Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap1 : Buổi concert của B2st p2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-“ Bạn làm sao thế ? bạn bị đau ở đau à, có sao không, sao lại khóc thế, bạn có làm sao không,....mình nhìn bạn nãy h mà không biết bạn có bị gì không??”

Một loạt câu hỏi diễn ra khiến nó câm lặng, vì nó nhận ra giọng nói đó, đó chính là kikwang, anh chàng babo với thân hình đẹp nhất nhóm <3, nó sụt sịt

-“ Em không sao ạ ?”

-Kik: “Thật chứ, em quay lại đây được không ( Nó mới 18 tuổi nhen)! Anh nghe giọng em như đang khóc í” 

Kik nắm chặt lấy tay nó rồi xoay nó quay hướng về mặt ảnh, ảnh cúi người xuống rồi nhìn nó chằm chằm làm cho nước mắt nó rơi càng nhiều hơn nữa, hai má nó ửng hồng lên, chân như muốn khuỵu xuống, mặt cúi gầm xuống đất.

-Kik: “ em đang khóc kìa,....sao vậy!! Lúc nãy em đâu có khóc đâu?, ai làm em khóc à hay em đau ở đâu?, sao h này em chưa về nữa, buổi diễn cũng đã kết thúc lâu rồi mà????”

Lại một đống câu hỏi thắc mắc của Ki làm cho nó bối rối hơn nữa...Rồi Ki rút ra trong túi 1 chiếc khăn tay lau nước mắt trên mặt nó, bảo nó ngồi xuống... nó bình tĩnh một hồi mới đáp trả lại Ki.

-Nó : Dạ em không sao ạ, em cũng không đau ở đâu hết, vì em muốn ngắm nhìn cái sân khấu mấy anh biểu diễn thêm chút nữa thôi ạ.....mà sao anh biết lúc nãy em không khóc ạ.....??

-Kik: thì lúc nãy anh thấy em cười rất tươi mà, còn quẫy rất mạnh nữa đó......em là fan Việt mà đúng không ???

-Nó: anh có nhìn thấy em ạ, em cứ tưởng biển người như thế thì.....các anh khó nhìn thấy ai lắm mà.....mà sao anh biết em là fan Việt thế ạ

-Kik : Thì lúc hát bài “You” ấy , anh cứ đi lòng vòng hoài mà chả có ai, anh định lại chọn em rồi, mà em cứ che mặt hoài, còn nhắm chặt mắt nữa....anh nghĩ em ngại lắm nên anh chọn bạn B2uty kế bên...lúc anh dẫn bạn b2uty ấy lên, anh thấy e cứ buồn buồn sao ấy, cái từ bài đó là anh nhìn biểu cảm em quài luôn mà...., rồi lúc nãy anh đang đi lòng vòng kiếm cái nhẫn anh rớt trên sân khấu thì anh thấy em vẫn ngồi đây nên anh đến xem sao!! Giọng nói của em không giống người Hàn lắm +với khuôn mặt của em nên anh đoán đó mà, mà đúng thật ^.^...

-Nó: anh nhìn em cơ á....* nó che mặt lại vì ngượng đỏ mặt *, em không có biết...., dạ em cám ơn anh vì đã lo lắng, em đi đây ạ. Đã làm phiền tới anh ạ

-Kik: Không sao em đâu có làm phiền gì anh đâu ,vậy em đi nhé, có duyên sẽ gặp lại....có thể là concert sau tụi anh sẽ được gặp lại em ^.^ Mà đây là lần đầu của em đúng không, vì lúc trước anh chưa từng gặp em !!!

-Nó: Dạ...là lần đầu ạ, và em chắc là nó cũng là lần cuối của em * nó nói nhỏ dần *.

-Kik: em nói j, anh nghe không rõ cho lắm ??

-Nó : dạ không j ạ, có duyên thì sẽ gặp lại ạ, Bye anh ạ

-Kik: Ừm bye em nhé.

