Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7 | Hung Tinh

Hogwarts là nơi duy nhất an toàn còn lại, và cuối cùng nó cũng bị tấn công. Vivian Virgo cảm thấy may mắn khi mình tỉnh dậy muộn hẳn một ngày rưỡi kể từ khi tàu cập bến Hogsmeade. Ít ra lúc này không còn ai bu vào nó để hỏi chuyện nữa vì tất cả đếu nghe hết từ những nhân vật khác rồi. Người bạn nằm giường kế bên của nó, người mà nó biết tỏng là ai - Aries đã tỉnh dậy từ tối hôm trước và sẵn sàng tiếp đón vài người bạn vào sáng nay. Virgo không muốn phải nói chuyện với bất kỳ ai nên nó giả vờ ngủ khi Leo và Aquarius ghé bệnh thất vào sáng sớm. Nhưng tất nhiên, nó vẫn lắng nghe:

"Mình thề, thầy Reynolds chưa từng tức giận đến vậy trong đời. Bồ phải thấy thầy ấy lúc tụi mình về đến trường và có vài đứa bất tỉnh. Thầy trông như muốn đánh sập Azkaban luôn ấy." Giọng của Aquarius, tất nhiên Virgo nhận ra. Nó đã nghe được con bé hát mỗi khi nó đi tắm.

"May là anh Isaac và chị Anne tới kịp. Họ nói lúc đó bồ và... chị kia như chết rồi ấy. Lucy Libra thật sự đã gọi ra một thần hộ mệnh và nó cứu sống cổ và anh Bill. Nhưng chúng tới ngày càng đông..." Giọng con trai tiếp tục kể lại đầu đuôi sự việc, từ kế hoạch và hành động. Và tất nhiên Virgo cũng nhận ra đó là Leo, cậu ta quá nổi tiếng. Cuối cùng, người nó muốn nghe thấy lên tiếng nhất, người nó đã cứu sống, Aries nói:

"Xuất sắc Lily à. Nhưng vấn đề là, mình... không hiểu sao tụi Giám Ngục ảnh hưởng tới mình nhiều vậy. Mình nghe thấy tiếng trẻ con khóc, tiếng má mình khóc. Bà nói cứu lấy đứa con trai, là mình."

"Tại sao?" Leo hỏi.

"Mình không rõ. Nó...kinh khủng lắm." Aries đáp một cách mệt mỏi.

"Lúc bồ rời đi, mình cũng thấy bớt lạnh. Cá là chúng đi theo bồ." Aquarius nói.

"Chúng tấn công mình ở nhà vệ sinh. Và... và cô ấy cứu mình." Aries khựng lại. Virgo cảm thấy rõ ràng sáu con mắt đang chọc vào lưng nó. Nó bắt đầu khó chịu, và dường như nín thở hoàn toàn. Rồi nó nghe thấy Aquarius nói rất nhỏ:

"Đó là Vivian Virgo, hơn mình một tuổi bên nhà Ravenclaw."

"Sao bồ biết? Mà nghe quen quen." Leo thì thầm.

"Mình hỏi Grace Cancer."

"Bồ có quen nhỏ đó nữa hả?"

"Mới thôi. Dù sao con bé cũng góp phần lớn vào kế hoạch của mình. Con bé khoái bồ đó Ethan. Nhỏ bảo bồ giống con sư tử bờm xoăn Ai Cập."

"Nghe xúc phạm đó." Leo cau mày.

"Không quan trọng. Cô bé dễ thương lắm. Mình biết được nhiều thứ từ nhỏ. Bao gồm chuyện..." Giọng Aquarius nhỏ dần rồi biến mất. Virgo cố gắng nghe, nhưng dường như nó không thể tiếp thêm được từ nào nữa. Trong lòng nó như bốc cháy. Họ chuẩn bị nói về nó. Nhưng Aquarius quá cẩn thận, nó hạ giọng thật bé chỉ đủ để hai đứa bạn nghe thấy:

"...chuyện nhận viên Gringotts bị bắt là ba cổ. And William có nhắc một lần. Nhưng mình quên béng mất."

