Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"Đếm ngược"

"Đếm ngược" | 12 chòm sao - from "D O Z E N" 

Couple: 

Xử Nữ (nữ) - Cự Giải (nam)

---

vài dòng của người chia tay mối tình đầu..

"Chia tay nhé."

Tôi, cuối cùng cũng nói ra được rồi, lời kết và với tâm trạng bình tĩnh nhất cho mối tình đầu của mình vào năm 17 tuổi. Cái kết này mà hai đứa đều đã lường trước.

Có ai như chúng tôi, chọn lựa, rồi cho nhau một khoảng thời gian, vừa đủ vừa đẹp, để cùng nói chuyện yêu đương. Còn đặt sẵn cái hẹn chia tay vào một ngày tháng tám khi nắng đã rộ.

212 ngày. - Ngắn ngủi. Nhưng cũng không phải không có tí gì nuối tiếc. Vì mãi sau này, tôi vẫn luôn thi thoảng, bất chợt nhớ về một ngày nào đó trong chuỗi ngày bên nhau ngắn ngủi của hai đứa, rồi tự cười.. Yêu đương cũng ra trò phết đấy chứ, chẳng đùa.

***

"Chào cậu."

Câu inbox lạ lùng nhảy ra trên màn hình từ cậu, đã bắt đầu câu chuyện của chúng tôi như thế đó.

Ngày hôm đó, ngày thứ 212 - bắt đầu đếm ngược về cái mốc chia tay mà tôi chưa hay biết, đã có một chàng trai tên Cự Giải bắt chuyện với tôi qua Facebook. Tôi còn nhớ rõ, ngày đẹp trời đó, lại vừa vặn, là mồng một Tết âm, trên tay tôi còn đang cầm phong lì xì đỏ thẫm mà trả lời lại cậu: "???"

***

Ngày thứ 208 đếm ngược. Chúng tôi quen nhau qua mạng. Tôi giờ cuối cùng cũng biết cậu từ đâu ra rồi. Cự Giải là bạn cùng lớp của bạn thân của bạn cùng bàn cùng lớp cũ của tôi.. Hơi lằng nhằng, nhưng cũng khó hiểu vừa phải, đầu tôi vẫn load được chỗ thông tin này.

Nhưng chuyện cậu tại sao hứng thú làm quen với tôi qua Facebook thì tôi load không kịp.

Khi ấy tôi còn nghĩ, "Bộ thằng này bị điên rồi à?!! Năm nào rồi còn cái trò inbox làm quen."

***

- Hahaa. 212 ngày á? Làm gì đến.. Mày tính sai mọe nó rồi, Xử ạ.

Con bạn tôi nói xong thì cười nắc nẻ, bảo tôi điên rồi, ngu toán hết thuốc chữa..

Tôi cũng chẳng còn gì để nói, vì thực sự là đúng ra thì yêu đương chính thức, chúng tôi chưa đến 212 ngày thật vì cái ngày tôi gật đầu đồng ý, tôi nhớ chứ, là ngày thứ 133 đếm ngược.. cũng có nghĩa là, chúng tôi yêu đương chính thức cũng chỉ là ba tháng có lẻ, những thời gian phía trước đó, đều chỉ mới xàm xí làm quen, kể chuyện thần kinh gì đó..

***

Còn nhớ một ngày. Quen nhau được hơn một tháng chứ mấy.. ngày thứ 174 đếm ngược.

Tôi nghe cậu tâm sự hơn 5 tiếng, từ 10 giờ tối cho đến hơn 3 giờ sáng, thâu đêm, về những cuộc tình đã qua của cậu.

Và hơn một nửa trong số thời gian ấy, cậu kể về Mai - cô người yêu cũ mới nhất, cũng là mối tình dài nhất, thắm thiết nhất của cậu từ trước đến nay.

***

Thường thì chẳng bao giờ tôi bắt chuyện với một người lạ như thế qua mạng.

Không hiểu sao, với cậu, tôi lại coi là một trường hợp đặc biệt, một người rất khác với những người còn lại. Rồi cũng từ đó, cậu càng lúc càng trở nên đặc biệt, theo một cách lạ lẫm.

