Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2 | Hẻm Xéo thất thủ

Louis Aries, một thằng nhóc phù thuỷ "thuần chủng", hay đại loại thế, đang nằm ngửa thẳng cẳng trên giường. Nó đếm từng phút một, phải rồi, sắp tới sinh nhật. Thằng nhóc già đầu rồi còn hóng tới sinh nhật. Có vẻ mùa hè đã quá đỗi kinh khủng với nó khi mà ba má nó cứ ca thán hoài về việc cuối năm nay nó sẽ thi lấy bằng O.W.L.s (Kì thi Pháp thuật Thường đẳng) mà học sinh năm năm sẽ trải qua. Và hơn hết, nó chẳng nhận được mấy tin tức từ lũ bạn ở Hogwarts, dù cho có một vài lá thư từ thằng bạn thân chung nhà Gryffindor với nó, Ethan Leo. Cậu ta chỉ nói là hè này sẽ đi nghỉ ở Ireland, để thăm họ hàng nào đấy và bảo là sẽ trở lại kịp để tới Hẻm Xéo mua đồ. Đó là thằng bạn nối khố của nó, và thật mong là cậu ta nhớ sắp tới là ngày gì. Và còn một lá thư nữa, của Lily Aquarius, mới hôm kia gửi cho nó để khoe là con bé vừa được thưởng cái phù hiệu huynh trưởng loè loẹt sáng lấp lánh nhờ thành tích học tập vượt mặt cả khoá của nó. Con bé viết: "Thật khó tin là mình được làm huynh trưởng mà không phải bồ. Nhưng mình nhận ra là bồ và Ethan đã gây ra quá nhiều rắc rối, và tất nhiên điều đó làm bồ bị trừ điểm trong mắt giáo sư Smith..."

Aries thở dài, đã sang sinh nhật nó. Nó chờ đợi, phải mất tới một lúc, một con cú to đùng với bộ lông vàng rực nhưng xỉn màu do bùn đất mới bay tới mổ vào cửa kính. Là Hera, con cú của nó. Aries bật dậy, chạy tới mở bung cửa sổ rồi nhanh chóng đỡ con cú vào trong, nhưng vừa mới quay người đi thì một con gì đó cũng to na ná con cú khi nãy phi thẳng vào đầu cậu ta. Thứ sinh vật đó thì bay thẳng vào bức tường đối diện, còn cậu thì ngã dập mặt xuống đất.

Xoa xoa cái mũi sưng phù, Aries trợn mắt ngó cái con quỷ vừa mổ thẳng vào gáy nó, nhận ra ngay con cú đần của Leo, con Lio. Con cú kia cũng dần tỉnh lại, lắc cái đầu của nó rồi chìa cái chân đang buộc một hộp gì đó nho nhỏ màu đỏ tía. Aries gỡ gói quà ra, rồi để cho con Lio tự mò ra cái chuồng cú, nơi mà con Hera đang húp mấy miếng nước. Xong cậu nhanh chóng xé bức thư của Leo.

*

Chào bồ, Louis!

Sinh nhật bùng nổ nghe , mình chẳng biết nói gì hơn là chúc bồ bớt bị cấm túc lại. Dù vậy, mình vẫn mong có thể chọi thầy Bradley bằng mấy quả cà chua bi phát nổ mình tậu được ở Ireland.

Mà có thể bồ chưa biết, ba má mình tính qua nhà bồ chơi vào tuần sau, họ nói họ nhớ ông bạn già của họ và tự hỏi liệu ba bạn còn sống khoẻ không sau mấy vụ ở Bộ dù họ chả thèm nói cho mình là xảy ra chuyện gì. Dù vậy, hẹn bồ tuần sau. Chúng ta có thể cùng lên Hẻm Xéo mua đồ và hẹn Lily ở đó luôn.

Tái bút: nhắc Lily mới nhớ, con nhỏ có khoe bồ là nó được làm huynh trưởng không? Mình thề cô Smith cho nó làm là để canh bọn mình chứ chẳng phải một trăm phần trăm do bảng điểm trăm sáu chục của nó đâu. Mình đang tính cách ếm bùa lú cho nó quên mình là huynh trưởng, bồ thấy sao?