"Ôi, họ không thả ổng ra hả?" Aries hỏi một cách khốn khổ.

"Chưa thôi. Như mình nói đó, thầy Reynolds trông giống sắp đánh sập Azkaban." Aquarius nở một nụ cười trân thành. Rồi nó tiếp tục: "Từ khi đặt chân đến Hẻm Xéo, mọi thứ như phát điên ấy."

"Mà nhắc tới hôm đó mới nhớ. Chúng ta sẽ học lại bộ môn tiên tri, và bồ đoán coi giáo sư là ai." Leo nói bằng giọng cay đắng, Aquarius bĩu môi một cách kinh tởm nhất, rồi nó nói nốt:

"Chị Anne sẽ phát điên. Mình cá luôn, trưa nay chị ấy sẽ đập vỡ chừng bốn chục cái bát dĩa hết thảy. Giáo sư môn tiên tri mới là Tom Paul, bồ nhớ không?"

"Này! Đừng bảo là..." Aries bật dậy khỏi giường, nó nhìn vào bản mặt đau khổ của hai đứa bạn mà não lòng theo. Rồi nó ủ dột nói:

"Vậy là tụi mình đấm gãy mũi một giáo sư, xuất sắc thiệt!"

//

"Chào mừng quay lại với môn Tiên Tri!" Tom Paul nói bằng giọng phấn khởi, nhìn lướt qua một vòng lớp học. Rồi thầy tiếp tục: "Chắc các trò đã nghe về tôi từ hôm khai giảng. Tom Paul, tới từ Pháp và sẽ đảm nhận bộ môn tiên tri của Hogwarts từ năm nay. Công việc này tương đối đột ngột, nhưng cụ Reynolds tin tôi làm được và chẳng có lý do gì để từ chối cụ. Vậy nên... chào mừng."

"Chúng tôi không có sách giáo khoa!" Giọng nói cay đắng của Sagittarius vang lên từ cuối lớp học. Nó dơ tay lên cao, ánh mắt sắc lẹm hướng về phía ông thầy tóc đỏ trẻ măng của mình. Tom Paul nở một nụ cười khoái chí, thầy nói:

"A, trò Sagittarius! Mừng được gặp lại trò. Tất nhiên Hogwarts luôn dự trữ một lượng sách đủ để các trò sử dụng lúc cần thiết. Và tại sao trò không ra tủ lấy một cuốn và tóm tắt cho tôi chương trình học nhỉ?"

"Đây không phải chỗ của ông, Paul à." Sagittarius vẫn ngồi im. Hai tay nó khoanh trước ngực, vẻ mặt khó chịu nhìn vị giáo sư trước mặt.

"Trừ nhà Hufflepuff mười điểm vì sự hỗn láo của trò Sagittarius. Mời cô gái bên cạnh!" Tom Paul nói dõng dạc. Sagittarius đã chực bật dậy khỏi ghế để lao tới dộng vào mũi hắn ta lần nữa nhưng Libra đã nắm chặt cổ tay nó ấn xuống rồi nhanh chóng đi lên bục giảng về phía tủ. Libra nhẹ nhàng mở cánh cửa tủ cũ kĩ của lớp học ra, nhặt lấy một cuốn sách xấu xí long lề, lướt qua phần mục lục rồi bước lại giữa lớp, nói:

"Ta có..."

"Kính ngữ, trò Libra!"

"Thưa thầy, ta có bói lá trà, bói cầu thuỷ tinh và bói chỉ tay trong năm nay ạ."

"Về chỗ, thưởng cho nhà Hufflepuff năm điểm."

