Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương phụ 3: Sinh nhật năm đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PHÒNG TRỌ

Tiếng chuông điện thoại của anh Phong vang lên:
_Alo, gì vậy tình yêu!
_Thuỳ Dung hả, tối nay em rảnh không?
_Rãnh mà, có gì không anh?
_Anh sẽ chở em ra quận bảy chơi!
_Chơi ở cầu Ánh Sao và hồ Bán Nguyệt à?
_Không phải, gần đấy có chỗ này rất đẹp, tên là Law...Law...gì đó, anh quên rồi.
_Lawrensting phải không, công viên này em chưa đi qua, nghe nói ở đó lãng mạn lắm, lâu rồi anh không chở em đi chơi đó, dạo này trời hơi hầm sẵn ra đó hóng mát luôn!
_Tối nay chờ anh qua đón em nha.
_Dạ!
...
Sau khi chờ anh gửi xe xong. Hai chúng tôi nắm tay nhau bước dọc theo bờ hồ, những ánh đèn pha lấp ló sau bụi cây khi mờ khi tỏ càng làm cho khung cảnh nơi đây thêm lãng mạn, thỉnh thoảng vài cơn gió nhẹ thoáng qua phần nào làm dịu đi cái oi bức của khí trời đang chuẩn bị vào hạ. Vì hôm nay là một ngày đặc biệt nên tôi diện một cái váy ren ngắn màu trắng, xúng xính đi bên anh ngập tràn hạnh phúc. Sau đó chúng tôi tìm một chỗ thoáng đãng bên bờ hồ ngồi xuống hàn huyên tâm sự như bao cặp yêu nhau khác.

Tuy Lawrensting về đêm không được lung linh lấp lánh như cầu ánh sao nhưng công viên này được thiết kế giống như một bức tranh thuỷ mặc có bãi cỏ xanh mướt với hàng dừa kiểng, có khe suối nhỏ uốn lượn quanh lối đi như một hòn non bộ thu nhỏ. Ngoài ra còn có một cái hồ lớn đây cũng là điểm nhấn của công viên, thấp thoáng vài ba bốn cái mái đình với những miếng ván gỗ bắt ra giữa hồ tạo thành một lối đi rất nên thơ cũng là địa điểm lý tưởng để hẹn hò nên tôi gọi nó là Hồ Tình Nhân.

Mỗi khi ra đây, tôi thích nhất là tiết mục nghịch nước, tôi cho chân xuống hồ đung đưa chân dưới dòng nước mát lạnh hỏi anh:
_Sao tự nhiên hôm nay, anh có nhã hứng chở em ra đây vậy? Ngoài đây, thơ mộng thì có thơ mộng, em cũng thích lắm nhưng sợ phải hiến máu nhân đạo.

_"Đâu! Em bị cắn chỗ nào?". Vừa nói anh vừa lấy tay xoa xoa chỗ bị cắn rồi nói tiếp.
_Ráng đi! Chơi một chút ở đây thôi, lát nữa anh chở em qua chỗ kia đông vui sẽ ít muỗi hơn. Anh có cái này muốn cho em xem nè!
Anh choàng người ra sau, mở cái bịch đồ mà anh đã xách theo nãy giờ.

_Em từng nói không thích ngày sinh nhật của mình vì ngày đó không vui. Năm nay và những năm về sau có anh rồi em sẽ không còn buồn nữa, chúc em sinh nhật vui vẻ, happy birthday to Thuỳ "Giun"!

_Quá đáng lắm luôn!

Thì ra đó là một cái bánh sinh nhật nhỏ xinh vậy mà nãy giờ tôi cứ tưởng mấy gói bim bim anh mang theo để lát nữa chúng tôi nhăm nhi như những lần trước. Thật ra tôi sinh vào 29/02 bốn năm mới tới ngày sinh nhật. Thật thiệt thòi cho những người sinh vào ngày này. Bình thường tôi cũng lấy ngày 28/02 luôn. Vào những ngày này nếu không bị la ba rầy thì bị cô phạt, mất tiền, bể bánh xe...các kiểu nên có ấn tượng không tốt lắm! Năm nay anh làm tôi bất ngờ thiệt, tuy trong lòng rất vui nhưng tôi cố làm ra vẻ không phải một ngày quan trọng gì, trả lời:
_Trời lại còn bày đặt, em cảm ơn anh nha! Mà sao anh biết hôm nay là sinh nhật của em hay vậy?

_Thì em nói mà!

_Em không nghĩ anh để tâm tới.

_Sinh nhật năm đầu tiên em chịu làm bạn gái anh mà sao anh lại không quan tâm chứ?

_Lại sến!

_Mai mốt anh sẽ không nói nữa.

_Nhưng mà em thích nghe!

Tôi nhoẻn miệng cười thích thú mở cái bánh sinh nhật ra. Anh quay sang búng nhẹ lên mũi tôi. Theo phản xạ tôi né người ra nhưng vẫn bị anh búng trúng. Tôi liếc yêu anh rồi nói: "thấy ghét". Anh đốt cây nến số 20 tượng trưng cho sinh nhật lần thứ 20 của tôi lên:
_Dung em ước đi!

Tôi chắp tay lại thì thầm nhỏ tiếng: "Nguyện cho năm nay và những năm về sau, sinh nhật nào cũng có anh bên cạnh". Sau đó mở mắt ra thổi nến.

_Em ước gì vậy?

_Không nói cho anh biết đâu?

_Anh nghe hết rồi!

_Kệ anh.

Chúng tôi cùng nhau ăn bánh, nói chuyện rôm rả được một hồi thì cũng đến lúc thu dọn tàn cuộc. Như đã hứa, anh dắt tôi qua khu vui chơi giải trí gần đó. Giống bao cặp tình nhân khác, chúng tôi chơi đu quay, vòng xoay ngựa gỗ, xe điện đụng...

Cuối cùng, tôi thích nhất là trò chơi tô tượng. Anh thì thích thể thao mạnh khoẻ nên anh chọn cá hề Nemo. Tôi theo trường phái "lãng xẹt" nên tôi chọn hai ông bà già ngồi bên nhau, ông đang đọc báo hút thuốc tẩu, bà ngồi kế bên móc áo bên dưới có con mèo đang đùa giỡn với cuộn len. Một lúc lâu sau, anh tô nó thành một con cá với bộ da như trái banh hai màu trắng-cam nhìn cũng hay hay. Chúng tôi ký tên chéo lên tác phẩm của nhau, anh viết tên Phong dưới đế tượng ông bà già của tôi, còn tôi thì viết tên Dung nho nhỏ lên bụng con cá có bộ da "lạ lùng" của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top