Ethan

*

Aries phì cười, chắc Leo quên mất vụ nó tự ếm bùa lú chính nó trong lớp bùa chú và cứ nhận mình là cái chổi và lăm lăm đòi nhảy ra khỏi cửa sổ để "bay". Xong nó nhặt gói quà của Leo lên rồi bóc ra. Cậu ta gửi tới cho Aries một mô hình trái Snitch chỉ biết bay vòng vòng. Cậu thích thú tung nó lên trời, nhưng nó vẫn chỉ bay vòng vòng tại đó. Leo là một tầm thủ xuất sắc của nhà Gryffindor. Và Aries cá là nhà nó đầy nhóc mấy thứ đồ chơi này để lựa lấy một cái làm quà cho mình.

Cất bức thư của Leo vào hộc tủ đầu giường, Aries tiếp tục mở phong thư còn lại mà con Hera của nó đem về sau mấy ngày bỏ nó đi săn mồi. Bên trong là bức thư viết tay của Aquarius cùng một gói quà to hơn cái khi nãy của Leo một tí. Aries bóc ra:

*

Louis,

Mừng sinh nhật bồ nha. Con cú của bồ cứ mổ liên tục vào tay mình lúc mình viết cái thư này cho bồ. Có vẻ nó giục mình viết cho nhanh để nó kịp đem về cho bồ vào đúng sinh nhật. Nó là một con cú trung thành và khá ngoan đó Louis, trừ việc nó mổ nát tay mình.

Có một số vấn đề Louis ạ. Mình cá bồ chẳng biết gì đâu vì làm gì có chuyện bồ đọc báo. Vậy để mình nói cho nghe nè, Ma Thuật Hắc Ám xuất hiện khắp nơi, nhất là sau khi mặt trăng phát nổ. Mình đã dành cả hè để tìm tài liệu về cách phá huỷ một hành tinh vì từ trước tới nay chưa từng có pháp sư nào làm vậy. Nhưng đáng tiếc là không có gì. Mọi người đều đang lo lắng về nó. Người ta đồn về sức mạnh của Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai, rằng hắn ta có thể đang trở lại. Và mình chỉ nhắc, để phòng hờ thôi tại mình cũng nhắc Leo như vậy, là HÃY CẢNH GIÁC! Bồ biết mà, dù sao thì bồ cũng là cháu chắt chút chít gì đó của Harry Potter, dù cho bồ chả có nổi tí gen nào của ổng.

Tái bút: hẹn gặp bồ ở Hẻm Xéo.

Lily Aquarius.

*

Aries cười trừ với lá thư. Đúng thật là cóc ai quan tâm ba cái chuyện của người lớn đó. Và ông tổ nó thì chết từ đời tám bánh nào rồi với một đống huy chương và mề đay vinh danh ổng với chiến thắng trước Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai. Aries để bức thư sang một bên rồi bóc món quà của Aquarius, một hộp sô cô la kiểu Muggle, chắc hẳn là do ba má cổ làm vì họ là đầu bếp mà.

"Của nhà trồng được hả Lily." Aries nhếch mép, xong liền bẻ lấy một miếng to bự và cho vào mồm. Nhưng nó cũng chợt nghĩ đến lời Aquarius nói. Lẽ nào hắn sống dậy? Xong nó lại lắc đầu và thề rằng cụ Harry Potter của nó chắc hẳn đã xử đẹp hắn rồi chứ thế quái nào mà sống nổi qua hàng trăm năm như thế. Cùng lắm hắn cũng sẽ chết vì tuổi già. Nói rồi, nó cất lá thư đi và chui lên giường ngủ. Chẳng mấy chốc đã chìm sâu vào giấc mơ tuyệt đẹp của nó. Ngày sinh nhật coi bộ thật tuyệt vời.