Nó quay người lại, bước đi thật nhanh về phía trước, bỏ lại 1 người đang nhìn nó với nhiều câu hỏi hơi khó hiểu..., cuối cùng cũng đi ra khỏi, nó cảm giác như Ki đã nhìn nó suốt cho đến khi nó khuất tầm mắt của Ki, nó thở phào nhẹ nhõm, nó không ngờ tới trường hợp là nó sẽ được Lee Kikwang- người mà hàng ngàn người con gái luôn ao ước nói chuyện quan tâm như thế. Nó đi ra khỏi trung tâm đó, ghé vào 1 tiệm cafe mua cho mình 1 ly nước trà chanh rồi lặng lẽ đứng ngay ở 1 góc đường nhìn ngắm những bạn fangirl còn lại đang đợi b2st đi ra....nó 1 gốc, mấy b2uty kia 1 gốc,....không phải nó đợi b2st ra mà chỉ là đứng đó, suy nghĩ về tương lai chút xíu, rồi suy nghĩ mình sẽ tiếp tục đi đâu trong mấy ngày tới nữa....nó đã xin phép ba mẹ cho nó đi để nó khuây khỏa hơn trước những gì sắp xảy ra với nó. Cầm ly nước trong tay nhâm nhi từng chút, nó cảm thấy lạnh cống người.....rồi nó đi, bỏ lại những sự nuối tiếc...chỉ đi hướng về phía trước mà không biết nó đi về đâu, dẫu sao cũng đã đi qua Hàn thì cũng phải lượn lờ vài vòng cho biết với người ta chứ....lấy cái điện thoại ra chụp 1 tấm, chụp 2 tấm rồi 3 tấm ... cũng phải chụp hình lại cho biết với người ta chứ....

Về phần B2st.....( mình viết tên tắt của mấy ổng cho nhanh nhe )

-Đô : nhanh lên nhanh lên....sao chậm thế hả.....* ngó dáo dác * Ki đù đâu rồi....mới thấy đó mà....

-Ủn : em thấy ảnh đi ra ngoài sân khấu lại rồi

-Đô: ra ngoài đó làm j

-Sên: nãy mình nghe nó nói là đi lụm cái j đó...mà lẩm bẩm có 1 mình à.....đúng chất Ki đù mà....

-Xốp : để em đi tìm cho lẹ

Xộp chạy vù đi kiếm và cũng đã chứng kiến toàn bộ cảnh Ki với nó nói chuyện...Xốp chỉ đứng đó và nhìn, rồi như nhận ra điều gì đó...ổng lại đứng như tượng...

-Ki : Hù...đứng đây làm j thế * đôi mắt long lang cộng cặp môi huyền thoại như đang nhún nhảy trên khuôn mặt của Ki *

Xốp bừng tỉnh và trở lại với hiện tại, nhìn chằm chằm vào mặt Ki, suy nghĩ gì đó.......

-Ki: làm gì mà nhìn tớ ghê thế...thấy tớ đẹp qá chứ j...tớ biêt mà...tớ đẹp hơn cậu hhahhaa, mà cậu đứng đây làm j? Tìm tớ hả?

-Xốp: à ừ....đúng rồi...tìm cậu đấy...mà cô gái ấy là ai thế?

-Ki: à fan đó mà...nãy tớ thấy cô ấy khóc nên lại hỏi chuyện...mà cậu có thấy chiếc nhẫn của tớ không...tờ tìm hoài mà không có thấy....

-Xốp :à ừ....à * đang đắm chìm trong suy nghĩ*

-Ki: này cậu sao thế...tớ đang hỏi cậu đó.....

-Xốp : à...tớ đang nhớ một vài việc, mà cậu có ngốc không thế hay cậu giả bộ không nhớ hả, lúc nãy cậu đưa chiếc nhẫn cho Woonie mà....?!?! Won Won đang cầm đấy !!!

