Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap : 2 Thầy giáo lắm trò



Rõ ràng thằng anh trai nói mình đến đây giao lưu nói chuyện với tụi nhóc này mà bây giờ lại biến mờ làm mình bẽ mặt trước thằng nhóc trẻ ranh . Thật tức chết đi được!!!

Anh Tuấn vừa lầm bầm, vừa rút điện thoại ra gọi cho ông anh , dự định mắng cho một trận.

- Anh đi chết ở đâu rồi, còn không mau ra đây đón bổn thiếu gia

- Ây dza, anh có việc gấp, vừa mới về quê tối hôm qua

- Thế anh gọi em đến đây làm vật trưng bày à??

- BẢo bối à, đến rồi thì dạy giúp anh vài buổi nha

- Anh nghĩ em là ai hả??

- Em là em trai tốt nhất hệ mặt trời của anh

- Chỉ lẻo mép là giỏi

- Thế nhá, cứ dạy đến bao giờ anh xong công việc thì thôi nha

- Nhưng ........... này ....

"Ôi chúa, dám cúp máy trước mình..."

Đang bực mình Anh Tuấn nghe thấy rõ tiếng bước chân gấp gáp, tiếng thở hồng hộc đang tiến lại rất gần.

- Thầy, Thầy Tuấn ... SƠN THạCH vừa nói vừa thở dốc

- Có chuyện gì ?? cái bản mặt kiểu như " làm bảo bảo giận rồi, bảo bảo hông thèm quan tâm ngươi nữa"

- Thầy cho em xin lỗi, em không biết thầy là thầy giáo mới nên mới có chút thô lỗ với thầy, mong thầy bỏ qua cho

- Có chút thôi à ??

- Thôi mà thầy, ai kêu thầy trẻ trung năng động đẹp trai quá nên em nhầm

- Đúng là thầy nào trò nấy, cùng lẻo miệng như nhau . Lên lớp

( Nghe người ta khen đẹp trai sướng thế còn giả bộ , lêu lêu đồ diễn sâu)

SƠN THạCH nhanh chóng đi trước dọc đường cho hoàng thái tử đi trong lòng không hiểu sao Anh Tuấn lại dễ dàng bỏ qua cho như thế. Thực tình được bỏ qua một cách dễ dàng như thế SƠN THạCH có chút lo lắng chứ hổng có vui vẻ gì.

Lên đến lớp___

Ngồi lên ghế giáo viên Anh Tuấn lên tiếng: Bây giờ không phải giờ nghỉ, sao lớp lại không có một ai ?

- Là em cho các bạn nghỉ giải lao một chút, các bạn chưa ăn sáng nên có chút mệt

Đây gọi là bênh vực đồng bọn trắng trợn

"Bọn này làm việc không có giờ giấc gì hết, cần phải chỉnh lại" Nghĩ vậy Anh Tuấn quay sang nói với con người đang loay hoay với cái máy nghe nhạc kia méo quan tâm đến Anh Tuấn :

- Cho cậu 5 phút để gọi cả lớp lên tập trung, nếu quá giờ, cậu sẽ bị phạt

SƠN THạCH Còn chưa load được hết câu nói của thầy giáo mới thì đã bị một câu nói làm cho giật mình

" 5 phút... bắt đầu tính giờ"
SƠN THạCH chỉ biết chạy, cắm cổ mà chạy. Mỗi người một nơi,SƠN THạCH biết đi đâu tìm bọn loi nhoi như con dòi này đây, đã thế tụi nó lại để túi đồ trên lớp, không mang theo điện thoại đi

Chạy đôn chạy đáo khắp ngôi trường "hẹp xíu" này, SƠN THạCH cuối cùng cũng lôi được đầy đủ 30 con người lên lớp

Lên đến nơi, chưa kịp thở ông thầy đáng ghét này đã bắt điểm danh , cậu cũng đành nghe theo

[1- Nguyễn Cao Sơn Thạch

2- Phạm Thị Hà

3- Nguyễn Phạm Hải Huyền ( tên này được chế từ tên của thằng lớp trưởng lớp mèo , thấy hay chưa haha )

....

30: Vũ Vũ ...hết ]

SƠN THạCH : Sĩ số 30. Đủ. Báo cáo hết.

Đi qua đi lại, Anh Tuấn "cố tỏ ra" nghiêm nghị hỏi:

- Ai là lớp trưởng ??

- Là em- SƠN THạCH dơ tay

Bước đến bên SƠN THạCH , Anh Tuấn nhẹ nhàng hỏi:

- Cậu trễ bao nhiêu phút rồi

Bấy giờ SƠN THạCH mới để ý đồng hồ.

- Chắc khoảng 10 phút ạ .

- Chính xác là cậu đã trễ 13 phút 20 giây 30 tích tắc

Cả lớp há hốc , không biết ông thầy ghê gớm kia mà dạy luôn lớp này thì bọn họ sẽ sống sao??

- Cậu đã trễ quá 13 phút nên giờ cậu sẽ bị phạt

Anh Tuấn ôn tồn nhắc nhở

Cả lớp ái ngại nhìn SƠN THạCH . Chạy khắp trường còn chưa kịp thở mà giờ lại bị phạt nữa. Lớp trưởng hôm nay giết chết bao nhiêu em muỗi mà lại đen đủi thế này.

- Vâng , em đã không hoàn thành nhiệm vụ, em xin chịu phạt, thầy muốn phạt gì em cũng được

SƠN THạCH khác những học sinh khác, đối với những hình phạt , cậu không bao giờ lo lắng hay oán trách người phạt cậu vì cậu nghx rằng: Đây chính là một cơ hội để rèn luyện bản thân mình

- Chống đẩy 50 cái . Được chứ!

Cả lớp đóng băng

-Kỉ lục chống đẩy của lớp mới là 35 cái thôi

-Nhưng hôm đấy SƠN THạCH vắng

-Một người bình thường mới chỉ được 35 cái, kia nó lại vừa chạy khắp nơi, hơi thở còn chưa về lại bình thường làm sao có thể ??

-Ông thầy đáng ghét@@

"Không thành vấn đề" – SƠN THạCH bước lên phía trước nói

Cả lớp lại có dịp choáng váng

"Không bình thường"

" Thằng này nó bệnh chắc rồi."

}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top