Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#7 : Thư viện và Cửa hàng hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tại ký túc xá trường Zodiacal
*Khu A, phòng A-18

Thiên Bình từ trong toilet bước ra rồi Cự Giải lại bước vào ngay trong đó, đóng cửa cái rầm. Cô nhẹ ngồi xuống giường, kế bên cô là Song Ngư, người bạn mà cô thân nhất

-Hai cậu tới thư viện đúng không, đi nhớ cầm điện thoại, kẻo lại lạc-Song Ngư ngồi trên giường nói với Thiên Bình

-Rồi, rồi, biết rồi mà, như bà cụ non ý

Cô nhăn mặt nhìn Song Ngư đang dặn dò mình đủ thứ ngồi kế bên. Cự Giải bước ra khỏi phòng tắm, Thiên Bình đứng lên rồi cùng cô bước ra khỏi phòng ký túc

Đi một khoảng thời gian thời gian thì cả hai người đã đến thư viện. Đột dưng điện thoại Thiên Bình rung lên vài đợt và những dòng tin nhắn dần hiện trên màn hình điện thoại của cô. Mắt cô lướt qua những dòng tin rồi tắt điện thoại đi, nhẹ nhàng bỏ vào túi. Cô lấy tay chạm vào vai Cự Giải

-Tớ có việc đi một chút, cậu cứ ở thư viện nhé

-Ừ, cậu cứ đi đi, gặp lại cậu sau

Thiên Bình vẫy tay tạm biệt Cự Giải rồi cất bước quay đi, mỗi người một hướng

Cự Giải bước vào thư viện. Đây là thư viện cổ của trường Zodiacal với phần lớn đồ ở đây được thiết kế theo kiểu cổ, luôn được sơn màu nâu và các kệ sách làm bằng gỗ. Đây thật sự là một nơi tĩnh lặng, chẳng có một tiếng nói và mọi người chỉ âm thầm đọc sách, sở dĩ hôm nay cô và Thiên Bình muốn đến thư viện là vì chán nản, cô muốn tìm sách để đọc, còn Thiên Bình thì đi tham quan cho đỡ chán, dù gì thì Thiên Bình cũng mới tới đây, tham quan thêm cho biết

Cô bước đến gần bàn thủ thư rồi để một tay lên khiến chị thủ thư tay đang lướt điện thoại để ý

-Kiếm sách gì hả cưng?

Chị thủ thư nở một nụ cười rồi hỏi Cự Giải

-Chị Evelynn, khu tiểu thuyết ở đ-Khu C-25-Cô chưa kịp nói hết câu đã bị Evelynn chặn họng lại mà trả lời

-Cảm...cảm ơn chị...-Cô cảm ơn Evelynn rồi đi đến khu C-25 để kiếm tiểu thuyết

Đi một hồi thì cuối cùng cô cũng kiếm được khu C-25, nhìn vào dãy kệ sách bằng gỗ được xếp thành hàng dài. Cô chỉ thở dài rồi đi qua từng kệ. Đột dưng cô khựng lại ở một kệ gỗ và nhìn lên trên, quyển sách mà cô cần ở tận trên đó, chết rồi, chiều cao cô có hạn. Cô cố gắng với tới quyển sách nhưng không được, ngay lúc cô định đi tìm cái thang để leo lên lấy nó thì có một chàng trai bước đến bên cô. Cậu ta chạm vào quyển sách cô cần rồi lấy nó ra, nhẹ nhàng đưa cô

-Cậu cần quyển này phải không?

-A! Đúng rồi! Cảm ơn cậu!

Cô cầm lấy quyển sách rồi cảm ơn cậu trai kia. Xong rồi thì chạy một mạch tới chỗ của Evelynn. Evelynn chỉ cần nhìn vào Cự Giải thì cũng biết cô định nói gì, cô cất tiếng hỏi Cự Giải

-Mượn đúng không?

Cự Giải không nói gì, chỉ gật gật đầu với Evelynn, Evelynn cười, dang tay ra

-Đưa thẻ thư viện đây, nhanh

Cự Giải kiếm trong túi thẻ thư viện của mình, 1 phút...2 phút...3 phút...

