Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nắng chiều

sutu đã cập nhật trạng thái của anh ấy.
Ngày tháng sau chúng ta cùng nhau cố gắng.

P/s: Chính thức lên chức đội trưởng.

bachdao và 3512 người khác đã like, tym, haha bài viết này.
SO2: @HCL nam thần của đời ta.
=> HCL: trời móe.. cái nhan sắc quá pơ phết T_T
=> SO2: tối nay lại mất cmn ngủ:)))
Girl1: đừng chơi bóng rổ nữa em ơi, chơi chị đi♡♡♡
=> Boy1: khiếp... bà chị mình chẳng còn miếng liêm sỉ nào.
=> Girl1:

=> Boy1: @Girl1 cứ thấy trai đẹp là tươm tướp.
=> Girl1: ừ đấy. Chị đây thích thì sao? Con nít ra chỗ khác mà chơi=_=
=> Boy1: @Girl1 thích cũng cần nhìn thực tế nhá. Người ta đẹp ngời ngợi còn chị thì... không có tiền đồ😆
65 bình luận khác...
songngu: quá xịn luôn ạ.
=> sutu: quá đẹp trai đúng không=))
=> songngu: đúng là bạn thân anh @songtu có khác ạ.
=> songtu: anh đẹp trai hơn nó nhé.
=> sutu: anh đây đẹp thì có liên quan gì đến nó:)))
=> sutu: @songtu mày next.
=> songngu: 😃
=> songngu: @songtu về nhà đi anh.
=> songtu: t nói sai à????
=> sutu: nó không đủ trình so với anh đâu.
=> songngu: giống thế còn gì=)))
=> sutu: 😟
kimnguu: à thế à.
=> nhanma: khổ thân mấy đứa nhỏ sắp bị ăn hành.
=> maket: 👍
=> kimnguu: 👍
=> songtu: 👍
=> thienyet: 👍
=> sutu: :v cái gì thế. T hành ai bao giờ.
Boy34: cho em hỏi muốn tham gia vào clb thì cần những gì ạ.
=> sutu: em lên phòng S314 gặp thầy phụ trách đăng kí với thầy nhé.
=> Boy34: vâng em cảm ơn ạ.
94 bình luận khác...
__________________________________
                                        Chat
bachdao
Anh Sư, cuối tuần anh có về nhà không ạ?
sutu
Chắc không đâu.
bachdao
Sao không về ạ???
Về đi chơi với em đi. Em nhớ anh lắm đó.
sutu
Em gái à anh mới đi có 2 tuần thôi.
Gì mà nhớ với nhung.
bachdao
Kệ em không thích.
Chừng nào anh mới về chứ:((((
sutu
Chừng nào chị em về thì anh về.
bachdao
Hic...hic
Chị bảo cuối tháng mới về cơ.
sutu
Thế chắc anh cũng vậy.
Thôi em chăm chỉ học đi đừng ham chơi nữa.
bachdao
Vâng
Em biết rồi:(((
sutu đã thả cảm xúc 👍 cho tin nhắn
__________________________________
Ngày hôm sau...
Reng...reng...reng.
Buổi học kết thúc sau khi tiếng chuông vang lên, cả bọn đang sắp xếp lại sách vở để chuẩn bị ra về.
"Hôm nay Sư Tử và Bạch Dương trực nhật đấy nhé".
"Ơ" Bạch Dương lẫn Sư Tử đều xịu mặt xuống, cả buổi học cực khổ chỉ muốn về nhà thư dãn vậy mà phải ở lại trực nhật, thật khổ quá mà.
"Đây đây. Ơ cái gì mà ơ" Nhân Mã gõ gõ tay vào bảng phân công trực nhật treo ở cuối lớp xong quay người bước ra cửa bỏ lại hai gương mặt đang tiu nghỉu kia.
...
Trên dãy hành lang dài rộng của khu hóa - sinh đặc biệt , tiếng gót giày nhẹ nhàng chạm đất vang trong không gian tĩnh lặng. Một cô gái có thân hình nhỏ nhắn đang hướng phòng thí nghiệm mà đi tới. Khi cô còn chưa chạm vào cánh cửa liền có cánh tay quàng qua cổ cô kéo lại cùng với đó là mùi hương thảo mộc hòa trong không khí, mùi hương rất đỗi quen thuộc làm cô buông bỏ đề phòng"Cậu còn chưa về nữa sao Mã Mã".
"Chưa về" Nhân Mã dùng ngón tay dí dí cái trán trơn nhẵn của Bảo Bình, thanh âm trầm ấm vang lên "Tôi biết cậu sẽ la cà ở đây nên cố tình tới đợi cậu".
Nghe vậy Bảo Bình liền đẩy cậu ra, còn miễn phí thêm một cái lườm sát khí "Tôi mới không thèm la cà". Cô có phải là con nít năm tuổi nữa đâu mà bảo là cô đi la cà. Đáng ghét. Cô còn có việc phải làm nên chẳng buồn nói với cậu nữa, cô lạnh lùng đẩy cửa đi vào.
