuật của Hiên Lan, chớp mắt Bạch Dương đã đến được núi Tam Bách. Bạch Dương suy nghĩ, cả 12 ngọn núi và một điện chính lớn như thế, thử hỏi cả nơi này có thể rộng lớn như thế nào. Rõ ràng khi còn ở điện chính, nhìn xung quanh cũng chỉ mới thấy được mập mờ bóng dáng không rõ ràng của một đỉnh núi ở rất xa tầm.

Một nơi xa lạ.

Không biết quyết định này của bọn họ có đúng đắn hay không.

Qua ấn tượng đầu tiên của Bạch Dương, nơi này không khí mát mẻ, xung quanh cũng trồng khá nhiều loại cây, người ra người vào cũng không ít.

Bạch Dương cũng làm quen được thêm một vài người, nói chuyện cũng khá thuận hoà. 

Nhớ lại trước lúc đi, Song Tử đã nhắc nhở cậu, nhất định phải chú ý đến nhân vật chủ Cố Đường An, Bạch Dương trong lòng đồng tình, chủ động bắt chuyện với Cố Đường An.

Cũng phải nói, Cố Đường An thế mà lại là nữ cải nam trang, nghe Song Tử nói cũng được một phen bất ngờ.

Tuy vẻ bề ngoài nhìn rất giống An An, nhưng với hình dáng của một nam nhân, nếu không phải biết trước thì Bạch Dương cũng sẽ thực sự cho rằng đây là kiểu nam sinh nhu hoà, mềm mỏng.

Nói sao chứ, công nhận chính là kiểu đẹp trai lai láng mà bao cô gái yêu thích.

Cuộc nói chuyện giữa Cố Đường An và Bạch Dương không ngắn cũng không dài, coi như chỉ chào hỏi nhau cho biết. Còn lại dường như Cố Đường An cũng không muốn nói nhiều, khéo léo kết thúc cuộc trò chuyện.

Không sao, sau này còn có thể quan sát thêm. Điều Bạch Dương chú tâm nhất bây giờ chính là có thể tụ hội với hội bạn của mình vào tối nay.

Hôm nay cũng không có gì nhiều, đại khái những môn đồ mới được dẫn đi quan sát khắp nơi, xem kí túc xá, nhiệm vụ v.v...

Kí túc xá được phân chia rất rõ ràng, nội môn ở phía tây, ngoại môn thì ở phía đông.

Sắc trời lúc này đã tối, một vùng trời chứa đầy sao, một cảnh đẹp khiến người ta bị đắm chìm.

Mọi thứ xung quanh cũng dần rơi vào yên tĩnh, cảm thấy thời cơ đã đến, Bạch Dương khẽ thầm đọc câu chú vào chiếc vòng nhỏ mà Xử Nữ đã đưa.

Xử Nữ giải thích cho mọi người cách dùng, đồng thời cũng hẹn trước thời điểm.

Song Ngư tò mò hỏi Xử Nữ sao lại lấy được hay vậy.

Xử Nữ rất thản nhiên: "Mình chỉ bắt chuyện với hai người bọn họ, nói rằng mình có một muội muội, sợ không thể lúc nào cũng có thể gặp được muội muội của mình. Rồi ngỏ ý hỏi làm cách nào để có thể gặp được nhau bất cứ lúc nào."

Nhân Mã: "Cứ vậy mà họ cho sao ? Còn cho nhiều vậy à ?''

Xử Nữ: "Mình có bảo có thể cho thêm không, vì mình cũng có người muốn gặp, họ cũng rất vui vẻ cho mình thêm, còn thừa ra tận 2 cái."

Xử Nữ cũng bổ sung thêm: "Trước đó họ cũng nói có thể một hai ngày nữa là được gặp rồi, mình cũng nói là một tỷ tỷ, không thể dễ dàng tách rời muội muội của mình."

Bảo Bình giơ ngón cái: "Hảo, thật hảo."

Khi Bạch Dương đọc xong câu chú, rất nhanh cậu đã xuất hiện trước mọi người.

"Đều đã đông đủ cả rồi phải không." Xử Nữ đã hẹn chung ở căn nhà lúc bọn họ mới xuyên đến. Suy ngẫm cẩn thận, vẫn là nên chọn nơi này, xuất hiện ở điện chính kia, sợ là vẫn có người, sẽ bị để ý.

"Khoan đã, còn Thiên Yết, cậu ấy vẫn chưa tới." Thiên Bình quan sát, thắc mắc nói.

Ma Kết cũng góp lời: "Thiên Yết không phải người thích chậm trễ."

