Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 23. Astray

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Warning: Truyện sắp dần mất sự trong sáng nha mấy bồ=))))) Tôi bị fic 419 của má @Pigilz đầu độc=))))))))*

Tháp Thiên Văn ngoại trừ vào ngày thứ tư - ngày duy nhất giáo sư Aurora Sinistra giảng dạy bộ môn Thiên Văn Học ra thì luôn luôn vắng vẻ. Vì vậy nơi này bỗng trở thành một địa điểm lí tưởng dành cho những cặp đôi, hay cả cho những bí mật nữa. Hoặc có lẽ là cả hai chăng?

Pisces có chết cũng không ngờ cuộc hẹn hò đầu tiên trong đời của mình lại diễn ra ở nơi khỉ ho cò gáy ấy. Pisces không thể nói là kém môn Thiên Văn được, nhưng cậu vẫn ghét nó. Đơn giản mà nói thì Pisces và các chòm sao không có duyên với nhau. Tuy vậy nhưng Pisces vẫn chấp nhận lết xác tới cái tòa tháp đáng nguyền rủa đó. Đây có lẽ phải gọi là "vì yêu cứ đâm đầu" nhỉ? Không, Pisces không yêu Aries, và chắc chắn cậu sẽ không bao giờ yêu cái bà lão cộc cằn đó. Pisces không thể dành nửa đời còn lại của mình để sống cùng áp lực được, trong khi Aries lại chính là áp lực. "Yêu" ở đây là chút cảm giác còn sót lại của Pisces dành cho Arisa mà thôi. Phải, vì Arisa nên cậu mới đi xa đến như vậy.

Pisces nhìn cánh cửa có hơi hé mà không chút mảy may nghi ngờ, cứ vậy đi thẳng vào bên trong. Đằng nào thì chỗ này cũng đâu thiếu đôi thiếu cặp tới để hẹn hò và làm tình?  Ừ, Pisces không nói đùa đâu. Ở đây mười sáu là đã được phép rồi mà. Dù sao thì họ chẳng thể làm chuyện đó trong kí túc xá mà đúng không? Nhất là cái bọn Slytherin với Ravenclaw ấy. Lũ Slytherin thì khỏi nói. Còn bọn Ravenclaw... Pisces không hề nói điêu đâu bởi mỗi ngày cậu đều phải chứng kiến cảnh lũ con gái nhà cậu tụm năm tụm ba lại tìm cách chuốc tình dược cho anh Gemini và Oz, đôi khi cả cậu nữa, nhưng đương nhiên chưa lần nào họ thành công cả. Núi cao còn có núi cao hơn mà. *

(*): Ở đây chỉ sự thông minh, khôn khéo, và lươn lẹo.

Pisces chợt giật mình nhận ra, Pisces là một Ravenclaw, và Aries cũng là một Slytherin, liệu chị ta không điên rồ như lũ cùng nhà đấy chứ? Chợt một hình ảnh xẹt qua trong bộ não thiên tài của Pisces khiến cậu muốn thay não ngay lập tức. Không thể tin được là cậu lại vừa nghĩ đến bờ môi anh đào căng mọng của Aries. Đấy lại nữa rồi Pisces! "Anh đào căng mọng" cái con khỉ khô ấy! Chị ta chỉ là một lão bà bà hay cằn nhằn như bà chằn thôi! Vừa nghĩ, Pisces hậm hực đi thẳng một mạch tới đài quan sát lúc nào không hay. 

Bước vào căn phòng tối, thứ duy nhất chào đón Pisces là một làn gió nhẹ nhàng của cuối hạ đầu thu. Pisces nhắm mắt lại tận hưởng làn gió ấy, làn gió mơn man dịu dàng khiến tâm trí cậu được thư thản. Rồi khi mở mắt ra, đập vào mắt Pisces là một màu bạch kim bàng bạc chiếu rọi nơi góc phòng. Chỉ một chút vậy thôi cũng khiến cho Pisces phải trầm ngâm. Từng dòng kí ức chợt ùa về với Pisces tựa như một thước phim quay chậm. Từng chút, từng chút một, tại sao những kí ức vừa được sống lại ấy lại quá đỗi chân thật như thế? Nó chân thật như muốn dằn vặt Pisces, đến nỗi Pisces cảm giác như chính bản thân mình đang được quay về quá khứ cho dù không cần phải dùng tới Con Lắc Thời Gian. Chúng đưa cậu về với ngày đầu hai đứa gặp nhau. Ngày hôm ấy cũng có những cơn gió mát dịu như vậy, cũng có màu bàng bạc tựa suối trăng êm ả, nhưng thay vì là ánh trăng, màu bạch kim ấy lại tỏa ra từ mái tóc của con nhỏ đó, con nhỏ phiền phức đáng ghét tối ngày quanh quẩn tâm trí cậu mãi không buông. 

