Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4. Loạn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn họ không hề hay biết rằng, sắp tới đây sẽ là một quãng thời gian rất dài.

Ý định ban đầu ngỡ như trôi vào quên lãng.

Người ở người đi, biết bao giờ gặp lại.

Sáng, trên bầu trời xanh ngát là những đám mây trắng bồng bềnh yên tĩnh.

Tại điện chính.

Khải Ninh: "Lư Sát là một ngày rất đặc biệt của Đường Thánh Tông chúng ta, nó giống như một bài kiểm tra cũng như một cơ hội để các đồ đệ mới nhập môn thể hiện khả năng của mình."

Bích Ly: "Các con hẳn là trong mấy ngày vừa qua đã được làm quen với nơi đây, đồng thời học được những quy tắc và thuật pháp cơ bản rồi."

Đại hội Lư Sát, cũng có thể gọi là ngày Lư Sát, là một lễ chức quan trọng. Các đồ đệ mới nhập môn chính là điều kiện để tham gia ngày này.

Các môn đồ sẽ tiến vào huyễn cảnh Lư Sát Thần, một chiều không gian khác, để thể hiện bản thân. Đồng thời tìm được cơ duyên của chính mình.

Bên trong huyễn cảnh có tất cả 3 cảnh.

Cảnh thứ nhất - Lư Đồ, cảnh này là một cánh rừng rộng lớn, thời tiết nhu thuận, có sông hồ đầy đủ, có đủ loại thảo mộc, yêu quỷ cấp thấp và một số linh khí cấp 2 cấp 3 dễ tìm. Đây là cảnh cơ bản nhất và dễ nhất trong ba cảnh. Thường thì những môn đồ mới nhập đều đã học được cách ứng phó và thuật pháp cơ bản để có thể vượt qua cảnh này. Những môn đồ qua được cảnh này sẽ được chính thức công nhận là người của Đường Thánh Tông. Mọi thứ mà các đồ đệ thu được đều sẽ trở thành sở hữu của đồ đệ đó.

Cảnh thứ hai - Dự Lâm, cảnh này tương tự cũng là một cánh rừng rộng lớn nhưng có độ khó cao hơn cảnh thứ nhất, thuộc độ trung bình. Cảnh này yêu cầu sự nhanh nhạy và ứng biến cao hơn, những người hoàn thành cảnh này đều rất có triển vọng trong tương lai. Nơi đây không được dồi dào như cảnh thứ nhất nhưng cũng không phải thuộc dạng ít. Thảo mộc đa dạng ở cấp 3 đến cấp 5, yêu quỷ cấp nhị và những linh khí cấp 4 đến cấp 6. Ngoài ra còn có các linh thú cấp 1 cấp 2, nếu có duyên, có thể thu nhận nó làm linh vật và nuôi dưỡng nó lên cấp cao hơn.

Cảnh cuối cùng - Mạc Thế, cảnh khó nhất trong ba cảnh, rất ít môn đồ tham gia có thể lên đến cảnh này. Đến ngay cả các cung chủ khi mới nhập môn cũng không hề dễ dàng nhập cảnh này. Nơi đây là dị thế, bối cảnh xung quanh cũng khắc nghiệt hơn, thảo mộc số lượng vô cùng ít nhưng lại thuộc hệ cấp 8 cấp 9 và mãn cấp. Nơi đây không có yêu quỷ và là động của các mãn cấp thần thú, linh thú bình thường cấp thấp nhất ở đây cũng là cấp 8 gần với cấp cao nhất và có khả năng đạt lên mãn thần.

Cánh cửa dẫn đến cảnh tiếp theo đều đã được chỉ định. Vì thế thời gian của mỗi người đều vô cùng chênh lệch, có người vào cảnh Dự Lâm trước, có người vào sau, có người ra trước cũng có người ra sau. Thời gian diễn ra đại hội Lư Sát là bảy ngày. Tất nhiên là bên trong huyễn cảnh đều có các loại cây ăn quả và sông hồ dễ thấy, trở thành lương thực cho hành trình dài của các môn đồ. Ngoại trừ cảnh cuối cùng.

