Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[TWOSHOT]Sai Lầm, YoonSic |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SAI LẦM

Disclaimer: Họ không thuộc vế ai mà chỉ thuộc về Author

Couple: YoonSic

Genre: Romance

Rating: PG-15 maybe




Những tia nắng tung tăng chiếu rọi vào mọi ngõ ngách ,xuyên qua những tán cây vào trường đại học Seoul.Tôi Jung Soo Yoen ,sinh viên ưu tú năm 2 khoa ngoại ngữ của trường ,bởi vì học ở khoa ngoại ngữ nên tôi còn có 1 cái tên khác là Jessica Jung ,nghe rất Tây và rất oai phải không? ước mơ của tôi là có thể đi du học và thành công trong sự nghiệp nên từ bé đến h tôi chỉ biết học và học , mọi việc làm của tôi điều được sắp xếp rõ ràng và có kế hoạch .Có thể nói thứ tự hào nhất của tôi là học và yếu điểm duy nhât của tôi là tình yêu,tình yêu là gì nhỉ?tôi chẳng biết gì cả . Từ bé đến h tôi chằng thèm để ý đến bọn con trai ,tôi chỉ lo học thôi,con bạn thân duy nhất của tôi là Yuri thường chọc tôi về điều đó 

-------------------------

Bước ra khỏi cổng trường với đống tài liệu về mới mượn về từ thư viện ,chuông điện thoại vang lên.

- Dạ ,con nghe

- Hôm nay ,em họ con lên ở chung với con đó , nó đang ở trước nhà về mở cửa cho nó đi – đầu dây bên kia

- Con về liền

Hôm nay căn nhà nhỏ của tôi sẽ có thêm thành viên mới , đó là Yoona ,cô em họ đã lâu không gặp của tôi , chúng tôi là 10 năm không gặp kể từ khi gia đình em chuyển về sống vùng quê rất xa thành phố , trong khoảng 10 năm đó tôi chỉ được gặp cô và dượng có 2 lần mỗi khi 2 người đi Seoul thăm gia đình nhưng không thấy em theo cùng nên tôi cũng chẳng có chút ấn tượng gì về em ngoài việc tôi hơn em 1 tuổi và năm nay em sẽ theo học ở trường tôi.

Về đến nhà sau 10 phút đi bộ , tôi thấy một người con gái thân hình mảng mai, áo trắng quần tây đúng chất sinh viên, tay mang hai túi sách ,đứng dựa đầu vào cửa đang có vẻ rất mệt mỏi sau chuyến đi dài .

- Chào em , Yoona phải không ?

Nắng chiều chiếu vào gương mặt em khi em quay đầu lại nhìn tôi mỉm cười, cơn gió nhẹ thoảng qua làm mái tóc dài em thấp thoáng . Bất giác tôi cũng mỉm cười thật tươi . Em đẹp , tôi có cô em họ thật đẹp như một thiên thần

Phía xa bầu trời những cánh chim đang tìm về tổ , mặt trời sau một ngày rọi sáng mỗi mệt cũng dịu hẳn , cơn gió tươi mát thổi vào ngôi nhà nhỏ kia .Sẽ đổi khác chăng.

-----------------------------------------------------------


Sau một ngày trải qua quảng thời gian khủng khiếp trên xe đó ,tôi cuối cùng cũng đến được đây, căn nhà tôi sẽ sống trong 4 năm đại học cùng với người chị họ cũng rất lâu rồi không gặp ,tôi chẵng biết gì nhiều về chị ấy ngoài biết chị là con mọt sách. Đến nơi , thì không có chị ở nhà ,chờ mỏi mệt tôi liền gọi điện nhờ cậu điện chị thông báo rằng tôi đã đến nơi . Tôi dựa đầu vào cửa như muốn ngủ một giấc thì nghe tiếng bước chân và bất chợt .

- Chào em ,Yoona phải không?

Tôi quay đầu lại và biết đây chín là chị họ của mình rồi mỉm cười thật tươi . 

Sự thật của nụ cười là gì ? Với cái biệt danh con mọt sách mà tôi gán cho chị thật không xứng với mới tóc vàng sành điệu như gái Tây của bà chị họ mới gặp này . Bạn có từng thấy mọt sách có mái tóc vàng sành điệu chưa? Lạ lùng thiệt.

Tôi Im Yoona , là em họ của bà mọt sách đó , nhắc đến mọt sách thì phát ngán ,chúng tôi hoàn toàn trái ngược nhau về tính cách , Sica unie thì làm gi cũng có kế hoạch , còn tôi thì không , chị ngoài việc học ra thì chẳng có sở thích nào , còn tôi thì cái nào cũng thích ngoài việc học ra , có chút lì lợm cứng đầu nhưng rất hiểu ý người khác ,biết làm cách nào cho họ vui, và cũng rất tự lập không làm phiền người khác. Trong tuần đầu tiên ở chung , tôi chỉ em lặng , mỉm cười , dạ vâng và tìm hiểu đối tượng. Hôm nay,chị hứa sẽ đưa tôi đi mua balo vì tôi không rành đường cho lắm . Đi theo chị từ 1h chiều đến 5h tối chỉ mua một cái balo ,nhiệm vụ của tôi là chỉ theo chị ,đứng đó và nghe bà chị mình trả giá về cái balo mà chị cho là chắn ,bền ,đẹp ,rẻ .Nhức đầu, mệt mỏi, tay chân bủn rủng , ôm cái balo là kết quả của cuộc trả giá nhiều giờ, tôi đi theo bà chị với gương mặt tự đắc
trở về ngôi nhà và lòng thầm nhủ “Đây là lần cuối tôi đi mua đồ chung với chị ”
------------------------------------------------



