Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạch Dương thực sự không hiểu vì cái lí gì mà bọn xác sống này có thính giác đặc biệt nhạy bén.
Hắn mới đầu còn cố sử dụng vốn hiểu biết của mình, chẳng phải cơ thể zombie đã bị phân hủy phần lớn rồi sao, như vậy thì rõ ràng là những giác quan của chúng cũng không còn khả năng hoạt động nữa rồi chứ.
Thị giác khá kém, săn người chủ yếu vào buổi sáng. Xúc giác còn tệ hơn, bọn chúng chẳng biết đau là gì. Chúng có thể liên tục di chuyển về phía con mồi bất kể tình trạng thể chất của chúng như thế nào, phớt lờ mọi chướng ngại vật và các cuộc tấn công nhằm vào. Thây ma cũng ít khi đi lạc lẻ tẻ, chủ yếu là di chuyển theo bầy đàn. Giống như ngày hôm qua, đối phó với bọn này thực sự rất mệt.
Bù lại, giống như trong phim truyện, những điểm yếu của xác sống không khác so với những thử nghiệm của nhóm bọn họ là bao – bộ não. Chỉ cần nhắm trúng đầu bọn này, làm một cú headshot, là có thể ngăn chặn hoạt động của chúng.
Tiêu diệt nhanh gọn hai con thây ma đi lạc trong bóng tối, Bạch Dương vung vẩy rũ dịch cơ thể trên gậy bóng chày. Hắn còn chả cần dùng đến hỏa dị năng của mình để giải quyết vụ này. Chủ yếu là do Bạch Dương lo sợ lửa cháy sáng sẽ vô tình dẫn zombie kéo đến sẽ rất phiền, nhân tiện cũng muốn giải phóng sức mạnh cơ bắp một chút. Dạo này chỉ toàn ngồi một chỗ ôm vô lăng, chẳng có thời gian tập tành gì cả, hắn cảm thấy múi cơ của hắn sắp sửa dồn thành một múi mỡ rồi.
Rà soát quanh cánh đồng hoang một lần cuối, hạ gục thêm bốn con zombie, Bạch Dương lúc này mới yên tâm quay về khu cắm trại đánh thức Thiên Yết. Cô vốn thuộc kiểu người khó tỉnh táo vào buổi sớm, hắn muốn dọn dẹp bớt xác sống để giảm bớt công việc cho cô.
Nhưng có lẽ dạo này đã quen với việc bị dựng dậy vào 5 giờ sáng mỗi ngày, Thiên Yết lấy lại ý thức nhanh hơn so với suy nghĩ của hắn. Ca trực của cô bắt đầu từ 3 giờ đến 5 giờ kém 15, so với hai người kia chiếm ít thời gian nhất, kèm theo đó là Bạch Dương đã càn quét bớt zombie, nên Thiên Yết canh gác gần như chả gặp vấn đề gì.

Đợi đến khi trời hửng sáng, thị giác của zombie được cải thiện, bọn chúng bắt đầu đi săn nhiều hơn. Lúc này Thiên Yết mới thực sự cần phải ra tay. Cô thoải mái sử dụng dị năng, vốn dĩ thủy không phải hệ năng lượng có khả năng phát sáng như hỏa và lôi, khỏi sợ thu hút xác sống bu lại chỗ này. Lưỡi hái băng thô sơ nặng chịch, chẳng cần dùng nhiều lực đã đủ để đập nát sọ bọn chúng.
Dạo này Thiên Yết cũng đang thử nghiệm lối đánh mới. Cô triệu hồi một vòng nước bay lơ lửng như mọi khi, rồi rẽ nhánh thành năm chiếc roi nước quật túi bụi vào kẻ thù xung quanh. Ma Kết từng nhận xét rằng nhìn giống như con bạch tuộc đang tấn công bằng xúc tu. Thiên Yết khá ưng ý với nhận xét so sánh này. Lối đánh mới là một phiên bản nâng cấp của roi nước đơn và roi nước đôi, vận dụng nhiều hơn tính linh hoạt, tương đương với hao nhiều năng lượng hơn, chỉ có thể dùng lúc tình thế bị bao vây thực sự khẩn cấp mà thôi.