//

Một tuần sau, Aries đón Leo tới chơi trước khi cả hai cùng ra Hẻm Xéo. Sau một mùa hè, Leo đã to cao hẳn so với Aries, dù thằng bé cũng có gọi là bảnh bao rồi đấy. Gia đình Leo mang cho nhà Aries một ấm trà có thể tự sôi, thứ mà bà Aries luôn rất thích, dù đã có rất nhiều. Còn hai ông bố thích ngồi ôn lại chuyện cũ thời còn đi học, nhưng một lúc thì cũng có nhắc đến mấy vấn đề thời sự mà Aquarius cho rằng chúng nó sẽ chẳng bao giờ quan tâm. Và đúng thế thật, hai thằng nhóc ấy vẫn cứ luyên thuyên đủ thứ chuyện về mấy đội Quidditch. Nào là tấn thủ này tầm thủ kia. Rồi nhắc đến mấy kỷ lục thời xa lắc xa lơ, như kiểu: "Thật khó tìm được người nào được như cụ Viktor Krum, cụ ấy đúng là huyền thoại của cả mấy thế kỷ cho tới nay."

Ăn xong bữa trưa, cả nhà quyết định đi tới Hẻm Xéo bằng tàu điện của dân Muggle, tuyệt nhiên là họ đã cãi nhau to vì mấy ông bố cho rằng độn thổ kèm người sẽ nhanh hơn nhiều, còn mấy bà mẹ thì khăng khăng là như vậy là phạm pháp vì hai đứa nó còn nhỏ quá. Và rõ ràng là kết quả cuộc cãi vã đã được ấn định sẵn, vì cả nhà lẽo đẽo đi bộ tới nhà ga tàu điện ngầm để tới trung tâm Luân Đôn.

"Được rồi, nếu chúng ta đi nhanh thì có thể đến trong vòng nửa tiếng." Bà Geraldine Aries nói.

"Mình mong là chúng ta xong vụ này sớm." Leo nói khi cả đám vừa đáp xuống quán Cái Vạc Lủng. Cái quán ấy nay được xây sửa khang trang, nhưng vẫn có chút chút u ám vốn có.

Trong quán có mấy nhóm phù thuỷ ngồi tụ lại với nhau đọc báo. Họ bình luận sôi nổi về những tin tức nóng hổi dạo đây. Một gã phù thuỷ to béo ngồi bên quầy rượu hẳn đã nhận ra ông bà Leo và Aries. Lão lật đật trèo xuống ghế để chạy tới bắt tay họ:

"Dạo này vất quá hén, Adrian?"

"Chào anh, Hugh. Như anh thấy, chúng tôi hoàn toàn khỏe mạnh." Ông Adrian Aries bắt tay Hugh Mitchell, đáp một cách vui vẻ.

"Mừng là anh kiếm được ngày nghỉ hiếm hoi. À, tụi nhỏ lớn quá rồi nhỉ?" Ông Mitchell đã phải ngước lên để nhìn Aries và Leo khi bắt tay hai đứa. Chúng thật sự vạm vỡ như một người đàn ông hơn là đứa trẻ mười lăm tuổi.

"Chào chú." Aries đáp một cách lịch sự.

"Các cháu nên mong được trở lại Hogwarts sớm. Thời thế đã thay đổi và chỉ có ở bên cụ Reynolds mới an toàn hơn cả. Ta không thể yên tâm để các con ta ở nhà khi thế giới đang..." Ông Mitchell chững lại khi nghe thấy tiếng ho nhẹ của bà Aries. Ông hiểu là mình không nên nói quá nhiều.

Leo nhướng mày lên cao, nó liếc Aries qua khoé mắt. Có vẻ cậu ta nắm rõ vấn đề hơn bạn mình. Leo ghé sát xuống tai Aries, thì thầm trong cổ họng:

"Kiếm Lily đi, mình có chuyện cần nói." Aries khẽ gật đầu, rồi nó kéo vạt áo chùng của má nó. Bà Aries nhíu mày một cái nhẹ rồi nói:

"Anh Hugh, chúng tôi còn nhiều thứ phải mua trong hôm nay. Hẹn anh ở Bộ."

"Được, Geraldine à. Vậy, bảo trọng nhé các anh." Ông Mitchell nói rồi nhấc chiếc mũ đi đường lên thay lời chào. Xong nhanh chóng rời khỏi quán Cái Vạc Lủng.

"Coi bộ cậu ta vội vã quá hén?" Ông Mark Leo nói khi họ quay lưng bước sâu về phía trong. Cả nhà kéo nhau ra đằng sau quán, rồi ông Aries lấy đũa phép gõ nhẹ lên mấy viên gạch theo trình tự ba dọc, hai ngang ở phía bên phải và đứng lùi lại hẳn một mét. Bức tường gạch tách ra, tạo thành một của vòm, đằng sau đó chính là Hẻm Xéo.