Thời gian cứ thế trôi qua , hai con người ấy tuy khác nhau , cùng chung sống một nhà ,nhưng cuộc sống hằng ngày là niềm vui ,luôn luôn có tiếng cười vang lên trong căn phòng ,phải chăng đó là sự thu hút , họ tìm kiếm cái mà mình không có để hoàn thiện bản thân.

Jessica trở nên vui vẻ ,biết nói đùa nhưng vẫn là một con mọt sách . Cô thích thú với những trò đùa có một không hai của Yoona và chỉ có Yoona mới có thể làm những điều đó với Jessica 

Sica unie , hôm nay em nghĩ ra trò chơi mới nè ,lại đây nằm xuống giường đi nhanh lên

Hả họng ra nhanh lên .- vừa nói cô vừa lôi Sica lại

Nhanh lên a đi , ai nằm mà uống được nhiều nhất trong bình là thắng.

Sica ngoan ngoãn nghe lời làm theo

- Ực ực …….sặc 

Chị dở quá tới em

A – Sica đổ vào và nói miệng em rộng thiêt đó,uống hết luôn rồi

Yahhhhhhhhh ,em thắng rồi ,cỗng em đi khắp nhà nhanh lên .

Uhm , em nặng thiệt ……

Có phải tình yêu bắt đầu từ khoảng khắc vui vẻ , những sự đụng chạm vô tình , những trò đùa trẻ con ?




Sica unie ,tối qua chị kẹp cổ em bằng đôi chân hoàng tráng của chị đó, xém chết thiệt chứ- Yoona vừa nói vừa chu mỏ lây con người ngủ như chết nằm kế bên mình.Dậy nhanh lên.

-Bộ làm như em tốt lắm dậy? hồi hổm em cũng dung tay kẹp cổ chị đó , còn vò đầu bứt tóc nữa 

-Tại cái tật em ngủ là như vậy đó , mà em hỏi chị cái chân với cái tay cái nào nặng hơn, toàn bộ cơ thể chị dồn hết từ cái mông trở xuống thử hỏi em sao chụi nổi .

-Hứ ….Sica đứng dậy không them nói câu nào rồi quăn cái mềnh vào mặt Yoona đi vào nhà tắm .

-Mở cái mềnh ra khỏi đầu .-Yoona mỉm cười đắc chí với những gì mình đã nói


Trong căn nhà nhỏ đó , hôm thì đầy tiếng cười , hôm thì toàn những cuộc cải vãi không đâu ,lúc giận hờn nhưng ở sâu thẳm trong họ ,hiểu rõ đối phương , họ yêu mến nhau. Sica yêu mến cô em họ lì lợm của mình , Yoona yêu mến bà chị họ kì quái của mình và họ nghĩ là tình cảm của họ chỉ là như thế không hơn không kém.

---------------------------------------------------------------




Thời gian cứ thế trôi , Sica cuối cùng cũng tốt nghiệp đi làm .

- Yoona , ngày mai là ngày đâu tiên đi làm của chị đó

- Haha , chúc mừng , chị tôi đã lớn rồi.

- Nhưng chị không gặp được em nhiều nữa , ngày chúng ta gặp nhau có 2 ,3 tiếng à

- Trời ,vậy thì đỡ cho em , gặp chị nhiều em chán lắm .

Yoona nói xong liền đi vào phòng tắm , lúc nào lời nói của cô cũng trái ngược với con tim , cô hụt hẫng về thực tế này.Chị đi làm rồi , chị sẽ có bạn mới ,có đồng nghiệp mới không còn chơi với mình nữa.

Tôi nhận ra mình không còn là mình khi Sica thường hay về muộn do đi xã giao . Cảm giác lo lắng thường trực trong tôi, tôi trở nên dễ nổi giận khi 11h đêm mà chị chưa về .

Tôi tức giận nhắn tin cho chị 

“Chị có về không , em đúng cửa nhốt ,buồn ngủ rồi”

“Về ,chị sắp về, chờ cửa đi”- Tin nhắn trả lời

Từ ngày chị đi làm , tôi cảm giác như chị chẳng còn muốn nói chuyện với tôi nữa , tối về rồi ngủ , lúc tôi muốn giỡn với chị , thì chị nói bận làm việc.Chị thật vô tâm

Hôm nay ,12h mà chị chưa về , tôi nhắn tin thì chị nói ở nhà Yuri làm việc đến sớm không về được .