Libra gật đầu, nhanh chóng quay lại chỗ và ngồi xuống cạnh Sagittarius. Dù cho ngày chúng quay lại trường là bạo loạn, nhưng lễ phân loại vẫn phải diễn ra bình thường, và Libra được xếp vào nhà Hufflepuff. Taurus rất vui về điều này, nhưng Sagittarius thì không chắc. Nó nói khi cô bé ngồi xuống cạnh nó:

"Trông lão có vẻ khoái bồ."

"Bồ mắc cái chứng gì với thầy vậy?"

"Tôi mới đấm gãy mũi ổng hồi hè. Đúng ra là mấy hôm trước." Sagittarius nói, như thể nó tiếc vì không làm gãy thêm vài cái răng nữa của ổng. Libra lắc đầu ngao ngán. Nó chắc chắn mình sẽ không thể chơi với cô bạn này. Nhưng trước khi nó tìm được một nhóm con gái khác thì Sagittarius là lựa chọn tốt nhất để nó có thể ở gần với hội của Taurus.

"Tại sao vậy?" Libra ôn tồn hỏi.

"Ngứa tay. Mà ngó coi, ổng đang pha trà hả?" Sagittarius nói bằng giọng mỉa mai. Quả thật Tom Paul đang lóng ngóng pha mấy tách trà từ cái ấm màu hường cũ mèm của ổng. Mất chừng mười phút, từng tách trà một lần lượt bay về phía lũ học sinh rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt bàn từng đứa.

"Uống cạn tách trà, sau đó tra sách xem bã trà nói gì về số phận của các trò. Lẹ lên rồi viết một cuộn giấy da nộp cho tôi vào buổi sau. Bắt đầu đi." Tom Paul nói, rồi ung dung ngồi xuống phía sau bàn giáo viên và tự thưởng thức tách trà của chính mình.

"Tại sao cụ Reynolds lại cho lão dạy tụi mình. Trông có ai hứng thú với cái môn này không?" Sagittarius bực bối nói khi nó húp cạn chén trà của mình.

"Ở Pháp, môn này vẫn rất thịnh hành." Libra nhẹ nhàng nói. Nó từ từ nhấp cạn ly trà, rồi duyên dáng đổi lu của nó với Sagittarius. Rồi nó ngó đống bã trà rồi nhìn sang quyển sách, ngón tay trỏ dò từng dòng.

"Trông giống một đám mây. Có vẻ sắp tới cậu sẽ bay lên trời." Libra nói.

"Tốt rồi, mong là tôi không rơi xuống."

"Bên này, trông giống lửa, có vẻ bồ sắp chết cháy."

"Cậu trù ẻo tôi hả tiên nữ?"

"Đúng vậy. Góc này nhìn giống vách núi. Có vẻ cậu sẽ ngã xuống khỏi đó."

"Dừng ngay trước khi tôi đốt mái tóc vàng ỏng ả đó."

"Dưới đây giống một nhúm đất, cậu sẽ bị chôn."

"Tôi không nói lần hai đâu!"

"A, một con chó! Có vẻ bồ sắp bị người sói cắn." Libra xoay tách trà đúng một vòng vẻ hài lòng, rồi ngước lên nhìn Sagittarius và nở một nụ cười nửa miệng xinh xắn nhưng đáng ghét. Sagittarius cũng từ từ bày ra bộ mặt thách thức méo mó mà nó ưa dùng để nhìn cả thế giới. Ánh mắt nó long lên sòng sọc, nhìn thẳng vào Libra. Nó từ từ tiến sát đến cô bé, bốn con mắt lăm lăm nhìn nhau không rời. Mũi chúng như sắp dính vào nhau, cho đến khi Sagittarius dừng lại, nhếch mép một cái rồi nhanh chóng chộp lấy tách trà của mình bằng tay phải. Nhưng Libra nhanh tay hơn, tách trà đã trên tay phải nó giơ cao ra phía sau, và nó nở một nụ cười còn khinh bỉ hơn cả Sagittarius:

"Manh động quá đấy cô gái!" Libra nói bằng giọng trầm trầm.