Hẻm xéo là một trung tâm kinh tế - thương mại lớn của thế giới phù thủy. Nó ẩn với Muggle (những người bình thường không có khả năng thực hiện phép thuật). Tuy nhiên, Muggle vẫn được phép vào Hẻm Xéo khi họ cần theo hộ tống con họ - những đứa trẻ phù thủy gốc Muggle đang theo học tại Hogwarts. Khi một phù thủy hay pháp sư cần mua sắm bất cứ thứ gì, họ có thể tìm thấy chúng ở Hẻm Xéo.

"Được rồi, tản ra đi mấy thằng nhóc. Nhớ chậm nhất là sáu giờ tối phải quay về quán Cái Vạc Lủng, nếu không má sẽ mặc kệ mấy cái vớ của con, Ethan à." Bà Julie Leo nói rồi vẫy tay với hay đứa nhỏ, xong cũng biến mất trong dòng người tấp nập.

"Mình đếch cần mấy đôi vớ lắm màu ấy!" Leo nhăn mặt, xong quay ra nói tiếp với Louis: "Kiếm Lily cái coi, mình muốn ếm bùa lú bồ ấy ngay lập tức!"

"Cậu định ếm bùa gì lên tôi hở Ethan?" Giọng nói thánh thót đầy mỉa mai vang lên ngay sau lưng chúng nó. Cả hai thằng nhóc quay lại, là Aquarius. Cô bạn học cùng nhà Gryffindor với tụi nó trông cực kỳ vui vẻ vì được quay lại với thế giới phù thuỷ sau mấy tháng hè. Hai thằng nở một nụ cười tươi rói rồi lần lượt ôm chầm lấy cô bạn thay lời chào.

"Đâu có, mình chỉ tự hỏi liệu bồ có bảo kê hai đứa mình hay không thôi, dù sao thì cái phù hiệu đó cũng cho bồ tí quyền lực." Leo cười nhăn nhó.

"Rất tiếc Leo ạ, mình chỉ có quyền cấm túc bồ thôi, nếu bồ biết điều và ..."

"Dừng! Dừng ngay Lily. Tụi này có chuyện để nói." Leo ngắt lời cô bé, rồi nó nói: "Mình có tin động trời nè. Hơi khó tại họ dùng mật mã nói chuyện với nhau. Nhưng mình đã tìm ra cách đọc được chúng."

"Rồi sao?" Aries không tỏ ra quá tò mò, nhưng nó cũng đứng sát vào cậu bạn để nghe chuyện. Nhưng Leo nói:

"Chúng ta cần chỗ kín đáo!"

Nói rồi, cậu nắm lấy cổ tay của hai người bạn kéo đi về phía đám đông chen chúc nhau. Cậu ta dễ dàng len qua con đường mòn chật hẹp nhờ ngoại hình bề thế. Nhưng Aries và Aquarius thì như sắp ngạt thở. Cả ba đi tuốt xuống cuối Hẻm Xéo, dừng lại ở một con ngõ nhỏ vắng người gần ngân hàng Gringotts. Leo đẩy hai người bạn vào khoảng trống giữa hai ngôi nhà, rồi cậu cũng nhanh chóng đi vào. Sau khi đảm bảo không ai có thể nghe lén họ nói chuyện, Leo mới bắt đầu:

"Có chín viên chức của Bộ đã tử nạn nội trong ba tháng nay."

Aries bất giác ngóc đầu lên nhìn Leo, còn Aquarius thì dựa hẳn vào tường. Chúng im lặng như thể để tưởng niệm người đã khuất. Mất một lúc, Aquarius mới đáp:

"Vì sao?"

"Bị giết. Họ thật sự tìm thấy dấu hiệu hắc ám ở hiện trường. Lẽ nào Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai đấy thật sự quay lại?" Leo nói một cách lo lắng.

"Nhiều người đồn như vậy thật." Aquarius lắc đầu ngao ngán, trông nó hơi căng thẳng.

"Không thể đâu." Aries khẳng định một cách chắc nịch. Nó giải thích: "Hắn chắc chắn phải chết rồi. Có thể tên nào đó giả dạng hắn hay đại loại vậy."