- Pisces!

Tiếng gọi lớn khiến Pisces sực tỉnh mở mắt ra, để rồi vô thức trở nên nghẹn ngào. Tại sao lại giống đến thế? Trước mắt cậu, Aries đứng đó, ngay tại nơi bóng trăng đổ xuống, nếu không phải nhờ khuôn mặt cau có của mình, Pisces sẽ lập tức nhận lầm người trước mặt là mối tình đầu. Cái này gọi là "ánh trăng lừa dối" trong truyền thuyết đúng không?

Nhận thấy Pisces đã chú ý tới mình, Aries vội nói:

- Cậu làm gì mà...

- Chết tiệt! Chị đứng ra chỗ khác được không Aries? - Pisces gắt gỏng chen vào, ngăn không cho Aries nói tiếp.

Aries ngạc nhiên. Đáng lẽ ra người phải lớn tiếng là cô mới đúng chứ? Cô vào phòng thấy cậu ta cứ đứng đực ra đó như hồn lìa khỏi xác. Cô đã công kéo hồn về lại với xác rồi mà còn bị đối xử như vậy sao?

- Tôi đứng đây thì làm sao? - Aries cũng không vừa mà đáp lại - Mà cậu khóc đấy à?

- Tôi không có khóc! - Pisces cáu kỉnh đáp.

- Đừng cãi tôi, mắt cậu đỏ kìa! - Aries nói rồi ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt Pisces, cô dịu dàng áp bàn tay phải vào má Pisces, ngón tay cái thuận tiện lau đi giọt sương còn đọng trên khóe mắt - Nói xem, ai dám đụng vào người của Aries này? Tôi tuyệt đối sẽ không tha!

Pisces thoáng đơ ra. Để rồi khi nhận thức lại được sự tình, cậu lập tức gạt tay Aries ra, nghiêm trọng nói:

- Tôi hoàn toàn ổn, nên chị hãy ngay lập tức rời khỏi chỗ đó đi, Aries!

- Nhưng tại sao? - Aries khẽ cau mày. Chỉ một sự thay đổi nhỏ bé như vậy thôi cũng khiến khuôn mặt của Aries thay đổi từ một thiếu nữ dịu dàng trở thành một kẻ nguy hiểm, khuôn mặt khiến cho biết bao phù thủy sinh trong học viện phải run sợ. Nhưng tất nhiên trong số đó không bao gồm Pisces.

- Chị tự xem lại mình đi! - Nói rồi cậu thả tay Aries ra.

Aries liếc mắt xuống bản thân. Có gì khác đâu nhỉ? Cô vẫn đang mặc áo chùng đeo cà vạt của nhà Slytherin mà? Nhưng mọi điều thắc mắc ngay lập tức được dập tắt khi đôi mắt nâu lạnh của Aries chạm tới những sợi tóc bàng bạc. Aries là một người thông minh, nên cô ngay lập tức hiểu ra sự việc. Vậy ra kẻ bắt nạt ở đây là em gái cô à?

"..." Xin lỗi Pisces, nhưng hung thủ này tôi không dám động. 

- Này Pisces, để tôi nhắc cho cậu nhớ, cậu đang là người yêu của Aries này mà vẫn dám tơ tưởng tới người con gái khác sao? Lại còn là em gái tôi nữa, thật đúng là loại chẳng ra gì! - Aries dùng chất giọng như muốn răn đe mà nói với Pisces. Không hiểu sao Aries cảm thấy khó chịu, khó chịu vô cùng, và cô đã vô thức trút sự tức giận ấy lên đầu Pisces bằng cách gọi cậu ta là đồ chẳng ra gì. Aries biết giận cá chém thớt là không đúng. Nhưng chỉ cần Aries muốn, không đúng cũng sẽ phải trở thành đúng.

Pisces á khẩu, cậu không biết trả lời sao cho phải, đúng hơn là cậu không biết mình đã làm gì mà lại vô tình châm ngòi cho quả bom trước mặt. Cậu biết Aries là một người tàn nhẫn, chỉ là cậu không ngờ sự tàn nhẫn ấy lại được bộc lộ lúc này thôi.