Trước khi tiến vào, mỗi một người đều được giao cho một chiếc lệnh bài có khắc ấn của riêng các cung. Đây là vật truyền tín hiệu, nếu cảm thấy không thể trụ được hoặc gặp nguy hiểm có thể dùng nó để gửi tín hiệu trợ giúp, môn đồ đó sẽ được đưa ra khỏi huyễn cảnh, kết thúc phần hành trình của mình.

Khi đã hiểu hết quy tắc, Thái Y Nhân nói những câu cuối cùng trước khi các môn đồ tiến vào huyễn cảnh:

"Chúng ta ở đây sẽ quan sát các con. Vì thế ta hi vọng các con hãy thoả sức thể hiện hết mình."

"Vâng !" Tất cả môn đồ đều nghiêm lễ đồng thanh đáp.

Cánh cổng đá mở ra, người bên ngoài vốn không thể nhìn ra được bên trong có gì, chỉ có một mảng tối đen. Các môn đồ dẫn đoàn đi vào bên trong. Khi bọn họ bước vào bên trong, cánh cổng đó lại đóng lại.

Các cung chủ đều có chung một suy nghĩ, chắc chắn năm nay sẽ vô cùng náo nhiệt. Bọn họ quay trở về sảnh, ngồi vào ghế của mình.

Chính giữa sảnh điện vẫn sừng sững nguyên vẹn viên đá cẩm thạch kia.

Các cung chủ thi triển pháp lực của mình tập trung vào viên đá đó.

Rất nhanh những hình ảnh đã được hiện ra trước mắt, ghi lại toàn bộ khung cảnh của huyễn cảnh.

Vậy là các môn đồ của họ đã bước vào cảnh đầu tiên.

Cảnh thứ nhất - Lư Đồ.

Vừa có được ý thức, mở mắt ra, bọn họ đều đã xuất hiện ở một vị trí trong cánh rừng này. Mọi người bắt đầu tản nhau ra đi theo các phương hướng khác nhau.

Nhóm của Xử Nữ đã nhanh chóng tụ họp lại. Cả nhóm 12 người quyết định đi cùng nhau.

Đi được khá xa, cả nhóm đã bàn bạc được kha khá dự định cũng như kế hoạch trong bảy ngày này.

Sư Tử trước đây rất hay đi rừng chơi, vì thế phong phú kinh nghiệm, dựa vào những thông tin đã cho, có thể dễ dàng phát hiện phương hướng và lộ trình đến đích ngắn nhất.

Vừa đi bọn họ vừa thu thập các loại quả cho vào hầu bao của mình, giắt bên hông. Chiếc hầu bao bề ngoài nhìn có vẻ nhỏ bé vô dụng nhưng bên trong lại sâu không thấy đáy, có thể chứa rất nhiều vật, đây cũng là một món đồ mà tất cả bọn họ được nhận.

Trong những bụi cây lấp ló những ánh nhìn săm soi, thân thể nhẹ nhàng di chuyển âm thầm dõi theo nhất cử nhất động của bọn họ.

Một trong số những kẻ lấp bụi nhịn không được lao ra ngoài, nhảy vồ về phía Song Ngư.

Ting.

Con yêu quỷ da xanh ngã trên nền đất, đôi mắt nó đỏ ngầu trợn tròn. Tay nó vừa dài vừa gầy đến độ trơ xương.

Nó kêu gào, vùng vẫy trong ngọn lửa của Bạch Dương, chỉ với một mồi nhỏ, con yêu quỷ liền bị thiêu rụi chỉ còn dư chút tro tàn.

Những con yêu quỷ khác thấy vậy cũng rất dè chừng, ánh mắt vẫn y nguyên săm soi nhìn vào bọn họ.

Xem ra là bị doạ sợ rồi.

Bình thường loài yêu quỷ sẽ có 7 cấp độ, mấy con yêu quỷ da xanh này hẳn là thuộc cấp thấp nhất.