-Ki: thật á....sao tớ lại đãng trí thế này...tớ xl nhé, làm tốn thời gian của các cậu rồi....nào nhanh nhanh ...chúng ta còn đi ăn nữa...tớ đói lắm rồi đây này...

-Xốp: tự cậu chứ ai~~ cái đồ chậm chạp

Cả 2 kéo nhau chạy 1 mạch thật nhanh vào phòng chờ của cả nhóm, Seobie vẫn đang miên man trong những dòng suy nghĩ của chính bản thân mình * Cô gái ấy trông rất quen, cô gái ấy hình như mình đã gặp rồi, cô gái ấy là ai nhỉ * một loạt câu hỏi đang diễn ra trong đầu của Xốp mà anh lại không có cách nào giải đáp được ngoài việc may mắn được gặp cô gái đó 1 lần nữa....

-Đô: yaaaaaaaaaaaaaaaaaa, em làm j ở đó thế hả Ki....., có biết mấy hyung chờ em lâu lắm không hả??

-Ki : em xl, em định đi tìm đồ ạ

-Ủn: Hyung à....hyung đưa em giữ mà...sao hyung đãng trí thế không biết, có biết em lo cho hyung lắm không

-Bò: Làm j mà phải lo hở Woonie? Em cứ như bồ của Ki vậy?....hay là 2 người....hé hé * cười gian manh*

-Ki: Đừng chọc em ấy nữa mà Bò hyung? Anh xl em nha Woonie....

-Sên: Các con thiệt là...làm cho má lo muốn chết luôn hà....:)))))))))))))

-Đô : Xốp nó làm sao thế hở Ki, nãy h hyung thấy nó cứ đứng yên đó mà chả hó hé j cả? * thì thầm vào tai Ki*

-Ki: em không biết nữa hyung, lúc nãy đi kêu em cậu ấy cũng như thế đó...em hỏi thì cậu ấy nói không có gì hết...

-Sên : đi ăn được chưa mọi người, tớ đói qá , sắp chết đến nới rồi......TÊN ĐÔ KIA ...NHANH NHANH NÀO, TỚ CHỊU KHÔNG ĐƯỢC NỮA RỒI ....*hét lớn*

-Đô: Vâng vâng Madam, nhanh nào các con, má đang gọi các con kìa =)))))))))))))))

-Bò: Lét tờ go thôi :)))))))))) i so húng rì now.....* mặt biểu cảm* ( ông Bò hơi khùng tí nha....các joker đừng buồn , bởi vì ông khùng đó h rồi )

Cả 6 nhanh chóng lấy hết đồ đạt cùng anh quản lí lên chiếc xe khởi hành đi đến quán ăn mà họ yêu thích nhất. Vừa mới ra khỏi cổng đã nghe tiếng hò hét của các b2uty đứng chật kín đường chờ họ. 6 ông vừa cười tươi vừa chòm đầu ra cửa sổ chào, vẫy tay với các fan mình....khi đi được một đoạn xa, cả 6 mới ổn định lại tinh thần của mình một chút, họ cười nói giỡn hành động đủ kiểu chỉ riêng mỗi Seobie là ngồi im như thần, 5 người còn lại thấy lạ lẫm liền đứa này đẩy đứa kia bảo nhau hỏi thăm em xốp bị j , cuối cùng ông Đô cũng phải là người ra trận ( bởi vì mỗi lần Xốp mà im im tức là đang có chuyện chẳng lành xảy ra, thường trường hợp này cả 5 người kia + anh quản lí chả dám đụng vào ẻm vì sợ ẻm giở chiu quýnh cho bầm dập )

-Đô: Seobie à....em..em...em bị j thế hả, sao im lìm vậy

-Xốp : ....................* im lìm *

-ĐÔ: XỐPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPP ....

