Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chủ tịch Lee sao thế?

Note: quà tặng dành cho dhv_14

Note: hơi muộn một tí cơ mà chủ tịch x thư ký lên sàn ạ 🥺

*

1.

Chủ tịch Lee cực kỳ, cực kỳ ghét Omega.

Đã ghét thì chớ lại còn bị đối tác cũ dùng mưu hèn kế bẩn lừa lên giường của một Omega đang phát tình, cũng may là hắn đủ tỉnh táo, cũng may là thư ký Kim đến kịp thời.

Thư ký Kim là một Beta, trên người em không có mùi pheromone, chỉ có mùi cà phê thoang thoảng.

Trong một lần đi bàn chuyện làm ăn, đối tác ngạc nhiên hỏi chủ tịch Lee không phải anh ghét Omega ư, sao lại tuyển thư ký là Omega thế.

Lúc đó chủ tịch Lee mới nhận ra trên gáy thư ký Kim có một miếng dán ngăn mùi.

-Đến cậu cũng lừa tôi à?

Kim Hyukkyu bấu chặt hai tay, em thừa nhận mình đã lừa chủ tịch, nhưng em có lý do.

-Tôi thực sự xin lỗi chủ tịch, nhưng hình như... chủ tịch không ngửi thấy mùi pheromone của tôi.

Chủ tịch Lee nhướng mày, hắn nắm cổ tay thư ký Kim kéo em sát gần bên, cúi đầu chạm mũi lên cái gáy trắng sữa của em.

Làm vậy là biến thái lắm đó chủ tịch Lee à.

-C-chủ tịch...

Chủ tịch Lee nhận ra hành động thiếu lịch sự của mình, hắn buông cổ tay thư ký Kim, lùi về sau hai bước.

-Đúng là chỉ có mùi cà phê.

2.

-Chủ tịch Lee sao thế?

Các nhân viên kháo nhau hình như hôm nay chủ tịch Lee có chuyện gì không vui, mà cũng không thấy thư ký Kim đâu.

-Bình thường cậu Kim lúc nào cũng kè kè bên chủ tịch mà, sao nay không thấy nhỉ?

Chủ tịch Lee nhấp ngụm cà phê, hắn suýt phun ra vì mùi vị dở tệ của nó.

Chủ tịch Lee nhìn đơn xin nghỉ việc trên bàn, nhớ lại cuộc hội thoại cuối tuần trước của mình và thư ký Kim.

-Tôi thực sự xin lỗi vì đã không trung thực, tôi sẽ viết đơn xin nghỉ việc ngay hôm nay ạ. Cảm ơn chủ tịch đã giúp đỡ tôi trong thời gian qua.

Chủ tịch Lee muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên mở lời thế nào. 

Ngay sáng đầu tuần, chủ tịch Lee nhận một cốc cà phê không phải do thư ký Kim pha và đơn xin nghỉ việc trên bàn.

3.

-Ồ, trùng hợp quá, chủ tịch Lee cũng đến đây sao?

Chủ tịch Lee gặp người quen, là đối tác cũ của công ty.

-Vâng, tôi đến có việc riêng.

Thư ký Kim đột ngột biến mất, chủ tịch Lee phải lao tâm khổ tứ tìm hỏi khắp nơi mới có được thông tin thư ký Kim đang làm việc tại một quán cà phê.

-Trùng hợp quá, tôi đến gặp vợ tương lai của tôi.

-Vợ tương lai? Vậy là cuối năm nay tôi được uống rượu mừng rồi nhỉ?

Đối tác bật cười, anh ta chỉ về phía cậu nhân viên đang cúi đầu chào khách đến quán.

Nụ cười trên môi chủ tịch Lee tắt ngóm, hắn nghĩ dù cho có dí tận mồm hắn cũng không uống rượu mừng của vị này đâu.

Thư ký Kim hay lắm, sắp làm phu nhân giám đốc nên mới xin nghỉ việc chứ gì?

4.