Khi hai từ "lạ lẫm" nảy ra, tôi biết, bản thân đã "đổ" cậu rồi, miễn bàn, tôi đâu phải con ngốc.

Nhưng hai đứa là quen nhau qua mạng, mới chỉ inbox chưa được bao ngày. Chúng tôi còn chưa gặp nhau lần nào. Tôi không cho bản thân chấp nhận đáp án trong lòng đưa ra nhanh như thế - ai cũng bảo, yêu đương, "người thừa nhận trước là thua", tôi không muốn thua, nên dù biết bản thân đổ Giải đứ đừ rồi, tôi vẫn giữ nguyên thói cợt nhả chẳng kiêng nể gì ai mỗi khi inbox cậu.

***

Ngày thứ 153 đếm ngược. Một ngày tháng tư vàng ruộm. Cuối cùng hai đứa cũng có cái hẹn gặp mặt lần đầu tiên.

"Thế nào? Thế nào?? Son được chưa?? Có lem không??"

"Che khuyết điểm này bôi được chưa?? Đều không?"

"Tóc nữa. Tóc nữa.. Vậy đẹp rồi chứ???"

Tôi còn nhớ rõ bản thân đã bồn chồn lo lắng dã man, trước khi bước ra khỏi cổng trường, còn liên tục giữ con bạn lại hỏi.

Hai đứa sẽ đi ăn đâu đó trước khi cả hai vào học chiều. Nên lần gặp mặt này nhanh ý mà.

Chọn tới chọn lui, chúng tôi ăn mỳ ở một quán tôi quen.

Lạ là lần đầu gặp, tôi không mấy mất tự nhiên. Một phần chắc vì nói chuyện nhiều rồi, người yêu cũ của cậu tệ ra sao cậu cũng đã kể tôi nghe. Một phần cũng là vì khi ngồi xuống, cậu nhìn tôi chăm chú, rồi khi tôi chưa kịp định thần, cả bàn tay lớn ơi là lớn của cậu, đập bốp vào trán tôi.. Bàn tay đó xòe ra, y hệt như khi người ta đập được một con ruồi ý..

"Công nhận, trán cậu sân bay thật đấy, to bằng tay tớ luôn nè."

Tôi: "....." - Đ!t.

Người như này thì làm tôi ngại ngùng kiểu thiếu nữ như nào mới phảiii??? Đồ con trai thiếu tinh tế!!! Đồ dở hơi này!!!! - Tôi gào rú điên loạn. Kệ mọe trán bố mày. Ăn nói thất đức!!

***

Ngày thứ 140 đếm ngược.

Muahaahaa!! - Giải mở lời rồi, mở lời rồi!!! 

Lần đầu tiên cậu mở lời, cậu bảo cậu để ý tôi, không khí inbox khi ấy cũng khá lãng mạn

Nhưng thế nào đó, tôi từ chối.

Cũng vì vừa mấy ngày trước, cậu lại kể về người yêu cũ. Làm tôi có cảm giác, cậu không nghiêm túc nói chuyện yêu đương lúc này, kể chuyện mà như thể chưa quên được người ta. Nên là yêu đương gì. Không cần!

Thật may, tôi yêu đương cũng khá lý trí đó chứ! - "Vì mày là Xử Nữ đó!" - Bạn tôi nghe tôi kể xong đã bảo tôi vậy. Cũng chẳng sai. Nhưng dù sao, yêu đương có lí trí vậy sẽ tốt hơn, ít tổn thương..

***

Ngày thứ 138 đếm ngược.

Lại lần nữa cậu nói chuyện muốn yêu đương với tôi.

Và cũng lại lần nữa tôi từ chối.

Sao tự nhiên tôi có cảm giác như cậu coi chuyện tình cảm này là trò chơi thế nhỉ, dăm ba hôm lại tâm sự về ex, nhưng dăm ba hôm cũng lại nói đang để ý tôi, còn cam đoan đủ kiểu..

***

Bẵng thế mà đã qua được mấy tháng rồi. Tôi với cậu thân hơn bao nhiêu.

Tôi quen miệng, cứ trêu cậu là "bạn thân", thi thoảng còn gọi cậu "tao - mày".