Bạch Dương thể hiện sức mạnh của mình, có phần cảm thán bản thân. Cảm giác có pháp thuật cũng rất thú vị.

Thiên Bình: "Đi thôi, có vẻ bọn nó cũng không dám lại gần chúng ta đâu. Chúng ta vẫn còn chuyện phải làm."

"Ừm."

Cự Giải đối với những loại thảo mộc, thảo dược đã có không ít hiểu biết, thi thoảng cậu lại đưa tay ra hái một vài loại cho vào hầu bao. Nhất định sẽ có chỗ dùng.

Bởi vì khả năng chưa có phát triển, bọn họ vẫn là chân đi bộ, mắt nhìn trời. Nếu mà có thể dịch chuyển tức thời thì hay rồi.

Chặng đường đi cũng gần như không có náo loạn nhiều, yên tĩnh đến nỗi bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng tiếng xào xạc của lá cây. Có đôi khi họ thấy được thấp thoáng hình dáng của những người khác, có vẻ rất tích cực.

Còn bọn họ, thản nhiên đi như đi tham quan du lịch.

Đi được một lúc, bọn họ quyết định ngồi nghỉ một chút dưới gốc cây đa to lớn này, cũng chỉ còn một đoạn nữa thôi. Sư Tử quan sát xung quanh, cảm thấy có gì đó thay đổi. Bảo Bình cũng đúng lúc lên tiếng: "Khả năng nơi này không cố định tuyến đường đâu, có thể chúng thay đổi vị trí từ lúc nào mà chúng ta không hay rồi."

Song Tử: "Vậy là xem ra chúng ta có thể đã lạc phương hướng rồi."

Sư Tử vẫn rất điềm tĩnh, cô khẳng định: "Chúng ta vẫn luôn đi đúng hướng, nhưng khi dừng ở đây lại có sự thay đổi chầm chậm nào đó với nơi này."

Cảm thấy chuyện này không hề đơn giản, mỗi người tự giác có sự đề phòng.

Nhân Mã nhớ lại nội dung trong tờ giấy kia, nghĩ nghĩ.

Liệu có khi nào bọn họ bị lừa rồi không. Một tờ giấy có thể nói nên được cái gì. Nói không chừng là đang muốn cho bọn họ quay mòng mòng.

Song Ngư có một linh cảm không đúng về cái cây đa này. Có lẽ là bởi vì cô mang hệ Mộc nên có sự liên kết đặc biệt nào đó với chúng.

Song Ngư sờ vào thân cây đa, cô vẫn luôn cảm nhận được cái gì đó rất khác không đồng nhất với nơi này.

Mười hai vị cung chủ quan sát những hình ảnh hiện tại của các đồ đệ, thấy rất hài lòng.

Bọn họ cũng rất tán thưởng khả năng thích nghi nhanh nhạy của các đồ đệ.

Nổi bật hiện tại đặc biệt có Cố Đường An, Dương Ni và Trương Tam Huyền, đồ đệ của Hoả Ly cung, Dương Đường cung và Ngũ Tầm cung. Thành tích của 3 người rất nổi trội, đã sớm tiến vào cảnh thứ hai từ lâu.

Bích Ly cảm thấy hơi thắc mắc: "Ấy, không biết đám trẻ kia bây giờ đang làm gì mà không thấy động tĩnh gì vậy nhỉ ?"

Các cung chủ nhìn nhau công nhận, quyết định tìm xem đám trẻ Xử Nữ đi đâu rồi. Nhưng đi tìm một hồi ở cảnh thứ nhất cũng không phát hiện ra bọn họ ở đâu.

Nếu như bọn họ đã sớm đến cảnh thứ hai, thì không lí nào lại không có linh uyển thông báo.

Nhưng cho dù có tìm ở khắp cảnh thứ hai thì một bóng cũng không thể tìm thấy.

Nghĩ đến một thứ, Bạch Lam vội vàng: "Lệnh bài !"