Nhân Mã tự nhiên thấy khó hiểu, có phải cậu vừa nói sai cái gì à, mặc dù vậy nhưng cậu vẫn làm ra bộ mặt tội lỗi đi theo cô. "Rồi, rồi, cậu không có vậy được chưa", vấn đề ở đây chính là không thể cô ấy tức giận được nếu như vậy hậu quả thật sự rất khó lường.
Trong phòng thí nghiệm chứa toàn những hóa chất, rồi các loại dụng cụ thí nghiệm. Vì đây là khu thực hành riêng của lớp 12S, mỗi người đều có chìa khóa riêng nên có thể tự do ra vào mà không phải chịu sự giám sát của giáo viên. Sau khi đeo bao tay, Bảo Bình lấy từ trên giá xuống một lọ thủy tinh có dán một mảnh giấy ghi chữ lưu huỳnh. Sau đó cô lại đem trong túi ra một ống nhỏ khác rồi lấy một ít lưu huỳnh bỏ vào. Tiếp theo là đến một lọ khác, là dung dịch axit sunfuric đậm đặc nhưng lần này cô lại lấy đi cả lọ luôn. Tất cả mọi hành động của cô đều được thu vào tầm mắt người con trai đang dựa ở cửa, bên môi cậu còn vẽ lên ý cười rạng rỡ.
"Đi thôi" Bảo Bình đem bao tay bỏ vào sọt rác rồi kéo tay Nhân Mã đi, còn cậu vẫn đang đắm chìm trong thế giới riêng nên cứ để mặc cho cô kéo đi, ra đến cổng trường rồi cậu mới hoàn hồn.
"Thèm trà sữa quá Mã Mã"
"Đi mua cho cậu"
...
Quay trở lại lớp học Bạch Dương thì đang hì hục lau bảng, miệng còn không ngừng lẩm bẩm mắng  Sư Tử đi đổ rác thôi mà lâu như thế. Cô tưởng tượng cái bảnh đen là khuôn mặt của cậu rồi ra sức chà qua chà lại. Chà đến mỏi tay cô lại quay sang đá cái bàn một cái nhưng vừa nhấc chân đi thì lại vấp phải chân bàn "Ái". Bịch!
Sư Tử vừa về đến cửa lớp nhìn thấy một màn này đã vội vàng chạy vào đỡ cô ngồi lên ghế, cậu tức giận quát lớn "Sao không cẩn thận thế hả?". Nếu là bình thường Bạch Dương đã tru chéo cãi lại nhưng hôm nay cô lại chẳng có động tĩnh gì, gương mặt thì nhăn nhó khẳng định là rất đang rất đau. Sư Tử thấy vậy biểu cảm giận dữ cũng dịu đi mấy phần, cũng chỉ là lo lắng cho cô nên mới lớn tiếng như vậy. Cậu kéo ba lô lấy ra dầu và cao dán "Bỏ cái tay ra xem nào" rồi đem cái tay đang xoa xoa hai chân gạt ra, đầu gối trắng mịn đã sưng đỏ một mảng thấy mà đau lòng. Cậu nâng chân cô đặt lên đùi mình, tay dùng chút lực sức dầu giúp cô giảm đau, động tác vô cùng dịu dàng mặc dù ánh mắt vẫn còn chút tức giận.
Ở khoảng cách gần lúc này, Bạch Dương chợt nhận ra đã lâu rồi cô chưa quan sát cậu kĩ thế này. Hình như Sư Tử càng ngày càng đẹp trai thì phải, gương mặt đã góc cạnh hơn, nước da cũng ngăm hơn trước. Được một lúc khi cảm thấy đỡ đau hơn, cô mới hỏi Sư Tử sao lại rành mấy cái này như vậy chỉ thấy cậu cười nói luyện tập bóng rổ thường bị trấn thương, mỗi lần như vậy đều là tự mình xử lý nên quen.
Sau khi dán xong miếng cao mát lạnh, Sư Tử gõ đầu cô một cái rồi mới quay người khom lưng xuống "Lên đi! Tôi đưa cậu về".
Mấy giây trôi qua mà Bạch Dương vẫn lưỡng lự, cô định từ chối nhưng lại nhìn thấy ánh mắt không cho phép cự tuyệt của cậu thì cô đành để vậy cho cậu cõng.
Trời chiều không khí mát mẻ nhưng vẫn khá nắng. Bạch Dương đằng sau nhìn những giọt mồ hôi đang chảy sau gáy Sư Tử mà lo lắng.
"Nặng lắm à? Hay là cậu để tôi xuống đi"
"Không nặng"
"Nhưng..." Bạch Dương đang định nói "Nhưng tôi đi được" thì đã bị anh Sư cướp lời.
"Cậu ốm quá! Nhà cậu thiếu cơm hả?"
Bạch Dương nghe xong thì có chút sang trấn, cô đã ăn nhiều lắm rồi chỉ tại cơ thể không hấp thụ được thôi chứ có phải tại cô không chịu ăn uống đâu.
Đột nhiên Bạch Dương nảy ra một ý, cô móc trong ba lô ra một quyển tập rồi mở ra che nắng giúp cậu. Sư Tử cũng thấy dễ chịu hơn, cậu thầm ước đoạn đường này cứ dài mãi thì tốt biết bao.
__________________________________
❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top