- Này, chị thực sự yêu tôi đó hả? -  Nhưng Pisces vẫn là Pisces mà, điếc không sợ súng là đây chứ đâu.

Aries im lặng một khắc. Nếu cậu đã khơi mào thì tôi phải chơi đến cùng cho phải lễ chứ nhỉ?

- Vậy cậu nghĩ tại sao tôi lại hẹn cậu tới đây mà không phải nơi nào khác trong trường? - Aries cười mỉm, đúng hơn là một nụ cười của một kẻ lưu manh - Cậu biết đấy, có rất nhiều nơi để chúng ta có thể trò chuyện bên trong lâu đài như phòng cần thiết hay thư viện, vậy mà tôi vẫn chọn nơi này để hai ta cùng tâm sự, Ravenclaw như cậu chẳng nhẽ không mảy may nghi ngờ gì sao?

Pisces đờ người ra. Vào cái khoảnh khắc ấy, Pisces liền nhận ra cậu vừa một tay bê đá đập chân mình. Vậy điều cậu nghĩ tới là đúng sao? Phải rồi, đương nhiên là đúng chứ. Sao cậu lại hy vọng rằng Aries sẽ khác lũ Slytherin khác chứ? Mày điên rồi Pisces! Chị ta không những điên mà còn là kẻ điên nhất đấy! Pisces ngoảnh mặt về phía cửa, liệu giờ chạy có còn kịp không?

Aries nhìn khuôn mặt hoang mang như chú cún con lạc chủ của Pisces mà không chút hối lỗi. Trái lại cô còn cảm thấy hả hê là đằng khác. Coi như là trả đũa vậy!

- Thôi nào Pisces, cậu làm tôi tổn thương đó? Chẳng nhẽ cậu nhìn tôi mà không có chút "ham muốn" nào sao? Chúng ta đang là người yêu đó!

Aries vẫn không hề có ý định dừng lại trò đùa của mình, những ngón tay còn phụ họa chọt chọt vào bờ ngực săn chắc của Pisces. Biết sao được, ai bảo khuôn mặt ngượng ngùng của cậu ta trông "dễ thương" quá đi?

- N-Này, chị mà làm gì tôi, tôi sẽ tố cáo chị đấy? - Pisces lắp bắp nói, khuôn mặt ửng đỏ lan dần đến tận mang tai.

- Tố cáo? Pisces, cậu đã mười sáu rồi đó? - Aries đáp, một tay che miệng như giả vờ nhịn cười. À mà cô có giả vờ đâu? Cô đúng là đang nhịn cười thật - Vậy cậu sẽ tố cáo gì đây? Tố cáo việc cậu bị một đàn chị nhỏ con hơn đè ra ăn hiếp ấy hả? Bình thường tôi đúng là có đáng sợ thật, nhưng tôi cũng là con gái đó Pisces à - Vừa nói, Aries vừa dùng đôi mắt cún con của mình mà chớp chớp nhìn Pisces.

- Chết tiệt, quả nhiên đáng nhẽ tôi không nên tin lời chị mà! - Pisces thở hắt ra, khuôn mặt vốn đã đỏ nay lại còn đỏ hơn nữa. 

Aries bỗng cười phá lên, thiếu điều chỉ muốn nằm luôn ra sàn mà lăn lộn ôm bụng cười. Pisces nhíu mày nhìn cô đầy thắc mắc:

- Chuyện này có gì đáng cười vậy hả?

- Pisces, cậu-cậu đúng là dễ lừa mà! Haha! Tưởng ngày thường là con sói trước mặt các tiền bối như nào, ai ngờ cũng chỉ là cừu non mà thôi! - Aries vừa nói vừa cười. Đã lâu rồi cô không được cười nhiều như vậy, quả nhiên hôm nay cô lời lắm!

Pisces nhìn Aries cười mình. Thẹn quá hóa giận, cậu ngay lập tức thay đổi sắc mặt sang chế độ nghiêm túc.

"..." Đừng tưởng một mình chị biết chơi, Aries!