Tôi không hiểu sao tôi đã khóc vì điều đó , sự cô đơn bao trùm lấy tôi , và tôi biết rằng mình đang ghen. Tôi làm sao thế này? Tại sao lại thế,tôi đã có thứ tình cảm sai lầm


Tôi yêu chị , thứ tình yêu vực mức tình chị em , tôi hoảng hốt lo sợ và khóc……



---------------------





Một ngày không gặp em , sao tôi cảm thấy trống trải , tôi nhớ nụ cười của em , thích cái chu mỏ ,thích những trò trẻ con của em .Hôm qua vì tôi phải làm bài báo cáo gấp sớm mai phải họp sớm nên tôi sang nhà Yuri cả hai cùng làm vì nhà cô ấy rất gần công ty.

Tối về nhà , em không thèm nói chuyện với tôi, giận sao ? Em đang nằm ngủ ,đáng yêu làm sao , tôi hôn vào trán em và nằm sát vào ôm em và thì thầm 

“Ngủ ngon ,cô em họ đáng yêu của tôi”



---------------------

-Yoona này, hôm nay , có anh tỏ tinh với chị đó

-Uhm , rồi chị nói sao?

- Chưa nói gì , mà thấy anh đó cũng tốt, có thể được 

-Haha chúc mừng ,em tưởng chị ế

Không hiểu sao tôi lại thấy hụt hẫng khi Yoona nói thế , sao em thấy vui vậy? em ấy muốn tôi có chồng lắm sao , đi theo chồng và em ấy được tự do à, đồ đáng ghét


---------------------

Vậy cũng tốt chị có người yêu rồi ,để mình không còn …..

Tốt lắm mày làm tốt lắm Im Yoona 



--------------------

Hôm nay ,anh ấy hẹn chị đi xem phim đó ,nên mặc đồ gì đây

Yoona ! lựa phụ chị đi

- Khỏi lựa , chị mặc đồ gì cũng xấu hết hahah

- Giỡn hoài ,lựa nhanh lên

- Cái này chị mặc đẹp không?

- Đẹp !

- Thiệt không?

- Càng hở càng tốt 

- Hỏi thiệt đó 

- Đẹp nhưng mà hơi hở hang 

- Uhm ,chị thay cái khác

--------------------

Chị vui vậy sao ? chị thích anh ấy vậy sao. Nó đau quá ,tim mình ,mình không thể điều khiển đươc nó ,làm sao đây?



-------------------

Hôm nay ,công ty có liên quan , uống một vài ly rồi cô ra về. Trở về nhà là 10h tối nhưng không thấy Yoona đâu, cô nằm trên salong và chờ đợi em : Sao em không còn như lúc trước , bây h lúc nào tôi về cũng không thấy em, em đi đâu vậy


Cô tỉnh dậy nhìn đồng đã 12h đêm rồi sao Yoona vẫn chưa về , nhức đầu quá ,cô mệt mỏi lấy điện thoại ra gọi nhưng vẫn không có tín hiệu trải lời .

Tiếng cửa mở ra, cô gái cao cao bước vào với đôi chân khập khiển và ngã xuống sàn nhà 

Yoona ,em sao vậy,sao lại uống nhiều như vậy?Sica ,đưa Yoona vào phòng nhưng mất đà lao vào người Yoona .Trong giây phút 2 mắt nhìn vào nhau, Yoona nắm lấy tay Sica giật mạnh ,trờ mình và đè lên người Sica . Đôi mắt nai của cô nhìn chằm chằm vào người bên dưới , nó trông buồn bả ,long lanh rồi đỏ dần , cô khóc .Đây là lần đầu tiên cô khóc trước mặt chị họ mình, từng giọt rồi từng gọt rơi xuống những đau khổ mà cô phải chụi cuối cùng cũng thể hiện qua dòng nước mắt đó.


Tình yêu có phải là sai lầm? 

CHAP 2-1



Hôm nay ,sau giờ tan học , tôi quyết định đến công ty tìm chị và rủ chị đi ăn .Sau bao ngày làm mặt lạnh , tôi đã nghĩ thông suốt rằng dù chúng tôi không thể đến được bên nhau thì ít ra cũng có khoảng thời gian vô cùng vui vẻ, nó sẽ là kỉ niệm đáng nhớ nhất suốt đời tôi, tình yêu tội lỗi này , tôi nguyện chôn chặt suốt cuộc đời. Khi gần tới cổng công ty , tôi thấy chị bước ra cùng với một người đàn ông ,nói cười vui vẻ cùng nhau .Tôi tưởng mình có thể kiềm nén tốt cảm xúc nhưng không . Đôi tay tôi run rẫy , trái tim đau nhói , thứ mà tôi cố gắng kìm nén ,như nó lại không nghe lời tôi , tuông trào ra ngoài , tôi khóc , những giọt nước ấy cứ trào ra mà không thèm hỏi chủ nhân nó một lời nào . Tôi chạy , cố chạy thật nhanh cho không một ai có thể thấy chúng .Tình yêu là gì? Tại sao người ta phải đau khổ vì nó , tôi đã xem rất nhiều bộ phim tình cảm ,những nhân vật trong phim ,họ hạnh phúc ,đau khổ ,khóc cho mối tình của mình ,tôi từng cười cho rằng là họ yếu đuối nếu là tôi thì tôi sẽ
vượt qua một cách dễ dàng .Nhưng giờ đây , chính tôi đã trở nên yếu đuối, chìm đắm trong một mối tình vô vọng ,đầy tội lỗi .

