Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tết năm nay rơi vào tháng 2, thời tiết se lạnh, thích hợp cho những dịp đoàn viên như thế này.

"Hai đứa vào xe trước đi, đồ đạc mua xong rồi, ba ra chỗ kia hút thuốc một chút. Cấm hé miệng với Khâm đấy, ta làm đúng một điếu thôi"- Đình Dũng trừng mắt giả vờ doạ, lấy tay kéo miệng minh họa, sau đó nhanh chân chạy ra bãi đất trống.

"Hiệp Đôn, mấy năm trước em đón Tết như thế nào?"

Vụ Duật đi đến chỗ ô tô trước, hắn giúp cậu mở cửa xe, thấy cậu ổn định chỗ ngồi rồi thì cài hộ luôn dây an toàn.

Dạo này cách Vụ Duật đối xử với Hiệp Đôn phải gọi là 10 trên 10, chu đáo cực kỳ. Nguyên do là bởi hắn cảm thấy gần đây cậu dính hắn như sam ấy.

Ừm, từ trước đã rất dính người, nhưng dạo này dường như đã ×10 độ keo chó. Vì thế, hắn khẳng định cu cậu chuẩn bị phân hóa chính thức rồi, mà Omega thì phải được nâng niu yêu chiều nên Vụ Duật bật chế độ ga lăng lên level max.

"Những năm trước, chú Khâm, chú Dũng và em sẽ trang trí nhà cửa vào sáng 27 để hai chú sang thăm anh hôm 29 rồi về nước vào sáng mùng 1. Sau đó ba người bọn em sẽ cùng nhau ăn uống, trò chuyện, đi lì xì, chúc Tết,...

Những ngày Tết ấy đối với em rất trọn vẹn, ấm cúng, không, mỗi ngày em đều vô cùng hạnh phúc. Em biết ơn chú Khâm với chú Dũng lắm, hai chú ấy luôn tôn trọng em, coi em như người trong nhà..."

Hiệp Đôn ngước đôi mắt trong veo đầy ý cười lên nhìn hắn, khiến hắn đột nhiên ngẩn người. Con ngươi cậu xinh đẹp hệt như búp bê, cũng rất giống một người, người đó,  hình như là...

"Cạch"

"Hai đứa đợi lâu không? Ta nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn là hút nửa điếu thôi, còn phải đợi cho bay bớt mùi thuốc nữa."- Đình Dũng mở cửa chui vào xe, nhanh chóng đạp chân ga lái đi. Ba Dũng nhớ ba Khâm rồi, phải mau về gặp thôi.

"Ba~ con muốn ăn bánh chưng, ba mua đi, được không?"- Vụ Duật tự nhiên thèm đồ Việt Nam, bắt đầu tỏ vẻ đáng yêu mắt chớp chớp nhìn Đình Dũng.

"Đúng là không có tiền đồ, chỉ giỏi linh tinh."- Đình Dũng mắt thì liếc xéo hắn, tay thì đánh lái sang phải, đã về đến nơi.

Vụ Duật định mở miệng phản bác con đâu có thiếu tiền đồ như ba, đến một điếu thuốc cũng không dám hút hết vì "sợ vợ".

Nhưng nghĩ lại thôi, ầy, luật hoa quả ghê lắm, hắn mà bị quật thì có khi sau này đến một cái kẹo mà vợ chưa cho phép cũng không được ăn ấy chứ.

Cả nhà bốn người cùng nhau nấu một mâm cơm trang trọng, tươm tất. Sau đó đến 12 giờ trưa lại cùng nhau quây quần thưởng thức bữa cơm tất niên. Vẫn có bánh chưng, yêu ba Dũng quá đi mất.

Cơm nước no nê, Vụ Duật định vào xí một chân dọn dẹp thì bị đuổi ra ngoài, rốt cuộc hắn lủi thủi ra phòng khách xem TV với Hiệp Đôn.

Đến chiều, Vụ Duật lại kéo Hiệp Đôn ra công viên chụp choẹt. Hai đứa không có tí kinh nghiệm nào, mang tiếng là đem theo mấy ảnh nhưng chỉ đứng nhìn nhau cười khanh khách, mãi mới thu được một tấm ra hồn.

--------------------------

"Hai đứa thích thì ngồi đếm ngược nhé, bọn ta già rồi, phải đi ngủ đây, không trụ nổi nữa"- Hiệp Khâm thấy đã hơn 11 giờ đêm thì giục Đình Dũng lên giường, mặc kệ hai thằng cu con hào hứng ngồi trong phòng khách bật vô tuyến đón Năm mới.

"Hiệp Đôn, có phải em có gì không vừa ý với hai ông bố không? Tại anh thấy em không gọi họ là ba như anh mà cứ gọi là chú suốt."- Vụ Duật hỏi, thật ra là ba Khâm nhờ hắn, Hiệp Khâm sợ mình đã vô ý làm gì khiến cậu không vui.

"Không ạ, sáng nay em nói rồi mà, hai người họ là ân nhân của em, em yêu họ còn không hết. Chỉ là không quen thôi ạ..."- Hiệp Đôn ngừng lại, nhìn thẳng vào mắt hắn rồi tiếp tục

"Còn anh ạ? Từ lúc gặp đến giờ, anh vẫn luôn gọi em là Hiệp Đôn, tại sao không gọi em như cách hai chú gọi?"

Cậu muốn bước vào thế giới của hắn, muốn thu hẹp khoảng cách với hắn, muốn được hắn coi trọng, được hắn để tâm như Tạ Nhật Túc, Liêm Chánh và nhiều hơn thế nữa.

Hiệp Đôn chưa từng có ý định gọi chú Khâm và chú Dũng là ba, nhưng giờ thì có rồi. Đó sẽ là lúc cậu đứng trước mặt hai người họ, với tư cách là bạn đời của hắn, dõng dạc nói: "Ba, hai người giao anh ấy cho con nhé".

"Anh sợ em không thoải mái, tại ấn tượng ban đầu của anh trong mắt em... thú thật chính anh cũng thấy không ra làm sao cả, mà bị người mình không ưa gọi thân mật chắc chắn khó chịu, vậy nên..."

Vụ Duật cười đáp. Hắn rất đẹp trai, đường nét gương mặt sắc nét, chuẩn khuôn mặt điển hình của một Alpha trội truyền thống, khiến người ta nảy sinh cảm giác muốn phụ thuộc.

Nhưng cậu thì khác, Alpha này quá thu hút, cậu không muốn giống như những kẻ khác, chăm chăm đòi hỏi được dựa dẫm vào hắn. Ngược lại, Hiệp Đôn muốn mình trở thành một cá thể đặc biệt trong mắt Vụ Duật, cậu muốn hắn ỷ lại vào mình.

"10, 9, 8,.."- Tiếng đếm ngược vang lên.

"Chết, suýt quên mất."

"4, 3, 2..."

Vụ Duật vội vàng đứng lên, trang nghiêm đứng thẳng:

"Chúc mừng năm mới! Tiểu Đôn! Dù có chuyện gì cũng phải sống thật vui vẻ nhé!"

Pháo hoa đồng thời được bắn lên trời, tạo nên một khung cảnh vô cùng rực rỡ, sống động, đầy hi vọng.

Hiệp Đôn đứng lên, vai kề vai với hắn, sau đó, như có một thế lực kì lạ thôi thúc, cậu nghiêng người...

Tiếng tim đập mạnh của Hiệp Đôn cùng tiếng pháo hoa hoà làm một, cậu nhắm mắt, nương theo dòng cảm xúc, nhẹ nhàng đáp xuống môi hắn một nụ hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top