"Tôi sẽ không để tiên nữ ngủ yên đâu tiên nữ nhé! Mà đúng hơn, thứ con lai!" Sagittarius đáp một cách độc địa. Nó khoái chí nhìn khuôn mặt trắng sứ như búp bê của Libra dần chuyển sang màu đỏ. Libra chắc chắn đã chọi thẳng tách trà đó vào đầu Sagittarius nếu như Tom Paul không bất ngờ giật lấy tách trà từ tay nó trong lúc nó không cảnh giác.

"Tôi vừa nghe thấy từ chó ở phía này."

"Phải đấy, một con chó vừa sủa mà!" Libra thở hắt ra một cách tức tối. Nó giật người nó về sau, cách Sagittarius hẳn một đoạn, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm đối phương như muốn ăn tươi nuốt sống nhau vậy.

"Để tôi xem tách trà của trò có gì nhé Sagittarius!" Tom Paul nói một cách hào hứng, rồi bắt đầu xoay tách trà trong tay.

"Cóc cần!" Sagittarius hướng ánh mắt về phía Tom Paul, nó định tiến tới chộp lấy tách trà nhưng ông thầy đã phản ứng trước:

"Ngồi xuống Sagittarius! Xem nào... một cuộc đời tầm thường, không có gì đặc sắc trong tách trò của trò cả."

"Cảm ơn!" Sagittarius bực dọc nói, mặt nó tối sầm lại, hết liếc Tom Paul rồi lại quay sang liếc Libra. Nhưng ánh mắt của Tom bỗng trở nên hơi bất ngờ, sợ hãi nhưng thích thú. Rồi ông nói:

"Khoan đã,... nhìn coi, đây chẳng phải là...HUNG TINH, trò có một hung tinh!"

Cả lớp đều đang dồn ánh mắt về phía Tom Paul, rồi Sagittarius. Có người không hiểu, có người nghi ngờ, có người lo lắng và có người sợ hãi. Chưa kịp để cho Sagittarius kịp lên tiếng, Tom Paul đã đưa ra lời tuyên bố về số phận của cô một cách chắc chắn nhất:

"Hung tinh chiếu mệnh, trò sẽ chết vào đêm trăng tròn. Đây là điềm báo cực xấu, trò sẽ ..."

Lời của Tom bị ngắt quãng, không phải vì ai xen vô, mà vì cậu không có khả năng nói cho hết câu được vì Sagittarius đã thẳng tay dộng vào mồm cậu lần nữa. Sagittarius vốn không phải người chịu đựng tốt. Và chính nó cũng hiểu bản thân mình nên chưa từng ép bản thân phải bỏ qua những thứ làm nó khó chịu. Bất kể đó là thầy giáo cũng chỉ thành người dưng khi nó tức giận. Nhưng có một điều Sagittarius cho là kì lạ. Nó chưa từng đấm ai tới lần thứ hai, nhưng nó tự cho rằng có thể lần trước còn quá nhẹ nên chưa đủ để người ta dè chừng nó. Và nó mong lần này sẽ đủ.

"DỪNG LẠI!" Libra hét lên ngay khi Tom Paul ngã xuống. Mắt nó tròn xoe nhìn Sagittarius, nhưng cô gái trước mặt nó không có vẻ gì sẽ dừng lại, và những người khác trong lớp cũng không có vẻ gì là sẽ lao vào can ngăn. Nó có chừng một giây để quyết định bản thân sẽ làm gì. Lựa chọn đầu tiên là mặc kệ để tránh rắc rối, điều mà nó luôn dặn bản thân. Nhưng sự lựa chọn kia quá cần thiết, nó phải ngăn Sagittarius lại. Và lần đầu tiên trong đời nó chọn rắc rối. Libra bật dậy khỏi ghế rồi lao vào Sagittarius. Nó cố giữ lấy hai vai Sagittarius, nhưng với một cô gái vốn nhẹ nhàng thì thật không có cửa với một tấn thủ Quidditch. Sagittarius dễ dàng gạt Libra sang một bên rồi nhảy về phía Tom Paul, túm lấy cổ áo cậu ta rồi xách lên. Nhưng sự việc chỉ dừng lại ở đó, vì lần này không giống lần trước. Tom Paul giờ là giáo sư, và cậu ta có đũa phép.