Đùa thế. Nhưng cậu lại rất nghiêm túc nói với tôi là:

"Không được gọi tao mày, gọi thế nghĩa là mối quan hệ đó chỉ dừng lại ở bạn bè thôi. Không thành người yêu của nhau được."

Và sau đó, cậu vẫn gọi "cậu" xưng "tớ" với tôi như cũ. Ngày hôm đó, là ngày 135 đếm ngược.

Bên cạnh đó, chúng tôi cũng đi với nhau nhiều lần hơn. Cậu còn hay hẹn đón tôi tan học vào các thứ tư và thứ bảy hàng tuần vì hai hôm đó cậu được tan sớm hơn tôi một tiết.

***

Ngày thứ 133 đếm ngược. Haha - đúng rồi đó, đây là cái ngày mà Xử Nữ tôi đây nhận lời từ một chàng trai tên Cự Giải.

Hôm ấy là chủ nhật. Chúng tôi lại đi chơi.

"Alo mẹ." - Đang đứng đèn đỏ, Cự Giải lấy điện thoại ra, nghe trong ánh mắt sững sờ của tôi.

"Ơ.. thế trưa nay mày không về ăn cơm à?" - Giọng mẹ cậu rất lớn. Tôi ngồi sau lưng cậu, cả người hai đứa sẽ gần như dính sát vào nhau nếu như không có chiếc balo tôi đặt giữa, và cũng vì thế từng câu từng chữ mẹ cậu nói trong điện thoại, tôi đều nghe rõ hết. 

"Con bảo hôm nay con đi chơi với bạn mà"

"Trai hay gái?

"Gái ạ"

"Người yêu à?"

"Vâng. Thôi..thế nhé, con đang đi xe."

Rồi cậu cúp máy. Tôi kiểu... Gì vầy nè?! - Tôi đồng ý trong mơ đấy à?! Nói chuyện với mẹ thế à? Nghe vầy mà coi được?!

"Ơ cậu ơi. Mình đồng ý yêu nhau từ bao giờ thế? Nghe lạ tai ghê cơ."

"Hôm nay."

"Lúc nào của hôm nay cơ?" - Tôi không nhịn được muốn hỏi xoáy cậu xem cậu trả lời như nào.

"Lúc nào á?! Tí nữa ý."

Nhưng mãi sau. Cậu vẫn chẳng nói gì. Thay vào đó, cứ chốc chốc lại gọi tôi là "bạn gái của tôi ơi.."; "người yêu à..".. ngọt xớt.

Đúng là chàng trai có năm người yêu cũ có khác. Kinh nghiệm yêu đương dày đến khốn khổ..

Mãi cho đến cuối ngày, chúng tôi ngồi ăn kem với nhau, đang ăn, cậu bất thình lình ngẩng đầu lên, hỏi:

"Ơ thế gọi cả ngày rồi đấy. Cậu đồng ý làm bạn gái của tớ chưa thế? Đừng có nghe riết mà nghiện nha.. vẫn phải gật đầu một cái coi như chính thức đó."

Và thế, tôi gật đầu. Haha. Cuối cùng cũng kết thúc 17 năm độc thân trên đời - tôi có người yêu rồi.

***

Sau đó chuyện tình cảm của hai đứa chẳng có gì đặc biệt nữa. Vừa vì kì thi đại học cuối tháng 6 sắp đến đến nơi, cả hai đều phải ôn tập đủ các kiểu. Vừa vì chúng tôi chẳng nghĩ được cái gì hay hay để làm, ngày nào cũng lại gọi điện, lại inbox, thi thoảng rủ nhau đi ăn trưa với nhau.. rồi thi thoảng là cậu đón tôi về nhà.

Chẳng khác trước kia là bao.

Cơ mà không có nghĩa là không có biến xuất hiện.

Ví như;

- Ngày thứ 120 đếm ngược, nhìn bọn bạn thân đang đi về đằng trước, tôi đã bảo cậu là đi từ từ đã, chầm chậm đằng sau thôi, đừng phóng qua. Nhưng cậu chẳng nghe, rồ ga phóng qua mấy chiếc xe đạp điện đó... Đù móe! Tôi nghe rõ tiếng hét của ai đó đằng sau gọi tên tôi..