Không !,họ chẳng đau bằng tôi đâu, vì mối tình của họ được xã hội chấp nhận ,còn tôi ..

Tôi khinh chính bản thân mình , tôi là người có tội… Làm sao để bớt đau và không đau nữa , làm sao để quên đi chính mình .Rượu là thứ tốt nhất để giải quyết , phải uống càng say càng tốt , phải uống để không đau không nhớ nữa .Rượu ,tôi yêu bạn ,bạn phải giúp tôi.



Tôi nhìn chằm chằm vào chị , nhìn ánh mắt đó ,gương mặt đó,bờ môi đó rồi chợt nhận là thứ mình khao khát bấy lâu nay .“Thật bẩn thiểu “ đó là cụm từ tôi nói với chính mình ,tôi thật thất vọng với chính mình .Lại một lần nữa ,những giọt nước mắt kia phản bội tôi , nó từ từ lăn xuống , giải phóng nổi đau bao ngày.

------------------------------------------

Em uống say, rồi nhìn tôi khóc,đôi mắt ấy nhìn tôi một cách kì lạ .Tại sao em lại khóc? Đây là lần đầu tiên tôi thấy em khóc ,tôi luôn nghĩ em vô cùng mạnh mẽ . Chuyện gì xảy ra với thiên thần của tôi. Bất giác , đôi tay không tự chủ của tôi rời vào khuôn mặt ấy , quẹt đi những giọt nước mắt đang làm gương mặt thiên thần của em như con mèo , tôi muốn ôm em vào lòng để vơi bớt nổi đau mà em phải chịu cho dù không biết nguyên nhân.

-----------------------------------------

Chị đừng chạm vào tôi ,chị làm gì vậy , đừng dùng đôi tay của chị lau nó , hãy để cho nó cạn hết thì tôi mới bớt đau khổ .Tại sao chị lại tốt với tôi như vậy , hành động của chị làm khơi dậy trái tim hoang dã của tôi , giờ đây có lẽ trái tim đã đánh bại hoàn toàn lí trí . Tôi như điên cuồng hôn vào đôi môi đó , đôi tay chị càng vùng vẫy bấy nhiêu thì tôi càng siết chặt .Hãy cho tôi phạm sai lầm một lần thôi , lần đầu cũng là lần cuối.



------------------------------------------



Em làm gì vậy !Em say rồi Thả chị ra , chúng ta không thể , tôi cố gắng chống cự nhưng vô ích ,em như điên cuồng dùng sức mạnh của mình không cho tôi thoát khỏi , tôi mỏi mệt ,khóc và buông xuôi. Đôi môi em đang đi khắp cơ thể tôi, đôi tay em vuốt khắp người tôi , tôi cảm thấy sợ em , kinh tởm thứ mà em đã làm . Nhưng sao con tim tôi lại đập nhanh thế này , hơi thở quen thuộc của em làm tôi cảm thấy ấm áp , hơi ấm từ cơ thể em đang hòa vào thân nhiệt tôi . Đó có phải là thứ mà tôi thèm khát bấy lâu không ? tôi luôn muốn nằm kế bên em khi ngủ , để có thể ngửi thấy hơi ấm đó vì nó luôn làm tôi có cảm giác an toàn . Nhưng đó là sai lầm.Xin em hãy dừng lại ,chúng ta đang làm điều sai trái , nhưng em như điên cuồng không nghe những lời tôi van xin .Giờ đây tôi chỉ biết khóc , chịu đựng và sâu thẳm bên trong trái tim tôi biết mình hạnh phúc.

-------------------------------------





Có phải những gì đã làm thì không thể rút lại không? Đó là lời phán tội của toàn án lương tâm dành cho tôi , Chúng tôi không còn ngủ chung phòng nhau nữa. Chị dọn đồ ra salong ngủ vào đêm hôm sau .Không còn những buổi trò chuyện ,những câu nói đùa giỡn , những hành động thân mật thay vào đó là sự lạnh lùng , ánh mắt chị nhìn tôi không còn như xưa ,đó là sự cay đắng.



1 tuần nữa ,chị sẽ đi tu nghiệp nước ngoài. Đó là nhưng gì chị nói với tôi khi vừa bước vào nhà .



Mỗi thứ như sập đổ , tôi phải làm sao đây nếu không có chị? Sau những gì đã xảy ra , mặc dù đau khổ ,cay đắng nhưng hạnh phúc còn lại duy nhất của tôi là được nhìn chị dù chỉ trong chốc lát. Tôi biết chị thương tôi phải không? Những hành động của chị đã nói lên điều đó mà.Đây là cơ hội cuối cùng của tôi. Tôi bước vào phòng khi chị đang thu dọn đồ đạc.

- Chị đi đâu vậy

- Tới nhà Yuri ở.

- Chị đừng đi – Tôi nắm tay vào nói

- ….- Chị êm lăng

- Em xin chị ,đừng đi

- ……. – Chị vẫn êm lặng và thể hiện quyết tâm rời khỏi

- Em yêu chị , xin chị hãy ở lại.

Chị nhìn tôi ,ánh mắt đó đã lâu tôi không được thấy nhưng rồi lập tức chuyển sang một cái nhìn đầy cay đắng khác.

- Em bệnh rồi,đừng như thế nữa .Đừng làm chị ngày càng khinh em .