Thư ký Kim mặc bộ đồ ngủ Alpaca, che miệng ngáp dài thầm mắng không biết thằng cha nào dở người bấm chuông cửa lúc 5 rưỡi sáng.

-C-chủ tịch Lee? Sao anh lại ở đây?

-Thư ký Kim, tôi không duyệt đơn xin nghỉ việc của cậu, cậu sẽ tiếp tục làm thư ký cho tôi.

Thư ký Kim nghiêng đầu khó hiểu, chẳng phải chủ tịch Lee ghét nhất là Omega à, em còn tưởng mình sẽ bị chửi mắng một trận rồi bị đuổi việc luôn ấy chứ.

-Nhưng tôi là Omega mà ạ?

-Không biết, tôi chỉ uống được cà phê của cậu pha, cậu phải tiếp tục làm việc cho tôi.

Vậy là thư ký Kim lại xin nghỉ việc ở quán cà phê, quay lại làm thư ký cho chủ tịch Lee.

Chủ quán cà phê khóc lóc vì vụt mất con lạc đà chiêu tài cho quán.

5.

-Thư ký Kim, pheromone của cậu là mùi gì vậy?

Chủ tịch Lee và thư ký Kim đứng cùng nhau trong thang máy, hắn nhìn chằm chằm vào gáy em, nếu có người khác ở đó chắc chắn chủ tịch Lee sẽ bị đánh giá cho mà xem.

-Chủ tịch... anh hỏi cái này để làm gì ạ?

-Tôi muốn hiểu thêm về thư ký của mình, không được sao?

Thì ai bảo không được đâu, nhưng mà tìm hiểu cái này nó cứ sao sao ấy. À mà thôi kệ đi, ngoài kia còn nhiều người người ta còn ấy hơn cơ.

-À dạ... pheromone của tôi là mùi vanilla.

Chủ tịch Lee ậm ừ, lén lút gửi tin nhắn cho người bạn kinh doanh nước hoa đặt vài chai.

6.

Chủ tịch Lee nóng máu, rất nóng máu mà không biết vì sao mình lại nóng máu.

Chuyện là đối tác chồng-tương-lai của thư ký Kim mò đến tận công ty đưa đón em.

-Thư ký Kim, cậu với anh ta là gì của nhau vậy?

Chủ tịch Lee ngó xuống cửa sổ, bỗng thấy chướng tai gai mắt về đối tác cũ của mình.

-À, anh ta là đối tượng xem mắt ba mẹ tôi sắp xếp.

Chủ tịch Lee cố giấu nụ cười, chỉ là đối tượng xem mắt thôi, còn là do ba mẹ sắp xếp.

-Vậy cậu thích anh ta chứ?

Thư ký Kim ngại ngùng cúi đầu.

-Thích ạ.

Chủ tịch Lee bóp nát ly cà phê giấy.

7.

Chủ tịch Lee xịt nước hoa vanilla lên mọi ngóc ngách trong nhà mình, mà cũng chẳng hiểu sao mình lại làm thế.

-Hyeonjoon ah, anh có một người bạn...

-Dừng!

Moon Hyeonjoon giơ tay ra hiệu stop.

-Không có người bạn nào hết, và anh yêu Omega có pheromone vanilla rồi.

Chủ tịch Lee nâng cổ áo, mùi vanilla tràn ngập khoang mũi, hình như thằng em mình phán đúng rồi.

8.

Thư ký Kim xin nghỉ phép một ngày, chủ tịch Lee duyệt nhưng lòng thấy lo lo.

-Cậu đi hẹn hò với đối tượng xem mắt à?

Hai má thư ký Kim hơi đỏ lên, em gật nhẹ đầu.

-Đến nơi thì gửi định vị cho tôi.

Hả? Thư ký đi hẹn hò cũng phải báo chủ tịch sao?

-Sao lại phải thế ạ?

Thư ký Kim ngập ngừng, hình như chủ tịch can thiệp quá sâu vào đời tư của em rồi đó.

-Cứ gửi đi, thắc mắc trừ lương.

9.

Chủ tịch Lee ôm thư ký Kim quần áo xộc xệch, nước mắt ướt má vào trong xe.