-Làm gì lâu quá vậy?-Evelynn nhăn mặt hỏi Cự Giải

-Chết rồi...em không tìm thấy thẻ thư viện!-Cự Giải sầm mặt lại, chân mày nhướng xuống dưới

-Em có bỏ quên ở phòng kí túc không đấy?-Evelynn bình thản hỏi cô

Cự Giải không nói gì, cô chỉ nhẹ lắc đầu

-Em nhớ sáng nay em bỏ vào túi mà, sao giờ không có được chứ?!

-Hoặc cũng có thể là em nhớ nhầm, nhỉ?

Evelynn hỏi cô, cô lại lần nữa lắc đầu, đột dưng có một bàn tay chạm vào vai cô làm cô giật cả mình

-Cái này của cậu phải không?

Là chàng trai lúc nãy, tay cậu ấy cầm thẻ thư viện của cô, có lẽ là cô đánh rơi thẻ ở đâu đó trong thư viện rồi cậu ấy đã nhặt được. Cô nhìn vào tấm thẻ mà mừng muốn rớt nước mắt, cô cầm tấm thẻ của mình lên rồi vội rối rít cảm ơn cậu ấy. Xong Cự Giải lại đưa thẻ cùng quyển sách cho Evelynn, cô nhanh chóng mở máy tính ra tra tài liệu. Giữa chừng, Evelynn liếc nhẹ cậu trai cũng đang cầm trên tay một quyển sách

-Bảo Bình, mượn sách đúng không? Đưa thẻ thư viện và quyển sách luôn đây

-Không cần đâu, chị cứ làm cho cậu ấy trước

Evelynn cười nhếch mép nhìn Bảo Bình

-Sao vậy? Nhường phái nữ à? Thấy hôm nào cũng tranh mượn sách hết mà?

-Hôm nay thì khác chị à-Bảo Bình cười nhìn Evelynn

Cự Giải đứng nãy giờ thấy hai bên cứ đứng nói mà chẳng đoái hoài gì tới cái thẻ thư viện của mình, làm tốn thời gian của cô

-Thôi đi, chị già rồi mà nói nhiều quá, làm cho em cái thủ tục nhanh lên

Evelynn nghe hai từ "già rồi" từ miệng Cự Giải như sét đánh ngang tai mình lập tức nổi giận đùng đùng nhưng cũng chỉ gượng cười

-Rồi rồi, làm gì cũng từ từ chứ...đây, điền thông tin vào đây cho chị...

Evelynn đưa cô phiếu mượn tài liệu cùng với cây bút. Cô cầm cây bút lên rồi cúi người xuống, điền thông tin vào phiếu

Evelynn nhìn cô, chống cằm rồi sẵn tiện nói thêm một câu

-À, với lại, chị mới 26 thôi, chưa già vậy đâu....

-Vậy là 4 năm nữa là chị được giấy "mừng thọ" rồi-Cự Giải vừa nói vừa viết vào tờ giấy, mặt không một biểu cảm

Riêng Evelynn thì cứ liên tục bị Cự Giải châm chọc về số tuổi của mình mà giận vô cùng, đột nhiên Evelynn thấy Bảo Bình đưa cô thẻ thư viện kèm quyển sách của cậu ấy

-Quả nhiên....Vẫn muốn tranh với người ta-Evelynn nhìn Bảo Bình, cười nhếch mép, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời là thật

-Ít nhất thì em trẻ hơn chị-Bảo Bình cười

Evelynn mới vừa vui vẻ thì lại lần nữa tức giận, cô cầm lấy, à không, cô giật mạnh thẻ thư viện của Bảo Bình, còn quyển sách thì cầm lấy rất nhẹ nhàng do sợ hỏng, xong rồi cô lo tra tài liệu trên máy tính, mặc ai kia đang điền thông tin vẫn đang cười thầm trong miệng

-Xong rồi ạ-Cự Giải đặt lại cây bút trên bàn và đưa phiếu mượn tài liệu cho Evelynn

Evelynn cầm phiếu mượn tài liệu trên tay mình rồi lại lấy một phiếu khác cùng cây bút đưa Bảo Bình, Evelynn còn tiện tặng cậu một cái liếc xéo

-Điền vào nhanh đi, chị mày không có thời gian-Cô thay đổi giọng 180 độ mà nói với cậu, sau đó cô nhìn Cự Giải, tay nhẹ cầm quyển sách lên đưa cho cô