Bàn tay Pisces mạnh bạo nắm lấy cổ tay Aries kéo về phía mình, tay còn lại vòng qua eo Aries ôm chặt như thể không muốn giữa hai người có một khoảng cách nào cả. Khuôn mặt tuấn tú cúi sát xuống gương mặt của người trong lòng (theo nghĩa đen). Aries ngỡ ngàng. Này, người bây giờ đang ôm cô và người ban nãy bị cô cười chắc không phải là một đâu đúng không? Nhưng cho đến khi Aries kịp nhận ra người bây giờ vẫn chính xác là Pisces, gương mặt của cô đã chỉ còn cách tên kia có hai xăng. Aries dần hoảng loạn. Chẳng nhẽ cậu ta định hôn cô ư?

Rồi đột nhiên Pisces chuyển hướng. Cậu quay sang bên tai phải của cô. Hơi thở ấm nóng phả xuống tai và cổ khiến Aries thẫn thờ, không thể ngăn nổi trái tim mình đập nhanh hơn không rõ nguyên nhân, khuôn mặt trắng sứ cũng đang dần bị thay thế bởi sắc đỏ - màu mà Aries ghét nhất. Pisces thấy vậy liền nhếch mép, thì thầm vào tai cô:

- Coi kìa, vậy giờ ai mới là "cừu" đây?

Pisces nói xong liền lập tức buông Aries ra. Cậu có thể thấy rõ sự hụt hẫng hiện hữu trên gương mặt của Aries. Đó chính xác là những gì cậu muốn!

- Aries à, nếu  chị muốn làm chuyện đó với tôi tới như vậy, chỉ cần nói ra thôi, tôi nhất định sẽ thỏa mãn chị, "người thương" của tôi ơi! - Pisces tiếp lời. Vừa nói, cậu vừa cầm một lọn tóc của Aries lên rồi hôn lên nó.

Aries hít một hơi thật sâu rồi thở hắt ra. 

"Không được giết, không được giết, mày không được giết thằng oắt này đâu Aries!"

"Bốp!"

- Không chơi nữa, giờ tôi nghiêm túc nói chuyện này! - Aries tặc lưỡi rồi ngay lập tức đưa mọi thứ trở về khuôn khổ. Từ gương mặt, thần thái,... chị giải quyết xong rồi. 

- Tốt, tôi đợi nãy giờ đây! - Pisces không ngần ngại mà đáp ngay, tay không ngừng xoa xoa cục u trên đầu. Ừ thì Aries tự nhủ không được giết nó chứ có phải không được cho nó ăn đập đâu?

Aries gật đầu, cô bước tới tựa đầu vào tấm kính trong suốt nhìn ra bên ngoài rồi bắt đầu câu chuyện của mình.

- Arisa và tôi là chị em. Tôi hơn nó một tuổi. Chúng tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc với cha mẹ, nhưng tất cả chỉ là đã từng mà thôi. Cha mẹ tôi đều là phù thủy thuần chủng, họ hợp nhau từ sở thích cho tới tính cách, đương nhiên họ cũng đã có một khoảng thời gian mặn nồng như bao cặp đôi khác, duy chỉ có một điều khiến cho họ không thể bên nhau, đó là lí tưởng của hai người họ không thể hòa hợp được.

- Lí tưởng? - Pisces thắc mắc

- Phải. Cũng không giấu gì cậu, cha tôi từng là một Tử Thần Thực Tử, còn mẹ tôi là một trong những người chiến đấu tại Hogwarts vào năm đó! Cha tôi là một tên may mắn còn sống sót và trốn thoát được trước khi bị bắt. Vì lỡ sa vào lưới tình với mẹ tôi, ông ta thay tên đổi họ, trở thành một quý tộc, thậm chí luôn che đi hình xăm chỉ để lấy được mẹ tôi làm vợ. Đương nhiên mẹ tôi biết ông ta thực sự là ai, nhưng mẹ tôi cũng mặc kệ, vì bà ấy cũng yêu ông ta nhiều không kém - Nói đến đây, Aries chợt cười khinh. Yêu ư? Vì yêu mà con người có thể mù quáng đến như vậy sao?

- Tiếp tục đi! - Pisces giục. Aries lườm cậu, nhưng rồi vẫn tiếp tục câu chuyện của mình.

- Rồi họ sinh ra tôi, rồi đến em tôi. Chúng tôi những tưởng đã có thể sống hạnh phúc như vậy đến cuối đời, nhưng sự thật thường đau lòng. Cha tôi đã quay lưng lại với mẹ. Một hôm ông ta trở về với hình xăm một con kền kền trên cánh tay phải. Sau hôm đó, ông ta cãi nhau với mẹ mỗi ngày, còn lí do tại sao thì tôi không biết. Rồi một hôm ông ấy tuyên bố sẽ đem một trong hai chị em tôi đi. Đương nhiên mẹ tôi phản đối, nhưng ông ta vốn là một kẻ nham hiểm. Chỉ cần một vài mánh khóe vặt vãnh, ông ta đã lừa được Arisa đi theo mình. 