Tiếng bước chân , rồi tiếng cửa , tôi chỉ nghe được như thế , trời đất như sập đổ ,tôi không thể thở nổi , trước mặt tôi chỉ là bóng tối .

Mọi chuyện đã chấm dứt.

WHAT IS LOVE? 

  . Đúng là nói dối rằng tôi không nhớ em khi quyết định ra đi nhưng đó là lựa chọn duy nhất và tốt nhất .Vâng tôi nhớ và rất nhớ em nhưng phải làm sao khi cái mà em đang làm là sai trái.Tình yêu mà xã hội không thể chấp nhận và tôi cũng không muốn chấp nhận . Nó không nằm trong kế hoạch của cuộc đời tôi, nó sẽ đập tan tương lai của tôi.Nhiều lúc tôi cũng nghi ngờ cảm xúc của mình về em nhưng bằng lí trí tôi biết rằng đó chỉ là thoái quen và niềm vui của tôi đã phụ thuộc quá nhiều vào em.Tốt nhất là nên sớm chấm dứt nó .

  Người ta thường nói , thời gian sẽ làm thay đổi tất cả mọi thứ kể cả thứ xấu xa hay tốt đẹp .Tình yêu mà tôi cho là xấu xa của em chắn sẽ cũng như thế? Và tôi cũng vây ,3 năm , kể từ ngày đó chúng tôi đã không còn liên lạc với nhau . Tôi không gọi cho em và em cũng vậy. Khi thoái quen không còn là thoái quen thì đó chỉ còn lại là những kỉ niệm . Và khi con người mất đi niềm vui thì vẫn có thể sống tốt .Phải không?

  Tôi cũng nhận ra mình đã thay đổi rất nhiều ,cuộc sống tẻ nhạt dường như chỉ có một gam màu duy nhất , chẳng có tiếng cười cũng chẳng có tình yêu với bất kì ai –Tôi sống vì cái gì chứ ? Vâng vì công việc . Siêng năng ,chăm chỉ và tận dụng khả năng của mình để đạt thành công sớm nhất mà đó là thứ mà tôi cho là ý nghĩa sống của đời mình . Giám đốc của một công ty chứng khoán lớn ở tuổi đôi mươi là ước muốn của tất cả mọi người chẳng phải đáng tự hào sao? Cho đến khi , một khách hàng của công ty đầu tư thua lỗ và tự sát thì mọi chuyện trở nên tồi tệ ,tuy không phải chịu trách nhiệm về việc này ,nhưng lần đầu tiên trong đời tôi mất đi niềm tin trong công việc ,lạc lối và quyết định xin chuyển về chi nhánh ở Hàn Quốc làm việc .

  Khi bạn mất đi sự cân bằng trong cuộc sống , thì cần một thứ gì đó của lắp đầy khoảng trống .Tôi nhận ra mình đã đánh mất mọi thứ và quyết định trở về Hàn Quốc để tìm lại nó . Tôi cần gì chứ , sự động viên của gia đình hay một cái gì khác.

  Hàn Quốc , một chiều mưa …..Cuối cùng tôi cũng trở về ,nhưng tất cả đã thay đổi. Nằm trên giường sau một chuyến bay dài , tôi bị sốt bên cạnh là mẹ đang đút cháo .Tôi khóc như chưa từng được khóc và ôm chằm lấy bà. Bây giờ tôi mới nhận ra là mình yêu bà như thế nào , vậy mà tôi rất ít liên lạc với bà trong 3 năm bởi vì nếu nói chuyện với bà , tôi sợ mình sẽ quay về ngay lập tức và sẽ không thể nào quên cái mà tôi muốn quên .

  Thứ mà tôi tưởng như đã quên, tại sao bây giờ nó lại hiện rõ đến từng chi tiết .

  Chiếc giường này không phải là chiếc giường đó ..

  Mùi vị của tô cháo này khác với mùi vị tô cháo đó.

  Gương mặt và mùi thơm của em cứ như kí sinh trong tâm trí tôi.

  ////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

  Tiếng cửa mở ra Sica bước vào với mình ướt sủng .

  -Sica unie chuyện gì vậy?Sao mình mẩy ướt hết vậy . Trời ơi là trời

  Hôm nay, có kết quả sinh viên được đi thực tập ở nước ngoài nhưng không có tên Sica trong danh sách bởi vì hôm đó Sica bị bệnh nên làm bài không tốt lắm . Cô buồn lắm , ước mơ từ nhỏ tới lớn của cô là đi du học mà . Chạy thẳng về nhà trong cơn mưa khi tâm trạng tồi tệ là cái mà mang thương hiệu Jessica Jung rồi.

  -Không phải chuyện của em.

  -Sao vây? Thất tình hả ?Mặt mày tái mét kìa . Nở nụ cười mỉm chi vào con người không hồn đó

  Yoona sờ vào trán Sica

  -Trời ơi , chị sốt rồi.

  Cô chạy đi lấy quần áo và khăn cho con người phiền phức đó .

  Chị vào nghỉ đi để em đi nấu cháo rồi uống thuốc không thì lây cho em đó.

  --------

  -Sica unie , ngoan nào hả họng ra.