"Gọi ra được một Dấu Hiệu Hắc Ám thuộc về loại Pháp thuật cổ rồi. Đâu dễ gì tạo được một cái vào thời bây giờ? Cụ cố bồ đã hủy hết toàn bộ tài liệu về chúng rồi mà?"

"Lão Hardy không bắt được thủ phạm. Lão đang tìm cách để đổ lỗi cho ai đó. Và Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai là người duy nhất lão nghĩ tới được. Có khi lão sắp vẽ ra sự hồi sinh của hắn rồi." Leo nói, giọng cậu ta có chút đắng.

Cả ba người im lặng. Chúng thật sự không rõ phải nói gì. Đúng hơn là không biết phải nói gì. Nhưng không gian dần trở nên ồn ào hơn, với nhiều tiếng gọi và hình như có cả tiếng la hét. Ở bên ngoài con ngõ hẹp, tiếng chân bước vội vã của nhiều người vang lên. Rồi cả những bóng dáng đen cứ vụt qua trước mặt chúng. Có hai lão phù thuỷ nhỏ con ngoặt vào con ngõ, vừa chạy vừa hét với chúng:

"Tránh ra mấy nhóc! Chạy đi!"

Hai tên phù thuỷ đó đẩy hai cậu con trai dạt vào hai bên tường để xen qua một cách hối hả. Leo với Aries nhìn nhau, chân mày chúng nhướng cao tỏ vẻ khó hiểu. Rồi Aries ra hiệu cho hai người bạn ở đằng sau nó khi nó từ từ tiến ra ngoài đường lớn, nơi mà mọi người đều đang xô đẩy nhau chạy ngược về phía quán Cái Vạc Lủng. Aries đưa mắt nhìn về phía ngược lại, nơi ngân hàng Gringotts đang ngập trong biển lửa.

"Louis, chuyện gì vậy?" Leo thấy ánh mắt trợn ngược lên và cơ thể sững lại của cậu bạn, vội lao ra xem tình hình. Và nó cũng rơi vào trạng thái tương tự khi chứng kiến toà nhà trắng muốt đang bốc cháy rừng rực. Mọi người đều đang bỏ chạy. Chỉ có vài phù thuỷ ở lại đó tìm cách cứu lấy ngân hàng. Aquarius lao ra ngay sau Leo. Nó cũng sốc tận óc khi thấy Gringotts. Điều này chưa từng có trong lịch sử, và nó còn kinh khủng hơn cả việc một con rồng phóng lên từ dưới lòng đất của ngân hàng.

"Lạy cụ Dumbledore, mình sẽ đi tìm người giúp!" Aquarius nói, rồi nhanh chóng chạy về phía quán Cái Vạc Lủng. Leo và Aries nhìn nhau, chúng hiểu là bản thân không nên lao vào biển lửa đó để làm gì. Nhưng tiếng la hét vang lên ngày càng kinh khủng hơn. Aries chẳng thèm nghĩ thêm chút nào nữa, nó nói với Leo:

"Bồ biết mình thích mấy vụ này mà nhỉ?"

"Mình cũng thế bồ tèo ạ!" Leo nở một nụ cười khoái chí với Aries. Hai chúng nó luôn ăn ý trong những trường hợp như này. Cả hai lập tức chạy ngược lại dòng người, lao về phía Gringotts.

Trước mắt chúng, khói bốc lên nghi ngút, dày đặc trên bầu trời. Chúng thấy những tia sáng lóe lên, bay qua lại xung quanh tòa nhà khổng lồ. Rồi gió nổi lên, cuốn thành một hình lốc xoáy bao lấy cả Gringotts. Cơn lốc khiến khói bụi tan biến, tất cả như dừng lại. Kể cả Aries với Leo, bước chân của chúng chậm đi rồi dừng hẳn. Chúng đứng sững người ở đó, chứng kiến cảnh tượng vĩ đại trước mắt. Tiếng la hét xung quanh chúng vang lên nhiều hơn nữa. Và chúng chắc chắn đã nghe loáng thoáng được ai đó hét:

"Đó là Dấu Hiệu Hắc Ám! Ngày tàn của ta đến rồi!"

//

14/04/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top