Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6. Nội quy kỳ lạ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vậy là...có hai cặp đối tác ở đây nhỉ. – Xử Nữ nói. – Chúng ta nên chia phòng luôn nhỉ?

- Khoan đã. – Thiên Bình cản lại. – Chúng ta phải thiết lập tòa nhà này trước đã.

- Thiết lập cái gì cơ? – Ai đó lên tiếng.

- Thủ tục đầu vào thôi. – Thiên Bình đáp, chồm qua bàn để lấy cái máy tính bảng trên mặt bàn. – Tớ có chị gái học ở đây mà. Mấy cái này là kinh nghiệm người đi trước truyền lại đấy.

Nói rồi, cô bật cái máy tính bảng lên. Lập tức, màn hình hiển thị một loạt những bước hướng dẫn, kèm theo giọng AI thuyết minh, hướng dẫn mọi người thiết lập điện thoại và hệ thống an ninh của biệt thự. 

Đại khái, mỗi người phải đọc lại trong thư nhập học của mình để có được mật khẩu truy cập đầu vào điện thoại. Sau khi nhập hàng loạt thông tin cá nhân vào điện thoại và hoàn thành thiết lập, họ lại tiếp tục đến các bước thiết lập biệt thự, để chỉ điện thoại của họ mới mở được cửa vào biệt thự.

Mấy cái bước này dài dòng đến mức Bạch Dương phát khùng, xém là đập tung cái điện thoại mới. May mắn là mấy người đứng bên cạnh kịp thời ngăn hắn lại. 

Sau khi thiết lập xong xuôi, cả đám bắt đầu khám phá đến tầng hai, nơi có các phòng ngủ.

Có tất cả 6 phòng ngủ. Mỗi phòng gồm 2 giường đơn, đầy đủ không gian cho mọi người sinh hoạt theo sở thích của họ. Xử Nữ đề nghị để những đôi đã ghép cặp chung một phòng. Những người còn lại thì sẽ ở theo kiểu nam ở với nam, nữ ở với nữ. Mỗi phòng sẽ gồm 1 Ionta A và 1 Ionta B ở chung với nhau để tránh xung đột. Nồng độ cũng phải tương đương nhau hoặc gần gần đó để tránh hiện tượng "đồng hóa".

Sau khi cân nhắc một hồi, thì các phòng đã được quyết định thế này. Phòng 1, Song Ngư và Sư Tử. Phòng 2, Bảo Bình và Song Tử. Phòng 3, Ma Kết – Thiên Yết. Phòng 4, Xử Nữ - Cự Giải. Phòng 5, Kim Ngưu – Bạch Dương. Phòng 6, Thiên Bình – Nhân Mã. 

Thực ra như thế này thì vẫn khó tránh được hiện tượng "đồng hóa", nhưng trai gái chẳng quen biết gì mà ngủ chung một phòng thì cũng không ổn lắm. Độ chênh lệch cũng không quá cao, nên thực ra cũng chẳng đáng lo đến vậy. Kể cả có bị đồng hóa thì cũng không phải chuyện đáng ngại đến thế.

Chia phòng xong xuôi, ai về nhà người nấy, bắt đầu sắp xếp đồ đạc, rồi chuẩn bị đến khu canteen ở trung tâm Trang viên để ăn tối.

Nửa ngày đầu tiên ở Trang viên trôi qua một cách tương đối bình thường, nếu không tính đến mấy vụ xô xát của mấy Ionta A trong canteen vì đụng chạm nhau. May mắn là cũng chẳng có gì quá nghiêm trọng.

Đến khi nằm trên giường của mình, Song Ngư vẫn cảm thấy tất cả mọi thứ hệt như một giấc mơ vậy.

- Này, Sư Tử. – Song Ngư gọi vào hư không. – Cậu ngủ chưa?

- Chưa. – Sư Tử nói, giọng khàn khàn. – Sao thế?

- Tự nhiên tôi thấy hơi sợ. – Song Ngư đáp. – Cứ linh cảm không tốt sao ấy.

- Cậu nghĩ nhiều rồi. – Sư Tử đáp, trở mình. – Ngủ đi. Mai là khai giảng rồi. Đến muộn không tốt đâu.

Nghe vậy, Song Ngư không hỏi thêm gì nữa, trở người, kéo chăn lên phủ kín vai. Nhưng cho dù tất cả mọi thứ đều nói với cô rằng ở đây rất tốt, cô vẫn không khỏi có chút lo lắng cho tương lai của chính mình, cho những năm tháng kế tiếp tại ngôi trường Trung học đầy bí ẩn, đầy kỳ quái này. 

-----------------------------------------------------------------------------------------

Ngày hôm sau là khai giảng. Ở đây, học sinh đều đến trường bằng tàu hỏa chạy trên mặt nước. Có tới 2, 3 đoàn tàu thay nhau chạy ra chạy vào ga để đón học sinh từ Trang viên đến trường. Chuyến nào cũng đầy nhóc những cô cậu mặc đồng phục xanh, đeo balo, hoặc bấm điện thoại, hoặc nói cười rôm rả với nhau.