“Thiên Yết!” Nhân Mã đứng trên nóc xe vẫy tay gọi cô, xem ra là đã đến giờ dậy rồi.
Ăn uống dọn dẹp vệ sinh xong xuôi, bốn người lại tiếp tục lên đường. Địa điểm dừng chân tiếp theo sẽ là thị trấn III, thời gian dự tính đến nơi vào khoảng giữa trưa – đầu giờ chiều.
Thiên Yết cho rằng mình ngủ chưa đủ, lên xe cái là dựa vào người Nhân Mã đánh một giấc sạc năng lượng luôn. Bạch Dương nhìn qua không có vấn đề gì, nếu bị tấn công thì hắn và Nhân Mã tạm thời ra tay phòng thủ là được. Chỉ là đã lâu rồi hắn không có thời gian được ở riêng với Thiên Yết. Từ ngày đi di dời, Bạch Dương không ngồi ghế lái thì phải ngồi ghế phụ chỉ dạy, hắn rục rịch người, muốn đổi chỗ cho Nhân Mã quá…
“Để ý mấy ngày hôm nay rồi, giờ tao mới nhớ ra.” Bạch Dương loạt soạt mở bản đồ. “Có ai cảm thấy bọn zombie này di chuyển nhanh hơn trước không?”
Nghe câu này, Nhân Mã và Ma Kết hơi khựng lại.
“Tôi cũng có cảm giác đó. So với lúc mới xảy ra thảm họa, thì đúng là tốc độ hiện giờ nhanh hơn chút đỉnh.” Ma Kết không dám ngây người lâu, lại tập trung cầm chắc tay lái.
“Mày nhắc tao cũng mới thấy, hình như là thế thật.” Rõ ràng hồi còn ở thành phố A bọn họ chạy bộ cũng có thể thoát khỏi vòng vây xác sống, miễn là chúng không quá đông, kèm theo điều kiện thể lực đã được rèn luyện kĩ càng lúc bấy giờ.
“Có khi nào bọn chúng tiến hóa không?” Bạch Dương lo lắng. Hắn chẳng thể lấy lí do gần đây vận động thể chất bị hạn chế được, vốn dĩ bọn họ đang di chuyển bằng xe cộ, không phải liên tục dùng căng hải (1) như trước nữa.
“Tao e là có. Vạn vật đều có thể tiến hóa, dù nhanh hay chậm. Thây ma cũng khó ngoại lệ.” Nhân Mã với tay đỡ lấy đầu Thiên Yết đang gật gà gật gù trực chờ tuột khỏi vai chị ta.
Bạch Dương choáng váng. Hắn cảm thấy giả thuyết này có phần đáng sợ. Hiện tại zombie đã khó đối phó, vậy thì tương lai sẽ ra sao. Ngộ nhỡ chúng còn phát triển cả trí tuệ, vậy thì nhân loại sẽ diệt vong luôn ư?
Cảm nhận được bầu không khí trong xe hơi nặng nề, Ma Kết bèn an ủi: “Nếu vậy thì loài người cũng đã tiến hóa rồi mà. Có thể dị năng xuất hiện chính là để đối phó với thây ma, bằng không sẽ không đợi đến lúc tận thế zombie mới bộc phát trong cơ thể người đâu. Nhỉ?”
“Ừ. Hẳn là vậy.” Bạch Dương cũng đỡ hoang mang hơn. Hắn ngừng suy nghĩ miên man, lập tức quay trở về thực tại nghiên cứu thêm bản đồ.

(1) Căng hải: (nói lái) hai cẳng, đi bộ, đi bằng hai chân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top