- Vậy ra đó là lí do tại sao Arisa luôn chỉ nhắc tới cha mình khi được hỏi về gia đình. Chỉ có duy nhất một lần lúc đưa cho tôi viên đá là cậu ấy nhắc tới chị.

- Rồi một hôm, tôi và mẹ nhận được một món quà - Nói đến đây, Aries cười nhạt - Cậu có muốn đoán món quà đó là gì không Pisces?

- Thứ gì đó kinh khủng sao? 

- Phải, là cái đầu của cha tôi, một cái đầu máu còn chưa kịp khô. À còn có cả cánh tay trái nơi có hình xăm tượng trưng cho lũ Tử Thần Thực Tử nữa. Tin tôi đi, cậu không muốn nhìn thấy năm ngón tay của ông ta được xuyên qua cái hình xăm trông tinh xảo như nào đâu. Ngón trỏ và ngón giữa ở hai bên mũi của cái đầu lâu, ngón cái thì cắm ở miệng con mãng xà, còn ngón út... Ở đâu ý nhỉ? À, mổ bụng con mãng xà ra sẽ thấy. Tôi thực sự không biết họ đã làm thế nào để nhét cái ngón tay ấy vào trong mạch máu của ông ta mà không cần mổ nữa. Mà họ làm vậy trước hay sau khi cánh tay ấy bị chặt nhỉ?

Pisces nghe kể mà sởn hết cả da gà. Đương nhiên rồi, tôi sẽ không muốn nhìn thấy cái thứ gớm ghiếc ấy đâu!

- Vậy nhà chị sau đó như nào?

- Mẹ tôi đã khóc rất nhiều, đương nhiên là vì bà vẫn còn yêu ông ta. Đến nỗi quên luôn việc lo lắng cho đứa con thất lạc không biết đang nơi nào, sống chết ra sao. Điều đó khiến cho tôi khinh bỉ bà ta đến tận xương tủy, cho dù đó có là mẹ của tôi đi chăng nữa.

- Chị không buồn cho cha sao? 

- Sao tôi phải buồn? Cậu muốn tôi mong chờ một cái kết tốt đẹp cho Tử Thần Thực Tử ư? Mà cho dù không phải đi chăng nữa, từ ngày ông ta đem Arisa đi, tôi đã coi ông ta như một kẻ đê tiện bần hèn rồi. Có người cha như vậy tôi thà không có còn hơn!

Như chợt nhận ra điều gì đó, khuôn mặt Pisces trở nên tối sầm lại. Aries nhìn thấy liền nhíu mày:

- Có chuyện gì sao?

- Ari... Arisa từng nói những người đã đem cha cậu ấy đi sẽ lại mang cậu ấy đi tiếp, vậy chẳng nhẽ... cậu ấy cũng phải có kết cục như vậy sao? - Pisces thẫn thờ nói. Aries thấy vậy liền thở dài phiền não.

- Bình tĩnh đi Pisces, họ chỉ gửi về cho nhà chúng tôi một lọn tóc của Arisa thôi, tôi tin là con bé  sẽ không phải nhận kết cục thảm khốc như cha nó. Dù sao con bé cũng là một đứa trẻ lương thiện. Lọn tóc đó.. có lẽ như tờ giấy báo tử thôi!

- Vậy lúc nhận được lọn tóc đó, chị buồn chứ? - Pisces ngẩng mặt lên nhìn Aries. Cậu biết Aries chỉ đang cố suy nghĩ lạc quan mà thôi, vì chẳng phải vẫn có khả năng Arisa chết một cách còn thê thảm hơn vậy nữa, chết mất xác hay bị thú rỉa thịt thì sao? 

- Có! Thậm chí lọn tóc ấy tôi đã đem chúng bỏ vào trong đũa phép, coi như là bùa may mắn - Aries gật đầu.

- Cảm ơn vì câu chuyện, có lẽ hôm nay tôi nên nghe tới đây thôi, có quá nhiều chuyện cần được tiếp thu rồi! - Pisces nói xong liền đứng dậy, lấy tay vò mái đầu của mình.

- Được rồi, nếu viên đá ấy lại phát sáng lần nữa, hãy tới tìm tôi! - Aries đáp, gương mặt u ám dần giãn ra.

