Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

19. Thiên Thành Liêu Thiên Quần (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Lâu - một tòa kiến trúc khổng lồ tọa lạc tại khu vực trung tâm Thiên Không Thành. Nơi đây nổi tiếng với những món ăn cực phẩm chả ở đâu có, bồi bàn toàn các mỹ nữ như hoa như ngọc, không gian sang trọng đầy phong cách,... Nếu là người đang tại Thiên Không Thành mà không biết cái gì là Coca Cola, KFC, kem, bóng cười, keo chó, cần, cỏ,... thì xin lỗi, chúng ta không cùng đẳng cấp. Tuy thế, thứ cốt lõi nhất ngoài ăn cơm (và hút chích các kiểu) mà Thiên Lâu có để thu hút khách nhân đó chính là Cửu Đại Thiên Môn. Bao gồm chín cánh cửa tương đương với chín thử thách khó khăn khác nhau, với mỗi lần vượt qua một cánh cửa, người tham gia sẽ nhận được một phần thưởng tương ứng chính là:

-Đệ Nhất Môn:

Cực Phẩm Linh Tửu

"Nhất túy tam niên."

-Đệ Nhị Môn:

Túy Sinh Mộng Tử

"Túy sinh vi cận tử
Mộng tử vi trường sinh."

-Đệ Tam Môn:

Chân Long Khiếu

"Nhất ngụm Chân Long Khiếu
Nhân túy tiếu cửu tiêu."

-Đệ Tứ Môn:

Hoa Gian Tửu

"Hoa gian nhất hồ tửu
Độc chước vô tương thân."

-Đệ Ngũ Môn:

Đế Hoàng Tửu

"Tỉnh chưởng quyền thiên hạ
Túy ngọa mỹ nhân đùi."

-Đệ Lục Môn:

Trường Sinh Túy

"Tửu tiên phù ngã đỉnh
Kết phát thụ trường sinh."

-Đệ Thất Môn:

Hồng Trần Mộng

"Vạn trượng hồng trần tam bôi tửu
Thiên thu đại nghiệp nhất hồ trà."

-Đệ Bát Môn:

Huyết Sắc Luân Hồi Tửu

"Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp say."

-Đệ Cửu Môn:

Đạo Tửu

"Thiên thượng thiên hạ
Duy ngã độc tôn."

_________________

Tầng chín Thiên Lâu

"Huynh đệ, gọi ta đến có việc gì sao?"

Đặt xuống bàn chén Đạo Tửu vừa uống hết, Bạch Đế Nguyên cất tiếng hỏi.

"À, không có gì, chẳng qua là muốn có người cùng uống rượu."

Đối diện Bạch Đế Nguyên, Chu Thiên mỉm cười đáp lại.

Hai người đang ở trong không gian phía sau Đệ Cửu Môn - một hồ nước trải dài vô tận. Nơi đây chẳng có kiến trúc gì ngoài một cái nhà thủy tạ được xây ngay bên trên mặt hồ - chỗ mà Chu Thiên và Bạch Đế Nguyên đang ngồi.

"Thật sao? Tự dưng ngươi có nhã hứng như vậy?"

Bạch Đế Nguyên lại hỏi.

"Chậc, có lẽ là không. Thật ra ta muốn hỏi ngươi một chuyện."

Chu Thiên đáp lại trong khi rót rượu cho Bạch Đế Nguyên.

"Chúng ta quen biết đã lâu, có gì cứ nói, có gì mà phải ngại. Thấy ngươi ngập ngừng như vậy chẳng lẽ... Xin lỗi, mặc dù ngươi có thành ý nhưng ta thẳng nên..."

"Vớ vẩn, ta cũng thẳng, ngươi đừng tự mình đa tình."

Bạch Đế Nguyên chưa nói xong đã bị Chu Thiên ngắt lời và hỏi lại:

"Ta chỉ muốn hỏi ngươi thấy Thiên Lâu của ta thế nào?"

"Thiên Lâu? Ta thấy cái gì cũng ngon, đồ ăn ngon, gái ngon, rượu ngon, đồ ngon,... Chỉ là có chút tội nghiệp mấy công tử ca trong thành. Nếu họ biết mấy tiên tử như hoa như ngọc tại Thiên Lâu mà họ ái mộ đến nỗi trong mơ cũng muốn cưới về nhà đều là phân thân của cái tên chết tiệt nhà ngươi thì không chừng sẽ đạo tâm sụp đổ mất. Nghĩ đến liền buồn cười. Hahahaha..."

Bạch Đế Nguyên vừa nói vừa cười khoái trá.

"Mỗi nơi đều có bí mật kinh doanh. Hơn nữa, mỗi phân thân của ta đều có ý chí và sinh mệnh của riêng họ, nếu có người thật tâm thật ý với họ, ta gả đi cũng được."

Chu Thiên điềm đạm nói rồi nhấp rượu.

