Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 6

Chao xìn các bạn,mình trở lại rồi đây,chương này chắc hơi xàm xí,các bạn đọc cho mình vui nhe,các bạn bình chọn cho mình với。◕‿◕。,truyện ít bình chọn quá nên hơi nản,mọi người tiếp sức tui với nghee(人 •͈ᴗ•͈).Chap này đầu sẽ kể lại quá trình đi ăn uống của hai bạn cp chính và cuộc gặp gỡ chưa kể.
_________________________________
"Ngôi thứ nhất nhất Tài"
Anh chở tôi bon bon trên đường,miệng hai đứa không ngừng lải nhải mấy câu hỏi vu vơ dọc đường đi,khung cảnh thành phố hoa lệ này xinh đẹp biết bao,một vẻ đẹp khó lòng tả được bằng lời,một vẻ đẹp khiến con người ta xao xuyến,khiến người ta mê mệt mỗi khi ngắm nhìn nhưng với cái tiết trời trưa trời trưa trật nắng nóng 40° như này thì cảnh có đẹp biết bao thì vẫn là con số 0 tròn trĩnh không phúc khảo.Tôi nhăn nhó né tránh ánh nắng như thiêu đốt da thịt đang chiếu thẳng vào mặt,tôi nép người vào lưng anh để né đi chúng.Do tiết trời quá nắng khiến tôi quên bén đi khái niệm về thời gian mà không biết tôi và anh đã bon bon trên đường bao lâu nữa chỉ tới khi anh khẽ kêu tôi thông báo rằng đã đến nơi thì tôi mới trở về cái thực tại đang diễn ra này,nhưng ngay khi tôi vừa lôi mình trở về cõi thực tại thì tôi đã được ông trời ban cho một thứ khiến tôi ngạc nhiên và thầm vui vẻ đến lạ,đó chính là.....anh đã đưa bàn tay khẽ chạm vào quai cài mũ và tháo mũ bảo hiểm ra cho tôi,tôi khựng người lại chẳng còn tin vào mắt mình,cái gì?anh đã tháo mũ bảo hiểm cho tôi á hả?cả đời tôi có mơ bao nhiêu lần đi chăng nữa thì tôi cũng chẳng nghĩ rằng có ngày anh sẽ tự nguyện tháo mũ bảo hiểm cho tôi.Ôi trời ơi!!!!tôi đã chính thức bay lơ lưng tít trên 9 tầng mây cao vút rồi aaaaa!!!hạnh phúc quá điiii!!!!!!!
-Vào thôi,bạn Tài của anh-anh khẽ cười nhìn tôi ngớ người trên xe mặt mũi thì đỏ lè như quả cà chua chín mọng sắp vỡ tung đến nơi.Anh kéo tay tôi vào trong trung tâm thương mại,tôi thật sự muốn khóc rồi!anh tháo mũ bảo hiểm cho tôi,còn xương anh với tôi điều mà anh chưa bao giờ làm trước đây,còn nắm tay tôi và đặc biệt là anh bảo với tôi là"bạn Tài của anh"của anh!!!aaaaaaaaaa,nếu không có ai ở đó,tôi chắc chắn sẽ hú hét rùm trời giãy như một con cá thiếu nước sắp chết mất thôi!sự kiện mang đến sự hạnh phúc tột độ này,tôi vẫn chưa sẵn sàng chuẩn bị tinh thần đến đón nhận nó,e rằng nó đến hơi sớm rồi.Chắc chắn khi về đến nhà tôi sẽ la hét to hết cỡ để cả thế giới này biết tôi hạnh phúc cỡ nào!!.
-Tài của anh muốn ăn cái gì nào?- anh quay sang cười với tôi,aa tôi đỗ gục vì nụ cười này biết bao lần rồi!?tôi chẳng thể chóng chọi lại nó nữa rồi!!!huhuu
-umm anh bảo ăn lẩu đúng không?-tôi khẽ đáp anh,có lẽ anh đã quên lời đề nghị ăn lẩu của mình rồi thì phải?