Ký túc xá 38 xuất phát khá muộn bởi sự lề mề đến phát bực mình của cô Song Ngư. Ngồi trên xe đến cổng Trang viên, Xử Nữ mở điện thoại, đọc gì đó, rồi đột nhiên hỏi lớn.

- Ê, mọi người có ai đọc cái nội quy trường học chưa?

- Chưa. – Thiên Yết ngồi cạnh dửng dưng đáp. – Chắc lại mấy cái quy tắc kiểu không được vứt rác bừa bãi, giữ vệ sinh, an ninh trật tự các thứ thôi chứ gì?

- Không. – Xử Nữ nói, cau mày lướt lướt. – Nội quy này lạ lắm. Mọi người đọc thử đi.
Đúng như Xử Nữ nói, nội quy này cực kỳ lạ lùng. Chỉ có ba điều đầu tiên quy định cách học sinh được ăn mặc, tác phong, chủ yếu là mấy điều người hướng dẫn đã nói lúc đưa cả đám vào trường. Từ điều thứ 4 đổ đi, họ được chứng kiến một chân trời mới.

"Điều 4: Điểm số cố định của mỗi lớp là 100. Trong mỗi kỳ thi, với mỗi học sinh không vượt qua, điểm lớp sẽ bị hạ 10 điểm. Nếu điểm bị khấu trừ hết, tập thể lớp sẽ bị buộc thôi học toàn bộ.

Điều 5: Học sinh buộc phải tham gia đầy đủ các kỳ thi, bao gồm cả những kỳ thi báo trước và không được báo trước. Nếu bỏ thi sẽ bị tính là một lần trượt. Sau 3 lần trượt, học sinh sẽ bị buộc thôi học.

Điều 6: Đối với học sinh bị buộc thôi học, nhà trường sẽ không trả học sinh về nhà, mà sẽ giữ các em lại trường cho đến kỳ hạn tốt nghiệp của niên khóa.

...."

Một số điều luật trong đó đã được người hướng dẫn nói trước với bọn họ. Bảng nội quy hầu như không đặt giới hạn cho hành vi, tác phong, kỷ luật.... Trừ việc không thể rời khỏi trường, họ có 100% tự do trong ngôi trường này.

- Đây có thật là trường học không vậy? – Nhân Mã lẩm bẩm khẽ trong miệng. – Sao lại có thể dễ dãi đến mức độ này cơ chứ?

- Trường cũ của tôi mà nhuộm tóc thì cũng đồng nghĩa với đình chỉ. – Cự Giải lướt lướt nội quy, cắn cắn móng tay. - Ở đây chẳng có quy định gì về điều đó luôn.

- Ê nhưng như vậy thì càng vui mà. – Song Tử cười khanh khách, nói. – Quá thoải mái còn gì nữa.

Nói rồi, cô nàng lập tức lên mạng tìm xem có màu tóc nào phù hợp với mình.

- Nếu đúng như cái quy tắc này nói, thì chúng ta bây giờ là một rồi nhỉ. – Kim Ngưu đưa tay gại nhẹ cằm. – Nhưng có ai biết gì về bài kiểm tra báo trước và không báo trước không?

- Chị gái tôi có kể về chuyện đó. – Thiên Bình nói, bóc một cây kẹo mút không biết lấy từ đâu ra, bỏ vào miệng. – Chị ấy nói, trong ngôi trường này, người ta rất thích chơi trò kiểm tra đột ngột. Tuy nhiên, thông tin không bị hạn chế, và ban giám hiệu sẽ không trừng phạt bất cứ học sinh nào tìm cách để biết về những bài kiểm tra ấy. Nghĩa là, nếu các cậu có khả năng khai thác thông tin, hoặc ăn cắp thông tin bằng bất cứ cách nào, điều đó hoàn toàn hợp pháp ở đây.

- Bỏ qua chuyện đó. – Sư Tử ngắt ngang. – Mấy bài kiểm tra thì sao?

- Khó. – Thiên Bình nói ngắn gọn, cắn cây kẹo lộc cộc. – Kiểm tra đủ thứ luôn, từ khả năng ứng biến của mỗi người, đến khả năng phản xạ, thể lực, kiến thức, làm việc nhóm, không chừa cái gì hết. Chị tôi bảo, ở đây học sinh hầu hết phải tự học, tự rèn luyện là chính, nếu không muốn bị trượt trong bất cứ bài thi nào. Chị ấy cũng không khuyến khích giao du thân thiết với lớp khác và chuyển lớp. Điều đó làm ảnh hưởng cực nhiều đến tập thể luôn. Hơn nữa, cũng có khá nhiều tin đồn liên quan đến số phận của những học sinh bị đuổi học. Đằng nào thì những Ionta B ở đây cũng chẳng quá mặn mà với bất cứ điều gì. Hậu quả của việc đuổi học, dù sao cũng phải đủ sức răn đe những người khác mới được. Có người thì bảo, họ sẽ dùng những học sinh bị đuổi học như chuột bạch thí nghiệm, có người lại nói là học sinh đuổi học sẽ bị giết... 