  -Hông

  -Ngoan đi em thương

  -Hông

  -Vậy hả , đừng có rượu mời không uống mà uống rượu phạt nha.

  Yoona dùng 1 tay mở miệng Sica,một tay cho cháo vào .Nhưng con người cứng đấu đó vẫn một mực cắn chặt miệng mình lại .

  -Trời , cháo đổ lên mình chị hết rồi nè .

  -Đáng đời , ai kêu không lời chi.Ăn không em đúng nữa đó.

  -Thôi đưa đây.

  - Ah, ngoan..

  ---------------------------------------

  -Thuốc nè uống đi

  -Thuốc ở đâu vậy?

  -Em mua để dành , chị uống trước đi, coi có chết không?

  - Em coi chị là chuột bạch hả?

  ---------------------------------------

  -Đi ngủ thôi ? Yoona nhảy cái ầm khi vừa bước ra từ bàn học lên giường.

  -Yoona , nhẹ thôi chị đang bệnh đó.

  - Keke , em xin lỗi. Mà sao người chị lạnh quá vậy.

  -Um , lạnh quá. Em nằm sát vô cho chị đỡ lạnh coi.

  -Em bị lây bệnh thì sao?

  -Giờ hỏi có nằm không ?

  -Um , thì từ từ , làm gì dữ vậy.

  ////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

  Tôi tìm về căn nhà kí ức đó, nhìn nó từ xa vào một biểu chiều muộn , sóng mũi cay cay , cổ họng nghẹn lên từng cơn bởi kỷ niệm hiện về dồn dập . Tự nhận mình là người mạnh mẽ , nhưng việc chủ động tìm gặp em thì tôi không thể nếu như không nghe câu chuyện từ mẹ .Bây giờ đây , sự hối hận và tội lỗi tràng đầy , tôi lấy hết can đảm tìm đến em , để được nhìn em ,chăm sóc cho em bởi tai nạn đó…, vào ngày hôm đó.

  Bấm tiếng chuông cửa với đôi tay run rẩy, cánh cửa mở ra . Người con gái tóc ngắn , đang đeo tạp dề nấu ăn bước ra:

  -Chào chị , tìm ai?

  Tôi sững sờ , đôi mắt như mờ đi bởi những giọt nước mắt sắp tuông ra , tôi đã biết trước điều đó nhưng sao nó lại đau đến vậy . Em bị mất trí nhớ sau tai nạn và tất nhiên những kỉ niệm về tôi cũng mất đi hết .Ngày mà em gặp tai nạn cũng là ngày mà tôi rời khỏi Hàn Quốc , cho dù có biện minh như thế nào thì tôi nên chịu một phần trách nhiệm về tai nạn đó . Em xứng đáng được sống vui vẻ , khỏe mạnh chứ không phải là chịu nỗi đau về thể xác như vậy . Trách ai chứ? Chính tôi cũng đã làm tổn thương tâm hồn em mà.Đôi tay tôi như không nghe lời ôm chầm lấy em ,tôi khóc tức tưởi –không phải là khi chia tay mà là lúc gặp lại.

  --------------------------------------------------------------- 

  Tỉnh lại trong căn phòng trắng toát lạnh lẽo với mùi cồn nồng nặc , đầu nhức như búa bổ được băng kín ,trên người đau rát bởi những vết thương . Thứ mà tôi cảm nhận được là mọi người đang khóc , tại sao họ lại khóc và họ khóc cho ai ?

  Từ ba mẹ sao mà lạ lẫm , bởi tôi không thể nhớ những gì về họ.Đầu óc trống rỗng .

  Còn có nỗi đau nào hơn khi bạn chẳng biết mình là ai? Chẳng biết mình sống để làm gì ?Và cũng chẳng thể cảm nhận được tình yêu của người yêu thương bạn hay người mà bạn yêu thương .Nhưng biết làm sao đây ? tôi phải sống vì ba mẹ mình , vẫn phải tiếp tục mà không biết mục tiêu của cuộc đời là gì?

  3 năm rồi , tôi muốn bỏ đi quá khứ đã đánh mất nhưng mặc khác lại khao khát tìm lại.Có công việc ổn định , có ba mẹ thương yêu và có anh…

  Khi chuẩn bị cơm thì nghe tiếng gọi cửa ,tôi bước mở cửa thì một người con gái ôm chầm lấy tôi khóc nức nở nó khiến tôi nhớ đến cái ngày mà tôi vừa tỉnh dậy nhưng nó thật khác.,trái tim ,nó….

  Tôi vội gỡ tay người con gái đó ra

  -Xin lỗi , chị là ai

  -Chị là Jessica , chị họ của em.

  -Jessica …..,chị họ

  -Phải , chúng ta đã từng ở chung trong ngôi nhà này .Chị xin lỗi vì đã không liên lạc với em . cho đến khi mẹ chị nó về tai nạn thì chị……..

  -Không sao em cũng không nhớ gì cả mà . Chị về khi nào vậy?

  -3 ngày trước

  -Công việc bên đó thế nào,chị về đây công tác hả?

  -Không chị về , đây làm việc luôn.

  -Thích thật , vậy là em có người tâm sự rồi.

  …………………………………………………………

  ……………………………………………………….

