Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 1 : Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẫn Doãn Khởi mỗi lần lên giường phải chơi lấy ít nhất hai, ba ván game rồi mới ngoan ngoãn đi ngủ, hôm nào cũng vậy, và dĩ nhiên hôm nay khôn phải ngoại lệ.

" Còn muốn chơi tới bao lâu, sau bữa tối cậu chưa dời điện thoại ra được một giây phút nào đâu đấy Doãn Khởi. "

Mẫn Doãn Khởi dường như không nghe thấy, ngón tay chuyển động linh hoạt trên màn hình, đôi lúc bị phe địch áp đảo sẽ nhíu hai hàng lông mày lại.

" Mẫn Doãn Khởi, bỏ điện thoại đi, không còn sớm. "

Tuấn Chung Quốc cướp lấy điện thoại từ tay cậu, tắt nguồn rồi để lên bàn, đem rèm cùng toàn bộ điện trong phòng tắt hết rồi mới chui vào chăn.

" Trả điện thoại cho tôi, tôi còn chưa chơi xong. "

Mẫn Doãn Khởi định nhảy xuống giường đem điện thoại về bên cạnh mình, nhưng Doãn Khởi đã nhanh thì Chung Quốc còn nhanh hơn. Hắn ôm cả người cậu trong lòng, tay xoa xoa tấm lưng nhỏ của cậu.

" Hừ hừ, bỏ tay ra, cậu làm tôi thua rồi đấy. "

Mẫn Doãn Khởi lười vận động nhưng cơ thể vẫn cứng cáp khoẻ mạnh, nhưng mà một lần nữa sử dụng biện pháp lặp câu để nói rằng cho dù Mẫn Doãn Khởi có khoẻ như nào đi chăng nữa thì Tuấn Chung Quốc vẫn khoẻ hơn cậu gấp chục lần.

" Ngủ đi, ngày mai đi chơi, suốt ngày dán mắt vào điện thoại, cậu xem cậu cận vì chơi game rồi kia kìa. "

Tuấn Chung Quốc hôn hôn lên mi mắt Doãn Khởi, trong phòng, ngoài ban công tim hồng bay phấp phới, Doãn Khởi trong lòng được hôn hôn liền vui muốn bay đi, nhưng ngoài mặt vẫn là như này.

" Cậu là bố tôi chắc ? "

Tuấn Chung Quốc cười cười, tăng nhiệt độ phòng lên để tránh cho Mẫn Doãn Khởi lạnh rồi mới an tâm ôm người đẹp đi ngủ.

" Là người yêu nhưng ngủ sớm đi. "

Mẫn Doãn Khởi biết bản thân không tài nào đấu võ miệng được lại Tuấn Chung Quốc nên thôi không nói nữa, trực tiếp đem chân gác lên hông người ta, tay ôm thật chặt lấy eo người ta rồi đi ngủ.

Tuấn Chung Quốc : Vì xúc động quá mức mà chân tay muốn mềm nhũn.

Mẫn Doãn Khởi lúc ngủ đặc biệt ngoan, không đạp chăn cũng không đạp người, an an ổn ổn ngủ tới sáng, mà dường như người này khi ngủ liền ngủ rất sâu, bị Tuấn Chung Quốc bên cạnh cưỡng hôn đều không biết gì. Chỉ là sáng hôm sau thấy môi còn vương chút sưng sưng đỏ đỏ liền tức giận đạp cho người kia mấy cái, dám lợi dụng lúc người ta ngủ say cưỡng hôn, xem, có khác gì mấy tên biến thái trên tàu điện không cơ chứ.

Tuấn Chung Quốc bị đạp đau cũng không trách, chỉ cười cười lấy lòng người ta rồi đem vào lòng hôn môi thân mật.

" Hai đứa, còn không mau đi ăn sáng ? Tính ngủ tới trưa hay sao ? Đi du lịch mà cứ nằm lì trong phòng thì lần sau đừng có đi nữa ! "

Mẹ Tuấn đứng bên ngoài vặn vặn tay nắm cửa, biết bên trong đã bị khoá liền chuyển sang gõ cửa.

[ Không phải do mẹ Tuấn là người vô duyên thích tự ý xâm phạm quyền riêng tư của con trai, mà bởi vì Tuấn Chung Quốc nếu đã ngủ thì gọi ngoài cửa vô tác dụng nên mẹ Tuấn theo thói quen mở cửa lay người dậy. ]

" Con biết rồi, đợi con thay đồ xong sẽ ra "

Tuấn Chung Quốc nhìn Doãn Khởi bị hôn tới mềm nhũn trong lòng liền thoả mãn xoa xoa hai má Mẫn Doãn Khởi.

" Hừ, môi tôi bị cậu dày vò như bị ong chích vậy. Lát nữa người lớn nhìn thấy chẳng phải sẽ nghi ngờ sao ? "

Mẫn Doãn Khởi sờ môi mình, trong đầu nghĩ ra ngàn câu trả lời phòng khi người lớn hỏi.

" Dù sao tôi đã công khai với gia đình rằng tôi không thích nữ giới, vả lại còn công khai đối tượng tương lai là ai rồi, nên cậu khỏi cần giấu. Cũng đừng quên rằng các mẹ chúng ta vốn sinh ra đã có con mắt của thám tử, cậu có giấu như thế nào hai người đều tìm ra được. "

Tuấn Chung Quốc buồn cười nhìn vị người yêu trước mắt, hắn từng một thời gian cho rằng đồng tính là một căn bệnh ghê tởm, và đến sau đó hắn mới nhận ra, hắn có thể biến thành người ghê tởm để bảo vệ Mẫn Doãn Khởi đây.

