Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim Shuri đập liên hồi trong lồng ngực. Mọi âm thanh xung quanh cô trở nên ù ù không rõ ràng. Tất cả mọi giác quan trên người cô đều thôi thúc cô tiến tới chỗ mẹ của cô. Nhưng mọi người đều cản bước cô, không để cô tiến gần tới người mẹ đang nằm trên sàn nhà lạnh lẽo.

Cô rất sợ hãi. Mới một năm trước, Shuri đã mất đi anh trai của mình. Cô không thể chống đỡ được nếu nữ hoàng rời bỏ cô mà đi. Trong lúc này, Shuri chỉ biết cầu nguyện thần Bast, bố và anh trai mình hãy bao bọc và cứu giúp người thân duy nhất còn trên đời của mình.

"Nữ hoàng. Xin người hãy tỉnh lại đi!"

Đôi vai bất lực của Okoye giống như chiếc gai đâm vào mắt cô khiến nước mắt không ngừng rơi xuống. Chẳng nhẽ phải cướp đi mọi thứ từ cô sao? Shuri gào khóc, mong muốn mẹ của mình có thể vực dậy mà ôm cô vào lòng.

"Okoye. Nhịp tim của nữ hoàng trở lại rồi! Bà ấy vẫn còn sống!"

Lời Nakia nói dường như làm bùng nổ cảm xúc trong căn phòng. M'Baku chạy vội về phía mẹ cô, bế bà dậy và vội chạy ra khỏi căn phòng ngập nước. Shuri cũng muốn nhanh chóng di chuyển. Nhưng bóng hình Namor đập vào mắt cô, cơn giận dữ trào dâng trong lòng. Shuri muốn trút giận lên hắn.

"Cô thật là may mắn đó công chúa. Vậy là vẫn còn nữ hoàng bảo vệ cô. Nhưng lần tới sẽ không còn như vậy. 1 tuần nữa ta sẽ quay lại, và ta không chấp nhận câu trả lời là không nào cả."

Nói xong, Namor không đợi cô đáp lại mà bay đi mất. Shuri cũng quá rối rắm để chú ý tới lời hắn nói, cô vội vã di chuyển tới phòng y tế. Mọi thứ trong phòng được diễn ra rất gấp rút. Các nhân viên y tế đang cấp cứu cho mẹ cô và Riri. May mắn thay Riri đã tỉnh lại. Cô cảm thấy yên lòng một phần vì đó là một người bạn hiếm có cùng độ tuổi có thể bắt kịp những ý tưởng mà cô nói ra.

Shuri hướng mắt về phía mẹ mình, ánh mắt bà vẫn nhắm chặt, máy đo nhịp tim hiện những đường chỉ số yếu ớt. Các bác sĩ nói rằng, sự sống của bà còn giữ được là một điều quá may mắn. Bây giờ tất cả chỉ mong muốn một phép màu từ các vị tổ tiên có thể giúp mẹ cô tỉnh lại.

Đương nhiên, Shuri sẽ chẳng để số phận mình trong tay những người tổ tiên kia quyết định. Cô ngay lập tức trở lại phòng nghiên cứu, cầm chiếc vòng mà Namor tặng mình. Cô vẫn nhớ lời hắn kể, chiếc vòng được làm từ loại cỏ giúp người Talocan có thể có sức mạnh như bây giờ. Và dù chỉ có một phần nghìn hi vọng, Shuri vẫn mong mình có thể nhờ nó mà chế thành thứ thuốc nào đó cứu được mẹ mình.

********

"1 tuần nữa hắn sẽ quay lại đây sao?"

Cuộc họp được tổ chức để lên kế hoạch ứng phó với Namor được tổ chức bởi M'Baku. Là một thành viên hoàng gia, Shuri không thể từ chối trách nhiệm của mình dù lòng cô nóng như lửa đốt, chỉ muốn nhanh chóng tái tạo tâm hình thảo để giúp mẹ mình.

"Đúng vậy. Và hắn có nói sẽ không chấp nhận lời nói không nào. Ta không biết yêu cầu của hắn là gì, nhưng người Wakanda sẽ không bao giờ chấp nhận những yêu cầu từ một kẻ đã đe doạ tới an nguy của đất nước này."