-Rồi, thủ tục của em xong rồi đó, mang sách về phòng ký túc đọc đi, gửi lời chào của chị đến Thiên Yết giúp chị nhé

-Vâng!-Cô cười rồi ôm quyển sách, chạy ra khỏi thư viện

-Em xong luôn rồi đây-Bảo Bình đưa cô phiếu mượn tài liệu, cô loay hoay một hồi rồi đưa lại quyển sách cho cậu

-Mong không bao giờ gặp lại em-Evelynn cười, nói với Bảo Bình

-Không đâu, chúng ta sẽ còn gặp nhau dài dài-Cậu cười lại nhìn Evelynn rồi hai người liếc xéo nhau, cuối cùng, Bảo Bình bước ra khỏi thư viện

---------
*Ở một cửa hàng hoa

*Leng keng, leng keng

Tiếng cửa va chạm với chiếc chuông được treo ở trên báo hiệu có khách bước vào

Vừa mới mở cửa đã có thể nghe thấy những hương thơm đặc biệt của những bông hoa rực rỡ nhiều màu xen kẽ với nhau trong cửa hàng hoa này, nó khiến người khác cảm thấy dễ chịu vô cùng

-Em chào chị

-A! Thiên Bình! Em tới mua hoa sao?

Đây là một cửa hàng hoa tuy nhỏ và cũng ít người biết đến nhưng Thiên Bình thường xuyên ghé tới đây, đơn giản vì hoa ở đây rất tươi, phong cách trang trí của cửa hàng cũng rất dễ chịu. Với tông màu tường nổi bật là màu xanh dương pastel, trang trí vô cùng bắt mắt với những kệ hoa màu kem sữa được bố trí ở hai bên, được kê trên đó là những đóa hoa đầy màu sắc như tô điểm thêm cho cửa hàng

-Vâng, lâu rồi chưa gặp chị, chị Hồng Hoa, chị vẫn khỏe chứ ạ?

-Khỏe lắm em, mấy bông hoa của chị dạo gần đây cũng bán chạy lắm!

-Vâng, thế thì mừng quá chị nhỉ, thôi thì cho em một bó hoa đi

Hồng Hoa đứng lên khỏi ghế, bước lại gần Thiên Bình, cô nhẹ cười rồi dẫn Thiên Bình ngồi vào một cái ghế vintage màu nâu gỗ, sau đó vào một căn phòng nhỏ rồi lấy đồ ăn ra đãi cô

-Vì em là khách quen ấy nhé-Hồng Hoa cầm khay bánh lên rồi đặt xuống chiếc bàn kính trước mặt Thiên Bình song lại quay đi, vừa đi trong cửa hàng hoa, cô ngoái đầu lại nhìn Thiên Bình

-Em muốn hoa gì?

-Em không biết nữa, chị tư vấn cho em được không?

-Sao lại không chứ!-Nói rồi Hồng Hoa quay lại bếp, lấy một bình trà rồi thêm hai tách nhỏ đặt lên khay, cô mang ra ngoài rồi đặt lên bàn kính trước mặt Thiên Bình, ngồi ở một cái ghế vintage đối diện với cô, Hồng Hoa cười nhẹ

-Em tặng hoa cho ai?-Cô nhẹ nhàng hỏi Thiên Bình rồi rót trà ra tách, đưa cho cô uống. Hồng Hoa lại làm tương tự vậy với tách trà của mình, cô nhìn thấy trà nóng hổi trong tách bốc lên từng đợt khói liền cầm lên uống một chút rồi lại tiếp tục hỏi Thiên Bình

-Em tặng cho một người bạn của em

-Em tặng bạn ấy với mục đích gì?-Lần này Hồng Hoa cầm một cái bánh nhỏ lên cắn một cái trông rất ngon lành

-Bạn ấy bẩm sinh đã bị bệnh ung thư máu nên thường xuyên tới bệnh viện, sắp tới là bạn ấy sẽ có một ca phẫu thuật, em muốn tặng hoa để thăm bệnh và cũng như là một lời động viên cho bạn ấy

-Em có biết biết bạn ấy thích hoa như thế nào không?

-Dạ có, bạn ấy thích những bông hoa có mùi thơm dịu nhẹ, màu trắng và nhỏ, hoặc là hoa...

.

.

.

.

.

.

.