Xốp như bừng tỉnh dậy, mặt hơi ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh, cả 6 người đó nhìn Xốp như người ngoài hành tinh vậy và ông ấy cũng y chang ...... 1s 2s 3s 4s 5s.................két.........rầm.......cả 7 người như té ngữa mà chả biết chuyện j xảy ra.

-Anh tài xế : xl mọi người...tôi đụng trúng cục đá...mọi người cứ tiếp tục

-Xốp : mọi người làm j mà nhìn em dữ thế? Có chuyện j à

-Cả 6 đồng thanh : em có chuyện j thì đúng hơn ....

-Xốp: em có chuyện j đâu, em đang suy nghĩ 1 chút thôi mà

-Ki : tại mọi người thấy cậu im như tờ đấy chứ...

-Ủn : em lo cho anh lắm đấy Xốp à.... * mặt lo lắng *

-Bò: Bộ 2 người thích nhau hả.....hahahahahahahahaha...đùa thôi * im lìm khi thấy Sên, Đô liếc qua cùng lúc *

-Sên: tới rồi kìa...tới rồi kia...nhanh lên, đói quá rồi

Mấy ổng liền vội xuống xe, quên đi cái chuyện lúc nãy vì cơn đói cồn cào đang lấn át tâm trí của mấy ổng một cách toàn diện, vừa bước vào quán thì ông chủ đã nồng nhiệt chào đón khách quen thường trực của quán

-Chủ quán : qoaa...khách quí khách quí....nào mau vào bàn đi, quán đang vắng nên sẽ có đồ ăn ngay thôi, thực đơn như cũ đúng không ? nhanh nhanh đi, hôm nay món ăn sẽ ngon hơn thường ngày đó nhé :3 :3

Vừa ngồi vào bàn, cả 7 đã nhôn nhào lấy đũa muỗng sắp sẵn và chơi trò chơi cái thang xem hôm nay ai là người phải trả tiền cho cả nhóm  ( trò chơi cái thang là trò chơi của Hàn Quốc nha, có 1 hình vẽ những cái thang kế tiếp nhau và tên của mỗi người trên trên đỉnh thang.... nói chung là google để tìm hiểu thêm, hoặc xem trong show của b2st cũng sẽ thấy trò chơi cái thang mà họ hay chơi )

-Bò : aizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz, sao xui thế nhỉ .....tại sao ...tớ đã làm j sai

-Đô: thôi cậu chịu đi, cậu giàu thấy mồ

-Ủn, Sên : Đúng rồi đúng rồi

-Ki: ye ye ye...hôm nay được khao 1 bữa ngon lành rồi...tớ đang rất đói bụng đó nha

-Xốp: woa...hôm nay tớ muốn ăn rất là nhiều thứ đó nha

-Anh quản lí : anh cũng như các em , vận động nhiều quá nên mệt ghê đó

-Bò: mấy cái người này, tham ăn vừa thôi, tôi phá sản bây giờ đấy...

-Ki: làm j tới..... * im lặng đến bất ngờ vì vừa thấy điều j đó*

-Xốp : nè...sao thế Ki...đang nói mà

-Đô: Xốp à..bệnh của em truyền nhiễm nhanh thật đấy :)))))

-Ki: mọi người ăn trước đi nhé, em đi sang đây chút xíu :3

Nói xong, anh liền đứng dậy, đi nhanh bàn đối diện nơi 1 cô gái đang ngồi đó nhâm nhi li trà chanh chờ đợi thức ăn được dọn lên bàn..... chính là nó....khi lang thang ngoài đường và đi ngang quán, nó đã không kiềm được lòng bởi mùi thơm lẫy lừng của thịt bò nướng ( nếu đến Hàn Quốc, mà không ăn được thịt bò Hàn Quốc lẫy lừng thì quả là tiếc lắm ) và tiến thẳng vào trong quán, ngồi chiễm trệ ở 1 góc nhỏ...chờ đợi 1 cách háo hức. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top