-Tôi sẽ giết thằng khốn đó!

Chủ tịch Lee nhận được cuộc điện thoại của thư ký Kim ngoài giờ làm, nhấc máy lại chỉ nghe tiếng khóc nấc cùng với tiếng quát mắng. Hắn dò theo định vị tới nơi, thư ký Kim đang bị kéo tay lôi vào trong quán bar.

Thư ký Kim bấu chặt áo khoác của chủ tịch Lee, nước mắt vẫn lăn dài trên gương mặt búp bê.

Nhưng mà áo khoác của chủ tịch Lee có mùi vanilla, muốn chết mà, em phát tình rồi.

-C-chủ tịch...

Thư ký Kim mặt đỏ ửng, hai mắt ướt lệ long lanh nắm góc áo của chủ tịch Lee.

-Thư ký Kim? Cậu ổn chứ? Đợi một chút thôi, sắp tới bệnh viện rồi.

Thư ký Kim nào có nghe, em không thèm kiêng nể xoay vô lăng ép chủ tịch Lee tấp vào lề đường.

Thư ký Kim trèo lên người chủ tịch Lee, mông mềm ịn chính xác vào chỗ cần ịn.

-Chủ tịch... cắn... cắn em...

Omega phát tình đánh mất lý trí, chỉ muốn được pheromone của Alpha an ủi, chỉ muốn được Alpha chơi sướng một trận.

Oái ăm thay, chủ tịch Lee từ đầu đến cuối không hề ngửi thấy pheromone vanilla dịu ngọt của thư ký Kim.

-Hyukkyu ngoan, cố nhịn một chút, nhé?

Thư ký Kim khóc oà lên, Omega nhạy cảm bắt đầu âu vờ lung tung chủ tịch chán ghét mình. Pheromone của người ta thơm lắm sao chủ tịch không ngửi thấy, em tức lắm đấy biết không.

Lạc đà tức giận là sẽ phun nước miếng đấy nhé!

Nhưng mà lúc này con lạc đà này chỉ muốn trao đổi nước miếng với chủ tịch Lee thôi.

Chủ tịch Lee cố giữ bình tĩnh bế thư ký Kim sang ghế bên cạnh, thắt dây an toàn khoá em lại. Ai ngờ thư ký Kim càng khóc dữ dội hơn, nức nở bảo chủ tịch Lee không cắn thì thả em ra để em đi tìm Alpha khác!

Câu này chọc giận chủ tịch Lee thành công. Hắn tháo dây an toàn, ép sát người thư ký Kim, ngón tay ấn lên tuyến thể sau gáy, cúi đầu mút mát môi hồng thơm mọng.

-Hyukkyu, nói tôi nghe, em muốn ai cắn?

Thư ký Kim ưng ưng vòng tay ôm cổ chủ tịch Lee, giọng ngọt lịm rót vào tai Alpha.

-M-muốn chủ tịch... muốn Lee Sanghyeok cắn Hyukkyu...

Chủ tịch Lee còn chần chừ nữa thì khỏi mang họ Lee luôn.

Tích tắc răng nanh cắm vào tuyến thể, mùi cà phê hoàn toàn bị áp đảo bởi pheromone vanilla thuộc về thư ký Kim.

10.

-Chủ tịch Lee sao thế?

Các nhân viên lại có chung một thắc mắc không biết chủ tịch Lee có chuyện gì vui, thư ký Kim lại đi kè kè bên cạnh chủ tịch Lee rồi. Mà hình như là chủ tịch Lee dính lấy thư ký Kim mới đúng.

Một ngày đẹp trời, toàn thể nhân viên công ty nhận được thiệp mời đám cưới của chủ tịch Lee và thư ký Kim.

Chủ tịch Lee nổi tiếng ghét Omega lại kết hôn với một Omega.

Toàn thể nhân viên cùng thốt lên một câu.

-Ôi trời, chủ tịch Lee sao thế!

-Fin-

Lời writer: Hy vọng reader thích ạ 💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top