-Rồi, vậy chốt một đóa hoa Cúc Tana kết hợp với hoa Anh Thảo nhé, chị sẽ cắm thêm một vài bông hoa baby vàng nữa cho đẹp

-Chị tinh tế thật-Thiên Bình uống chút trà trong tách, mắt nhìn sang phía Hồng Hoa đang đi cắm hoa

-Ôi dào? Em nói gì vậy, chị chỉ đơn giản là cắm hoa theo sở thích của bạn em thôi mà

-Em đang nói về ý nghĩa của nó cơ...Chị lựa chọn những bông hoa theo sở thích của bạn ấy, nhưng không chỉ vậy, chị còn xem xét ý nghĩa của nó nữa, tuy chị không nói cho em biết ý nghĩa của chúng nhưng em biết chắc rằng nó là một ý nghĩa đẹp với lời động viên dành cho bạn ấy

-Vậy sao, cảm ơn em vì lời khen nhé...

Hồng Hoa nhẹ mỉm cười, cô ấy đang gói hoa lại cho Thiên Bình, đột dưng tiếng chuông cửa 'leng keng leng keng' vang lên

-Chị Rose! Em tới mua hoa đây!

-Ôi! Camellia! Chị đã bảo bao nhiêu lần là không gọi chị là Rose nữa mà? Tên chị là Hồng Hoa! Không phải là hoa hồng rồi gọi tiếng anh là Rose đâu nhé!

-Thôi mà, chị cứ coi nó như biệt danh đi ạ!-Cô gái mà Hồng Hoa gọi là Camellia khoanh tay lại để trước ngực rồi nhìn cô

Thiên Bình đứng lên định đi nhận lấy bông hoa, rồi đột dưng cô gái ấy chạy đến đụng trúng Thiên Bình. Cả hai ngã cái  'phịch' xuống sàn, Camellia vội đứng dậy rồi đỡ lấy tay cô, kéo cô dậy, rối rít xin lỗi

-Không sao đâu, em không cần phải xin lỗi như vậy-Thiên Bình vẫy vẫy tay không có vấn đề gì rồi bước sang nhận lấy bông hoa từ tay của Hồng Hoa, cô nhẹ nhàng lấy ví tiền của mình ra

-Bao nhiêu vậy ạ?

-2 trăm 9 nhé

Thiên Bình đặt tiền lên bàn của cô gần như ngay lập tức, sau đó quay bước ra cửa

-3 trăm, khỏi thói nha chị!-cô nhẹ nhàng vẫy tay với Hồng Hoa rồi mở cửa ra, đi mất

Bước ra khỏi cửa hàng của Hồng Hoa, Thiên Bình thấy hơi đau mắt, chắc do cô cứ mãi nhìn vào màu đỏ của mấy bông hoa hồng nên hơi nhức mắt một chút. Cô mới đi được vài bước thì tự dưng lại lỡ chân mà vấp ngã, cô không nghĩ gì nhiều mà chỉ ôm chặt bó hoa, nhất định không để nó trầy xước hay bị dập được...cô không kịp phản ứng, chỉ nhắm mắt lại chờ cơn đau đến. Nhưng chờ mãi vẫn lặng thinh khi cô có cảm giác có ai đó đã chạm vào người cô

Cô khẽ mở mắt ra rồi ngước đầu lên nhìn, là một cậu chàng với mái tóc đỏ và đôi mắt đồng màu, cậu ấy là người đã đỡ lấy cô

-Cậu có sao không?

-Mình không sao đâu, cảm ơn cậu, mừng quá có cậu, mém nữa là hoa của mình dập mất rồi

-Cậu không sao là tốt rồi-Cậu trai kia cười nhẹ một cái. Thiên Bình bất ngờ trước nụ cười đó, nó làm cô có một cảm xúc gì đó hơi là lạ, bỗng dưng cô thấy cậu chàng đó thật đẹp làm sao á, ơ hay, cô đang nghĩ gì thế này với người mới vừa gặp vậy chứ, tranh thủ đi thôi, người ta đang chờ

-Mình đi nhé, cảm ơn cậu vì đã giúp tớ

-Không có gì đâu, tạm biệt!