"Everte Statum!"

Ánh sáng từ dưới bụng Tom Paul hất văng Sagittarius về phía đối diện, trước sự ngỡ ngàng của tất cả học sinh. Libra chuyển sự bất ngờ về phía Tom Paul, tấn công một học sinh thì cũng ngu ngốc như đấm một giáo sư. Tom Paul lật đất đứng lên, đũa phép vẫn lăm lăm trong tay. Libra cảm thấy mình cần làm gì đó. Nó nhìn Sagittarius đang ôm bụng trên sàn một cách đau đớn và ánh mắt toé ra lửa của Tom Paul. Lúc đó, nó cảm thấy vị giáo sư nguy hiểm hơn một học sinh rất nhiều. Nên Libra giơ đũa phép về phía Tom Paul mà hô:

"Expelliarmus!"

Đũa phép của Tom Paul văng lên không trung, đập vào cửa kính phía sau và lăn vào trong góc.

"Cấm túc, Sagittarius và Libra!"

"Mắc gì ông cấm túc cậu ấy?" Sagittarius nói khi bật dậy khỏi sàn nhà để lần nữa lao về phía Tom Paul. Nhưng lần này Libra đã cản được, một phần vì Sagittarius yêu đi nhiều sau cú ngã. Nhưng Tom Paul đưa ra thêm một quyết định nữa để chấm dứt buổi học, rồi nhanh chóng nhặt lấy đũa phép rồi rời khỏi lớp học:

"Trừ nhà Hufflepuff 50 điểm. Giải tán!"

Lúc này, Sagittarius mới quay sang nhìn Libra một cách bực bội. Nó vùng vằng giật tay ra khỏi tay Libra rồi nói bằng giọng bực bội:

"Lo chuyện bao đồng không làm cậu nổi tiếng đâu tiên nữ."

"Tôi chỉ lo cậu sẽ bị đuổi học." Libra đáp một cách nhẹ nhàng rồi túm lấy sách vở rời khỏi lớp học. Sagittarius chỉ thoáng thấy khuôn mặt đỏ ửng lên quả Libra, và nó tự nhủ với bản thân là mình không hề bận tâm. Xong cũng vơ lấy sách vở rồi nhanh chóng rời khỏi phòng học.

Tối hôm đó hẳn là ngày mệt mỏi nhất cuộc đời hai cô gái khi chính thầy giám thị Bradly ngồi canh chúng cọ rửa mấy cái mề đay bẩn thỉu trên phòng truyền thống. Chúng không nói chuyện với nhau nửa câu, mặc xác đối phương suốt cả tối. Sự im lặng đó làm Sagittarius cảm thấy rất khó chịu. Cuối cùng, nó đầu hàng trước việc giữ giá với Libra để bắt đầu một cuộc cãi vã về cách cọ rửa và lau chùi. Cuộc đấu khẩu chỉ dừng lại khi cả hai trở về phòng ngủ vào nửa đêm. Sagittarius nói trước khi gục xuống chiếc giường êm ái của mình:

"Cần thận tôi kéo cậu chết cùng."

"Biến đi ngủ đi tóc đỏ!" Libra chưa kịp dứt câu thì Sagittarius đã chìm vào giấc ngủ sâu. Nó chỉ thở dài một cách mệt mỏi rồi từ từ ngả lưng xuống giường. Nhưng Libra chưa từng ngủ được giấc nào trọn vẹn kể từ ngày nó trở về Anh. Nó nghĩ về ba nó, người vẫn biệt tích cho tới tận bây giờ.

//

16/05/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top