Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C22 : Khen thưởng trà sữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày nghỉ, Jisoo vẫn luôn cầm điện thoại chơi game.

Đến ngày chủ nhật, Taehuyng không chơi nữa, còn bảo Jisoo làm bài tập cho tốt, còn nói, nếu anh phát hiện cô online, ha ha.

Jisoo nhịn không được nhắn tin WeChat hỏi anh: Cậu ha ha cái gì?

Tae: Cậu nghĩ là gì?

Anh hỏi lại.

Mặt Jisoo nóng lên.

Jisoo ầm ĩ: Gì cũng không nghĩ.

Tae: Vậy ngoan ngoãn làm bài tập đi.

Vì thế, Jisoo thành thật làm bài tập từ tám giờ sáng đến giữa trưa, tất cả bài tập đều giải quyết hết.

Sau khi làm xong, cô mở WeChat, giống như báo cáo với anh: Tớ làm xong bài rồi!

Tae: Rất giỏi, đáng khen ngợi.

Jisoo ầm ĩ: Đó là đương nhiên.

Tae: Tới cao ốc Thời Đại đi, tớ đang ở đây.

Jisoo ầm ĩ: …

Có thể không trực tiếp như vậy được không, tốt xấu gì cũng phải cho cô tâm lý chuẩn bị chứ!

Jisoo ầm ĩ: Để làm gì?

Tae: Khen thưởng trà sữa.

Tae: Thế nào?

Jisoo ầm ĩ: Được.

Cô tất nhiên sẽ không từ chối anh.

Jisoo thay quần áo ra ngoài, trên đường đi cô khẩn trương đến mức lòng bàn tay cũng phát lạnh.

Lần gặp mặt này khác lần trước, hôm đó còn có tên nhóc Kim Ji Ho  đi cùng làm phân tán sự xấu hổ của Jisoo, lần này chỉ có riêng hai người với nhau.

Jisoo vỗ hai má của mình, thở dài một hơi.

Quá điên cuồng rồi!

Nhịn không được, cô lấy điện thoại nhắn cho Chae-young một câu.

Jisoo ầm ĩ: Tớ và Taehuyng hẹn gặp nhau.

Jisoo ầm ĩ: Cậu ấy bảo mời tớ uống trà sữa.

Jisoo ầm ĩ: A a a a a a, bây giờ tớ đang rất lo lắng.

Tiểu Chae-young: Thật sao?

Tiểu Chae-young: Ở đâu vậy?

Tiểu Chae-young: Kim Jisoo, nhân phẩm cậu cũng bùng nổ quá mạnh rồi!

Jisoo ầm ĩ: Bây giờ tớ đang trên đường tới cao ốc Thời Đại.

Tiểu Chae-young:!!!

Tiểu Chae-young: Tớ và Jungkook cũng ở đây.

Jisoo ầm ĩ: Tớ cảm thấy ngày càng lo lắng rồi!

Tiểu Chae-young: Đừng lo lắng, gặp mặt nói chuyện phiếm thôi mà, cứ tự nhiên là được rồi.

Chae-young bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm lần đầu hẹn hò với Jungkook.

Trò chuyện một lúc, cao ốc Thời Đại đã ở ngay trước mắt.

Jisoo xuống xe, nhìn bóng dáng mình qua biển quảng cáo.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy hoa, rất thanh xuân hoạt bát. Tóc cô rất dài, bình thường ở trường toàn buộc lên, hôm nay xõa xuống, lộ ra khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đầy khí chất.

Hai người hẹn nhau ở một tiệm trà sữa tên là ‘You left me’, một cửa hàng nhỏ ngay cạnh cao ốc.

Taehuyng đã chia sẻ vị trí cho Jisoo, cô theo đó mà tìm tới cửa tiệm.

Dù ở bên cạnh nơi phố xá sầm uất nhưng cửa tiệm lại tĩnh lặng vô cùng. Không gian không nhỏ, giống như một quán cà phê, ngoài cửa bày bàn ghế, còn có ô che nắng, rất thích hợp để chụp ảnh.

Jisoo vừa mới đứng trước cửa tiệm trà sữa, cửa lập tức đẩy ra.

Taehuyng đi ra, nói, “Đến rồi sao?”

Ngữ khí của anh giống như gặp lại người bạn tốt nhiều năm.

Trái tim Jisoo khẩn trương đập nhanh, nhưng vẫn ‘ừm’ một tiếng.

“Vào đi.”

Taehuyng đi vào, vòng vào phía trong quầy pha chế, hai người đối mặt với nhau qua quầy bar, anh hỏi, “Muốn uống đá không?”

Jisoo gật đầu, “Có, một chút đá thôi.”

“Cậu uống bao nhiêu phần ngọt?”

“Một nửa.”

“Không thích ngọt?”