-Chào cậu!-Thiên Bình nhẹ vẫy tay với cậu chàng tóc đỏ ấy rồi đi mất

Cậu ấy cười rất tươi rồi lại tắt đi luôn nụ cười, đứng dựa lưng vào một vách tường, cậu ta cúi người xuống rồi ngồi chồm hổm, cúi mặt xuống đầu gối. Nhẹ nhàng cúi lên mới thấy mặt cậu ta giờ đỏ như trái cà chua vậy

"Người...gì đâu mà đẹp quá vậy...."

Cậu ta lại cúi mặt xuống đầu gối, như là không muốn cho ai thấy biểu cảm của mình hiện giờ vậy. Đột dưng cậu ta nghe giọng một cô gái trẻ réo tên cậu ta một cách rất ư là to tiếng

-Nhân Mã!!!! Anh đâu rồi???!!!

Cậu ta giật mình rồi đứng dậy, giơ một tay lên cao, vẫy vẫy, tay còn lại đút túi quần

-Đây!

Cô gái trẻ hồi nãy Thiên Bình gặp trong cửa hàng đi tới gần Nhân Mã, tay cô ấy cầm ba bó hoa nhỏ, một bó hoa cúc trắng, một bó hoa hồng và một bó hoa cẩm tú cầu kết hợp với hoa lưu ly

-Tặng anh một bông này-Cô ấy đưa Nhân Mã một bông hồng

-Để làm gì chứ?...

-Nó đẹp mà, với lại nó giống màu tóc và màu mắt của anh? Mà thôi, nếu anh không thích, anh có thể vứt đi cũng được-Cô ấy bước đi xa thật xa, cách Nhân Mã một quãng đường ngắn

-Camellia, em đừng làm những chuyện vô bổ nữa được không?

-Thì em nói rồi mà, nếu anh không thích thì anh vứt cũng được, còn không thì trả lại cho em-Camellia khựng lại chờ Nhân Mã đi song song với mình rồi cả hai cùng bước dọc trên con đường đến phòng trọ của ai đó
--------
Giờ mình sẽ tóm tắt một chút về ý nghĩa của bó hoa mà Hồng Hoa lựa cho Thiên Bình nha (những nguồn thông tin mình lấy từ Google)

*Hoa cúc Tana : Hoa cúc là một loài hoa mang ý nghĩa của niềm tin, động lực và cả sự lạc quan. Chính vì vậy mà một bó hoa cúc tặng người bệnh sẽ giúp tạo nên tinh thần thoải mái cho người bệnh cùng với sự ẩn chứa nhiều thông điệp ý nghĩa và chắc chắn sẽ để lại dấu ấn khó phai trong lòng người nhận

*Hoa anh thảo vàng :  Loài hoa tượng trưng cho sự lạc quan và nó có thể là một món quà tuyệt vời cho những người đang gặp khó khăn trong cuộc sống. Bằng cách tặng bông hoa xinh xắn này, bạn đang nhắc nhở người nhận hãy lạc quan vì những điều tích cực sẽ đến.

*Hoa baby vàng : Hoa baby vàng với ý nghĩa là ánh sáng, niềm vui, đó cũng là một lời động viên dành cho người bệnh, như nhắn nhủ rằng : Dù có khó khăn đến đâu, chỉ cần ta luôn tích cực trong cuộc sống, không ngừng vươn lên thì những ánh sáng, những niềm vui sẽ đến bên bạn
---------
Hôm nay mình thi Toán các bạn ạ, đây là môn cuối rồi, xong môn này là mình chỉ việc ăn chơi xơi nước thôi, mà có ai giống mình là đang thi chuyển cấp không? Nói thiệt nha, kì thi năm nay mình trúng tủ hơi bị nhiều, như là trời độ ý:)

Trong lúc thi thì mình cũng làm được kha khá câu, chắc cũng không đến nỗi là điểm kém đâu mọi người nhỉ?

Vậy thôi mình chúc các bạn đang trong kì thi sẽ đạt điểm tốt nha, đặc biệt là các bạn đang thi chuyển cấp sẽ đậu vào trường mình muốn nhé! Chúc Các Bạn Thi Tốt!

*À với lại dạo gần đây dịch lại bùng lên rồi, các bạn nhớ giữ gìn sức khỏe cẩn thận để mà thi nhé, vào ngày thi mà bệnh nghỉ là không hay đâu nha. Nhớ đeo khẩu trang khi đi ra ngoài, thường xuyên rửa tay sát khuẩn nhé, chúc mọi người sẽ có một sức khỏe tốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top