Một câu nói đơn giản cũng đủ khiến mọi người cùng nhau suy nghĩ. Hay là có gì ngăn cản cậu ấy lại ?

Suy đi tính lại, quả nhiên thấy tình huống của Thiên Yết đúng là hơi khác thường.

Chưa kịp nói gì tiếp, Thiên Yết cũng đã xuất hiện rồi.

"Xin lỗi, mình đến hơi muộn. Chúng ta nói đến việc chính đi."

Song Tử với tư cách là người hiểu rõ cốt truyện hơn ai hết, bình tĩnh nói hết những gì mình biết được. Dù sao bọn họ chắc chắn sẽ phải nghiền ngẫm lại từ đầu, nói lại từ đầu.

Tổng quan lại, bọn họ suy đoán ra rất nhiều khả năng.

Việc bọn họ xuyên đến đây không phải ngẫu nhiên.

Từ việc ở thư viện, đến quyển sách mà Song Tử đọc được rồi đến tờ giấy kì lạ kia, cuối cùng là hiện tượng nhật thực đó đều sẽ có một mối liên quan nào đó.

Việc xuyên không cứ nghĩ chỉ là viễn tưởng hóa, nay lại xảy ra vào chính mình, cả nhóm cũng chỉ là những cô cậu thiếu niên 17 tuổi, dù bình tĩnh thế nào, vẫn là thấy quá không được tự nhiên.

Cả nhóm bắt đầu rơi vào thế trầm lặng, tạm thời vẫn là chưa nghĩ ra được điều gì cho phải.

Bên ngoài căn nhà có những con đom đóm nhỏ sáng lấp lánh lượn lờ trong đêm. Chúng bay đến gần bọn họ, không có ý định sợ hãi bay đi.

Cự Giải khá thích đom đóm, cậu đưa tay ra, những chú đom đóm bé nhỏ cứ như nhận được tín hiệu, rất ngoan ngoãn đậu lên lòng bàn tay của Cự Giải.

Chúng lại hoá thành một tờ giấy.

Cảm thấy có gì đó mắc nghẹn trong lòng, đôi bàn tay thon dài của Cự Giải có chút vội vàng liền mở tờ giấy ra xem.

Có gì đó rất kì.

Kiểu như có người cố ý đưa bọn họ đến đây.

Những người còn lại cũng không kìm nổi tò mò mà xem.

Vẫn là cái nét chữ như bọn họ đã thấy trên tờ giấy kia. Có vẻ là cùng một người viết ra.

"Hẹn gặp các sao tinh vào ngày Lư Sát.

Những người bạn đom đóm của tôi sẽ dẫn dắt mọi người."

Chỉ có thế này ?!

"Chúng ta là bị cố ý đưa đến đây à." Kim Ngưu hơi nhíu mày, giọng nói có phần trầm xuống.

Có vẻ người viết tờ giấy này nắm rất rõ tình huống của bọn họ.

Kim Ngưu cũng không phải là kiểu người lạnh lùng, chỉ là cậu cũng không thích nói nhiều, cảm thấy cần thiết thì mới nói. Cộng thêm cái gương mặt ít biểu lộ cảm xúc kia ra, ngoại trừ bạn bè của cậu, chắc ai cũng nghĩ cậu là kiểu người lạnh lùng kiêu căng không để ai vào mắt.

Nói đến lạnh lùng, thì chắc là phải nói đến Ma Kết.

Thiếu niên đẹp trai lạnh lùng chính hiệu gọi tên Ma Kết.

Trong một nhóm bạn, kiểu gì cũng phải có một đứa thật khác bọt mới đủ.

Ma Kết từ bé tính tình đã khá lãnh đạm, không phải người gây cảm giác dễ gần. Vốn nghĩ người ít nói như cậu sẽ không thể có bạn, thế mà trời tính vẫn không bằng Thiên Bình tính.

Ngày đó, có một cô bé cùng hai cái bím tóc xinh xinh tặng cho cậu bé một cây kẹo, đôi môi anh đào nói những lời ngọt ngào êm tai: "Cho cậu, ăn kẹo của tôi, chúng ta làm bạn được không ?"

Cậu bé nhìn vào đôi mắt to tròn của cô bé, vô thức lại nhận lấy chiếc kẹo này. Cô bé thấy cậu nhận lấy chiếc kẹo thì nở một nụ cười thật tươi.

Cho đến bây giờ, bọn họ đã làm bạn thân được gần mười mấy năm. Với sự nhiệt tình của cô bé ấy, bọn họ đã nhanh chóng kết thân và trở thành một trong số những thành viên trong nhóm bạn thân này.