Shuri lên tiếng. Thật lòng là dù tâm trí cô tập trung hết sức vào việc nghiên cứu tái tạo tâm hình thảo, nhưng khi nhìn tới những viên đá được gỡ ra từ chiếc vòng, Shuri lại nhớ tới đất nước Talocan. Trái tim cô vẫn cảm nhận được sự ấm áp như khi dòng nước dẫn cô đi xung quanh thành phố, gặp gỡ từng người dân. Và cô sẽ nhớ tới Namor, khi hắn nắm lấy tay cô ngắm nhìn mặt trời vibranium mọc ở dưới đáy thành phố. Cả hai dường như cùng nhìn thấy một tương lai tuyệt đẹp nào đó, nhưng hoá ra lại chẳng trùng khớp với nhau. Cô sợ hãi khi biết mình vẫn còn thương cảm cho đất nước đó và tên người cá kia. Đất nước cô và cả tính mạng của mẹ cô đang gặp lâm nguy, làm sao Shuri có thể để tâm đến những thứ như vậy?

"Nhưng thưa công chúa, chúng ta không có ai có sức mạnh ngang với hắn để có thể áp chế hắn. Nếu như hắn quyết định tấn công thì e rằng đất nước chúng ta sẽ không chống chọi được."

Shuri biết lo lắng của những vị trưởng lão là có cơ sở. Namor quá mạnh và hắn còn mang theo cả trăm năm hiểu biết trên người, sợ rằng chẳng có ai có thể bắt kịp sự khó đoán của hắn cả. Shuri cũng từng tin hắn thật lòng khi giãi bày lòng mình với cô, tin nụ cười mà hắn dành cho cô mang ý nghĩa hoà khí. Nhưng giờ đây, Shuri mới nhận ra rằng, hắn chỉ muốn thao túng cô, khiến cô sẽ mềm lòng với hắn và đất nước của hắn.

"Ta sẽ dùng công nghệ để đấu lại với hắn. Mọi thứ đều có thể giải quyết bằng khoa học. Vì thế, ta đồng ý với đề xuất của các ngài về việc di tản mọi người khỏi thành phố tới nơi của tộc Jabari."

Cuộc họp kéo dài thêm một lúc vì những vấn đề xoay quanh cuộc di tản. Shuri bước ra khỏi phòng họp trong trạng thái mệt mỏi, nhưng cô không thể gục ngã ngay lúc này được. Bỏ qua M'Baku lo lắng nhìn mình, Shuri vội vàng đi về phòng lab. GRIOT vẫn đang làm việc chăm chỉ, và Nakia đang ngồi ở cầu thang đợi cô.

"Mấy hôm nay em không ngủ đủ giấc rồi Shuri à."

"Em không thể. Chỉ còn mấy hôm nữa là tên Namor quay lại. Và Wakanda cần sự sáng suốt của nữ hoàng."

Vừa nói, cô vừa làm việc. Đã qua rất nhiều lần thử mà vẫn chưa ra kết quả mong đợi, Shuri luôn trong tâm thế sẵn sàng để làm lại. Nhưng lần này, khi ánh đèn màu xanh hiện lên, Shuri hoàn toàn bất ngờ. Loại cây đó thật sự có thể giúp cô tái tạo tâm hình thảo.

"Shuri, có phải chị đang nhìn đúng sự thật không? Nghiên cứu của em... thành công rồi phải không?"

"Giờ chúng ta phải in thử nó ra. Nếu có phát sáng, vậy là thật sự thành công. GRIOT, anh thử in ra mau!"

Máy in nhanh chóng thực hiện thao tác. Shuri nắm chặt tay Nakia, ngắm nhìn từng đường nét được hiện dần ra từ máy in. Và lòng cô như vỡ oà khi thấy thứ cây này phát sáng.

"Em làm được rồi! Một món quá quý giá!"

Shuri nhìn tới những viên ngọc được cô xếp gọn ở trên bàn. Namor chọc giận cô, nhưng hắn cũng là người đem tới cho cô lời giải cho bài toán tái tạo Tâm hình thảo có thể cứu mạng mẹ cô. Nếu như thành công, Shuri sẽ mang nợ Namor, và món nợ này cô không biết trả lại hắn như thế nào.

"Chúng ta mau mang thuốc đến cho mẹ em. Dù em không tin vào thần linh, nhưng em thật sự mong các vị tổ tiên không rời bỏ mẹ em và ban cho bà ấy sức mạnh của Black Panther để bà ấy có thể tiếp tục cuộc sống của mình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top