Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 10

Một chút dư vị của đêm nọ vẫn còn lưu luyến đọng lại trên cơ thể mệt mỏi của tôi,nó chậm chạm nhưng lại mạnh mẽ quấy nhiễu trên từng sợi cơ trên từng mảng lớn nhỏ trên thân thể,tôi đã kiệt quệ đến mức phát ốm với nó rồi.Nhưng tôi lại cảm thấy hạnh phúc vì nó,chắc là vì nó được hình thành từ những thứ thật lòng,những thứ mà tôi đã tự nguyện đón nhận,những thứ mà tôi đã mong đợi cả thanh xuân của một đời người.Tôi khó khăn để gượng gạo ngồi dậy,cơn đau ê ẩm liền kéo đến ồ ạt,tôi liền nhắm tịt mắt vì đau và rồi lại khẽ rên một tiếng.Có vẻ ai đó cạnh tôi vừa bị tôi làm phiền từ giấc mộng mị,người ấy cũng mệt mỏi ngồi dậy rồi nhìn tôi,một ánh nhìn chiều chuộng,lo lắng.Cơ mà tôi đang ở đâu thế này?
-em có sao không tài?sao dậy mà không kêu anh dậy,em vẫn đau mà?đừng để mình đau chứ?anh xót
-em sợ anh còn ngủ...
-anh đâu có ngủ,em phải kêu anh chứ,em như vậy rồi bị gì thì anh sống sao nỗi đây tài ạ?
-em xin lỗi...
-em đừng như vậy,anh xót lắm!lại đây anh bế
-vâng
Anh đón lấy tôi,bế tôi như một đứa trẻ,một đứa trẻ mong ba về.Anh vẫn dịu dàng vệ sinh cho tôi,không quên hôn nhẹ lên gò má mềm mại ửng hồng ngượng ngùng của tôi.Anh dẫn tôi xuống nhà,cho tôi ngồi ở ghế sofa,anh thì đi làm bữa sáng cho hai đứa.
*ôn lại kỷ niệm xưa một xí,cái sofa này là cái sofa định mệnh cho hai bé nằm ôm nhau ngủ đó troi:')*
Tuy anh là con trai,nhưng kĩ năng nấu ăn của anh không hề tệ,có thể nói anh là đầu bếp nhưng không thể làm vậy,một đầu bếp tỉ mỉ và cưng chiều 'khách'.Chỉ trông chốc lát,tưởng chừng những án mây chỉ vừa lướt nhẹ,anh đã đem ra hai đĩa thức ăn cho tôi và anh.Mùi thức ăn thơm phức xộc hẳn vào cái mũi vốn đã nghẹt cứng của tôi,làm nó chợt lại được thông thoáng làm tôi tỉnh cả người,có lẽ do tôi đã chẳng còn thứ gì trong dạ dày khiến nó cứ reo hò mãi lên tạo thành những tiếng òng ọc khó nghe.Anh biết tôi đã sớm đói meo,nhanh chóng bế tôi lại ghế,tận tình cắt thức ăn để phụ giúp một phần cho cái miệng đã cứng ngắc chẳng thể nhai nỗi của tôi.Tưởng chừng anh đã có thể đút tận miệng cho tôi,nhưng tôi đã dành lấy cái nĩa để tự ăn,nếu không chắc tôi không còn mặt mũi nhìn ai vì"Phan Tuấn Tài không thể tự ăn mà phải để Nhâm Mạnh Dũng đút cho"mặc dù tôi và anh đã là một cặp,nhưng dù sao đâu thể nào nói với ai,vì liệu họ có xem chúng tôi là "bọn đồng tính luyến ái kinh tởm" hay không?
*nĩa là cái để ghim đồ ăn như beefsteak á,tại chỗ mình gọi là nĩa sợ mấy bạn không hiểu í:(,buồn cho hai bé vl(mặc dù t viết)*
Ăn xong xuôi dĩa thức ăn đầy ấp anh làm,bụng tôi sắp nổ tung rồi.Hôm nay,chiều chúng tôi mới đi làm nên buổi sáng hoàn toàn có thể thoải mái bung xỏa,coi như xả stress đi ha.Anh đang rửa bát,tôi ngồi trên ghế nghịch mấy cánh hoa của bình lavender chính tay tôi cắm và tặng anh,anh rất thích mùi hương thoang thoảng và tôi nghĩ anh hợp với mùi này,anh để i nó trên bàn luôn,dù tặng cũng lâu nhưng tôi thấy nó vẫn tỏa hương đều đều khiến tôi hoặc bất cứ ai khi nó được làn gió phởn qua mặt đều sẽ cảm thấy mọi mỏi mệt đã được triệt tiêu.À,tôi quên mất ông anh yêu quý của tôi rồi,dạo này lo bênh anh người yêu này tôi quên ảnh luôn.Tôi móc điện thoại,tìm Messenger ông anh Thanh Bình
anh bình 40 tỏi
Anh bình ớiiiii
  -nghe ku
Nhớ anh quá điiiiiii
  -ói chưa,quên tui lâu z rồi giờ nhớ
   -nhờ cái gì nói lẹ đừng làm anh đây mắc ói!
