Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đến buổi họp mặt của những tuyển thủ chuyên nghiệp cùng thời, chúng tôi thường tụ tập hàng năm kể từ khi giải nghệ, chúng tôi đã nói về mọi thứ trong buổi họp mặt, nói về những điều mà chúng tôi cảm thấy xấu hổ khi nói về hồi đó, và nói về những mâu thuẫn đã buông tay từ lâu, hầu như năm nào chúng tôi cũng gặp nhau.

Tôi lấy làm lạ hỏi họ sao hôm nay không uống rượu, họ lại hỏi tôi là tôi không nhớ ngày mai là ngày gì? Dù sao ngày mai còn phải tiếp tục, tốt hơn là không nên uống rượu.

Mai là ngày gì?

Một lúc lâu sau tôi mới phản ứng được, đang định phản bác gì đó thì một tuyển thủ từng có quan hệ tốt với tôi đi tới, nếu tôi nhớ không lầm thì bây giờ anh ấy hẳn vẫn là huấn luyện viên của đội mình nhỉ?

"Ngày hôm đó câu lạc bộ thu xếp đồ cũ, tôi ngoài ý muốn thấy cái này. Tôi nghĩ cậu hẳn là muốn xem, cho nên tôi mang tới cho cậu."

Đó là một chiếc điện thoại di động cũ, tôi mở ra, một đống dòng dữ liệu rất phức tạp, rất nhiều, cuối cùng chồng chất thành một nút thắt mà không ai có thể tháo gỡ được.

Điện thoại đầy đến nỗi tôi không biết phải làm gì, và tôi không hiểu tại sao mình lại muốn có chiếc điện thoại này. Mãi cho đến khi tôi mở bản ghi âm và nghe thấy một giọng nói có lẽ đã đến từ nhiều năm trước. Tôi không hiểu làm thế nào để tiếp tục.

Tôi biết anh ấy có thói quen để lại các bản ghi nhớ giọng nói vì đó là điều tôi đã gợi ý. Người này luôn miễn cưỡng nói ra sự thật, vì vậy tôi đã nói, tại sao anh không ghi lại những gì anh muốn nói với chính mình? Lúc đó chúng tôi chưa phải là một cặp, chỉ là sự gợi ý của bạn bè.

Sau khi chúng tôi quen nhau, anh ấy không bao giờ mở bản ghi âm nữa, vì tôi đã trở thành bản ghi âm của anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top