"Không lẽ có người âm mưu thao túng tất cả, để chúng ta trở thành quân cờ thế thân ! Kẻ đó lại chính là trùm phản diện !" Sư Tử cảm thán nhiệt tình. Biết đâu được, đã là xuyên sách, làm sao có thể thiếu phản diện cho được.

Nhưng ý nghĩ này của Sư Tử lập tức bị Song Ngư làm cho lung lay: "Một nhân vật trong sách có thể hiểu được sự tồn tại của bản thân sao ?"

Đúng là vấn đề thì chưa giải đáp đến đâu thì nghi vấn mới lại tới rồi.

Nếu như là người thật, vậy tại sao lại biết đường mà xuyên không, còn nhắm vào bọn họ nữa. Mục đích của người này là gì ? Là tốt hay xấu ?

"Tờ giấy này, chúng ta có nên tin không ?" Thiên Bình nói đến trọng tâm hiện tại, chính là những điều trên tờ giấy này.

Bảo Bình chốt một câu: "Chúng ta cứ xem sao. Có thể chúng ta sẽ tin được."

"Chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác." Bảo Bình an tĩnh nói tiếp.

Đúng như Bảo Bình đã nói, bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài tin vào tờ giấy này. Nếu như có thể tìm được cách trở về, sao lại không thể thử một lần.

Trong màn đêm yên tĩnh, bọn họ không hẹn mà cùng nhau suy nghĩ về một điều.

Nhà của họ.

Không biết khi bọn họ đột nhiên biến mất, mọi người có lo lắng gấp rút hay không, bố mẹ họ có làm sao không,...

Nghĩ đến việc khả năng cao sẽ không thể sớm trở về, thậm chí còn có khả năng ở lại đây mãi mãi, trong lòng bọn họ nhen nhói chua xót cùng bứt rứt, cũng không khỏi có chút lo sợ.

Xung quanh lại rơi vào tĩnh lặng.

Song Tử ngồi tựa lưng trên giường trong căn kí túc xá. Mỗi một đồ đệ đều có một phòng kí túc xá riêng, không ngờ nhận thêm đồ đệ vẫn còn rất nhiều phòng trống. Nơi này đúng là rất rộng lớn.

Bọn họ im lặng nhìn nhau rồi cuối cùng cũng quay lại chỗ kia. Hẹn gặp vào cái ngày Lư Sát đó.

Song Tử vẫn là chưa thể ngủ được, trong lòng rối như tơ vò.

Đáng ra cô không nên tò mò đọc quyển sách đó.

Giờ thì hay rồi, được trải nghiệm cảm giác xuyên không luôn.

Trong phim hay trong sách, nhân vật chính xuyên không đa số đều ở lại, họ chấp nhận thật nhanh, không lo nghĩ gì nhiều cả. Tác giả đã cho họ những trường hợp không có gì để tiếc nuối thời kia của mình, cho họ đường đường chính chính ở lại thế giới lạ đó.

Gặp đến trường hợp của chính mình, Song Tử cảm giác muốn an tâm cũng không được.

Trải nghiệm cũng như suy nghĩ của hiện thực đúng là rất khác.

Xuyên không thì đã sao, ở lại một nơi xa lạ như thế này, vẫn là không thể chấp nhận được.

Không chỉ Song Tử, những người còn lại đảm bảo đêm nay cũng sẽ không ngủ được dễ dàng.

Cố Đường An ở trong phòng của mình vậy mà cũng chưa ngủ được.

Từ ngày đó, không một ngày nào Cố Đường An có thể ngủ ngon giấc. Chỉ cần nhắm mắt lại, đều có thể không tự chủ được mà nghĩ đến khung cảnh tan tành kia.

Hôm nay khi thấy Bạch Dương chủ động bắt chuyện với mình, Cố Đường An ngay lập tức nhận ra đây chính là người đầu tiên tra ra có tư chất căn thiên.

Nhưng Cố Đường An cũng không có thời gian tán gẫu nhiều cũng như trở nên thân thiết với ai đó, trong lòng cô hiện tại việc quan trọng nhất chính là làm sao có thể nhanh chóng thành tài, quay về báo thù.

Hôm nay, mới chỉ là sự khởi đầu. Tương lai rất dài, mỗi người cũng đều đã có một số mệnh được an bài sẵn. Khi một ngọn nến được thắp lên, cũng chính là lúc có được một đoạn sáng dẫn đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top