Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

paris in rain

Hôm nay, người tôi thầm thương lạnh nhạt với tôi. Người ta chính là cảm thấy tôi phiền rồi đó.

Sao người ta luôn bỏ rơi tôi vì những lí do vớ vẩn thế nhỉ? Rốt cuộc là tôi đã làm gì sai?

Hôm nay, tôi khóc, bao nhiêu sự mệt mỏi trút hết lên ngày hôm nay. Mệt mỏi về cả tâm hồn lẫn thể xác, tôi đưa đôi mắt nặng trĩu nhìn ra bàn công, ngoài trời đang tối dần có lẽ sắp mưa rồi chăng?

Trời cứ tối dần, tối dần giống như tâm tư tôi lúc này vậy, chán nản và mệt mỏi làm tôi trở nên mất hết hy vọng vào những thứ xung quanh. Nhiều lúc tôi tưởng tượng cảnh mình đứng trên cây cầu Pont Neuf mà tôi yêu thích, thả mình vào không khí trong lành và thoáng đãng của Paris, thả mình vào dòng nước mát lạnh.

Sẽ chỉ đau đớn chút thôi và nếu như người ta cam tâm tình nguyện thì nó thậm chí còn chẳng có cảm giác gì hết, mọi thứ đáng ghét trên thế gian này sẽ biến mất trong nháy mắt.

Ấy là tôi tưởng tượng vậy, vì tôi vẫn chưa có đủ can đảm để làm điều đó mỗi khi nghĩ về tương lai do chính mình vẽ ra, và đôi khi tôi cũng tự an ủi mình bằng những lời vô nghĩa, những cuộc hội thoại giữa 'me' and 'myself' tất cả chỉ để tôi có một chút sức lực đứng dậy lần nữa.

Hôm nay, cái khoảng khắc mà tôi khóc trong căn phòng của chính mình và nhận ra chẳng ai biết được tôi đang đau khổ thế nào. Thật thảm hại

Tôi nhìn ra ngoài ban công một lần nữa, trời mưa rồi kìa, rốt cuộc cũng chỉ có ông trời là khóc thương cho tôi thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top