Đúng thế, còn lệnh bài, không thể có chuyện tự nhiên mất tích như thế. Rất nhanh, các cung chủ đã phát ra vị trí lệnh bài của bọn họ ở phía đông bắc cảnh thứ nhất.

Tuy nhiên, lệnh bài ở đó, người lại chẳng thấy đâu. Vậy thì rốt cuộc bọn họ đang ở đâu !

Thiên Bình mở mắt, bất ngờ trước khung cảnh trước mắt mình.

Lẽ nào cô trở về rồi !?

"Vậy còn mọi người ?" Thiên Bình nói thầm, quan sát xung quanh nơi mình đang đứng.

Nơi này là công viên.

Hình như rất quen mắt.

Hình ảnh tiếp theo khiến Thiên Bình phát hoảng.

Cô bé cột tóc hai bên, nở nụ cười rạng rỡ, trên tay cầm chiếc kẹo to tròn, tung tăng đi lên phía trước.

Đây không phải chính là cô năm 6 tuổi sao !?

Thiên Bình vẫn không tin vào mắt mình, cho rằng bản thân đã gặp ảo giác rồi.

Tâm của Thiên Bình lúc này đã náo loạn lên, khó có thể kịp bình tĩnh, không suy nghĩ gì mà tiến đến trước mặt "cô năm 6 tuổi kia".

Ấy vậy mà "cô năm 6 tuổi" đó như không hề nhìn thấy cô, cứ vậy đi qua cô như thể cô vốn không hề tồn tại.

Cự Giải đã đi được một đoạn nhỏ ở nơi kì lạ này. Xung quanh toàn là cỏ cây, cũng có rất nhiều những loại cây có hình dáng kì lạ mà cậu chưa hề gặp qua.

Sắc cảnh nơi đây cũng có chút huyền ảo, một màu xanh tím bao khắp bầu trời, đom đóm nhấp nháy ánh sáng bay đi bay lại như một dải sao biết đi.

Cự Giải cứ thế đi, cho đến khi nhìn thấy một cái hồ phát ra ánh sáng, Cự Giải mới dừng bước, tò mò lại gần.

Trên mặt hồ phản chiếu gương mặt của Cự Giải, ngũ quan hài hòa, đôi mắt dài ôn nhu như nước, mũi cao thẳng, lông mày như liễu.

Ngoài ra, không hiểu sao, hình ảnh cậu phản chiếu dưới mặt hồ có chút khác.

Ví dụ như là...

Thứ ấn kí ở cổ.

Cái ấn kí này là một đường màu vàng kim, tạo thành ở cổ một đường vòng.

Cự Giải có chút khó tin, cậu theo bản năng dùng tay sờ lấy cổ mình. Một cảm giác khác lạ xoẹt qua cơ thể như bị điện đánh trúng. Đôi mắt Cự Giải dần mất đi ý thức. Cuối cùng, cậu cứ thế ngã xuống cái hồ đó.

"M* nó, ngươi là quỷ à !" Sư Tử hốt hoảng chạy hết nơi này đến nơi khác.

Đừng đùa chứ, chị đây mới chỉ định ngủ một chút thôi mà.

Sau khi tỉnh lại thì thấy bản thân lại đang ở một nơi vô định, đã vậy còn có một người y hệt cô xuất hiện, miệng cô ta cứ lẩm bẩm: "Hãy để ta thay thế ngươi."

Thay cái quỷ, cái thứ khùng điên gì đây !?

Nhưng cô ta vẫn không chịu buông tha, Sư Tử đi đến đâu, cô ta rất nhanh đã đuổi kịp đến đó.

Kể cả Sư Tử đã sử dụng pháp thuật mình mới học được, cũng không thể làm cô ta xây xát dù chỉ một góc áo.

Chính vì thế, Sư Tử chỉ còn một cách.

Đó chính là...

Chạy !

"A !" Sư Tử kêu lên một tiếng. Trán cô đụng phải một thứ gì đó. Nhìn lên thì Sư Tử đã nhìn thấy Ma Kết ở phía trước.