Pisces gật đầu rồi ngay lập tức rời đi. Cậu không thể tưởng tượng được nếu điều cậu nghĩ tới là thật. Rốt cuộc, cái lũ người man rợ ấy, bọn chúng là ai...?

Pisces rời đi, Aries cũng chẳng còn lí do gì để nán lại nữa. Cô bước đến cửa, ngắm nhìn ánh trăng kia lần cuối rồi quay lưng rời đi. 

Mãi cho đến tận lúc này, từ đằng sau cái tủ sách, hai bóng người mới bước ra. Một nam một nữ, một trắng một vàng.

- Nghe lén là không tốt đâu nhé, Scorpio Oswald! - Người nam quay sang nhìn người nữ, giọng điệu bỡn cợt.

- Chẳng phải anh cũng nghe lén cùng tôi sao, Libra Nightray? - Scorpio đảo mắt đáp lại. Cô cũng đâu có cố tình đâu, nơi này là chốn yêu thích của cô cơ mà?

- Chậc chậc, em nhầm rồi Scorpio, tôi chỉ ở lại để giám sát "học trò" của mình thôi. Nếu không khi thấy Aries tới tôi đã lập tức đi ra ngoài rồi, chẳng qua tôi không thể để em ở lại làm chuyện bất chính! - Libra lắc đầu tặc lưỡi. Dáng vẻ khiến Scorpio ngứa mắt hơn bao giờ hết.

"..." Con lươn phải gọi cha này bằng cụ!

- Xì - Scorpio khinh khỉnh quay đi. Nó là vậy đấy, chả bao giờ có thể ưa nổi cái tên Libra Nightray này.

- Mà... Chuyện vừa rồi, em tính làm gì với nó? - Libra thản nhiên hỏi một câu, Scorpio cũng chỉ biết thở dài. 

- Giữ bí mật không để người khác biết, nếu để ai biết thì phải cắt lưỡi, bị bẻ gãy đũa phép và bị phạt bằng Lời Nguyền Cắt Sâu Mãi Mãi! - Scorpio đọc lại răm rắp, bàn tay đặt trước trán để thể hiện sự bất lực. Này, Blair là mù lắm đúng không mà đi thích anh ta?

- Tốt! Thuộc bài! - Libra vui vẻ cười nói, không quên đi kèm hành động vỗ tay tán thưởng.

- Phiền phức thật mà!

Libra vẫn giữ nụ cười trên môi, có điều ánh mắt nhìn cô có thêm một chút sự cảm thông.

- Đây sẽ là lần cuối!

- Lần cuối gì? - Scorpio nhướn mày nhìn anh.

- Em phải nói những lời ngu ngốc são rỗng đó! - Libra cúi xuống đáp.

- Anh không sợ tôi nói ra bí mật của mọi người sao? - Scorpio ngạc nhiên. Cái tên này dễ tin người thế à?

- Đương nhiên rồi! Tôi tin em mà.

- Tại sao?

- Chẳng phải vốn dĩ em đã là một bí mật rồi sao, Scorpio Oswald?

Libra thì thầm những lời nói cuối cùng bên tai cô rồi quay lưng rời đi. Không quên dành tặng cho Scorpio một nụ cười. Cả căn phòng đã trở lại với vẻ tịch mịch của nó. Scorpio thần người ra. Gió vẫn dịu dàng thổi, trăng vẫn nhẹ nhàng soi, và chỉ trong thoáng chốc thôi, Scorpio cảm thấy nụ cười đó là thật lòng.

o0o

End chap 23

P/s: Xúc động quá mọi người, em tái xuất giang hồ rồi nè, mọi người đợi có lâu hong=)))))))))) Đù chap này 4000 chữ mọi người ạ:))))))))) Cứ y như rằng thay tên là lại viết quá đà. Kiểu muốn dọn nốt cái vụ Arisa này đi sớm để đem đứa khác lên thớt á, với lại trót u mê "cừu non" Aries rồi=))))) À "Astray" ở đây có nghĩa là "Lạc". Không biết ai là kẻ lầm đường lạc lối đây nhỉ?:> Aries với Pisces tạm thời mấy chap sau cắt đất diễn nhé, chuẩn bị cho bốn đứa Leo, Aquarius, Gemini với Sagittarius lên sàn đây, chúng nó yên bình quá rồi *insert icon nhếch*=)))))))))). Đói quá đi ăn đây pp mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top