Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ba.

Một ngày trước khi em bước qua tuổi 18.

Anh vùi đầu vào đống bài tập trên trường đại học, để có cái cớ lờ đi sự xuất hiện của em. Nhưng dường như vị trí của em trong cuộc sống của anh là quá lớn, tới cuối cùng kẻ thua cuộc trong câu chuyện này vẫn chỉ là anh. Thật ghét em, nhưng đồng thời cũng yêu em. Em mang đến cho anh sự thất vọng, nhưng cũng chỉ có một mình em khiến anh cảm thấy rung động. Không biết bây giờ trong mắt em anh có vai trò thế nào, nhưng với anh, dù sau này có gặp phải tình huống xấu nhất, việc từ bỏ em hoàn toàn vẫn là quá khó.

Em vừa mới gọi điện cho anh, hỏi xem dạo này anh có gặp chuyện gì không. Em nói muốn gặp nhau, nhưng thấy anh bận quá nên không dám hỏi. Cổ họng anh phút chốc trở nên đắng ngắt, anh gượng gạo biện minh với em bằng lí do công việc, rằng thời gian gần đây anh thấy hơi mệt, làm em phải lo lắng thế này thật chẳng đúng tẹo nào. Rồi từ đầu dây bên kia, em cười trừ nói không sao, em hỏi tối mai liệu chúng ta có thể giữ cuộc hẹn hò không. Tất nhiên là được rồi, cho tới cuối cùng, ngay cả khi em đâm từ sau lưng anh một nhát dao thật đau đớn, anh vẫn không đủ mạnh mẽ để có thể làm tổn thương lại em. Cúp máy, anh liền tự cười nhạo bản thân, nhưng rồi vẫn chẳng kìm nổi nước mắt.


Cho tới buổi chiều hai ta vẫn gặp nhau, em bắt gặp anh đang đi dạo cùng Junghwan bên sông Hàn. Có vẻ như em khá bực tức. Đứng trước mặt anh, em nói với giọng bỡn cợt, rằng tưởng anh mệt, có nhiều công việc. Khoảnh khắc đó anh chắc chắn em đã nhìn thẳng vào đôi mắt thâm quầng lờ đờ của anh, nhưng rồi vẫn lựa chọn trách móc. Anh cười nhẹ, nói vài tiếng xin lỗi với Junghwan rồi kéo tay em ra chỗ khác để nói chuyện. Trong anh lúc đó thật ra đã có chút nhẹ nhõm, thật may người đi cùng anh hôm đó không phải Jihoon.

Em trách anh sao lại nói dối em, nếu không muốn gặp em tại sao không thể nói thẳng một câu. Câu trả lời của anh sau đó hình như đã khiến em sững sờ một chút. Anh nói, bởi vì anh hèn nhát. Rồi không đợi đến khi em kịp phản ứng lại, anh chủ động nói tạm biệt, bước từng bước đi nặng nề rời khỏi nơi có em.

Một ngày trước sinh nhật tuổi mười tám của em, chúng ta cãi nhau.

/// 

tui đã way trở lại oy đâyyyy!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top