Người ta nhớ anh thui mò
Tổn thương ghê,đó giờ anh nghĩ em toàn nhờ vả anh hoi shaooo😿😿
    -ờ,rồi nay làm gì nhớ tao,rồi mày với thằng dũng sao rồi
Dạ cupid bắn trúng rùi ạ❤❤
     -ù,ghê ta,rồi làm gì nhau chưa?
*hỏi ngộ zị😔*
Dạ hihi...rồi......
      -đù tuổi trẻ tài cao bây
Vậy anh với anh yêu Việt anh của anh sao rồi?làm gì nhau chưa?
     -ờ thì rồi....hí hí
Ông hay rồi!!!!
     -hihi,bữa nào đi cafe ko ku
Được thoaiiii
Mà bữa nào là bữa nào?
     -chủ nhật tuần sau?tuần này t bận rồi,quán chật cứng k đi được
Vậy sao ông nhắn tui được?
     -giờ này còn vắng,tranh thủ
Vậy shao
    -thôi quán bắt đầu đông rồi,bye
Bye
Èo,tưởng rẳng ông anh sẽ hỏi han đồ ghê gớm lắm,ai ngờ.Mà anh dũng đâu nhỉ,nãy giờ chẳng thấy ra,tôi bước xuống ghế và đi vào phòng bếp,thấy anh vừa bỏ điện thoại xuống,không khỏi tò mò,tôi liền hỏi
-anh điện ai ạ?
-sao em lại đi ra đây?lỡ đau thì sao?
Anh đến bồng tôi lên để lên bàn bếp
-sếp điện khen anh và em tháng này làm tốt nên được thưởng
-thế sao anh nghe điện lâu thế?
-anh với sếp nói về chuyện của hai đứa mình
-rồi...rồi anh làm gì?!
-anh kể với sếp là 2 đứa mình thành đôi rồiiiii
-ơi ngốc ơi là ngốc là!!!!
Tôi đánh vào người anh bôm bốp
-auch,sao em đánh anhhh
-ai mượn tổ tông nhà anh kể hả?
-em sợ à?
-kh-không...
-chẳng có gì phải sợ đâu em,chúng ta trao trái tim cho nhau,trao thân,trao phận cho nhau là chuyện của trời,của thần tình yêu đánh gọi,không một ai ngăn cản được duyên số cả em ạ!nếu thật sự ta yêu nhau đến hết lòng hết dạ,em phải ngại gì những lời nói phán xét ngoài tai mặc dù họ cũng chẳng bằng ai cả?kể cả một tình yêu trọn vẹn cũng chẳng có thế nên họ mới ganh ghét ta thôi em,em phải mạnh mẽ lên chứ Tài của anh?đừng làm bản thân mình thành một kẻ yếu đuối,chỉ biết trốn tránh những lời nói vô căn cứ của những con người vô cảm đó,nếu như vậy em sẽ chẳng bao giờ chinh phục được thứ được gọi là tình yêu đâu,em Tài của anh!hãy mạnh mẽ lên nào?
*phần ông bình bị thịt mình sẽ viết ở chap sau nhé!*_________________
Các bạn thấy sao?dạo này mình bí idea quá,không viết được là bao mong các bạn vẫn ủng hộ nhé!tự nhiên viết chap này cái cảm giác cái ngôn từ viết văn của mình được buff vậy á,mọi lần viết kiểu đúng chán,nay mình thấy đỡ hơn,mình sẽ ra chap không đều mong các bạn vẫn ủng hộ mình!cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình trong 10 chap qua,mình chân thành cảm ơn các bạn vì đã ủng hộ mình ,mong các bạn vẫn sẽ đồng hành cùng Niee nhé!mong các bạn ủng hộ cả trện kia của mình,mình cảm ơn,tên truyện đó bạn cố gắng tìm chap là giới thiệu truyện mới để lấy tên nha!cảm ơn các bạn!chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và có một ngày thật tốt lành!còn mình là Niee tác giả của bộ truyện này,chân thành cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình!
#1k3 words

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top