Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 121. Đi Nhật Bản.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Lễ trao giải MAMA được tổ chức tại Tokyo vào ngày thứ tư, lại nói tiếp đây là lần đầu tiên Kỳ Nhạc Nhạc đến Nhật Bản, rất bất đồng với các thành viên đi Nhật Bản thường xuyên như ăn cơm. Cô cùng tiểu Lưu đã hẹn nhau đến Tokyo sẽ vui vẻ đi dạo chơi một lần.

Sáng sớm ngày thứ ba, Kỳ Nhạc Nhạc đi theo BTS và các staff đến Tokyo, là người duy nhất được chơi bời lêu lỏng, nên vừa hạ cánh cô đã muốn đi chơi khắp nơi rồi.

Jung Ho Seok nhanh tay lẹ mắt kéo cô lại một phen.

"Bảo bối à, không được chạy lung tung đâu đấy!"

"Oppa! Em muốn đi dạo phố! Đi Shibuya, đi Ginza!" Kỳ Nhạc Nhạc hưng phấn đến mức nhẩy cẫng lên như một đứa trẻ.

Min Yoon Gi lại có chút không yên tâm: "Em đi một mình à? Không được, nguy hiểm lắm!"

"Em đi cùng với Liu Xiao mà." Trước khi đến đây Kỳ Nhạc Nhạc đã hẹn trước rồi. Thật ra gần đây tiểu Lưu gần như đã trở thành trợ lý của cô luôn rồi, công việc chính của cô ấy chủ yếu là đi ăn đi uống cùng với cô.

Nghe thấy tiểu Lưu sẽ đi cùng cô, Kim Nam Joon mới yên tâm được một chút: "Được, nhưng mà em phải luôn mở điện thoại để bọn anh có thể yên tâm, thẻ đen lúc trước bọn anh đưa ở nước ngoài cũng có thể dùng được, cứ tùy tiện mà tiêu, có biết không?"

Kỳ Nhạc Nhạc gật đầu như giã tỏi, thấy cô ngoan ngoãn nghe lời như vậy, các thành viên mới cho phép cô đi, Kim Seok Jin ở phía sau dặn dò tiểu Lưu vài câu, lúc này bảy người mới nhìn hai cô rời đi.

"Đi, chúng ta đi Ginza trước." Kỳ Nhạc Nhạc đã sớm tính toán rồi, kỳ thật cô còn muốn đến Kabukicho* nhìn xem một chút, bất quá nếu như bị các anh biết, bọn họ phỏng chừng đã tức đến bốc khói, sau đó sẽ điên cuồng xuất hiện bảy cái lu dấm vô cùng chua, tiểu Lưu chắc cũng sẽ bị phê bình vài câu nhỉ?

*Kabukicho: Một khu phố đèn đỏ ở Tokyo.

Nghe thấy ý tưởng lớn mật của cô, tiểu Lưu thiếu chút nữa đã quỳ xuống luôn rồi:

"Nhạc Nhạc, không thể được, mấy ông chủ sẽ xử lý tôi mất!"

"Em cũng mới có nghĩ đến mà thôi, cũng không có tính là sẽ đi." Kỳ Nhạc Nhạc cũng không dám chơi ngu như vậy đâu.

Hai người tìm được một nhà hàng Kaiseki-ryori* ở Ginza, nơi này có thể nói là một nhà hàng cao cấp của Nhật Bản, đầu bếp là một bậc thầy đã ngoài 70 tuổi.

*Kaiseki-ryori là một loại hình nghệ thuật ẩm thực truyền thống lâu đời, tạo nên vẻ đẹp độc đáo của văn hóa ẩm thực Nhật Bản.

Tiếng nước ngoài thứ hai mà Kỳ Nhạc Nhạc học là tiếng Nhật, nhưng cũng chỉ là da lông mà thôi, cô dùng tiếng Nhật plastic để ra những ý tưởng phức tạp của mình, còn tiểu Lưu thì bị giá cả của thực đơn mà dọa cho hoảng sợ, đây là cơm làm bằng vàng hay đồ ăn làm bằng vàng vậy?

Chủ yếu là Kỳ Nhạc Nhạc muốn thử những điều mới mẻ, hai tháng trước cô vẫn còn có chút băn khoăn, rất ít khi tiêu tiền của các anh, tuy nhiên lại không thấy cô tiêu tiền của mình, Kim Tae Hyung đại diện cho maknae-line đã đặc biệt tìm đến cô để khóc lóc kể lể.

"Hu hu hu, Nhạc Nhạc sao em lại không dùng tiền của anh? Là ghét bỏ oppa sao?" Kim Tae Hyung là người giả khóc giỏi nhất, anh ôm Kỳ Nhạc Nhạc cứng ngắc, còn không ngừng chà lau nước mắt.

"Oppa kiếm tiền để cho em tiêu, mà em không tiêu thì oppa kiếm tiền làm cái gì nữa?" Jeon Jung Kook cũng đỗ thêm dầu vào lửa.

"Thật là buồn, cuộc sống này thật vô vọng." Park Ji Min cũng làm bộ chà lau nước mắt.

Quá sợ hãi Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng tỏ vẻ về sau cô sẽ tiêu sài không chút nhân từ nào mới dỗ được các anh ấy, cho nên hiện tại cô có tiêu sài bao nhiêu cũng không quan trọng, bảy người họ thấy cô cà thẻ của mình còn rất vui vẻ kìa.

Các món Kaiseki truyền thống lần lượt được mang lên, khẩu phần của mỗi món đều ít đến đáng thương, vòng tới vòng lui 'Tài đại khí thô' này Kỳ Nhạc Nhạc cũng cảm thấy đau lòng, dù cho cô có ăn ít đi nữa cũng cảm thấy mấy món này ăn không no được. Càng đừng nói là có thêm tiểu Lưu ở đây, ruy rằng cô đã quý trọng cẩn thận nếm thử, nhưng cũng chỉ có thể nói càng ăn càng đói thêm.

"Chúng ta lại đi ăn Yakitori (gà xiên nướng) nữa nhé?" Kỳ Nhạc Nhạc chỉ vào nhà hàng thịt nướng ở bên cạnh, cô cũng muốn thử các món thịt nướng của Nhật nữa. Tiểu Lưu lại càng lo lắng về ví tiền của mình hơn, ở đây là Ginza đấy, không có gì có thể rẻ được đâu.

"Nhưng mà, ở đây đắt lắm đó!" Là một trợ lý, một tháng tiền lương của tiểu Lưu có lẽ cũng không có đủ trả cho bữa ăn Kaiseki vừa rồi.

"Không sao đâu mà, chỉ một con gà có thể đắt bao nhiêu chứ." Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy rằng gà nướng sẽ không đắt như vậy, trừ khi đó là thịt bò Wagyu nướng. Nhưng sao khi vào Kỳ Nhạc Nhạc đã bị thực tế tát cho một cái, thịt gà này là thịt gà dát vàng hay sao mà lại mắc như vậy chứ?

Lại không còn cách nào khác, cũng đã vào tới bên trong rồi, cô vẫn gọi ba phần gà nướng khác nhau.

Các món đã được mang lên đầy đủ, đa số đều có màu nước tương, Kỳ Nhạc Nhạc muốn nói lại thôi, cô muốn xin một ít bột ớt rắc lên trên để lấy lại cái cảm giác ngon miệng, mà tiểu Lưu lại chọn cách chấm mù tạc ăn, bất quá Kỳ Nhạc Nhạc lại ăn mù tạc không được.

───────
Editor có lời muốn nói: Chậc! Ngọt ngào quá nhỉ?🤫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top