-Ừ,nhưng Tài của anh muốn ăn cái gì?-anh vẫn hỏi tôi lại,chắc có vẻ anh thấy với cái tiết trời này mà ăn lẩu thì không đúng lắm
-Em muốn ăn đồ nướng hơn,tại em cũng đang thèm...mà nếu anh không thích thì mình ăn lẩu cũng được!-tôi nói ra ý kiến của mình nhưng cũng vội nói thêm sự lựa chọn khác nếu anh không muốn
-Sao cũng được,vậy mình đi ăn đồ nướng nhé?-anh cười rồi nhướng chân mày như ngỏ ý hỏi tôi thấy sao,dĩ nhiên là ok rồi,anh mời còn được anh chiều theo ý thì thằng ngu nó cũng đồng ý!
-Vâng,dĩ nhiên rồi!-tôi cười một nụ cười tươi roi rói đáp lại anh,rồi vội vàng nắm lấy tay anh kéo đi mà quên rằng người bạn lớn đằng sau đã đỏ ửng mặt như quả cà chín vì sung sướng đến tột cùng nhờ cái nắm tay và nụ cười gây chết người của tôi rồi haha!
-Ngồi đây đi anh,đây thoáng nè!-tôi kéo tay anh đến bàn trước những ánh nhìn của mấy bạn nhân viên ở đó,ai cũng đỏ mặt khoái khoái vì tưởng hai chúng tôi là một cặp,tưởng đúng lắm á Tài tôi đây chấm 10 điểm không lòng vòng không nhiều lời luôn!!!
-Anh gọi món đi!-tôi đưa menu cho anh
-Sao em Tài của anh không gọi?-anh thắc mắc hỏi tôi
-Thôi anh gọi đi,em sao cũng được!-tôi giải thích
-Ờ,ok!-nói rồi anh cầm menu rồi nói món cho bạn nữ phục vụ đứng kế bên,nhưng có vẻ mặt bạn nữ này hơi đỏ nhỉ?bạn ấy bệnh sao?
"Bật mí nhỏ"
-"Do hồi nãy bạn nữ nhân viên đó đứng kế bên mà anh Dũng của chúng ta quên hay sao đó mà đã nói câu"em Tài của anh"khiến con người ta khoái muốn chết nên đâm ra mặt như trái cà chua vậy á。◕‿◕。"-
Gọi món xong,bạn nữ đó cũng rời đi anh rót chút nước tráng miệng trước khi ăn mà không quên rót cho tôi một ít
-À anh này!
-Sao thế Tài của anh?
-Ở mấy nơi như này anh đừng gọi em là em Tài hay bạn Tài của anh,gọi em là Tài hoặc là em thôi,gọi như kia em hơi ngại í........!!!!còn chỉ có em với anh thì anh gọi em là cái gì cũng được!
-À rồi,anh biết rồi,xin lỗi em nhé!Tài
-Khônh có gì đâu anh....!!!
Không biêt anh Dũng hôm nay có đập đầu ở đâu không mà cư xử với tôi lạ lắm luôn í!?anh cư xử dịu dàng hơn với tôi,gọi tôi bằng những cách gọi ngọt ngào chưa từng thấy ở một con người từng được gọi với cái biệt danh là cục đá biết đi này.Sau một hồi uống gần hết cái bình nước của quán thì món cũng đã ra đầy đủ,anh đảm nhiệm việc nướng tôi thì ăn 。◕‿◕。👉👈.
-Ngon à?ăn nhiều quá đó-anh thấy tôi đang cặm cuội cuốn rau bỏ vào miệng thì hỏi
-Dĩ nhiên là ngon rồi?anh không thấy ngon à?-tôi khó hiểu nhìn anh
-Không ngon chứ!tại anh hỏi thôi-anh cười xòa xòa rồi quay ra ăn tiếp,đang ăn vui vẻ thì tôi thấy một bóng dáng quen quen đang đi trong trung tâm thương mại,hình như là anh Bình thì phải?kế bên anh là ai thế nhỉ?.Anh thấy tôi dừng ăn mà ngắm nghía gì đó thì tò mò hỏi
-Em không ăn nữa à?nhìn gì thế?
-À không,em thấy ai giống anh của em thôi,không có gì đâu!
-Em có anh à?đó giờ anh không biết đấy?
-À không,anh chơi chung lúc nhỏ thôi,hồi đó cũng thân ấy
-Ờ,mà có gì à?
-Em thấy ảnh đi chung với người nam nào á!trông lạ hoắc à,em chưa gặp bao giờ
-Chắc bạn của ảnh thôi,không có gì đâu!