- Trường cam kết tự do cho mọi người mà. – Thiên Yết cau mày.

- Đúng là có cam kết đó. – Thiên Bình nói. – Nhưng mấy người có đọc kỹ cam kết của trường không thế? Cam kết đó là cam kết tự do cho "học sinh". Người bị đuổi học thì đâu còn là học sinh nữa. Trường hoàn toàn không cần chịu trách nhiệm về sự an toàn hay tự do cho học sinh bị đuổi học. Sau 3 năm, họ vẫn sẽ trả mọi người về nhà, nhưng có toàn vẹn hay không thì không ai dám chắc.

Nói rồi, cô lại thở dài.

- Vụ học sinh bị đuổi học chỉ là tin đồn mà chị tôi nghe được thôi. Tôi không cam đoan về tính chính xác của nó. Nhưng dù sao bị đuổi học cũng chẳng có gì tốt cả.

- Vậy sao cậu vẫn vào trường này vậy? – Bảo Bình hỏi. – Theo lời cậu kể thì bước chân vào đây đã là bước vào thế giới khác rồi. Nó không bình thường, và cực kỳ phức tạp. Tại sao cậu....

Nghe câu hỏi này của Bảo Bình, Thiên Bình mỉm cười cay đắng. Cô kéo cây kẹo trong miệng ra, nói bằng giọng nhởn nhơ.

- Vì tiền đó. Cậu có nhớ mỗi học sinh theo học ở trường này được trả bao nhiêu tiền không? 20 triệu. Với một gia đình bình thường, số tiền đó đủ cho người ta không cần lo cơm áo mấy đời. Nhà tôi có chị tôi đi trước rồi nên bố mẹ tôi rất trông đợi vào tôi. Nồng độ vượt ngưỡng 90 của tôi khiến bố mẹ tôi vui đến mức ôm nhau nhảy múa mấy ngày trời lận.

Cô xì ra một tiếng. bỏ cây kẹo lại vào trong miệng.

- Mấy người thì sao? – Cô hất hàm về phía đám bạn cùng lớp.

- Tôi thì thi trượt. – Xử Nữ nói nhanh, đánh mắt ra ngoài. – Nếu không đến đây học, tôi chẳng còn đường nào để đi cả.

- Này. Tôi không muốn nói, nhưng câu chuyện bắt đầu dần trở nên bi quan rồi đấy. – Song Tử lên tiếng. – Chúng ta có thể bỏ qua mấy câu chuyện quá khứ được không? Hiện tại thì sao các cô các cậu không tận hưởng cái đặc quyền của học sinh trường này, và lo cho cái lễ khai giảng trước mắt đi?

Lúc này, xe đến ga tàu. Cả đám lên chuyến tàu cuối cùng đến trường. Chuyến tàu này vắng tanh, chỉ có mỗi vài học sinh đi muộn như bọn họ thôi.

Đến trường, bọn họ theo chỉ dẫn từ cổng trường, đến Hội trường nơi diễn ra lễ khai giảng. Lễ khai giảng thực ra chẳng có gì đặc biệt. Vẫn là những bài diễn văn, những bài phát biểu đến từ cả vị trí giáo viên và học sinh các năm. Nếu có gì đó thật đặc biệt, thì chắc là thái độ lạnh nhạt của tất cả các thầy cô nhà trường. Họ hoàn toàn không hề có ý định làm thân với học sinh, dù chỉ một chút. Theo như những gì Thiên Bình nói, thì chẳng lớp nào có chủ nhiệm lớp luôn.

Sau khi kết thúc khai giảng, học sinh được tự do ra về, hoặc đi tham quan trường. Cả ký túc xá 38 kéo nhau đi thăm lớp.

Danh sách học sinh mỗi lớp không được xếp trước, mà hoàn toàn ngẫu nhiên. Người đón tiếp sẽ đợi ở lối vào trường. Đủ 12 người, họ sẽ tự động xếp thành 1 lớp. Ký túc xá 38 toàn ngươi đi muộn, nên thứ tự lớp cũng vì thế mà xếp sau. Họ là lớp 1-16.

Phòng học cũng không có gì quá đặc biệt, cũng có bàn có ghế, tủ đồ, bàn giáo viên, máy tính, máy chiếu. Tuy nhiên, theo lời nhận xét của một số người thì phòng học này quá rộng để dành cho 12 học sinh. Cả bọn đi quanh lớp một chút, rồi thiết lập tủ đồ cá nhân của mình. Các bước vẫn tương tự như thiết lập hệ thống an ninh biệt thự hôm qua nên người nào cũng hoàn thành rất nhanh.

Thấy hết cái để làm, cả đám kéo nhau về, định sẽ đến thăm quan Công viên trong truyền thuyết một chút, tiện thể ăn trưa luôn.

Nhưng vừa bước chân ra khỏi lớp, một loạt những tiếng chuông báo mail vang lên trong điện thoại của tất cả mọi người.

Bài thi đầu tiên chưa gì đã tới rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top