" ... "

Mẫn Doãn Khởi hai tai đỏ bừng, sau đó ôm quần áo vào nhà tắm thay ra. Mẫn Doãn Khởi hôm nay phối cho mình một chiếc phông trắng đơn giản, khoác bên ngoài một chiếc áo caro đỏ xắn tay gọn gàng, bên dưới là quần kaki đen cùng đôi yeezy xám yêu thích. Mỗi lần đi chơi, Mẫn Doãn Khởi phối đồ đặc biệt ngầu, đi tới đâu không thiếu người ngoái lại nhìn, bao gồm cả nam giới, bởi Doãn Khởi vừa biết phối đồ lại vô cùng khả ái, dĩ nhiên việc người cùng giới ngắm nhìn rất ư là bình thường.

Tuấn Chung Quốc cũng vừa thay xong đồ, khi Doãn Khởi đem quần áo vào nhà tắm, Tuấn Chung Quốc liền lột sạch quần áo ra rồi thay tại chỗ, ngay cả rèm cửa cũng không kéo lại. Nếu như nói Mẫn Doãn Khởi mang đủ màu đủ sắc, thì Tuấn Chung Quốc lại thích hai gam màu trắng - đen hơn cả, nguyên từ head band cho tới giày đều không có màu gì khác ngoài mày trắng và đen.

" Đi thôi. "

Mẫn Doãn Khởi cũng không quá bất ngờ với gu thời trang của người yêu mình, bởi mấy hôm không có tiết của giáo viên chủ nhiệm, hắn đều chọn một loạt đồ vi phạm quy định đồng phục mặc đi học, mà cũng chẳng có ai thèm nói, bởi ngay cả Mẫn Doãn Khởi là người yêu đây còn không nhắc nhở được thì tất nhiên bạn cùng lớp bình thường làm sao nói nổi ?

Tuấn Chung Quốc và Mẫn Doãn Khởi theo người lớn đi ăn bữa sáng, sau đó liền đến những điểm tham quan tiếp theo, mà nói là theo người lớn, thực chất trong lúc người lớn còn bị vây ở đám đông, Tuấn Chung Quốc liền dắt Mẫn Doãn Khởi đi ngắm cảnh bên hai bờ sông, sau đó người lớn biết cũng không trách, để chúng nó ở gần chẳng khác nào tự nhét cẩu lương vào miệng hết.

Mẫn Doãn Khởi là người biết hưởng thụ phong cảnh hữu tình, còn riêng Tuấn Chung Quốc suốt cả giờ ngồi trên thuyền chỉ tập trung nhìn người phía trước, hết nắm tay lại xoa đùi, hại người chèo thuyền không dám nhìn xuống chỗ hai người ngồi.

Người chèo thuyền : Giới trẻ hiện nay yêu nhau đều manh động như vậy sao ?

Máy ảnh trên cổ Mẫn Doãn Khởi đã có hơn chục bức ảnh ở Tô Châu, còn có rất nhiều ảnh mà cậu chụp Tuấn Chung Quốc trong bữa tối hôm trước.

" Tuấn Chung Quốc này. "

Mẫn Doãn Khởi xem ảnh, khoé môi cứ cong cong, ánh mắt cũng đầy yêu thương, trong tâm trí của Tuấn Chung Quốc thì Mẫn Doãn Khởi chính là hiện thân của con mèo nhỏ.

" Hửm ? "

Mẫn Doãn Khởi giơ máy ảnh về phía hắn, nhấn chụp vài tấm nữa. Phía sau là một dàn cảnh đẹp xanh biếc, đằng trước lại là một nam thần đang hướng cậu nở nụ cười, khiến bức ảnh đẹp hơn bao giờ hết.

" Nhìn xem, cậu nên làm người mẫu chụp ảnh, cậu thực sự lên hình rất đẹp, lại còn vô cùng đẹp trai nữa. "

Mẫn Doãn Khởi cười cười, hai mắt liền cong như vầng trăng sáng nhỏ trong tim Tuấn Chung Quốc.

" Vậy cậu sẽ không ghen ư ? Nếu như tôi đẹp trai, chẳng phải sẽ có nhiều người theo đuổi hơn sao ? "

Tuấn Chung Quốc cưng chiều nhéo mũi cậu, hiện tại hắn muốn hôn Mẫn Doãn Khởi, nhưng vấn đề ở đây chính là hắn đang ngồi trên thuyền.

" Không, bởi vì tôi tin cậu sẽ không bỏ rơi tôi mà nhỉ ? "

Mẫn Doãn Khởi vẽ một hình trái tim nhỏ lên tay Tuấn Chung Quốc, rồi đan chặt bàn tay hai người lại với nhau.

" Ừ, vậy tôi sẽ xem qua một chút, nếu như nghề này ổn, sang năm sẽ thi vào trường đại học nghệ thuật. "

" Tôi sẽ thi cùng cậu, chúng ta cùng nhau thi đỗ và tôi sẽ là photographer cho riêng cậu. "

Mẫn Doãn Khởi gật gật đầu nhỏ, Tuấn Chung Quốc vì sự đáng yêu của cậu mà hiện tại muốn tan chảy.

-

Hong hiểu lên đây xàm quần cái gì nữa 😀???
[ Berryssi ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top