Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương phụ cuối: Đối thoại nội tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TRONG THỨC HẢI CỦA TÔI
(thế giới tinh thần)

Chọt chọt!

Tôi cảm giác như có ai đó đang chọt mình.

_Dậy đi nào cô gái!

_Ngươi không ngủ đi rảnh háng quá!

_Hỏi thăm ngươi.

_Muốn hỏi gì?

_Sao rồi ổn không cô gái?

_Ngươi nói chuyện giống như ngươi không phải là ta không bằng.

_Một pha phản dame đến từ vị trí chủ nhà, vậy là ổn phải không?

_Mọi chuyện rồi sẽ ổn! Mà đéo ổn cũng phải ổn thôi!

_Gắt thế!

_Ai kêu lúc trước ngươi chọc ta làm gì?! Tình yêu dù có ngọt ngào đến mấy cũ...

_Cũng tan thành mây.

_Tới giờ tao lao rồi đó! Tình yêu dù có ngọt ngào đến mấy cũng không thoát khỏi sự tàn nhẫn của thời gian.

_Hắn không phải chán ghét ngươi của hiện tại vô cùng yêu hắn mà là thích ngươi của trước kia có cá tính, hồn nhiên, tinh nghịch.

_Hoá ra bí quyết để giữ lửa trong tình yêu không phải là hết mình cho đối phương nhìn thấy tất cả mà là giữ lại điều lúc ban đầu khiến đối phương thích mình?!

_Nhưng đáng tiếc ngươi của trước kia bị con đ* tình yêu che lấp rồi! Hoàn toàn không hiểu đạo lý này! Điều mà hắn chán không phải là ngươi mà là dáng vẻ ngươi đánh mất chính mình trong tình yêu.
Trong tình yêu dáng vẻ đẹp nhất của đối phương mãi mãi là dáng vẻ lần đầu gặp gỡ!

...

"Tôi bỗng nhiên tỉnh ngộ! Tôi nhận ra mình và anh gặp nhau không phải định mệnh lãng mạn gì cả. Lúc gặp nhau đều do cả hai vì quá nhàm chán nên hai tâm hồn cô đơn nương tựa vào nhau! Hiện thực vẫn là hiện thực!"

_Đúng "sồi"! Đúng "sồi"!

_Cái thứ chết tiệt, dám đọc suy nghĩ của tôi. Đứng lại không thì bảo?

_Những câu khen ngợi "đẹp đôi" của người ngoài chỉ là tuỳ hứng, chúng ta lại tuỳ tiện đem chúng chấp niệm trong lòng.
Và cũng đừng đặt nặng mấy câu nói "ngôn lù" gì đó, nó chỉ đúng ngay tại thời điểm được nói ra mà thôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...Á!

Một chiếc dép bay thẳng vào cái tôi kia của tôi!

_Vậy nếu hai người yêu nhau có cùng quan điểm này thì sao?

Cái tôi kia đang chạy thì thắng gấp étttttttttt RẦM!!!

_Thì...thì nó không còn là tình yêu nữa! Một là "bạn chung chăn gối", hai là hồng nhan tri kỷ. Nhưng từ "bạn đời" để đến được "hồng nhan tri kỷ" còn khá xa.

_Làm sao mà kiếm được người vừa thấu hiểu nhau về mặt tâm hồn, đồng điệu về cảm xúc đến mức chỉ cần nhìn vào mắt đối phương là cũng có thể đoán được người kia đang nghĩ đến điều gì?

_Ngươi giống con nhỏ hay hỏi Cleopatra rồi đó! "Có thể nói chuyện được với nhau thì mối quan hệ mới có thể lâu dài. Nói chuyện mà phải giải thích cả nửa ngày hoặc căn bản không thể nói chuyện cùng nhau thì phiền chết đi được! Những người tam quan không hợp giống như hai đường thẳng song song, ngay cả khi giao nhau thì cũng nhanh chóng chia lìa. Tương giao thì dễ, nhưng tri âm khó tìm. Ngàn vàng dễ kiếm, nhưng tri kỷ khó cầu. Trước tiên phải tìm ra tần số của bản thân rồi mới có thể tìm thấy người cùng tần số với mình." Mây tầng nào gặp gió tầng đó! Mà tầng của ngươi có mình ngươi ở à, vừa lòng nhà ngươi chưa!

_Khoẻ! Anh yêu tôi, tôi không yêu anh, và ngược lại! Yêu đương như trò chơi cút bắt, mắc mệt!

_Như hắn nói trước đây, hắn chỉ là đang chịu đựng ngươi thôi! Đã "chịu" thì phải "đựng", khi đựng nhiều quá thì tức nước vỡ bờ. Do tính hắn ôn nhu, dễ chịu nên các ngươi mới quen nhau được lâu. Chịu đựng cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó. Một người thông minh sẽ biết cách điều khiển và kiềm chế khả năng chịu đựng của bản thân mình, ranh giới giữa nhu nhược và bản lĩnh cũng nằm ở đây!

_Thật nghiệt ngã, thật nghiệt ngã! Càng phân tích càng thấy đau lòng! Vết thương cũ đang lành lại rỉ máu trở lại.

_Thật vô nghĩa, nếu biết trước có kết quả như vậy! Tội gì ph...