"Ngươi có thể dừng, nếu là phân thân của thiên đại mỹ nữ thì không sao nhưng chỉ cần nghĩ đến việc cưới phân thân có bản tôn là một tên đực chính cống thì mông ta đều nhanh lạnh buốt."

Bạch Đế Nguyên đáp.

"Ngươi không muốn nghe nữa thì thôi. Chẳng qua là vừa nãy ngươi nhắc đến phân thân lại làm ta nhớ đến một chuyện."

Chu Thiên lại nói làm Bạch Đế Nguyên hỏi lại với vẻ mặt tò mò:

"Ồ! Là gì vậy?"

"Chuyện đó xảy ra vào vài ngày trước, Tử Mạch - Đệ Nhất Phân Thân của ta mất tích."

Chu Thiên hơi khom người xuống và nói với vẻ nghiêm túc.

"Tiếp đó, chả hiểu sao mà liên kết của ta với Tử Mạch bị che giấu khiến ta chẳng thể xác định được vị trí của nàng nên phải cho người đi điều tra nhưng tìm nửa ngày vẫn chưa thấy. Đến cuối cùng, tên Rùa bỗng xuất ở đây hiện với Tử Mạch đang hôn mê và nói: "Nàng bị một người áo đen đem đến Đấu Giá Hội của ta để đấu giá." Rồi ngươi biết hắn nói gì trước khi đi không."

"A, k-không, ngươi nói xem."

Bạch Đế Nguyên mồ hôi ướt chán lắp bắp trả lời.

"Hắn nói..."

*ực* (BĐN nuốt nước bọt)

"..."Thịt chim sẻ ngày mai có thể giảm giá." Ngươi nghĩ thế nào, TƯỚC QUÂN?"

Chu Thiên cười hỏi, hắc khí đầy mặt.

"A, th-thành thật xin lỗi, là do ta lúc đó hết tiền rồi. Hơn nữa, hôm nọ độ kiếp thì túi trữ vật cũng bị hủy. Ta thật sự không cố ý, lúc đó ta nghĩ sau khi có tiền sẽ cứu nàng về trả cho ngươi mà."

Bạch Đế Nguyên chắp tay cúi đầu rối rít nói. Chu Thiên đáp lại:

"Được rồi, được rồi. Ta chỉ muốn nói ta chưa bao giờ coi phân thân của mình chỉ là phân thân bình thường nên về sau ta không muốn có chuyện như vậy xảy ra lần nữa. Còn lần sau nếu hết tiền thì đến chỗ ta làm công nha, có cường giả ngươi phục vụ có lẽ lượng khách sẽ tăng đột biến đó."

"Dừng, muốn chém muốn giết thì tùy ngươi nhưng đừng chế diễu ta. Cường giả không thể nhục."

Bạch Đế Nguyên phản bác.

"Non."

"Ngươi!!"

*ầm ầm*

Đúng lúc này, Đệ Cửu Môn xuất hiện trên bầu trời, từ trong đó, Fúckboiz Tả Hồng Minh bay ra, phóng thẳng xuống nước.

"Tên này cỏ vẻ ưa thích xuất hiện hoành tráng."

"Ta thấy phong cách này rất bố đời."

Bạch Đế Nguyên và Chu Thiên cùng bình phẩm.

"Huynh đệ!!! Ta cần các ngươi giúp chút."

Tả Hồng Minh nói to sau khi phóng lên khỏi hồ, hỏa khí mười phần.

"Oi, gì căng thế? Kể nghe coi nào."

Bạch Đế Nguyên hướng hắn hét.

"Nương tử ta cùng hội chị em đi thanh lâu chơi. Fuck, bây giờ ta muốn đi phóng hỏa đốt nhà. Ai đi cùng giơ tay?"

Tả Hồng Minh đáp lại, quần áo hắn lúc này đã khô vì nhiệt lượng hắn đang tỏa ra.

"Hừm, có phải cái thanh lâu ở Đông Thành không?"

Chu Thiên hỏi.

"Chính nó."

Tả Hồng Minh trả lời lại.

"Thì ra là nó, ta nhức mắt chỗ này từ hồi sống ở Phàm Khu rồi, lại đúng lúc đang bực nên ngứa tay. Ta đi với ngươi nhưng lúc phá hoại nhớ né Phàm Khu của ta ra là được."

Chu Thiên mỉm cười nói, sát ý lan tràn.

"Được, còn ngươi thì sao?"

Đáp lại Chu Thiên, Tả Hồng Minh quay về phía Bạch Đế Nguyên.

"Ta không đi."

Bạch Đế Nguyên đáp.

"Vậy ở lại dọn bàn a?"

Chu Thiên nói rồi hư không tiêu thất cùng Tả Hồng Minh.

Xin lỗi, thật ra ta có dự cảm không lành.

Nhìn hai người họ đi, Bạch Đế Nguyên vừa suy nghĩ vừa quay lại nhà thủy tạ và dọn bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top