-Ừm chắc bạn ảnh quá,thôi ăn tiếp!
Nói xong tôi liền cúi mặt ăn tiếp,miếng ngon còn không lẽ buông đũa sao?nô nô ăn cho đã chứ!.Suốt buổi ăn hai chúng tôi nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển,kể đủ thứ chuyện thuở còn bé rồi lại tự nhiên cười ngất ngây với nhau,trông chúng tôi như hai kẻ điên vậy ấy nhỉ?haha
"2 kẻ điên đang đắm chìm trong thế giới tình yêu ngập tràng màu hường phấn nho nhỏ của đôi bạn lớn nhỏ này đóa!!。◕‿◕。"
Vác hai cái bụng nó căng ra khỏi quán,vẫn còn sớm chán thế nên tôi quyết định kéo anh đến khu trò chơi để tung hoành ngang dọc trong đó,tôi và anh dã vạch ra một cuộc đọ sức xem ai sẽ là người chiến thắng và người chiến thắng sẽ diều khiển người thua làm theo ý mình trong vòng một tuần.Đoán xem ai là người bày ra cái hình phạt đó nào?chính là tôi!vì sao tôi lại táo bạo như vậy á?vì tôi đây là vua trò chơi,mấy cái trò chơi này tôi chơi thượng thừa rồi.Nhưng!ông trời lại vả vào mặt tôi một cú đau điếng,không ngờ rằng anh còn chơi hay hơn cả tôi,hầu như ván nào anh cũng hạ đo ván tôi cả,hên thì tôi ăn được 1-2 điểm là cùng rồi,và đoán xem ai là người thua cuộc nào?vâng,chính là tôi ạ,tôi bị chính hình phạt của mình đề ra vả vào mặt,huhu!!vậy là tôi phải làm theo ý anh trong vòng một tuần sao?chán ghê,tôi định vạch ra cái hình phạt đó để bảo anh làm theo ý tôi mà bây giờ người bị lại tôi chứ chẳng phải anh.
-Haha,thế là Tài phải nghe lời anh một tuần rồi nhá!
-Xìii,tại em xui thôi,chứ đáng lí ra người bị phải là anh đó!
-Thôi đi ông tướng,Tài thua rồi thì lo mà chịu phạt đi!
-Nãy giờ em có bảo với anh là em không chịu phạt đâu chứ?xí!
-Thôi anh xin lỗi nhưng phạt là phạt,không bỏ haha
-Rồi rồi mệt anh thật á
Đang chí chóe cãi nhau thì anh mắt tôi va phải bóng dáng quen quen ấy một lần nữa,nhưng lần này thì gần hơn và tôi đã đoán được cái bóng dáng quen quen ấy chính là anh Bình còn cái người nam kế bên là ai ấy nhỉ?lạ hoắc luôn.Tôi bảo với anh đi lại chỗ anh Bình,khi tôi bước đến thì anh Bình cũng vừa thấy tôi thoáng giật mình
-Tài?em đến đây ăn à?
-Vâng,anh đến đây chi thế?
-À anh đến để mua chút đồ thôi.mà người đứng kế em là ai thế?
-À,đây là anh Dũng 23 tuổi,người anh lúc nhỏ mà em hay kể với anh á!
-À anh nhớ rồi
-Ủa còn đây là ai vậy anh?
-À đây là anh thiết kế của quán anh thôi sẵn đường nên anh nhờ chở vào đây mua ít đồ thôi à!
-Chào cậu,tôi là Bùi Hoàng Việt Anh,24 tuổi gọi tôi là Việt Anh là được!
-À chào anh nhé!,em là Phan Tuấn Tài 22 tuổi
-Chào em,còn cậu trai phía sau em là?
-Chào anh,tôi là Nhâm Mạnh Dũng,23 tuổi,bạn với Tài!
-À,chào
-Thôi em làm gì làm đi,anh mua ít đồ nữa là xong rồi
-Dạ vâng,tạm biệt anh nhé
-Tạm biệt em
Nói rồi tôi và anh cũng rời đi,đi quanh quẩn trong trung tâm thương mại quậy muốn nát luôn của người ta thì cũng đã đến giờ xem phim,tôi và anh đi đến phía rạp chiếu,anh đưa vé ra cho bạn nhân viên
-Tài,em muốn ăn bắp gì không?