_Ngươi bị Brian nhập hả? Tình cảm chân thành thời nay vốn đã hiếm có. Nếu đến cả chút tình cảm này cũng đem ra cân đo đong đếm thì chúng ta còn lại gì cho nhau?

_Thì người đến sau sẽ thiệt thòi, một là khi yêu sẽ đi kèm điều kiện vật chất chẳng hạn!

_Cái này ta không làm được!

_Ta biết! Hoặc là ngươi sẽ bị chết tâm chứ sao?!
"Cảm giác trong em lúc này
Chẳng dám yêu ai thật lòng
Vì những tổn thương đã làm
Tim thôi rung động
Sợ những đổi thay bất ngờ
Sợ những đam mê dại khờ
Rồi nhận ra hạnh phúc chỉ là mơ
Thật khó để em chấp nhận
Và xóa đi bao ngại ngần
Dù có đôi khi tiếng yêu
Đã đến thật gần
Sợ những yêu thương chóng tàn
Sợ phút giây ta vội vàng
Rồi ngày mai
Lại trách nhau phũ phàng..."

_Ngươi đừng có ca nữa, ngươi phá nát bài hít của cô Thanh Hà mất rồi! Quả thật mây tầng nào gặp gió tầng đó, người hát dở thường hay chơi chung với nhau!

Ở đâu đó...
ÁT XÌIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII...!
_Tự nhiên bị cảm ngang xương vậy trời! -Brian nói.

_Vậy những người yêu bằng vật chất sẽ ít đau khổ hơn?

_Chương trình "Chuyện không của riêng ai bắt đầu!"

_Xàm tập hai!

_Cho rằng những người yêu bằng vật chất sẽ ít đau khổ hơn. Không hề nha! Khi bị tước đi thứ vốn dĩ thuộc về mình cũng đau khổ thôi nhưng mỗi kiểu đau khác nhau, thời gian nguôi ngoai cũng khác nhau, có người đau một lúc, có người đau một đời. Trong tình yêu tiền bạc cũng rất quan trọng, không có tiền lấy đâu đổ xăng đi chơi, lấy đâu mua ly nước mía uống đó gọi là "tình phí". Nhưng khi yêu chớ nên đặt nặng vật chất như vậy sẽ làm hoen ố, mất đi giá trị tinh thần đáng trân quý của nó. Có những người "cùng nhau vượt qua ngày giông bão nhưng chẳng thể cạnh bên ngày mưa tan"

_Ủa ủa ủa! Ngươi đang nói ta hả? Ngươi là trang chủ của mốc câ...

_Sao không nói tiếp?

_Biết rồi còn hỏi!

_Có những ký ức mãi không bao giờ quên chỉ là đôi khi nhắc lại sẽ thấy có chút nhói lòng nhưng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua mà đé...

_Stop! Xin đừng chửi thề! -Tôi giơ tay lên ngăn lại.

_Ủa??? Ta nhịn ngươi! Tình cảm chân thật thời nay thật khó tìm. Nếu ai cũng yêu bằng vật chất thì xã hội sẽ trở nên vô cảm, người đến với nhau chỉ vì vật chất, con cái cũng sẽ trưởng thành trong môi trường đó! Thật là một hệ lụy mà! Nhưng nếu yêu kiểu "một túp lều tranh hai quả tim vàng" thì cũng khổ, không khổ cách này cũng khổ cách khác, con cái lớn lên trong môi trường thiếu thốn vật chất, gặp đứa không hiểu chuyện dễ sa ngã sẵn sàng làm việc trái với luân thường đạo lý để vươn lên!

_Vậy như thế nào là cân bằng?

_Vậy ta hỏi ngươi, lúc ngươi chỉnh ảnh seo-phi seo-phì gì đó, ngươi có chỉnh tất cả về chính giữa không?

_Tất nhiên là không. Như vậy thấy mà ghê!

_Không phải tất cả mọi thứ cứ chia đều 5/5 là cân bằng còn tuỳ theo tình huống và hoàn cảnh của sự vật sự việc. Trong tình yêu như thế nào là cân bằng giữa tình cảm và vật chất thì người thông minh sẽ biết đâu là cân bằng. Quy luật "trái cây" tuần hoàn! Người hỏi trước là nhân, ngươi trả lời lại là quả, một cái pm mất tận bảy năm!

_Nếu "hợp" là dùng từ "được", nếu "ly" là dùng từ "mất" phải không?

_Thật lý trí! Thật lý trí! Người như vậy thường cô đơn!

Ha ha ha ha ha...

~*~*~*~*~

Theo dòng chảy định mệnh, mình gặp ai quen biết ai đều đã được định sẵn. Trên đời này thứ khó nắm bắt nhất đó chính là tình cảm. Có những cuộc gặp gỡ định sẵn là của nhau nhưng cũng có những cuộc gặp gỡ mà suốt đời này không thể nào quên! Duyên hợp duyên tan là lẽ thường tình, đừng vì một lần va vấp mà mãi sống trong quá khứ. Điều gì qua cứ để nó trôi qua, bình thản đối diện, trân quý hiện tại, đón chờ tương lai.

"Rượu cay say mộng ảo,
trà đắng lắng nhân tâm!"

Thật ra mỗi câu chuyện đều có một kết thúc, chẳng qua kết thúc không như ta mong muốn mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top