Thiên a, Ma Kết ở kia rồi.

Sư Tử muốn gọi Ma Kết, nhưng bên kia có vẻ không hề nghe thấy gì. Hơn nữa Sư Tử cũng không thể bước tới chỗ của Ma Kết.

Có một cái chắn trong suốt chặn ở đây.

Đúng là tức chết đi được mà. Còn chưa yên ổn được bao lâu.

Sư Tử quan sát Ma Kết, cậu ấy như bị mất hồn, đôi mắt hờ hững nhìn chăm chăm về phía bên kia.

Đột nhiên cô ta xuất hiện khiến Sư Tử được giật mình một phen. Đúng rồi, sao lại lỡ quên mất sự hiện diện của cô ta chứ.

Nhưng cô ta cũng không bắt lấy cô hay lẩm bẩm câu kia nữa. Thay vào đó, cô ta lại nói: "Là hư ảnh, là gió bay, là khi nhìn, là khi cảm nhận."

"Cái gì cơ ?"

Cô ta vẫn không để ý Sư Tử, nói tiếp: "Lưu ly phách, lưu ly hồn, khởi động càn khôn, thập nhị tái thế."

Cô ta lặp đi lặp lại hai câu này không biết bao nhiêu lần. Sư Tử cảm thấy rất phiền tai. Nhưng Sư Tử cũng không tránh khỏi tiếp thu, suy nghĩ về hai câu này.

Có thể hai câu này đang nói đến một mấu chốt nào đấy. Với thiết lập của thế giới này, nhất định sẽ có một quy luật nào đó đang vận hành. Chỉ cần tìm ra lỗ hổng, chắc sẽ làm rõ được mọi chuyện.

Đang miên man trong suy nghĩ của bản thân, "cô ta" đột nhiên im lặng. Sư Tử cảm thấy khó hiểu, cái bà cô này sao nắng mưa thất thường thế.

Cô ta cầm lấy tay của Sư Tử, Sư Tử bị hành động bất ngờ của cô ta làm cho hơi hoảng nhẹ. Sư Tử muốn kéo tay ra thì cô ta lại chuyển hoá thành một luồng sáng, biến thành một chiếc chìa khoá nằm yên vị trên tay Sư Tử.

Cái màn chắn trong suốt kia hiện ra một cánh cửa.

Sư Tử nhìn chiếc chìa khoá trong tay mình, cô cầm lấy nó thử mở chiếc cửa ra.

Không ngờ lại có thể mở được.

Ma Kết vẫn đứng bất động ở đó.

"Ma Kết !!!" Sư Tử chạy đến kéo tay Ma Kết, vì quá đà nên cả hai bị mất cân bằng, ngã xuống.

Một chiếc mũi tên bắn xuyên qua, vì không bắn trúng hai người, đường bắn dứt khoát kết thúc ở nền đất.

Sư Tử bị một màn vừa rồi tiếp tục làm cho hoảng sợ. Đùa chứ hôm nay cô hoảng hốt hơi nhiều rồi đấy.

Nếu mà không kịp thì...

Sư Tử lo lắng nhìn Ma Kết, cậu ấy như người bị hút hết hồn phách, bất động ở yên vị thế.

Sư Tử lay lay Ma Kết, không ngừng gọi tên cậu: "Ma Kết !"

Đôi mắt của Ma Kết có chút động, cậu quay sang nhìn Sư Tử. Mãi một lúc sau Ma Kết mới hơi hé miệng.

"L...e...o" Ma Kết mấp máy môi.

"Hả ? Cậu nói gì ?" Sư Tử không thể nghe rõ Ma Kết đang nói gì, chỉ có thể cố gắng hỏi lại và lại gần hơn để nghe.

"Leo."

"Leo ?" Sư Tử tiếp tục cảm thấy nghi vấn đầy mình.

Còn những người khác thì sao ? Mọi người đang ở đâu ? Đã có chuyện gì rồi ? Làm sao để thoát khỏi nơi quỷ quái này ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top