“Ừm… uống nhiều sẽ béo.”

Anh trầm thấp cười một tiếng, “Được, đợi tớ hai phút.”

Jisoo tò mò, cho nên, anh tự mình pha sao?

Nhìn tư thế, chính xác là Taehuyng muốn tự tay làm.

Vừa rồi gặp nhau ở cửa ra vào, Jisoo chú ý, hôm nay cách ăn mặc của anh so với trước đây trông rất ấm áp.

Áo trắng ngắn tay, quần bò đơn giản, dưới cổ chân còn xắn gấu lên một chút, lộ ra mắt cá chân. Jisoo sớm đã để ý thấy anh có thói quen đeo đồng hồ, gần ngay trước mặt còn có thể nhìn thấy ngón tay thon dài của anh.

Người ta nói trên đời này không có ai hoàn mỹ nhưng Taehuyng trong mắt cô là ngoại lệ.

Trong tiệm trà sữa mở âm nhạc nhẹ nhàng, đại khái là đầu buổi chiều, mọi người cũng không phải bộn bề công việc nên âm nhạc cũng thong thả hơn. Trong tiệm còn có vài người nhân viên, lúc này đi tới bên cạnh Jisoo.

Jisoo đang cảm thấy kỳ quái, một người trong đó cười nói, “Anh Taehuyng đã lâu không tự tay pha trà sữa.”

Kim Taehuyng ngẩng đầu nhìn người kia, khóe môi nhếch lên.

Hơn nữa, tiệm trà sữa này Jisoo cũng chưa từng thấy lần nào. Đồ trang trí còn rất mới, hình như cũng mới mở chưa lâu.

Nhưng lúc này cô cũng không để ý nhiều nữa, chỉ tập trung nhìn Taehuyng.

Kỳ lạ, sao động tác anh giơ tay nhấc chân đều đẹp như vậy? Pha trà sữa thôi cũng mê người nữa!

“Còn nhớ năm đó anh Taehuyng pha trà sữa, mấy em gái cách mười dặm cũng phải tới vây xem.” Một người phục vụ cảm thán.

“Đúng vậy, chỉ cần anh Taehuyng đứng lên, còn tốt hơn nhiều so với một đám tiểu thịt tươi.”

Kim Taehuyng cúi đầu pha trà sữa, dáng vẻ mím môi nghiêm túc, giống như năm tháng yên bình.

Kim Taehuyng nghe vậy, ngẩng đầu nhìn sang mấy người kia nói, “Câm miệng, mấy cậu ồn ào quá.”

Mấy người kia che miệng vụng trộm cười.

Đây là lần đầu tiên Jisoo nghiêm túc nhìn một người pha trà sữa.

Jisoo rất thích uống trà sữa, nhưng không phải là có thể tùy tiện uống bất cứ loại nào. Cô thích trà sữa nào có hương vị vừa đủ, không thể quá ngọt. Lục trà là đồ uống cô thích nhất, thích vô cùng.

Động tác của Taehuyng rất nhanh, một ly lục trà sữa đã ở trước mặt cô.

Anh đưa cho Jisoo nói, “Nếm thử xem, lục trà nhập khẩu từ Nhật Bản.”

“Cảm ơn.” Jisoo nâng tay nhận lấy, đầu ngón tay vừa vặn đụng tới đầu ngón tay anh, có chút mát mát.

Cô cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt anh, chỉ nghe thấy anh nói, “Ra bên ngoài ngồi đi.”

Giọng nói quen thuộc giống như lúc chơi game vậy.

Nhưng đối mặt với nhau lại vẫn xa lạ, cô không cảm thấy chân thật.

Hôm nay ánh nắng ấm áp, bởi vì mới vào hạ, thời tiết còn khá mát mẻ. Ngồi bên ngoài, gió nhẹ thổi qua phơ phất.

Jisoo cúi đầu uống một ngụm trà sữa, lành lạnh ngọt ngọt thấm vào ruột gan.

“Uống rất ngon.” Cô tán thưởng từ đáy lòng, nhưng vẫn không dám nhìn vào mặt anh.

Không hiểu sao, Jisoo đột nhiên nhớ tới nụ hôn kia. Hôm đó, trong tay cô cũng cầm một ly lục trà sữa, cho nên, bên trong nụ hôn đó nồng đậm hương vị lục trà.

Nghĩ đến đây, Jisoo càng không dám ngẩng đầu lên.

Tới giờ đã là một tuần không gặp nhau. Trong tay Taehuyng cũng đang cầm một ly trà sữa, nhìn có vẻ là trà hoa quả. Bỗng nhiên anh đứng dậy, nói vào trong lấy ít đồ.

Kim Jisoo thả lỏng một hơi, lại uống một ngụm trà sữa, thực sự rất ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top