  Tối đó, tôi ở lại cùng ăn cơm , cùng ngủ trên một chiếc giường ,tôi kể cho em nghe những kỷ niệm , những ngày tháng chúng tôi ở cùng nhau nhưng chỉ giấu duy nhất một điều ..Nụ cười của em vẫn vậy , không hề thay đổi ,những thói quen và tật xấu vẫn không thay đổi .Có chăng đó là mái tóc dài đen mượt đã cắt ngắn trông chuẩn chạc hơn. Ngắm nhìn gương mặt em khi ngủ,được nằm cạnh em , được nghe em nói chuyện, nó làm tôi lầm tưởng giữa hai chúng tôi chưa từng có sự chia ly.Thời gian có thể lu mờ mỗi thứ , nhưng điều ghi khắc vào trái tim thì không thể ,có chăng là chỉ giấu tạm vào một ngăn nào đó.Yoona ,chị và em sẽ ở mãi như thế này có được không ? Chúng ta sẽ giống như xưa , cùng ăn cơm , cùng đùa giỡn , và ngủ cùng nhau nếu…… chúng ta không có chồng . Có được không? Sica thì thầm.

   

  Cảm giác này là sao? đã 3 năm nay mình chưa từng được vui như hôm nay, sự cô đơn dường như biến mất , căn nhà lạnh lẽo này bỗng trở nên ấm cúng lạ thường , chiếc giường này hôm nay sao quen thuộc với mình như thế.Có lẽ trước đây mình rất thân thiết với chị ấy,chị ấy sẽ giúp mình tìm lại kí ức , chị ấy là kí ức của mình.

  Tôi ở với em trong những người sau đó , em chở tôi đi mua sắm , đi chơi khắp Seoul và chuẩn đồ cho buổi đi chơi trượt tuyết vào cuối tuần nhưng thật lạ dường như có ai đang theo chúng tôi . Tôi có một cảm giác bất an. .

  -------------------------------------------------------------------------------

  Khi bạn cô đơn nhất , có người đến bên bạn ,an ủi động viên thì bạn sẽ như thế nào?

  Người gây ra tay nạn cho tôi chính là anh , anh kể rằng hôm đó trời mưa to và tôi xông ra đường bất ngờ nên anh tránh không kịp .Đó không phải là lỗi của anh ,nhưng anh vẫn chịu hết trách nhiệm, luôn bên cạnh trong những ngày tôi nằm viện .1 năm sau ,anh nói rằng anh yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ. Tình yêu ? tôi không biết nó là gì ,không biết mình có yêu anh hay không ?nhưng cảm nhận được tình yêu của anh đối với tôi . Tôi đã quá lệ thuộc vào anh , anh là ki ức đầu tiên của tôi trong thế giới mới lạ này . Đồng ý lời cầu hôn như tìm được cái phao khi bạn đang sắp chết ngợp giữa dòng sông vô hướng.Tôi làm vậy là đúng hay sai?

  ----------------------------------------------------------------

   

  Em giới thiệu cho tôi người là em gọi là vị hôn phu ,nhân vật mà tôi không hề biết sự tồn tại và chưa bao dám nghĩ tới. Trái tim nghẹn lại,tôi nhìn vào em như muốn biết đó có phải là sự thật không ?Nụ cười của em đã nói tất cả .Sự thật mà tôi không hề mong muốn , nhưng tôi có quyền gì chứ,em không phải là của riêng tôi , không đã từng là của tôi , nhưng chính tôi đã từ bỏ nó.Bản chất con người là ích kỷ , và tôi đang ích kỷ để có được em . Shock ,hụt hẫng và đau đớn ,đó là tâm trạng của tôi bây giờ . Nhưng thực tế , tôi lại cho đi những nụ cười gượng ,thể hiện sự vui vẻ như một diễn viên chuyên nghiệp ,Tôi ước gì mình có thể thể hiện cảm xúc dù chỉ một lần.

  Bước vào phòng sau một ngày dài trên sân trượt , cuối cùng thì tôi cũng ở đây , ở đây sẽ không còn thấy họ vui vẻ bên nhau , bởi nó làm tôi đau ,ở đây tôi có thể khóc để thể hiện sự đau khổ của mình.Tại sao tôi lại đau khổ như vậy? Phải chăng là sự ích kỷ, cái tôi hiện hữu trong tôi quá lớn.

   

  Tiếng chuông điện thoại vang lên , người tiếp tân nói Yoona gọi tôi ra khu trượt tuyết

  ////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

  Tôi cố gắng nâng mí mắt trĩu nặng và dịch chuyển cơ thể đau buốt và hầu như bất động của mình khi nghe tiếng gọi quen thuộc.Mở đôi mắt ra , tôi nhìn vào người đang gọi tên tôi một cách thảm thiết .Những hình ảnh quá khứ như một cuốn phim hiện trong đầu tôi.Là chị .Đúng là chị rồi .Cuối cùng thì tôi cũng đã gặp….. Ngày hôm đó , tôi nhưng điên dạy chạy đến sân bay để cầu xin chị một điều là xin đừng ghét bỏ tôi nhưng không thể…