-Có ạ
-Vậy mua một bắp hai nước nhé?anh không ăn bắp!
-Vâng ạ
-Bạn ơi
NV:Dạ mình muốn gọi gì ạ?
-cho mình một bắp hai nước nhé?
NV:Dạ bên mình hiện tại đang có chương trình mua combo 2 bắp 2 nước được một cặp móc chìa khóa đôi phiên bản giới hạn đó ạ!mình có muốn gọi combo không ạ?
-Anh thấy sao?em muốn hai đứa có móc khóa ấy!!?
-Được em gọi đi!
-Vậy cho mình gọi combo nhé!
NV:Dạ vâng ạ!
Chúng tôi nhận đồ rồi tiến vào trong xem phim,bộ phim cũng không có gì đặc sắc lắm,nhưng được đi với anh thì cảm giác nó hay đến lạ kì luôn,ra về anh chở tồi về nhà,tối hôm đó tôi cứ cười miết rồi cầm trên tay chiếc móc khóa đôi với anh,có lẽ nó sẽ là vật đáng giá nhất đời tôi.Suốt đêm đó tôi chẳng ngủ nghê gì mà chỉ nằm nhìn ra cửa sổ nơi có ánh trăng sáng rồi nhìn đi nhìn lại chiếc móc khóa ấy mà tủm tỉm cười suốt đêm mà không biết rằng người bạn lớn kia cũng có khác gì tôi đâu?!(◍•ᴗ•◍)
"Một chút ngoài lề của Bình Bo và anh thiết kế"
Chiều hôm đó sau khi tôi và anh đi lựa đồ nội thất xong thì tôi hơi e dè đề nghị với anh rằng tôi muốn vào trung tâm thương mại để mua một ít đồ ăn và vài món đồ ly tách các thứ và tôi hơi bất ngờ vì anh đồng ý,trong lúc mua đồ thì tôi đã gặp được Tài,đứa em ở quê mà tôi đã mất liên lạc với nó ngừng ấy năm trời,mà nó đi với ai ấy nhỉ?chúng tôi nói chuyện đôi ba câu thì biết được là cậu nam đi với nó là anh chàng mà nó hay kể với tôi và nói rằng đó là người trong mộng của nó,trông cậu ta cũng điển trai,ngoại hình cũng không tồi,mong rằng đứa em ruột thừa của tôi có thể đến bên người nó thầm thương trộm nhớ chứ không như người anh của nó không một mảnh tình vắt vai haha,mua đồ xong  thì anh chở tôi về và tối hôm đó tôi và anh có nhắn tin đôi ba câu với nhau,anh ta cũng đáng yêu ấy nhỉ?mới gặp mà đã chúc tôi ngủ ngon rồi hay là mới gặp cũng chúc được mà tôi không biết?mà anh ta bận lắm à?đến tận 9h đêm mới vừa ăn cơm xong,haiz tôi quên mất,anh ta là nhà thiết kế thì chắc chạy deadline tới tận giờ đó cũng phải,chỉ có một thắc mắc mà tôi ngẫm từ chiều giờ là về câu nói của anh,anh bảo rằng không thích con gái nhưng rồi lại bỏ đi và bảo rằng mình đùa,nhưng tôi thấy rằng biểu cảm và ánh mắt khi anh nói ra câu nói đó dường như rất nghiêm túc và tôi nghĩ rằng lúc ấy anh ta đã thật lòng nói ra sự thật ấy chứ không đơn thuần là một câu đùa giỡn vu vơ,hay là do tôi đa nghi quá mà không còn biết về khái niệm đùa giỡn là như thế nào?mãi suy nghĩ mông lung tôi lại chìm vào giấc ngủ say từ khi nào,có lẽ hôm nay tôi suy nghĩ nhiều rồi!
_______________________
Chào mấy ní,lại là tui đây,mấy ní đọc chap này thấy sao,dạo này bí ý tưởng quá,mấy ní có đọc thì bình chọn cho tui với,chứ ít bình chọn quá đâm ra tui hơi nản,chap này hơn 2600 chữ,viết từ tối qua rồi mà quên nay mới đăng,chúc mấy ní một ngày tốt lành nhớ bình chọn cho tui nghen,yêu mấy ní(◕ᴗ◕✿)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top