 "Đù mé. Lúc đó cười ỉa luôn đó mày. Ai nghĩ được mày với bạn kia phóng cái phèo rồi vượt qua đâu." - Con bạn thân lăn lộn trên giường tôi bấm điện thoại - "Thề là mấy đứa kia nhìn tao như muốn xiên tao luôn ý, may mà kinh nghiệm diễn xuất của tao thượng thừa, vẫn chưa hé răng gì hết."

- Ngày thứ 96 đếm ngược, một lần ngu muội đăng nhập Facebook trong Ipad của chị gái mà không thoát ra nên bà chị gái tôi đã đọc được hết tin nhắn giữa tôi với cậu rồi. Ngày ngày bả đều lượn quanh quẩn tôi để dặn dò là mày sắp thi rồi đó.. đừng chểnh mảng.. yêu đương nhăng nhít gì tầm này... mà yêu ý.. thì phải chừng mực nha mày, cũng không trẻ con nữa... Lúc phát hiện sự sai lầm chỗ cái Ipad, tôi mệt gần chết với đống dặn dò về chủ đề tình yêu tuổi hồng từ bả. Chưa bao giờ tôi thấy chị mình lắm chuyện được như thế, chuyện tình của bả thì ngon nghẻ ghê cơ..

- Ngày thứ 80 đếm ngược, hai đứa vừa gọi cho nhau, vừa đeo tai nghe, nhưng việc ai người nấy làm. Tôi học văn, còn cậu làm hóa. Được giữa chừng, mẹ cậu vào, hỏi han các thứ, còn hỏi, "lại đang nói chuyện với ai thế? người yêu à?" - và cậu lại "dạ".

- Ngày thứ 74 đếm ngược, trường cậu tổ chức Tri ân, hôm đó tôi gọi điện, hỏi cậu đã xong chưa, đến đón tôi, cái xe đạp điện lại chết máy giữa mưa rồi.. 10 rưỡi tối, mưa gió đen như mực - tôi chẳng biết gọi cho ai nữa. Và cậu bảo sẽ bắt Grab cho tôi tự về, cậu chưa tan tiệc được..

- Ngày thứ 36 đếm ngược, thi đại học gì đó - xong hết rồi. Cũng được hai hay ba tuần rồi tôi và cậu chẳng gặp nhau, đến nhắn tin hay gọi điện bình thường cũng không.

- Ngày thứ 25 đếm ngược, một lần nữa, cả hai nói chuyện về vấn đề chia tay. Cậu nói chắc như đinh đóng cột, "không yêu xa đâu" - mà tôi cũng có ý muốn tương tự. Nên sau đó cả hai lại im lặng.

- Ngày thứ 10 đếm ngược...

- Ngày thứ 3 đếm ngược...

- Còn hai ngày..

- Và nhanh quá nhỉ.. Mai rồi...

***

Cái ngày chúng tôi hẹn chia tay, đến rồi. Hai đứa đối mặt với nhau như một buổi đi chơi bình thường không thể bình thường hơn.

Yêu đương thế này là đủ rồi, với cả hai chúng tôi..

Còn nhớ ngày đó, cậu thổ lộ lần đầu tiên, cậu bảo: "Vì biết cậu sẽ du học nên nghĩ rất lâu mới dám inbox, muốn thử bắt chuyện với cậu, trước khi chẳng còn cơ hội. Nhưng, dù sao cũng biết trước là cậu đi du học, nên nếu yêu nhau thật, thì chúng ta hãy chia tay trước khi cậu đi, tầm một tháng . Để khi đó còn kịp về làm bạn. Rồi còn đi tiễn cậu bay nữa.."

Tất cả đều thẳng thắn như vậy.

Tôi cũng đã vui vẻ đồng ý: "Được." - chia tay thì chia tay.

Rồi cũng là tôi, vui vẻ gật đầu đồng ý với ly kem to bự trước mặt.. và tôi có người yêu rồi đó.

Rồi cũng là tôi. Đến cuối ngày, cái ôm trong yên bình, với hai chữ "tạm biệt" chỉ có thể thì thầm ở cổ họng, chẳng thể thốt lên một cách rõ ràng như mong đợi.

***

"Chia tay nhé."

Chúng ta vẫn là bạn. Vì dẫu sao cũng là chia tay trong hòa bình..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top