  Tại sao lại ôm tôi và khóc , tại sao chị lại tỏ ra quan tâm tôi thế này .Trông chị đau khổ lắm Không phải chị ghét và muốn xa lánh tôi lắm sao . Tôi đã từng như thế này , cũng từng khóc cạn nước mắt ,từng đau khổ tột cùng , từng muốn giữ chặt chị nhưng lại bất lực buông xuôi .Tôi hận chị đã gây cho tôi tổn thương ghê gớm ấy nhưng tại sao khi nhìn gương mặt này với những giọt nước mắt nức nở thì lòng thù hận đó bỗng nhưng tan biến . 3 năm , với kí ức trong rỗng nhưng dường như tình yêu ấy khắc sâu trong tim , nó vẫn lỗi nhịp khi gặp lại chị , nó vẫn yêu chị tha thiết . Và chính nó đã điều khiển tôi đỡ viên đạn ấy . Nó đã làm đúng , bảo vệ người mà mình yêu thương cho dù người ấy có đối xử tệ với mình như thế nào . Tôi yêu chị và tôi không hối hận .

  Tôi muốn khoảnh khắc này là mãi mãi , muốn chị ôm tôi thật chặt , muốn chị tỏ ra yêu thương quan tâm tôi mỗi khi tôi bị bệnh .Nhưng tại sao , khi tôi muốn giữ chị thật chặt chị lại bỏ đi .Và giờ đây , chị lại về đây và thể hiện rằng yêu thương tôi . Nó khiến tôi sợ và không dám nói lên rằng …”TÔI YÊU CHỊ” vì sợ chị sẽ bỏ đi lần nữa.

  Giơ tay gạt đi những giọt nước mắt của người con gái ấy , nhìn kỹ hơn nữa khuôn mặt ấy .

  -….Không sao đâu . S…sẽ ổn thôi.

  -…Chắc lát nữa , .......sẽ có người tìm chúng ta…Chị đừng từ bỏ…Chị còn tương lai phía trước …Ước mơ của chị nữa.

  -…Em lạnh quá …….

  -….Em ngủ một lát …….

  Mọi thứ trở nên tối sầm ,không gian yên tĩnh những gì tôi còn cảm nhận là hơi ấm của chị nhưng nó cũng từ từ xa dần…………

  ---------------------------------------------------------

  Tôi thất thần ngồi dậy sau cú lăn từ trên đỉnh núi và nhận ra người đang nằm cạnh bên với cơ thể đầy máu . Trái tim tôi dường như cũng đang rỉ máu . Máu của em ướt đẫm đôi tay tôi .Tôi ôm chặt em vào lòng và gào khóc .

  Nếu như tôi không trở về đây thì sẽ không có chuyện này xảy ra.

  Nếu như tôi không đau khổ khi bắt gặp em hôn người con trai đó thì giờ đây người nằm đây phải là tôi .

  Nếu như em không chạy theo tôi khi tôi bỏ chạy lúc nhìn thấy cảnh đó và đỡ viên đạn khi người đàn ông – là con trai của người tự tử đó bắn vào tôi thì giờ đây có lẽ em đang vui vẻ bên người em yêu .

  Như điên loạn,tôi gọi tên em , tìm kiếm hi vọng , tôi sợ mình sẽ mất em mãi mãi .Cuối cùng em cũng mở mắt ,lau nước mắt của tôi bằng đôi tay run rẫy , cố nói bằng hơi thở khó khăn.Tôi cảm nhận được nỗi đau trên cơ thể em ,đôi tay tôi giữ chặt vào vết thương ra rất nhiều máu .Nhưng tại sao em lại tỏ ra như chẳng có gì lại còn an ủi tôi.

  Em đang nói gì vậy , cái gì là tương lai , cái gì là ước mơ . Giờ đây , tôi chỉ cần em ,mình em mà thôi .Em là tương lai của tôi.Em đừng ngủ, tại sao em nói với tôi là em muốn ngủ chứ. Em đừng làm tôi sợ ,đừng để tôi một mình nên nơi gía lạnh này .

  Tôi xin em đó , tôi khóc và không chấp nhận nó , tại sao chúng tôi lại trở nên như thế này?

  -Em đừng đi , chị xin em.

  -Yoona , chị yêu em , chị rất yêu em

  -Là lỗi của chị , chị sai rồi.

  -Yoona em nói gì đi.

  -Em đừng êm lặng nữa .

  -Em tỉnh lặng đi , cho dù em không còn yêu chị đi nữa .

  -YOOOONNNNNNNNNNNNA …….

  Tiếng gió ù ù , giá lặng của băng tuyết trong đêm tối mịt mù đang ôm lấy 2 con người đó . Một người đã không còn sự sống và một người dường như sự sống đã không còn tồn tại.

  Tiếng bước chân người , những tiếng kêu lớn tên của hai người , những ngọn đèn le lói .Trong một ngõ ngách nào đó của sườn núi .

  -Yoona , chị sẽ không đi đâu hết , chị sẽ ở lại đây với em .

  -Em yên tâm đi , chị sẽ không bỏ lại em một lần nữa .

  -Hãy để tình yêu của chị dành cho em là bí mật.

  -Chắc em cũng không biết đâu phải không?

  -Nếu có cỗ máy thời gian thì chị sẽ sữa sai lầm này . Nhưng đáng tiếc , cỗ máy thời gian không tồn tại

  End.

   

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top